Tác giả:

“Tiểu thư, ngài nhanh chóng ăn thứ này đi, dạ dày ngài không tốt, giờ không ăn, buổi tối sẽ ngủ không yên, ông chủ cũng sẽ lo lắng” Hạ Diệc Sơ vừa mở mắt, liền nhìn thấy trước mắt một người mặc trang phục người hầu, hình như là gia phó vẻ mặt hòa ái cùng cô nói chuyện Hạ Diệc Sơ chớp chớp mắt, đáy mắt một mảnh mê mang chợt lóe rồi biến mất. Ánh mắt cô nhìn về phía bàn tròn, đồ ăn vẫn còn bốc hơi nóng, thần sắc không thay đổi, ngẩng đầu đối mặt với nét lo lắng nhìn mình của phó gia nói: ”Ngươi trước đi ra ngoài đi, ta muốn yên tĩnh một mình” Giờ cô đã không còn là Hạ Quỳ chân chính nữa “Vâng, tiểu thư” Trương Thẩm thở dài, vừa định lại mở miệng khuyên bảo đại tiểu thư một chút, chính là nhìn lông mi buông xuống, thần sắc Hạ Diệc Sơ lộ ra tia một mệt mỏi, cuối cùng vẫn là xoay người đi ra ngoài. Hơn nữa sau khi ra còn thuận tay đem cửa phòng đóng lại Hàn Diệc Sơ ngồi trên giường lớn mềm mại, đánh giá căn phòng tràn ngập hơi thở hiện đại cùng xa hoa vài lần, giơ tay xoa xoa ấn đường có…

Chương 444: Hắc liên hoa giới giải trí (hoàn)

