Tác giả:

“Tiểu thư, ngài nhanh chóng ăn thứ này đi, dạ dày ngài không tốt, giờ không ăn, buổi tối sẽ ngủ không yên, ông chủ cũng sẽ lo lắng” Hạ Diệc Sơ vừa mở mắt, liền nhìn thấy trước mắt một người mặc trang phục người hầu, hình như là gia phó vẻ mặt hòa ái cùng cô nói chuyện Hạ Diệc Sơ chớp chớp mắt, đáy mắt một mảnh mê mang chợt lóe rồi biến mất. Ánh mắt cô nhìn về phía bàn tròn, đồ ăn vẫn còn bốc hơi nóng, thần sắc không thay đổi, ngẩng đầu đối mặt với nét lo lắng nhìn mình của phó gia nói: ”Ngươi trước đi ra ngoài đi, ta muốn yên tĩnh một mình” Giờ cô đã không còn là Hạ Quỳ chân chính nữa “Vâng, tiểu thư” Trương Thẩm thở dài, vừa định lại mở miệng khuyên bảo đại tiểu thư một chút, chính là nhìn lông mi buông xuống, thần sắc Hạ Diệc Sơ lộ ra tia một mệt mỏi, cuối cùng vẫn là xoay người đi ra ngoài. Hơn nữa sau khi ra còn thuận tay đem cửa phòng đóng lại Hàn Diệc Sơ ngồi trên giường lớn mềm mại, đánh giá căn phòng tràn ngập hơi thở hiện đại cùng xa hoa vài lần, giơ tay xoa xoa ấn đường có…

Chương 316: Công lược ngân long (27)

Mau Xuyên Hệ Thống: Công Lược Lang Tính BossTác giả: Quân SanhTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Đô Thị, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh“Tiểu thư, ngài nhanh chóng ăn thứ này đi, dạ dày ngài không tốt, giờ không ăn, buổi tối sẽ ngủ không yên, ông chủ cũng sẽ lo lắng” Hạ Diệc Sơ vừa mở mắt, liền nhìn thấy trước mắt một người mặc trang phục người hầu, hình như là gia phó vẻ mặt hòa ái cùng cô nói chuyện Hạ Diệc Sơ chớp chớp mắt, đáy mắt một mảnh mê mang chợt lóe rồi biến mất. Ánh mắt cô nhìn về phía bàn tròn, đồ ăn vẫn còn bốc hơi nóng, thần sắc không thay đổi, ngẩng đầu đối mặt với nét lo lắng nhìn mình của phó gia nói: ”Ngươi trước đi ra ngoài đi, ta muốn yên tĩnh một mình” Giờ cô đã không còn là Hạ Quỳ chân chính nữa “Vâng, tiểu thư” Trương Thẩm thở dài, vừa định lại mở miệng khuyên bảo đại tiểu thư một chút, chính là nhìn lông mi buông xuống, thần sắc Hạ Diệc Sơ lộ ra tia một mệt mỏi, cuối cùng vẫn là xoay người đi ra ngoài. Hơn nữa sau khi ra còn thuận tay đem cửa phòng đóng lại Hàn Diệc Sơ ngồi trên giường lớn mềm mại, đánh giá căn phòng tràn ngập hơi thở hiện đại cùng xa hoa vài lần, giơ tay xoa xoa ấn đường có… Editor: Mi Mặt Mèo******************Nó mở ra đôi cánh to lớn, che lấp toàn bộ ánh mặt trời. Nó há miệng cất lên một tiêng ngâm vang rền đến chân trời.Lúc này Lục giai Cửu Thải Phượng đang giễu võ dương oai lập tức co rúm lại, chui vào góc run bần bật.Qua Hàn xuất hiện, không chỉ có Cửu Thải Phượng thấy sợ hãi, mọi người đều cảm giác được uy áp cường thế, bức người của rồng thần.Tô Nguyệt Ngôn cũng sợ hãi, nhìn Qua Hàn mà không biết đó là gì, trong lòng gọi Cửu Thải Phượng. Cửu Thải Phượng dù sợ hãi nhưng cũng không vượt qua được khế ước, cuối cùng phải xuất hiện trở lại.Qua Hàn lượn trên đỉnh đầu mọi người một vòng rồi bay về phía Hạ Diệc Sơ, vẫy cánh vài cái về phía Tô Nguyệt Ngôn và Cửu Thải Phượng khiến hai bọn họ cứ thế trực tiếp bay xuống dưới lôi đài.Một màn này khiến người xem trợn tròng mắt.Qua Hàn giúp Hạ Diệc Sơ giải quyết xong đối thủ, khi đáp xuống, hắn khống chế thân mình thu nhỏ lại, phe phẩy đuôi tính bay đi. Ai ngờ bị Hạ Diệc Sơ chụp lại, đã thế hắn cũng không sợ mà cố ý lúc quay lại bay thẳng vào ngực Hạ Diệc Sơ, ma sát môi vào môi nàng một cái, đụng chạm ngắn ngủi trong nháy mắt.Hạ Diệc Sơ không thấy có gì lạ, Qua Hàn lại mặt đỏ tim đập.Hạ Diệc Sơ ôm Qua Hàn trong ngực, nhìn trọng tài."Trọng tài, tuyên bố kết quả đi chứ.""A!!! Vâng, vâng!"Trọng tài vốn run sợ đang bò trên mặt đất, lồm ngồm đứng dậy:"Ta tuyên bố, lần thi đấu này, Tô tiểu thư Tô Nhiễm thắng chung cuộc. Chúc mừng Tô tiểu thư đoạt chức quán quân kỳ thi đấu Thanh Vân tranh đoạt tái năm nay."Cách kết thúc trận đấu này thật cũng nằm ngoài dự kiến của Hạ Diệc Sơ, còn tưởng Qua Hàn và Cửu Thải Phượng phải kịch liệt đánh nhau một trận.Mặc kệ thế nào, thanh danh của Hạ Diệc Sơ cũng nhanh chóng được truyền ra ngoài đúng như tâm nguyện của nguyên chủ.Hôm nay, khắp nơi ở kinh thành này đều ồn ào huyên náo chuyện Hạ Diệc Sơ thắng trận cũng như sự xuất hiện của Qua Hàn. Tuy nhiều người đã từng thấy Qua Hàn nhưng lại không thể biết được chân thân của hắn.Hai người họ trở về khách đ**m, bao nhiêu ánh mắt đều đổ về, chỉ ngại sự âm lãnh của Qua Hàn mà không dám tiếp cận Hạ Diệc Sơ.Thánh chỉ rất mau được mang đến, lệnh cho nàng ngày mai vào cung yết kiến.=============================

