Tác giả:

“Tiểu thư, ngài nhanh chóng ăn thứ này đi, dạ dày ngài không tốt, giờ không ăn, buổi tối sẽ ngủ không yên, ông chủ cũng sẽ lo lắng” Hạ Diệc Sơ vừa mở mắt, liền nhìn thấy trước mắt một người mặc trang phục người hầu, hình như là gia phó vẻ mặt hòa ái cùng cô nói chuyện Hạ Diệc Sơ chớp chớp mắt, đáy mắt một mảnh mê mang chợt lóe rồi biến mất. Ánh mắt cô nhìn về phía bàn tròn, đồ ăn vẫn còn bốc hơi nóng, thần sắc không thay đổi, ngẩng đầu đối mặt với nét lo lắng nhìn mình của phó gia nói: ”Ngươi trước đi ra ngoài đi, ta muốn yên tĩnh một mình” Giờ cô đã không còn là Hạ Quỳ chân chính nữa “Vâng, tiểu thư” Trương Thẩm thở dài, vừa định lại mở miệng khuyên bảo đại tiểu thư một chút, chính là nhìn lông mi buông xuống, thần sắc Hạ Diệc Sơ lộ ra tia một mệt mỏi, cuối cùng vẫn là xoay người đi ra ngoài. Hơn nữa sau khi ra còn thuận tay đem cửa phòng đóng lại Hàn Diệc Sơ ngồi trên giường lớn mềm mại, đánh giá căn phòng tràn ngập hơi thở hiện đại cùng xa hoa vài lần, giơ tay xoa xoa ấn đường có…

Chương 339: Xuyên qua thời không mà đến (14)