Mau Xuyên Hệ Thống: Công Lược Lang Tính BossTác giả: Quân SanhTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Đô Thị, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh“Tiểu thư, ngài nhanh chóng ăn thứ này đi, dạ dày ngài không tốt, giờ không ăn, buổi tối sẽ ngủ không yên, ông chủ cũng sẽ lo lắng” Hạ Diệc Sơ vừa mở mắt, liền nhìn thấy trước mắt một người mặc trang phục người hầu, hình như là gia phó vẻ mặt hòa ái cùng cô nói chuyện Hạ Diệc Sơ chớp chớp mắt, đáy mắt một mảnh mê mang chợt lóe rồi biến mất. Ánh mắt cô nhìn về phía bàn tròn, đồ ăn vẫn còn bốc hơi nóng, thần sắc không thay đổi, ngẩng đầu đối mặt với nét lo lắng nhìn mình của phó gia nói: ”Ngươi trước đi ra ngoài đi, ta muốn yên tĩnh một mình” Giờ cô đã không còn là Hạ Quỳ chân chính nữa “Vâng, tiểu thư” Trương Thẩm thở dài, vừa định lại mở miệng khuyên bảo đại tiểu thư một chút, chính là nhìn lông mi buông xuống, thần sắc Hạ Diệc Sơ lộ ra tia một mệt mỏi, cuối cùng vẫn là xoay người đi ra ngoài. Hơn nữa sau khi ra còn thuận tay đem cửa phòng đóng lại Hàn Diệc Sơ ngồi trên giường lớn mềm mại, đánh giá căn phòng tràn ngập hơi thở hiện đại cùng xa hoa vài lần, giơ tay xoa xoa ấn đường có… Editor: Mi Mặt Mèo******************Ôn Bạch Nguyệt ngày đó rời khỏi yến hội lập tức muốn chạy trốn nhưng đã bị Quân lão gia kéo vào xe, nhốt trong tầng ngầm biệt thự Quân gia.Sau khi cảnh sát đưa Quân Tử Lâm đi, Quân lão gia tử bắt đầu phân phó người trông coi cô ta. Không phải cô ta thích câu dẫn người sao, ông ta cứ cho mỗi ngày vài người đàn ông đi thỏa mãn cô ta.Cô ta không phải muốn lợi dụng Quân Tử Lâm ép Lê Manh sử dụng chất k*ch th*ch sao, vậy để cho cô ta nếm thử tư vị say m* t** đi.Ôn Bạch Nguyệt mỗi ngày đều sống trong thống khổ và vui thích đan chéo, đại đa số thời điểm cô ta đều được cho sử dụng chất k*ch th*ch nên suy nghĩ trở nên mơ hồ, không rõ hiện tại là ngày tháng năm nào.Cho dù có đôi lúc thanh tĩnh thì cũng là cùng vài nam nhân kia abc xyz.d*c v*ng sẽ làm cô ta trầm luân, đắm mình trụy lạc.Ôn Bạch Nguyệt ban đầu vẫn có cốt khí, dù bị đàn ông ép hay bị cho sử dụng thuốc k*ch th*ch thì vẫn phản kháng kịch liệt. Chỉ là sau mấy đêm, thú tính của những người đàn ông này càng lớn, Ôn Bạch Nguyệt phản kháng không có kết quả, đã chịu trừng phạt nhiều, trong lòng không ngừng hối hận những chuyện đã làm ra.Cuối cùng, phản kháng đã tiêu tan, chỉ còn mỗi ngày phục tùng và chờ đợi.Mỗi khi thanh tỉnh, cô ta lại đối mặt hiện thực tàn khốc, Ôn Bạch Nguyệt bắt đầu ỷ lại vào đàn ông và thuốc.Ngay lúc cô ta hoàn toàn ỷ lại vào hai thứ trên, Quân lão gia lại không cho cô ta nữa, không có đàn ông cũng không có thuốc.Ôn Bạch Nguyệt lúc đó thống khổ vô cùng, đặc biệt lúc phát nghiện, cô ta thậm chí nhịn không được đập đầu vào tường tự sát.Nhưng mà người của Quân lão gia xích tay chân cô ta vào giường, muốn chết cũng không được.Hơn nữa, thời gian qua Ôn Bạch Nguyệt còn bị tiêm vài thứ khác vào người, khiến trong vòng một tháng, thân thể Ôn Bạch Nguyệt bị tàn phá dữ dội, chỉ còn da bọc xương.Ôn Bạch Nguyệt mở to hai mắt, nhìn trần nhà đen như mực, ngoài muốn chết thì không có ý nghĩ nào khác.Cảm nhận được thân thể ngày càng lạnh, cái chết cũng không cách xa.Ôn Bạch Nguyệt giống như được giải thoát, cười cười.