Editor: Mi Mặt Mèo

******************

Nó mở ra đôi cánh to lớn, che lấp toàn bộ ánh mặt trời. Nó há miệng cất lên một tiêng ngâm vang rền đến chân trời.

Lúc này Lục giai Cửu Thải Phượng đang giễu võ dương oai lập tức co rúm lại, chui vào góc run bần bật.

Qua Hàn xuất hiện, không chỉ có Cửu Thải Phượng thấy sợ hãi, mọi người đều cảm giác được uy áp cường thế, bức người của rồng thần.

Tô Nguyệt Ngôn cũng sợ hãi, nhìn Qua Hàn mà không biết đó là gì, trong lòng gọi Cửu Thải Phượng. Cửu Thải Phượng dù sợ hãi nhưng cũng không vượt qua được khế ước, cuối cùng phải xuất hiện trở lại.

Qua Hàn lượn trên đỉnh đầu mọi người một vòng rồi bay về phía Hạ Diệc Sơ, vẫy cánh vài cái về phía Tô Nguyệt Ngôn và Cửu Thải Phượng khiến hai bọn họ cứ thế trực tiếp bay xuống dưới lôi đài.

Một màn này khiến người xem trợn tròng mắt.

Qua Hàn giúp Hạ Diệc Sơ giải quyết xong đối thủ, khi đáp xuống, hắn khống chế thân mình thu nhỏ lại, phe phẩy đuôi tính bay đi. Ai ngờ bị Hạ Diệc Sơ chụp lại, đã thế hắn cũng không sợ mà cố ý lúc quay lại bay thẳng vào ngực Hạ Diệc Sơ, ma sát môi vào môi nàng một cái, đụng chạm ngắn ngủi trong nháy mắt.

Hạ Diệc Sơ không thấy có gì lạ, Qua Hàn lại mặt đỏ tim đập.

Hạ Diệc Sơ ôm Qua Hàn trong ngực, nhìn trọng tài.

"Trọng tài, tuyên bố kết quả đi chứ."

"A!!! Vâng, vâng!"

Trọng tài vốn run sợ đang bò trên mặt đất, lồm ngồm đứng dậy:

"Ta tuyên bố, lần thi đấu này, Tô tiểu thư Tô Nhiễm thắng chung cuộc. Chúc mừng Tô tiểu thư đoạt chức quán quân kỳ thi đấu Thanh Vân tranh đoạt tái năm nay."

Cách kết thúc trận đấu này thật cũng nằm ngoài dự kiến của Hạ Diệc Sơ, còn tưởng Qua Hàn và Cửu Thải Phượng phải kịch liệt đánh nhau một trận.

Mặc kệ thế nào, thanh danh của Hạ Diệc Sơ cũng nhanh chóng được truyền ra ngoài đúng như tâm nguyện của nguyên chủ.

Hôm nay, khắp nơi ở kinh thành này đều ồn ào huyên náo chuyện Hạ Diệc Sơ thắng trận cũng như sự xuất hiện của Qua Hàn. Tuy nhiều người đã từng thấy Qua Hàn nhưng lại không thể biết được chân thân của hắn.

Hai người họ trở về khách đ**m, bao nhiêu ánh mắt đều đổ về, chỉ ngại sự âm lãnh của Qua Hàn mà không dám tiếp cận Hạ Diệc Sơ.

Thánh chỉ rất mau được mang đến, lệnh cho nàng ngày mai vào cung yết kiến.