Mau Xuyên Hệ Thống: Công Lược Lang Tính BossTác giả: Quân SanhTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Đô Thị, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh“Tiểu thư, ngài nhanh chóng ăn thứ này đi, dạ dày ngài không tốt, giờ không ăn, buổi tối sẽ ngủ không yên, ông chủ cũng sẽ lo lắng” Hạ Diệc Sơ vừa mở mắt, liền nhìn thấy trước mắt một người mặc trang phục người hầu, hình như là gia phó vẻ mặt hòa ái cùng cô nói chuyện Hạ Diệc Sơ chớp chớp mắt, đáy mắt một mảnh mê mang chợt lóe rồi biến mất. Ánh mắt cô nhìn về phía bàn tròn, đồ ăn vẫn còn bốc hơi nóng, thần sắc không thay đổi, ngẩng đầu đối mặt với nét lo lắng nhìn mình của phó gia nói: ”Ngươi trước đi ra ngoài đi, ta muốn yên tĩnh một mình” Giờ cô đã không còn là Hạ Quỳ chân chính nữa “Vâng, tiểu thư” Trương Thẩm thở dài, vừa định lại mở miệng khuyên bảo đại tiểu thư một chút, chính là nhìn lông mi buông xuống, thần sắc Hạ Diệc Sơ lộ ra tia một mệt mỏi, cuối cùng vẫn là xoay người đi ra ngoài. Hơn nữa sau khi ra còn thuận tay đem cửa phòng đóng lại Hàn Diệc Sơ ngồi trên giường lớn mềm mại, đánh giá căn phòng tràn ngập hơi thở hiện đại cùng xa hoa vài lần, giơ tay xoa xoa ấn đường có… Editor: Mi Mặt Mèo******************"Hổ đại ca, ngươi sẽ giúp ta sao?"Hạ Diệc Sơ giảm cảm giác tồn tại của mình đến mức thấp nhất.Tên Hổ Hổ Sinh Uy kia ôm Hồ Điệp Phiên Phiên vào ngực, không đứng đắn nói:"Đương nhiên, ta nói là giữ lời, Hồ Điệp muội muội ngoan, cho ta hôn trước một cái..."Hai người thân thiết, Hổ Hổ Sinh Uy kích động, vội vàng di chuyển tay trên hông Hồ Điêp Phien Phiên, cô ta cũng không phản khắng, vẻ mặt trầm mê, phát ra âm thanh ưm a trong miệng.Hạ Diệc Sơ không nghĩ tới hai người này tìm nơi rừng núi hoang vắng thế này để hành sự.Hổ Hổ Sinh Uy đem Hồ Điệp Phiên Phiên áp lên cây đại thụ, dưới dân vừa động, Hồ Điệp Phiên Phiên ăn đau kêu một tiếng, đôi tay lại ôm lấy cổ hắn.Hổ Hổ Sinh Uy đặt chân cô ta vòng qua eo mình, cố định thân hình cô ta, hai người trầm mê trong loại vận động không thể miêu tả.Âm thanh ái muội không ngừng từ phía dưới truyền đến khiến Hạ Diệc Sơ chịu đủ giày vò, không nghĩ hai người này vừa vào game mấy ngày đã làm trò cay mắt như thế.Hạ Diệc Sơ vừa muốn offline thì nhận được tin nhắn của Thích Tẫn.[Mật ngữ] Linh Hạ Vy Quang: Chị, sao đứng bất động một chỗ lâu như vậy? Có chuyện gì? Chờ em đến tìm chị.Thích Tẫn đã quay về Phong Diệp thành, hơn nữa còn ở cách đây không xa, Hạ Diệc Sơ khó nói ra tình huống của mình, nhắn lại.[Mật ngữ] Mai Vũ Độ Xuyên: Không cần, chị offline đây, có gì ra khỏi game nói.Từ khoang trò chơi bò ra, Hạ Diệc Sơ thở ra một hơi.Hạ Diệc Sơ vào phòng tắm thay quần áo, đi ra mới thấy đã là 7 giờ sáng hôm sau.Tuy một đêm không ngủ nhưng Hạ Diệc Sơ cũng không cảm thấy mệt mỏi.Cô mở cửa, xuống lầu ăn sáng.Cửa vừa mở thì phòng đối diện cũng mở cửa ra, Thích Tẫn đầu tóc hơi ướt, chắc là vừa tắm xong. Hắn cũng bất ngờ, sau đó ngoan ngoãn cười:"Buổi sáng tốt lành.""Buổi sáng tốt lành. Em cũng offline à?""Chị đột nhiên offline, em sợ có việc gì nên cũng off luôn.""Làm sao có chuyện gì được. Xuống ăn sáng rồi cùng đi dạo chứ?""Được, ra ngoài dạo phố đi.""Tốt, lát nữa chị có chút đồ muốn đưa cho em."Hai người xuống lầu ăn cơm, thời gian nửa tháng thôi mà chị em đã thân thiết như vậy rồi.=================================Tác giả muốn có cảnh H là cứ nhét vào chả có logic cm gì hết. Đang ở trong game thực tế ảo ạ. Quỳ luôn!

Editor: Mi Mặt Mèo

******************

"Hổ đại ca, ngươi sẽ giúp ta sao?"

Hạ Diệc Sơ giảm cảm giác tồn tại của mình đến mức thấp nhất.

Tên Hổ Hổ Sinh Uy kia ôm Hồ Điệp Phiên Phiên vào ngực, không đứng đắn nói:

"Đương nhiên, ta nói là giữ lời, Hồ Điệp muội muội ngoan, cho ta hôn trước một cái..."

Hai người thân thiết, Hổ Hổ Sinh Uy kích động, vội vàng di chuyển tay trên hông Hồ Điêp Phien Phiên, cô ta cũng không phản khắng, vẻ mặt trầm mê, phát ra âm thanh ưm a trong miệng.

Hạ Diệc Sơ không nghĩ tới hai người này tìm nơi rừng núi hoang vắng thế này để hành sự.

