Tác giả:

“Tiểu thư, ngài nhanh chóng ăn thứ này đi, dạ dày ngài không tốt, giờ không ăn, buổi tối sẽ ngủ không yên, ông chủ cũng sẽ lo lắng” Hạ Diệc Sơ vừa mở mắt, liền nhìn thấy trước mắt một người mặc trang phục người hầu, hình như là gia phó vẻ mặt hòa ái cùng cô nói chuyện Hạ Diệc Sơ chớp chớp mắt, đáy mắt một mảnh mê mang chợt lóe rồi biến mất. Ánh mắt cô nhìn về phía bàn tròn, đồ ăn vẫn còn bốc hơi nóng, thần sắc không thay đổi, ngẩng đầu đối mặt với nét lo lắng nhìn mình của phó gia nói: ”Ngươi trước đi ra ngoài đi, ta muốn yên tĩnh một mình” Giờ cô đã không còn là Hạ Quỳ chân chính nữa “Vâng, tiểu thư” Trương Thẩm thở dài, vừa định lại mở miệng khuyên bảo đại tiểu thư một chút, chính là nhìn lông mi buông xuống, thần sắc Hạ Diệc Sơ lộ ra tia một mệt mỏi, cuối cùng vẫn là xoay người đi ra ngoài. Hơn nữa sau khi ra còn thuận tay đem cửa phòng đóng lại Hàn Diệc Sơ ngồi trên giường lớn mềm mại, đánh giá căn phòng tràn ngập hơi thở hiện đại cùng xa hoa vài lần, giơ tay xoa xoa ấn đường có…

Chương 462: Học trò của tôi không có khả năng là tổng tài (18)

Mau Xuyên Hệ Thống: Công Lược Lang Tính BossTác giả: Quân SanhTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Đô Thị, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh“Tiểu thư, ngài nhanh chóng ăn thứ này đi, dạ dày ngài không tốt, giờ không ăn, buổi tối sẽ ngủ không yên, ông chủ cũng sẽ lo lắng” Hạ Diệc Sơ vừa mở mắt, liền nhìn thấy trước mắt một người mặc trang phục người hầu, hình như là gia phó vẻ mặt hòa ái cùng cô nói chuyện Hạ Diệc Sơ chớp chớp mắt, đáy mắt một mảnh mê mang chợt lóe rồi biến mất. Ánh mắt cô nhìn về phía bàn tròn, đồ ăn vẫn còn bốc hơi nóng, thần sắc không thay đổi, ngẩng đầu đối mặt với nét lo lắng nhìn mình của phó gia nói: ”Ngươi trước đi ra ngoài đi, ta muốn yên tĩnh một mình” Giờ cô đã không còn là Hạ Quỳ chân chính nữa “Vâng, tiểu thư” Trương Thẩm thở dài, vừa định lại mở miệng khuyên bảo đại tiểu thư một chút, chính là nhìn lông mi buông xuống, thần sắc Hạ Diệc Sơ lộ ra tia một mệt mỏi, cuối cùng vẫn là xoay người đi ra ngoài. Hơn nữa sau khi ra còn thuận tay đem cửa phòng đóng lại Hàn Diệc Sơ ngồi trên giường lớn mềm mại, đánh giá căn phòng tràn ngập hơi thở hiện đại cùng xa hoa vài lần, giơ tay xoa xoa ấn đường có… Editor: Mi Mặt Mèo******************Hôm nay không phải cuối tuần nên Lý Bách Nhiên ở trường học, không biết có việc gì mà muộn rồi vẫn chưa về làm cơm trưa.Gần giờ cơm trưa, Hạ Diệc Sơ mang kính râm, xách túi ra khỏi nhà.Hạ Diệc Sơ lựa chọn một nhà hàng hải sản tuy không lớn nhưng được cộng đồng sành ăn đánh giá rất cao.Cô lựa chọn vài món mình thích rồi tìm một vị trí trống ngồi xuống.Trong khi cô chậm rãi ăn thì có vài cô gái trẻ tuổi ngồi vào bàn bên cạnh, có vẻ như là sinh viên, không ngừng thảo luận."Hồng Hồng, tiểu thuyết kia của Đại Đại sắp được chuyển thể đó biết không?""Quyển nào? Cô ấy viết đến ba quyển cơ mà. Mà quyển nào cũng thật hay, tôi xem đi xem lại vẫn không chán.""Tôi biết. Là quyển "Xuyên qua thời không mà đến". Thật là đau lòng cho nam chính, kết cục thảm như vậy, xem xong mà tôi khóc sưng mắt.""Ừ. Tôi cũng vậy, nước mắt chảy đầy mặt. Lúc đó mẹ tôi còn tưởng tôi bị thất tình. Trời biết tôi vẫn là một con cẩu độc thân huhu.""Được rồi, ai cũng biết cậu là cẩu độc thân. Đừng nói chuyện khác nữa, trước mắt không biết sắp tới Đại Đại có tổ chức họp fan không, tôi rất muốn gặp mặt Đại Đại.""Đúng vậy, tôi cũng muốn, tôi muốn xem Đại Đại là người như thế nào.""Như thế nào cũng được, tôi rất thích tác giả như cô ấy."Ba cô gái ríu ra ríu rít, sôi nổi cả một góc, vô cùng chờ mong.Mai Vũ Độ Xuyên, ba năm trước bắt đầu phát hành tác phẩm đầu tiên.Hiện giờ tiểu thuyết internet rất phát triển, nhà nhà viết truyện, người người viết truyện, nhưng mà chất lượng cao thì lại khó có.Mai Vũ Độ Xuyên là một tác giả ngoại lệ, giữa một rừng tiểu thuyết, tác phẩm của cô ấy từ lần đầu công bố đã hot khắp các trang mạng.Tuy là cây bút mới lại chỉ có một tác phẩm nhưng viết rất chắc tay, gút thắt mở hấp dẫn, khiến người xem không dừng lại được.Thời gian đó, rất nhiều người lên Baidu hỏi về tư liệu cá nhân của Mai Vũ Độ Xuyên, nhiều người hoài nghi Mai Vũ Độ Xuyên là một tác giả đại thần nào đó khoác áo mới ra nghề.Nhưng mà cũng không có một ai tìm được tự liệu của Mai Vũ Độ Xuyên.Tựa hồ cô ấy chỉ tùy tâm mà viết, thường thường khi viết được hai vạn chữ sẽ ký hợp đồng ngắn hạn với trang web nhưng cô ấy không hề ký hợp đồng nào cả.Trang web cũng không để ý gì, vốn dĩ nhiều tác giả như vậy, mỗi ngày rất nhiều bản thảo gửi đến, có người viết vì nhuận bút, có người viết vì yêu thích, có người muốn ký hợp đồng, có người không, cũng là chuyện thường.Vậy mà không ngờ một tác giả không có hợp đồng, không được cấp tài nguyên lại có thể tạo ra một đợt hot mạnh như thế.Chuyện làm mọi người nhức đầu đó là ở trang đăng ký tư liệu, tác giả này không đề cập đến phương thức liên hệ, khi mời ký hợp đồng cũng bỏ qua.Thế là các đại lão của trang web cực kỳ vội vàng mỏ cuộc hợp ra lệnh cho các biên tập nhất định phải ký được hợp đồng với tác giả này.Biên tập xoa xoa đầu, lại dùng phương thức mời ký hợp đồng gửi qua cho tác giả Mai Vũ Độ Xuyên.Kỳ thật không ai biết, Mai Vũ Độ Xuyên chính là Hạ Diệc Sơ.Hạ Diệc Sơ xem lại phần giá cả và đãi ngộ sau đó ký kết với ban biên tập.Mới chỉ tiến vào giới văn học hai năm gần đây, cô đã viết được năm quyển sách, tổng cộng hơn 460 vạn chữ. So với các tác giả đã viết nhiều năm, một quyển hơn trăm vạn chữ, độc giả thích thú với thể loại của Hạ Diệc Sơ nhiều hơn, nam nữ chính không cần vất vả theo đuổi nhau, tình cảm sướt mướt, ướt át, bảy bảy bốn chín bận chia cắt cũng chưa tới được với nhau.Văn phong của Hạ Diệc Sơ không áp lực, cách hành văn mạnh mẽ, thuần thục cho nên thu hút rất nhiều fan, mỗi tác phẩm được xuất bản nhiều lần, doanh số vẫn luôn cao.Một tác giả như vậy mà Weibo cũng không có, họp thường niên cũng không đến, giao lưu với độc giả cũng không xuất hiện.Khó trách khi tác phẩm của Mai Vũ Độ Xuyên được chuyển thể sang điện ảnh, các fan nữ lại chờ mong đến vậy.