=============================

Mau Xuyên Hệ Thống: Công Lược Lang Tính BossTác giả: Quân SanhTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Đô Thị, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh“Tiểu thư, ngài nhanh chóng ăn thứ này đi, dạ dày ngài không tốt, giờ không ăn, buổi tối sẽ ngủ không yên, ông chủ cũng sẽ lo lắng” Hạ Diệc Sơ vừa mở mắt, liền nhìn thấy trước mắt một người mặc trang phục người hầu, hình như là gia phó vẻ mặt hòa ái cùng cô nói chuyện Hạ Diệc Sơ chớp chớp mắt, đáy mắt một mảnh mê mang chợt lóe rồi biến mất. Ánh mắt cô nhìn về phía bàn tròn, đồ ăn vẫn còn bốc hơi nóng, thần sắc không thay đổi, ngẩng đầu đối mặt với nét lo lắng nhìn mình của phó gia nói: ”Ngươi trước đi ra ngoài đi, ta muốn yên tĩnh một mình” Giờ cô đã không còn là Hạ Quỳ chân chính nữa “Vâng, tiểu thư” Trương Thẩm thở dài, vừa định lại mở miệng khuyên bảo đại tiểu thư một chút, chính là nhìn lông mi buông xuống, thần sắc Hạ Diệc Sơ lộ ra tia một mệt mỏi, cuối cùng vẫn là xoay người đi ra ngoài. Hơn nữa sau khi ra còn thuận tay đem cửa phòng đóng lại Hàn Diệc Sơ ngồi trên giường lớn mềm mại, đánh giá căn phòng tràn ngập hơi thở hiện đại cùng xa hoa vài lần, giơ tay xoa xoa ấn đường có… Editor: Mi Mặt Mèo******************Nó mở ra đôi cánh to lớn, che lấp toàn bộ ánh mặt trời. Nó há miệng cất lên một tiêng ngâm vang rền đến chân trời.Lúc này Lục giai Cửu Thải Phượng đang giễu võ dương oai lập tức co rúm lại, chui vào góc run bần bật.Qua Hàn xuất hiện, không chỉ có Cửu Thải Phượng thấy sợ hãi, mọi người đều cảm giác được uy áp cường thế, bức người của rồng thần.Tô Nguyệt Ngôn cũng sợ hãi, nhìn Qua Hàn mà không biết đó là gì, trong lòng gọi Cửu Thải Phượng. Cửu Thải Phượng dù sợ hãi nhưng cũng không vượt qua được khế ước, cuối cùng phải xuất hiện trở lại.Qua Hàn lượn trên đỉnh đầu mọi người một vòng rồi bay về phía Hạ Diệc Sơ, vẫy cánh vài cái về phía Tô Nguyệt Ngôn và Cửu Thải Phượng khiến hai bọn họ cứ thế trực tiếp bay xuống dưới lôi đài.Một màn này khiến người xem trợn tròng mắt.Qua Hàn giúp Hạ Diệc Sơ giải quyết xong đối thủ, khi đáp xuống, hắn khống chế thân mình thu nhỏ lại, phe phẩy đuôi tính bay đi. Ai ngờ bị Hạ Diệc Sơ chụp lại, đã thế hắn cũng không sợ mà cố ý lúc quay lại bay thẳng vào ngực Hạ Diệc Sơ, ma sát môi vào môi nàng một cái, đụng chạm ngắn ngủi trong nháy mắt.Hạ Diệc Sơ không thấy có gì lạ, Qua Hàn lại mặt đỏ tim đập.Hạ Diệc Sơ ôm Qua Hàn trong ngực, nhìn trọng tài."Trọng tài, tuyên bố kết quả đi chứ.""A!!! Vâng, vâng!"Trọng tài vốn run sợ đang bò trên mặt đất, lồm ngồm đứng dậy:"Ta tuyên bố, lần thi đấu này, Tô tiểu thư Tô Nhiễm thắng chung cuộc. Chúc mừng Tô tiểu thư đoạt chức quán quân kỳ thi đấu Thanh Vân tranh đoạt tái năm nay."Cách kết thúc trận đấu này thật cũng nằm ngoài dự kiến của Hạ Diệc Sơ, còn tưởng Qua Hàn và Cửu Thải Phượng phải kịch liệt đánh nhau một trận.Mặc kệ thế nào, thanh danh của Hạ Diệc Sơ cũng nhanh chóng được truyền ra ngoài đúng như tâm nguyện của nguyên chủ.Hôm nay, khắp nơi ở kinh thành này đều ồn ào huyên náo chuyện Hạ Diệc Sơ thắng trận cũng như sự xuất hiện của Qua Hàn. Tuy nhiều người đã từng thấy Qua Hàn nhưng lại không thể biết được chân thân của hắn.Hai người họ trở về khách đ**m, bao nhiêu ánh mắt đều đổ về, chỉ ngại sự âm lãnh của Qua Hàn mà không dám tiếp cận Hạ Diệc Sơ.Thánh chỉ rất mau được mang đến, lệnh cho nàng ngày mai vào cung yết kiến.=============================

Chương 316: Công lược ngân long (27)