Tác giả:

“Tiểu thư, ngài nhanh chóng ăn thứ này đi, dạ dày ngài không tốt, giờ không ăn, buổi tối sẽ ngủ không yên, ông chủ cũng sẽ lo lắng” Hạ Diệc Sơ vừa mở mắt, liền nhìn thấy trước mắt một người mặc trang phục người hầu, hình như là gia phó vẻ mặt hòa ái cùng cô nói chuyện Hạ Diệc Sơ chớp chớp mắt, đáy mắt một mảnh mê mang chợt lóe rồi biến mất. Ánh mắt cô nhìn về phía bàn tròn, đồ ăn vẫn còn bốc hơi nóng, thần sắc không thay đổi, ngẩng đầu đối mặt với nét lo lắng nhìn mình của phó gia nói: ”Ngươi trước đi ra ngoài đi, ta muốn yên tĩnh một mình” Giờ cô đã không còn là Hạ Quỳ chân chính nữa “Vâng, tiểu thư” Trương Thẩm thở dài, vừa định lại mở miệng khuyên bảo đại tiểu thư một chút, chính là nhìn lông mi buông xuống, thần sắc Hạ Diệc Sơ lộ ra tia một mệt mỏi, cuối cùng vẫn là xoay người đi ra ngoài. Hơn nữa sau khi ra còn thuận tay đem cửa phòng đóng lại Hàn Diệc Sơ ngồi trên giường lớn mềm mại, đánh giá căn phòng tràn ngập hơi thở hiện đại cùng xa hoa vài lần, giơ tay xoa xoa ấn đường có…

Chương 350: Xuyên qua thời không mà đến (25)