Hổ Hổ Sinh Uy đem Hồ Điệp Phiên Phiên áp lên cây đại thụ, dưới dân vừa động, Hồ Điệp Phiên Phiên ăn đau kêu một tiếng, đôi tay lại ôm lấy cổ hắn.

Hổ Hổ Sinh Uy đặt chân cô ta vòng qua eo mình, cố định thân hình cô ta, hai người trầm mê trong loại vận động không thể miêu tả.

Âm thanh ái muội không ngừng từ phía dưới truyền đến khiến Hạ Diệc Sơ chịu đủ giày vò, không nghĩ hai người này vừa vào game mấy ngày đã làm trò cay mắt như thế.

Hạ Diệc Sơ vừa muốn offline thì nhận được tin nhắn của Thích Tẫn.

[Mật ngữ] Linh Hạ Vy Quang: Chị, sao đứng bất động một chỗ lâu như vậy? Có chuyện gì? Chờ em đến tìm chị.

Thích Tẫn đã quay về Phong Diệp thành, hơn nữa còn ở cách đây không xa, Hạ Diệc Sơ khó nói ra tình huống của mình, nhắn lại.

[Mật ngữ] Mai Vũ Độ Xuyên: Không cần, chị offline đây, có gì ra khỏi game nói.

Từ khoang trò chơi bò ra, Hạ Diệc Sơ thở ra một hơi.

Hạ Diệc Sơ vào phòng tắm thay quần áo, đi ra mới thấy đã là 7 giờ sáng hôm sau.

Tuy một đêm không ngủ nhưng Hạ Diệc Sơ cũng không cảm thấy mệt mỏi.

Cô mở cửa, xuống lầu ăn sáng.

Cửa vừa mở thì phòng đối diện cũng mở cửa ra, Thích Tẫn đầu tóc hơi ướt, chắc là vừa tắm xong. Hắn cũng bất ngờ, sau đó ngoan ngoãn cười:

"Buổi sáng tốt lành."

"Buổi sáng tốt lành. Em cũng offline à?"

"Chị đột nhiên offline, em sợ có việc gì nên cũng off luôn."

"Làm sao có chuyện gì được. Xuống ăn sáng rồi cùng đi dạo chứ?"

"Được, ra ngoài dạo phố đi."

"Tốt, lát nữa chị có chút đồ muốn đưa cho em."

Hai người xuống lầu ăn cơm, thời gian nửa tháng thôi mà chị em đã thân thiết như vậy rồi.

=================================

Tác giả muốn có cảnh H là cứ nhét vào chả có logic cm gì hết. Đang ở trong game thực tế ảo ạ. Quỳ luôn!