=======================NGOẠI TRUYỆN QUÂN TỬ LÂM:Sau khi vào ngục giam, Quân Tử Lâm đều dành nhiều thời gian nhớ về Lê Manh, nhớ tới ánh mắt đầu tiên nhìn thấy cô, chỉ vì một bóng dáng mà thương tâm.Ngay lúc đó Quân lão gia đưa hắn đi nước ngoài du học.Chương trình học năm năm, hắn chỉ dùng ba năm để hoàn thành, sau đó lập tức trở lại.Ở nước ngoài, trong lòng hắn vẫn quanh quẩn thanh âm cùng bóng dáng tinh tế kia. Cho nên ngày đầu tiên sau khi về nước hắn lập tức đi đến cô nhi viện kia.Ở nơi đó, vẫn là cô nhi viện cũ, vẫn là cô gái tóc dài buộc cao, hồi ức dần dần biến thành hiện thực, hắn thậm chí còn không phát hiện bản thân đối với người trước mặt không có bao nhiêu cảm giác, gấp gáp hỏi đối phương vấn đề kia.Khi đối phương khẳng định, hắn kích động không thôi.Hắn vẫn luôn cho rằng, đây là duyên phận trời cho nên ngay cả kiểm chứng một chút hắn cũng không làm, chỉ tin lời cô ấy nói.Hắn phủng cô trong lòng bàn tay, hận không thể đem chính mình cho cô sở hữu, chỉ cần cô nói, hắn không cần suy nghĩ, tất cả đều tin.Cô thích, hắn cũng thích.Cô ghét, hắn cũng ghét.Hắn chưa bao giờ nghĩ tới, cô lại là người trước sau bất nhất, mở miệng toàn lời lừa dối.Chân tướng cuối cùng như một cái tát mạnh mẽ vào mặt hắn.Quân Tử Lâm nhắm hai mắt, thân thể cuộn tròn, không biết mơ thấy gì, nơi khóe mắt có một giọt nước trong suốt chảy xuống.- ----------------------------------------Hôm sau, cai ngục như thường lệ gọi tù nhân dậy, lại phát hiện người trên giường không nhúc nhích, hắn kêu vài tiếng vẫn không trả lời.Người này thân phận không bình thường! Nội tâm hắn cảnh giác, lấy chìa khóa mở buồng giam ra, cẩn thận tới gần Quân Tử Lâm."Rời giường!" Hắn duỗi tay đẩy đẩy Quân Tử Lâm.Thân thể lạnh băng cứng đờ."Aaa!" Cai ngục hét to một tiếng, lùi vài bước, hốt hoảng chảy ra ngoài.Mười phút sau, Quân lão gia nhận được tin Quân Tử Lâm chết trong ngục giam.Nửa tiếng sau, tin này truyền đến chỗ Hạ Diệc Sơ.Một tiếng sau, tin này lên Weibo.Quân lão gia vẫn ngầm chiếu cố hắn trong tù không hiểu chuyện gì đã xảy ra, ông ta coi lại video theo dõi vài lần, không thể tin Quân Tử Lâm tuổi còn trẻ lại đột tử trong ngục giamQuân lão gia nháy mắt già hơn mười tuổi, tóc bạc phơ.Ngày hỏa táng Quân Tử Lâm, Hạ Diệc Sơ cũng đến, không phải cô muốn mà nguyên chủ lấy phương thức báo mộng bảo nhờ cô đi thay.Bởi vì yêu cầu này của Lê Manh mà Hạ Diệc Sơ đúng giờ đã tới.Quân lão gia tử nhìn Hạ Diệc Sơ không có cảm xúc gì, chỉ đau lòng cảnh người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh.Khi thi thể Quân Tử Lâm chuẩn bị đưa vào hỏa thiêu, ánh mắt Hạ Diệc Sơ dừng ở vết thương trên cổ tay của hắn, đột nhiên cô hiểu rõ tất cả.Nguyên chủ sở dĩ tiến vào giới giải trí là vì có Tần Qua ở đó, kỳ thật không phải vì Tần Qua lớn lên xuất sắc hay bởi vì giọng ca hút hồn đó.Mà bởi vì Lê Manh đã nhận ra Tần Qua là anh trai khi nhỏ ở cô nhi viện đã một lần giúp đỡ cô ấy.Bởi vì Hạ Diệc Sơ nhận ra Tần Qua là Bug nên cũng không đi nghĩ đến việc đi tìm anh trai nhỏ trong trí nhớ của Lê Manh.Hạ Diệc Sơ không ngờ người làm Lê Manh thương nhớ nhiều năm bị nhận sai thành Tần Qua, lại là Quân Tử LâmNghĩ đến việc Quân Tử Lâm cũng nhận sai người, Hạ Diệc Sơ không khỏi có chút xxx trong lòng.Vậy đời trước, Quân Tử Lâm và Lê Manh đều không hay biết, hai người bọn họ đã từng yêu nhau, lại từng bỏ qua lẫn nhau?===============HOÀN==============