Mau Xuyên Hệ Thống: Công Lược Lang Tính BossTác giả: Quân SanhTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Đô Thị, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh“Tiểu thư, ngài nhanh chóng ăn thứ này đi, dạ dày ngài không tốt, giờ không ăn, buổi tối sẽ ngủ không yên, ông chủ cũng sẽ lo lắng” Hạ Diệc Sơ vừa mở mắt, liền nhìn thấy trước mắt một người mặc trang phục người hầu, hình như là gia phó vẻ mặt hòa ái cùng cô nói chuyện Hạ Diệc Sơ chớp chớp mắt, đáy mắt một mảnh mê mang chợt lóe rồi biến mất. Ánh mắt cô nhìn về phía bàn tròn, đồ ăn vẫn còn bốc hơi nóng, thần sắc không thay đổi, ngẩng đầu đối mặt với nét lo lắng nhìn mình của phó gia nói: ”Ngươi trước đi ra ngoài đi, ta muốn yên tĩnh một mình” Giờ cô đã không còn là Hạ Quỳ chân chính nữa “Vâng, tiểu thư” Trương Thẩm thở dài, vừa định lại mở miệng khuyên bảo đại tiểu thư một chút, chính là nhìn lông mi buông xuống, thần sắc Hạ Diệc Sơ lộ ra tia một mệt mỏi, cuối cùng vẫn là xoay người đi ra ngoài. Hơn nữa sau khi ra còn thuận tay đem cửa phòng đóng lại Hàn Diệc Sơ ngồi trên giường lớn mềm mại, đánh giá căn phòng tràn ngập hơi thở hiện đại cùng xa hoa vài lần, giơ tay xoa xoa ấn đường có… Editor: Mi Mặt Mèo******************Hạ Diệc Sơ không phải không biết tình cảm Thích Tẫn dành cho mình, rốt cuộc thì cô cũng đã trải qua nhiều thế giới như vậy.Ánh mắt Thích Tẫn nhìn cô chính là ánh mắt của nam nhân mà cô sống chung cả đời ở các thế giới trước.Cho dù như thế, Hạ Diệc Sơ cũng không thể đáp lại tình cảm này, cô chỉ có thể xem hắn là em trai mà thôi. Quan hệ huyết thống giữa hai người chính là chướng ngại lớn nhất.Một đêm qua đi, sáng hôm sau vừa mở cửa Hạ Diệc Sơ đã thấy Thích Tẫn đứng ngay bên ngoài.Thích Tẫn cả người thanh tỉnh, sảng khoái, như là đêm qua chưa từng xảy ra chuyện gì."Chị, buổi sáng tốt lành."Vẻ mặt hắn tự nhiên, hành động theo thói quen, so với trước kia không có gì khác biệt."Buổi sáng tốt lành." Hạ Diệc Sơ không nghĩ gặp hắn ở cửa, hơi sửng sốt, sau đó mới trả lời."Em ôm chị xuống nhà."Thích Tẫn nói rồi cúi xuống, ôm người vào ngực, chậm rãi đi xuống lầu.Thích Tẫn rất tự nhiên, cả buổi ăn cơm cho dù mẹ Thích có nhắc đến cuộc hẹn với Chu Thần thì hắn vẫn hờ hững như không. Điểm này làm Hạ Diệc Sơ tưởng rằng chuyện tối qua ở phòng cô là do cô gặp ảo giác.Chu Thần sau khi tốt nghiệp ở nước ngoài, trở về nước kế thừa sự nghiệp của gia đình. Chu Thần bề ngoài tuấn lãng, nói chuyện lại rất ôn hòa, là một người có tu dưỡng tốt.Ngày hẹn, Hạ Diệc Sơ chưa ra khỏi cửa thì nhận được tin tức Chu Thần gặp tai nạn xe cộ, phải nhập viện, không thể gặp mặt với cô được.Hạ Diệc Sơ ngồi trên xe lăn, trong lòng có chút hoài nghi, chuyện này có phải Thích Tẫn động tay hay không?Ngay lúc này, Thích Tẫn bưng sữa bò đến, đặt vào tay cô. Sữa bò ấm áp từ trong ly truyền sang tay cô, đến trái tim cô."Chị, hôm nay không phải chị muốn ra ngoài sao?" Thích Tẫn lơ đãng hỏi.Nháy mắt, Hạ Diệc Sơ kết luận chuyện tai nạn hôm nay của Chu Thần, nhất định tên gia hỏa này giở trò quỷ.Hạ Diệc Sơ tay bưng sữa bò, hơi hơi câu môi:"Em nghĩ chị ra ngoài gặp Chu Thần sao? Đâu chỉ có một mình Chu Thần là đàn ông. Nếu bên ngoài không an toàn, cũng có thể hẹn đến gặp mặt tại nhà."Thích Tẫn nghe lời này, khó chịu ra mặt: "Chị thực sự muốn gả ra ngoài như thế?"Hạ Diệc Sơ quay đi chỗ khác, không trả lời, cũng không nhìn hắn.- --------------------------------------------------Chu Thần bên kia cũng không liên lạc lại với Hạ Diệc Sơ. Hạ Diệc Sơ cũng không chủ động liên hệ, tránh cho Thích Tẫn lại giở trò quỷ.Nhớ lại lời lần trước Thích Tẫn nói cùng với chuyện tai nạn xe này, Hạ Diệc Sơ biết Thích Tẫn không phải dạng chỉ nói suông cho đã miệng.Còn chuyện Thích gia, Hạ Diệc Sơ nghĩ nghĩ cũng không rõ rốt cuộc là như thế nào. Cô chú ý tới công ty Thích gia nhưng cũng không phát hiện có gì bất thường.Lòng đầy tâm sự, Hạ Diệc Sơ không ngủ được, bò từ trên giường xuống, đi vào trò chơi.Phòng đối diện, trên giường cũng trống rỗng, Thích Tẫn cũng vào trò chơi.Hạ Diệc Sơ xui xẻo cực kỳ, vừa vào liền gặp phải kẻ truy đuổi mình, cô liền phải chạy một mạch.======================================

Editor: Mi Mặt Mèo

******************

Hạ Diệc Sơ không phải không biết tình cảm Thích Tẫn dành cho mình, rốt cuộc thì cô cũng đã trải qua nhiều thế giới như vậy.

Ánh mắt Thích Tẫn nhìn cô chính là ánh mắt của nam nhân mà cô sống chung cả đời ở các thế giới trước.

Cho dù như thế, Hạ Diệc Sơ cũng không thể đáp lại tình cảm này, cô chỉ có thể xem hắn là em trai mà thôi. Quan hệ huyết thống giữa hai người chính là chướng ngại lớn nhất.

Một đêm qua đi, sáng hôm sau vừa mở cửa Hạ Diệc Sơ đã thấy Thích Tẫn đứng ngay bên ngoài.

Thích Tẫn cả người thanh tỉnh, sảng khoái, như là đêm qua chưa từng xảy ra chuyện gì.

"Chị, buổi sáng tốt lành."

Vẻ mặt hắn tự nhiên, hành động theo thói quen, so với trước kia không có gì khác biệt.

"Buổi sáng tốt lành." Hạ Diệc Sơ không nghĩ gặp hắn ở cửa, hơi sửng sốt, sau đó mới trả lời.

"Em ôm chị xuống nhà."

Thích Tẫn nói rồi cúi xuống, ôm người vào ngực, chậm rãi đi xuống lầu.