Mau Xuyên Hệ Thống: Công Lược Lang Tính BossTác giả: Quân SanhTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Đô Thị, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh“Tiểu thư, ngài nhanh chóng ăn thứ này đi, dạ dày ngài không tốt, giờ không ăn, buổi tối sẽ ngủ không yên, ông chủ cũng sẽ lo lắng” Hạ Diệc Sơ vừa mở mắt, liền nhìn thấy trước mắt một người mặc trang phục người hầu, hình như là gia phó vẻ mặt hòa ái cùng cô nói chuyện Hạ Diệc Sơ chớp chớp mắt, đáy mắt một mảnh mê mang chợt lóe rồi biến mất. Ánh mắt cô nhìn về phía bàn tròn, đồ ăn vẫn còn bốc hơi nóng, thần sắc không thay đổi, ngẩng đầu đối mặt với nét lo lắng nhìn mình của phó gia nói: ”Ngươi trước đi ra ngoài đi, ta muốn yên tĩnh một mình” Giờ cô đã không còn là Hạ Quỳ chân chính nữa “Vâng, tiểu thư” Trương Thẩm thở dài, vừa định lại mở miệng khuyên bảo đại tiểu thư một chút, chính là nhìn lông mi buông xuống, thần sắc Hạ Diệc Sơ lộ ra tia một mệt mỏi, cuối cùng vẫn là xoay người đi ra ngoài. Hơn nữa sau khi ra còn thuận tay đem cửa phòng đóng lại Hàn Diệc Sơ ngồi trên giường lớn mềm mại, đánh giá căn phòng tràn ngập hơi thở hiện đại cùng xa hoa vài lần, giơ tay xoa xoa ấn đường có… Editor: Mi Mặt Mèo******************"Hổ đại ca, ngươi sẽ giúp ta sao?"Hạ Diệc Sơ giảm cảm giác tồn tại của mình đến mức thấp nhất.Tên Hổ Hổ Sinh Uy kia ôm Hồ Điệp Phiên Phiên vào ngực, không đứng đắn nói:"Đương nhiên, ta nói là giữ lời, Hồ Điệp muội muội ngoan, cho ta hôn trước một cái..."Hai người thân thiết, Hổ Hổ Sinh Uy kích động, vội vàng di chuyển tay trên hông Hồ Điêp Phien Phiên, cô ta cũng không phản khắng, vẻ mặt trầm mê, phát ra âm thanh ưm a trong miệng.Hạ Diệc Sơ không nghĩ tới hai người này tìm nơi rừng núi hoang vắng thế này để hành sự.Hổ Hổ Sinh Uy đem Hồ Điệp Phiên Phiên áp lên cây đại thụ, dưới dân vừa động, Hồ Điệp Phiên Phiên ăn đau kêu một tiếng, đôi tay lại ôm lấy cổ hắn.Hổ Hổ Sinh Uy đặt chân cô ta vòng qua eo mình, cố định thân hình cô ta, hai người trầm mê trong loại vận động không thể miêu tả.Âm thanh ái muội không ngừng từ phía dưới truyền đến khiến Hạ Diệc Sơ chịu đủ giày vò, không nghĩ hai người này vừa vào game mấy ngày đã làm trò cay mắt như thế.Hạ Diệc Sơ vừa muốn offline thì nhận được tin nhắn của Thích Tẫn.[Mật ngữ] Linh Hạ Vy Quang: Chị, sao đứng bất động một chỗ lâu như vậy? Có chuyện gì? Chờ em đến tìm chị.Thích Tẫn đã quay về Phong Diệp thành, hơn nữa còn ở cách đây không xa, Hạ Diệc Sơ khó nói ra tình huống của mình, nhắn lại.[Mật ngữ] Mai Vũ Độ Xuyên: Không cần, chị offline đây, có gì ra khỏi game nói.Từ khoang trò chơi bò ra, Hạ Diệc Sơ thở ra một hơi.Hạ Diệc Sơ vào phòng tắm thay quần áo, đi ra mới thấy đã là 7 giờ sáng hôm sau.Tuy một đêm không ngủ nhưng Hạ Diệc Sơ cũng không cảm thấy mệt mỏi.Cô mở cửa, xuống lầu ăn sáng.Cửa vừa mở thì phòng đối diện cũng mở cửa ra, Thích Tẫn đầu tóc hơi ướt, chắc là vừa tắm xong. Hắn cũng bất ngờ, sau đó ngoan ngoãn cười:"Buổi sáng tốt lành.""Buổi sáng tốt lành. Em cũng offline à?""Chị đột nhiên offline, em sợ có việc gì nên cũng off luôn.""Làm sao có chuyện gì được. Xuống ăn sáng rồi cùng đi dạo chứ?""Được, ra ngoài dạo phố đi.""Tốt, lát nữa chị có chút đồ muốn đưa cho em."Hai người xuống lầu ăn cơm, thời gian nửa tháng thôi mà chị em đã thân thiết như vậy rồi.=================================Tác giả muốn có cảnh H là cứ nhét vào chả có logic cm gì hết. Đang ở trong game thực tế ảo ạ. Quỳ luôn!

Chương 339: Xuyên qua thời không mà đến (14)