Editor: Mi Mặt Mèo

******************

Ôn Bạch Nguyệt ngày đó rời khỏi yến hội lập tức muốn chạy trốn nhưng đã bị Quân lão gia kéo vào xe, nhốt trong tầng ngầm biệt thự Quân gia.

Sau khi cảnh sát đưa Quân Tử Lâm đi, Quân lão gia tử bắt đầu phân phó người trông coi cô ta. Không phải cô ta thích câu dẫn người sao, ông ta cứ cho mỗi ngày vài người đàn ông đi thỏa mãn cô ta.

Cô ta không phải muốn lợi dụng Quân Tử Lâm ép Lê Manh sử dụng chất k*ch th*ch sao, vậy để cho cô ta nếm thử tư vị say m* t** đi.

Ôn Bạch Nguyệt mỗi ngày đều sống trong thống khổ và vui thích đan chéo, đại đa số thời điểm cô ta đều được cho sử dụng chất k*ch th*ch nên suy nghĩ trở nên mơ hồ, không rõ hiện tại là ngày tháng năm nào.

Cho dù có đôi lúc thanh tĩnh thì cũng là cùng vài nam nhân kia abc xyz.

d*c v*ng sẽ làm cô ta trầm luân, đắm mình trụy lạc.

Ôn Bạch Nguyệt ban đầu vẫn có cốt khí, dù bị đàn ông ép hay bị cho sử dụng thuốc k*ch th*ch thì vẫn phản kháng kịch liệt. Chỉ là sau mấy đêm, thú tính của những người đàn ông này càng lớn, Ôn Bạch Nguyệt phản kháng không có kết quả, đã chịu trừng phạt nhiều, trong lòng không ngừng hối hận những chuyện đã làm ra.

Cuối cùng, phản kháng đã tiêu tan, chỉ còn mỗi ngày phục tùng và chờ đợi.

Mỗi khi thanh tỉnh, cô ta lại đối mặt hiện thực tàn khốc, Ôn Bạch Nguyệt bắt đầu ỷ lại vào đàn ông và thuốc.

Ngay lúc cô ta hoàn toàn ỷ lại vào hai thứ trên, Quân lão gia lại không cho cô ta nữa, không có đàn ông cũng không có thuốc.

Ôn Bạch Nguyệt lúc đó thống khổ vô cùng, đặc biệt lúc phát nghiện, cô ta thậm chí nhịn không được đập đầu vào tường tự sát.

Nhưng mà người của Quân lão gia xích tay chân cô ta vào giường, muốn chết cũng không được.

Hơn nữa, thời gian qua Ôn Bạch Nguyệt còn bị tiêm vài thứ khác vào người, khiến trong vòng một tháng, thân thể Ôn Bạch Nguyệt bị tàn phá dữ dội, chỉ còn da bọc xương.

Ôn Bạch Nguyệt mở to hai mắt, nhìn trần nhà đen như mực, ngoài muốn chết thì không có ý nghĩ nào khác.

Cảm nhận được thân thể ngày càng lạnh, cái chết cũng không cách xa.

Ôn Bạch Nguyệt giống như được giải thoát, cười cười.

=======================

NGOẠI TRUYỆN QUÂN TỬ LÂM:

Sau khi vào ngục giam, Quân Tử Lâm đều dành nhiều thời gian nhớ về Lê Manh, nhớ tới ánh mắt đầu tiên nhìn thấy cô, chỉ vì một bóng dáng mà thương tâm.

Ngay lúc đó Quân lão gia đưa hắn đi nước ngoài du học.

Chương trình học năm năm, hắn chỉ dùng ba năm để hoàn thành, sau đó lập tức trở lại.

Ở nước ngoài, trong lòng hắn vẫn quanh quẩn thanh âm cùng bóng dáng tinh tế kia. Cho nên ngày đầu tiên sau khi về nước hắn lập tức đi đến cô nhi viện kia.

Ở nơi đó, vẫn là cô nhi viện cũ, vẫn là cô gái tóc dài buộc cao, hồi ức dần dần biến thành hiện thực, hắn thậm chí còn không phát hiện bản thân đối với người trước mặt không có bao nhiêu cảm giác, gấp gáp hỏi đối phương vấn đề kia.

Khi đối phương khẳng định, hắn kích động không thôi.

Hắn vẫn luôn cho rằng, đây là duyên phận trời cho nên ngay cả kiểm chứng một chút hắn cũng không làm, chỉ tin lời cô ấy nói.

Hắn phủng cô trong lòng bàn tay, hận không thể đem chính mình cho cô sở hữu, chỉ cần cô nói, hắn không cần suy nghĩ, tất cả đều tin.

Cô thích, hắn cũng thích.

Cô ghét, hắn cũng ghét.

Hắn chưa bao giờ nghĩ tới, cô lại là người trước sau bất nhất, mở miệng toàn lời lừa dối.

Chân tướng cuối cùng như một cái tát mạnh mẽ vào mặt hắn.

Quân Tử Lâm nhắm hai mắt, thân thể cuộn tròn, không biết mơ thấy gì, nơi khóe mắt có một giọt nước trong suốt chảy xuống.

- ----------------------------------------

Hôm sau, cai ngục như thường lệ gọi tù nhân dậy, lại phát hiện người trên giường không nhúc nhích, hắn kêu vài tiếng vẫn không trả lời.