Thích Tẫn rất tự nhiên, cả buổi ăn cơm cho dù mẹ Thích có nhắc đến cuộc hẹn với Chu Thần thì hắn vẫn hờ hững như không. Điểm này làm Hạ Diệc Sơ tưởng rằng chuyện tối qua ở phòng cô là do cô gặp ảo giác.

Chu Thần sau khi tốt nghiệp ở nước ngoài, trở về nước kế thừa sự nghiệp của gia đình. Chu Thần bề ngoài tuấn lãng, nói chuyện lại rất ôn hòa, là một người có tu dưỡng tốt.

Ngày hẹn, Hạ Diệc Sơ chưa ra khỏi cửa thì nhận được tin tức Chu Thần gặp tai nạn xe cộ, phải nhập viện, không thể gặp mặt với cô được.

Hạ Diệc Sơ ngồi trên xe lăn, trong lòng có chút hoài nghi, chuyện này có phải Thích Tẫn động tay hay không?

Ngay lúc này, Thích Tẫn bưng sữa bò đến, đặt vào tay cô. Sữa bò ấm áp từ trong ly truyền sang tay cô, đến trái tim cô.

"Chị, hôm nay không phải chị muốn ra ngoài sao?" Thích Tẫn lơ đãng hỏi.

Nháy mắt, Hạ Diệc Sơ kết luận chuyện tai nạn hôm nay của Chu Thần, nhất định tên gia hỏa này giở trò quỷ.

Hạ Diệc Sơ tay bưng sữa bò, hơi hơi câu môi:

"Em nghĩ chị ra ngoài gặp Chu Thần sao? Đâu chỉ có một mình Chu Thần là đàn ông. Nếu bên ngoài không an toàn, cũng có thể hẹn đến gặp mặt tại nhà."

Thích Tẫn nghe lời này, khó chịu ra mặt: "Chị thực sự muốn gả ra ngoài như thế?"

Hạ Diệc Sơ quay đi chỗ khác, không trả lời, cũng không nhìn hắn.

- --------------------------------------------------

Chu Thần bên kia cũng không liên lạc lại với Hạ Diệc Sơ. Hạ Diệc Sơ cũng không chủ động liên hệ, tránh cho Thích Tẫn lại giở trò quỷ.

Nhớ lại lời lần trước Thích Tẫn nói cùng với chuyện tai nạn xe này, Hạ Diệc Sơ biết Thích Tẫn không phải dạng chỉ nói suông cho đã miệng.

Còn chuyện Thích gia, Hạ Diệc Sơ nghĩ nghĩ cũng không rõ rốt cuộc là như thế nào. Cô chú ý tới công ty Thích gia nhưng cũng không phát hiện có gì bất thường.

Lòng đầy tâm sự, Hạ Diệc Sơ không ngủ được, bò từ trên giường xuống, đi vào trò chơi.

Phòng đối diện, trên giường cũng trống rỗng, Thích Tẫn cũng vào trò chơi.

Hạ Diệc Sơ xui xẻo cực kỳ, vừa vào liền gặp phải kẻ truy đuổi mình, cô liền phải chạy một mạch.