Người này thân phận không bình thường! Nội tâm hắn cảnh giác, lấy chìa khóa mở buồng giam ra, cẩn thận tới gần Quân Tử Lâm.

"Rời giường!" Hắn duỗi tay đẩy đẩy Quân Tử Lâm.

Thân thể lạnh băng cứng đờ.

"Aaa!" Cai ngục hét to một tiếng, lùi vài bước, hốt hoảng chảy ra ngoài.

Mười phút sau, Quân lão gia nhận được tin Quân Tử Lâm chết trong ngục giam.

Nửa tiếng sau, tin này truyền đến chỗ Hạ Diệc Sơ.

Một tiếng sau, tin này lên Weibo.

Quân lão gia vẫn ngầm chiếu cố hắn trong tù không hiểu chuyện gì đã xảy ra, ông ta coi lại video theo dõi vài lần, không thể tin Quân Tử Lâm tuổi còn trẻ lại đột tử trong ngục giam

Quân lão gia nháy mắt già hơn mười tuổi, tóc bạc phơ.

Ngày hỏa táng Quân Tử Lâm, Hạ Diệc Sơ cũng đến, không phải cô muốn mà nguyên chủ lấy phương thức báo mộng bảo nhờ cô đi thay.

Bởi vì yêu cầu này của Lê Manh mà Hạ Diệc Sơ đúng giờ đã tới.

Quân lão gia tử nhìn Hạ Diệc Sơ không có cảm xúc gì, chỉ đau lòng cảnh người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh.

Khi thi thể Quân Tử Lâm chuẩn bị đưa vào hỏa thiêu, ánh mắt Hạ Diệc Sơ dừng ở vết thương trên cổ tay của hắn, đột nhiên cô hiểu rõ tất cả.

Nguyên chủ sở dĩ tiến vào giới giải trí là vì có Tần Qua ở đó, kỳ thật không phải vì Tần Qua lớn lên xuất sắc hay bởi vì giọng ca hút hồn đó.

Mà bởi vì Lê Manh đã nhận ra Tần Qua là anh trai khi nhỏ ở cô nhi viện đã một lần giúp đỡ cô ấy.

Bởi vì Hạ Diệc Sơ nhận ra Tần Qua là Bug nên cũng không đi nghĩ đến việc đi tìm anh trai nhỏ trong trí nhớ của Lê Manh.

Hạ Diệc Sơ không ngờ người làm Lê Manh thương nhớ nhiều năm bị nhận sai thành Tần Qua, lại là Quân Tử Lâm

Nghĩ đến việc Quân Tử Lâm cũng nhận sai người, Hạ Diệc Sơ không khỏi có chút xxx trong lòng.

Vậy đời trước, Quân Tử Lâm và Lê Manh đều không hay biết, hai người bọn họ đã từng yêu nhau, lại từng bỏ qua lẫn nhau?

===============HOÀN==============

Mau Xuyên Hệ Thống: Công Lược Lang Tính BossTác giả: Quân SanhTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Đô Thị, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh“Tiểu thư, ngài nhanh chóng ăn thứ này đi, dạ dày ngài không tốt, giờ không ăn, buổi tối sẽ ngủ không yên, ông chủ cũng sẽ lo lắng” Hạ Diệc Sơ vừa mở mắt, liền nhìn thấy trước mắt một người mặc trang phục người hầu, hình như là gia phó vẻ mặt hòa ái cùng cô nói chuyện Hạ Diệc Sơ chớp chớp mắt, đáy mắt một mảnh mê mang chợt lóe rồi biến mất. Ánh mắt cô nhìn về phía bàn tròn, đồ ăn vẫn còn bốc hơi nóng, thần sắc không thay đổi, ngẩng đầu đối mặt với nét lo lắng nhìn mình của phó gia nói: ”Ngươi trước đi ra ngoài đi, ta muốn yên tĩnh một mình” Giờ cô đã không còn là Hạ Quỳ chân chính nữa “Vâng, tiểu thư” Trương Thẩm thở dài, vừa định lại mở miệng khuyên bảo đại tiểu thư một chút, chính là nhìn lông mi buông xuống, thần sắc Hạ Diệc Sơ lộ ra tia một mệt mỏi, cuối cùng vẫn là xoay người đi ra ngoài. Hơn nữa sau khi ra còn thuận tay đem cửa phòng đóng lại Hàn Diệc Sơ ngồi trên giường lớn mềm mại, đánh giá căn phòng tràn ngập hơi thở hiện đại cùng xa hoa vài lần, giơ tay xoa xoa ấn đường có… Editor: Mi Mặt Mèo******************Ôn Bạch Nguyệt ngày đó rời khỏi yến hội lập tức muốn chạy trốn nhưng đã bị Quân lão gia kéo vào xe, nhốt trong tầng ngầm biệt thự Quân gia.Sau khi cảnh sát đưa Quân Tử Lâm đi, Quân lão gia tử bắt đầu phân phó người trông coi cô ta. Không phải cô ta thích câu dẫn người sao, ông ta cứ cho mỗi ngày vài người đàn ông đi thỏa mãn cô ta.Cô ta không phải muốn lợi dụng Quân Tử Lâm ép Lê Manh sử dụng chất k*ch th*ch sao, vậy để cho cô ta nếm thử tư vị say m* t** đi.Ôn Bạch Nguyệt mỗi ngày đều sống trong thống khổ và vui thích đan chéo, đại đa số thời điểm cô ta đều được cho sử dụng chất k*ch th*ch nên suy nghĩ trở nên mơ hồ, không rõ hiện tại là ngày tháng năm nào.Cho dù có đôi lúc thanh tĩnh thì cũng là cùng vài nam nhân kia abc xyz.d*c v*ng sẽ làm cô ta trầm luân, đắm mình trụy lạc.Ôn Bạch Nguyệt ban đầu vẫn có cốt khí, dù bị đàn ông ép hay bị cho sử dụng thuốc k*ch th*ch thì vẫn phản kháng kịch liệt. Chỉ là sau mấy đêm, thú tính của những người đàn ông này càng lớn, Ôn Bạch Nguyệt phản kháng không có kết quả, đã chịu trừng phạt nhiều, trong lòng không ngừng hối hận những chuyện đã làm ra.Cuối cùng, phản kháng đã tiêu tan, chỉ còn mỗi ngày phục tùng và chờ đợi.Mỗi khi thanh tỉnh, cô ta lại đối mặt hiện thực tàn khốc, Ôn Bạch Nguyệt bắt đầu ỷ lại vào đàn ông và thuốc.Ngay lúc cô ta hoàn toàn ỷ lại vào hai thứ trên, Quân lão gia lại không cho cô ta nữa, không có đàn ông cũng không có thuốc.Ôn Bạch Nguyệt lúc đó thống khổ vô cùng, đặc biệt lúc phát nghiện, cô ta thậm chí nhịn không được đập đầu vào tường tự sát.Nhưng mà người của Quân lão gia xích tay chân cô ta vào giường, muốn chết cũng không được.Hơn nữa, thời gian qua Ôn Bạch Nguyệt còn bị tiêm vài thứ khác vào người, khiến trong vòng một tháng, thân thể Ôn Bạch Nguyệt bị tàn phá dữ dội, chỉ còn da bọc xương.Ôn Bạch Nguyệt mở to hai mắt, nhìn trần nhà đen như mực, ngoài muốn chết thì không có ý nghĩ nào khác.Cảm nhận được thân thể ngày càng lạnh, cái chết cũng không cách xa.Ôn Bạch Nguyệt giống như được giải thoát, cười cười.