======================================

Mau Xuyên Hệ Thống: Công Lược Lang Tính BossTác giả: Quân SanhTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Đô Thị, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh“Tiểu thư, ngài nhanh chóng ăn thứ này đi, dạ dày ngài không tốt, giờ không ăn, buổi tối sẽ ngủ không yên, ông chủ cũng sẽ lo lắng” Hạ Diệc Sơ vừa mở mắt, liền nhìn thấy trước mắt một người mặc trang phục người hầu, hình như là gia phó vẻ mặt hòa ái cùng cô nói chuyện Hạ Diệc Sơ chớp chớp mắt, đáy mắt một mảnh mê mang chợt lóe rồi biến mất. Ánh mắt cô nhìn về phía bàn tròn, đồ ăn vẫn còn bốc hơi nóng, thần sắc không thay đổi, ngẩng đầu đối mặt với nét lo lắng nhìn mình của phó gia nói: ”Ngươi trước đi ra ngoài đi, ta muốn yên tĩnh một mình” Giờ cô đã không còn là Hạ Quỳ chân chính nữa “Vâng, tiểu thư” Trương Thẩm thở dài, vừa định lại mở miệng khuyên bảo đại tiểu thư một chút, chính là nhìn lông mi buông xuống, thần sắc Hạ Diệc Sơ lộ ra tia một mệt mỏi, cuối cùng vẫn là xoay người đi ra ngoài. Hơn nữa sau khi ra còn thuận tay đem cửa phòng đóng lại Hàn Diệc Sơ ngồi trên giường lớn mềm mại, đánh giá căn phòng tràn ngập hơi thở hiện đại cùng xa hoa vài lần, giơ tay xoa xoa ấn đường có… Editor: Mi Mặt Mèo******************Hạ Diệc Sơ không phải không biết tình cảm Thích Tẫn dành cho mình, rốt cuộc thì cô cũng đã trải qua nhiều thế giới như vậy.Ánh mắt Thích Tẫn nhìn cô chính là ánh mắt của nam nhân mà cô sống chung cả đời ở các thế giới trước.Cho dù như thế, Hạ Diệc Sơ cũng không thể đáp lại tình cảm này, cô chỉ có thể xem hắn là em trai mà thôi. Quan hệ huyết thống giữa hai người chính là chướng ngại lớn nhất.Một đêm qua đi, sáng hôm sau vừa mở cửa Hạ Diệc Sơ đã thấy Thích Tẫn đứng ngay bên ngoài.Thích Tẫn cả người thanh tỉnh, sảng khoái, như là đêm qua chưa từng xảy ra chuyện gì."Chị, buổi sáng tốt lành."Vẻ mặt hắn tự nhiên, hành động theo thói quen, so với trước kia không có gì khác biệt."Buổi sáng tốt lành." Hạ Diệc Sơ không nghĩ gặp hắn ở cửa, hơi sửng sốt, sau đó mới trả lời."Em ôm chị xuống nhà."Thích Tẫn nói rồi cúi xuống, ôm người vào ngực, chậm rãi đi xuống lầu.Thích Tẫn rất tự nhiên, cả buổi ăn cơm cho dù mẹ Thích có nhắc đến cuộc hẹn với Chu Thần thì hắn vẫn hờ hững như không. Điểm này làm Hạ Diệc Sơ tưởng rằng chuyện tối qua ở phòng cô là do cô gặp ảo giác.Chu Thần sau khi tốt nghiệp ở nước ngoài, trở về nước kế thừa sự nghiệp của gia đình. Chu Thần bề ngoài tuấn lãng, nói chuyện lại rất ôn hòa, là một người có tu dưỡng tốt.Ngày hẹn, Hạ Diệc Sơ chưa ra khỏi cửa thì nhận được tin tức Chu Thần gặp tai nạn xe cộ, phải nhập viện, không thể gặp mặt với cô được.Hạ Diệc Sơ ngồi trên xe lăn, trong lòng có chút hoài nghi, chuyện này có phải Thích Tẫn động tay hay không?Ngay lúc này, Thích Tẫn bưng sữa bò đến, đặt vào tay cô. Sữa bò ấm áp từ trong ly truyền sang tay cô, đến trái tim cô."Chị, hôm nay không phải chị muốn ra ngoài sao?" Thích Tẫn lơ đãng hỏi.Nháy mắt, Hạ Diệc Sơ kết luận chuyện tai nạn hôm nay của Chu Thần, nhất định tên gia hỏa này giở trò quỷ.Hạ Diệc Sơ tay bưng sữa bò, hơi hơi câu môi:"Em nghĩ chị ra ngoài gặp Chu Thần sao? Đâu chỉ có một mình Chu Thần là đàn ông. Nếu bên ngoài không an toàn, cũng có thể hẹn đến gặp mặt tại nhà."Thích Tẫn nghe lời này, khó chịu ra mặt: "Chị thực sự muốn gả ra ngoài như thế?"Hạ Diệc Sơ quay đi chỗ khác, không trả lời, cũng không nhìn hắn.- --------------------------------------------------Chu Thần bên kia cũng không liên lạc lại với Hạ Diệc Sơ. Hạ Diệc Sơ cũng không chủ động liên hệ, tránh cho Thích Tẫn lại giở trò quỷ.Nhớ lại lời lần trước Thích Tẫn nói cùng với chuyện tai nạn xe này, Hạ Diệc Sơ biết Thích Tẫn không phải dạng chỉ nói suông cho đã miệng.Còn chuyện Thích gia, Hạ Diệc Sơ nghĩ nghĩ cũng không rõ rốt cuộc là như thế nào. Cô chú ý tới công ty Thích gia nhưng cũng không phát hiện có gì bất thường.Lòng đầy tâm sự, Hạ Diệc Sơ không ngủ được, bò từ trên giường xuống, đi vào trò chơi.Phòng đối diện, trên giường cũng trống rỗng, Thích Tẫn cũng vào trò chơi.Hạ Diệc Sơ xui xẻo cực kỳ, vừa vào liền gặp phải kẻ truy đuổi mình, cô liền phải chạy một mạch.======================================

Chương 350: Xuyên qua thời không mà đến (25)