=======================NGOẠI TRUYỆN QUÂN TỬ LÂM:Sau khi vào ngục giam, Quân Tử Lâm đều dành nhiều thời gian nhớ về Lê Manh, nhớ tới ánh mắt đầu tiên nhìn thấy cô, chỉ vì một bóng dáng mà thương tâm.Ngay lúc đó Quân lão gia đưa hắn đi nước ngoài du học.Chương trình học năm năm, hắn chỉ dùng ba năm để hoàn thành, sau đó lập tức trở lại.Ở nước ngoài, trong lòng hắn vẫn quanh quẩn thanh âm cùng bóng dáng tinh tế kia. Cho nên ngày đầu tiên sau khi về nước hắn lập tức đi đến cô nhi viện kia.Ở nơi đó, vẫn là cô nhi viện cũ, vẫn là cô gái tóc dài buộc cao, hồi ức dần dần biến thành hiện thực, hắn thậm chí còn không phát hiện bản thân đối với người trước mặt không có bao nhiêu cảm giác, gấp gáp hỏi đối phương vấn đề kia.Khi đối phương khẳng định, hắn kích động không thôi.Hắn vẫn luôn cho rằng, đây là duyên phận trời cho nên ngay cả kiểm chứng một chút hắn cũng không làm, chỉ tin lời cô ấy nói.Hắn phủng cô trong lòng bàn tay, hận không thể đem chính mình cho cô sở hữu, chỉ cần cô nói, hắn không cần suy nghĩ, tất cả đều tin.Cô thích, hắn cũng thích.Cô ghét, hắn cũng ghét.Hắn chưa bao giờ nghĩ tới, cô lại là người trước sau bất nhất, mở miệng toàn lời lừa dối.Chân tướng cuối cùng như một cái tát mạnh mẽ vào mặt hắn.Quân Tử Lâm nhắm hai mắt, thân thể cuộn tròn, không biết mơ thấy gì, nơi khóe mắt có một giọt nước trong suốt chảy xuống.- ----------------------------------------Hôm sau, cai ngục như thường lệ gọi tù nhân dậy, lại phát hiện người trên giường không nhúc nhích, hắn kêu vài tiếng vẫn không trả lời.Người này thân phận không bình thường! Nội tâm hắn cảnh giác, lấy chìa khóa mở buồng giam ra, cẩn thận tới gần Quân Tử Lâm."Rời giường!" Hắn duỗi tay đẩy đẩy Quân Tử Lâm.Thân thể lạnh băng cứng đờ."Aaa!" Cai ngục hét to một tiếng, lùi vài bước, hốt hoảng chảy ra ngoài.Mười phút sau, Quân lão gia nhận được tin Quân Tử Lâm chết trong ngục giam.Nửa tiếng sau, tin này truyền đến chỗ Hạ Diệc Sơ.Một tiếng sau, tin này lên Weibo.Quân lão gia vẫn ngầm chiếu cố hắn trong tù không hiểu chuyện gì đã xảy ra, ông ta coi lại video theo dõi vài lần, không thể tin Quân Tử Lâm tuổi còn trẻ lại đột tử trong ngục giamQuân lão gia nháy mắt già hơn mười tuổi, tóc bạc phơ.Ngày hỏa táng Quân Tử Lâm, Hạ Diệc Sơ cũng đến, không phải cô muốn mà nguyên chủ lấy phương thức báo mộng bảo nhờ cô đi thay.Bởi vì yêu cầu này của Lê Manh mà Hạ Diệc Sơ đúng giờ đã tới.Quân lão gia tử nhìn Hạ Diệc Sơ không có cảm xúc gì, chỉ đau lòng cảnh người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh.Khi thi thể Quân Tử Lâm chuẩn bị đưa vào hỏa thiêu, ánh mắt Hạ Diệc Sơ dừng ở vết thương trên cổ tay của hắn, đột nhiên cô hiểu rõ tất cả.Nguyên chủ sở dĩ tiến vào giới giải trí là vì có Tần Qua ở đó, kỳ thật không phải vì Tần Qua lớn lên xuất sắc hay bởi vì giọng ca hút hồn đó.Mà bởi vì Lê Manh đã nhận ra Tần Qua là anh trai khi nhỏ ở cô nhi viện đã một lần giúp đỡ cô ấy.Bởi vì Hạ Diệc Sơ nhận ra Tần Qua là Bug nên cũng không đi nghĩ đến việc đi tìm anh trai nhỏ trong trí nhớ của Lê Manh.Hạ Diệc Sơ không ngờ người làm Lê Manh thương nhớ nhiều năm bị nhận sai thành Tần Qua, lại là Quân Tử LâmNghĩ đến việc Quân Tử Lâm cũng nhận sai người, Hạ Diệc Sơ không khỏi có chút xxx trong lòng.Vậy đời trước, Quân Tử Lâm và Lê Manh đều không hay biết, hai người bọn họ đã từng yêu nhau, lại từng bỏ qua lẫn nhau?===============HOÀN==============

Chương 444: Hắc liên hoa giới giải trí (hoàn)