Editor: Mi Mặt Mèo

******************

Hôm nay không phải cuối tuần nên Lý Bách Nhiên ở trường học, không biết có việc gì mà muộn rồi vẫn chưa về làm cơm trưa.

Gần giờ cơm trưa, Hạ Diệc Sơ mang kính râm, xách túi ra khỏi nhà.

Hạ Diệc Sơ lựa chọn một nhà hàng hải sản tuy không lớn nhưng được cộng đồng sành ăn đánh giá rất cao.

Cô lựa chọn vài món mình thích rồi tìm một vị trí trống ngồi xuống.

Trong khi cô chậm rãi ăn thì có vài cô gái trẻ tuổi ngồi vào bàn bên cạnh, có vẻ như là sinh viên, không ngừng thảo luận.

"Hồng Hồng, tiểu thuyết kia của Đại Đại sắp được chuyển thể đó biết không?"

"Quyển nào? Cô ấy viết đến ba quyển cơ mà. Mà quyển nào cũng thật hay, tôi xem đi xem lại vẫn không chán."

"Tôi biết. Là quyển "Xuyên qua thời không mà đến". Thật là đau lòng cho nam chính, kết cục thảm như vậy, xem xong mà tôi khóc sưng mắt."

"Ừ. Tôi cũng vậy, nước mắt chảy đầy mặt. Lúc đó mẹ tôi còn tưởng tôi bị thất tình. Trời biết tôi vẫn là một con cẩu độc thân huhu."

"Được rồi, ai cũng biết cậu là cẩu độc thân. Đừng nói chuyện khác nữa, trước mắt không biết sắp tới Đại Đại có tổ chức họp fan không, tôi rất muốn gặp mặt Đại Đại."

"Đúng vậy, tôi cũng muốn, tôi muốn xem Đại Đại là người như thế nào."

"Như thế nào cũng được, tôi rất thích tác giả như cô ấy."

Ba cô gái ríu ra ríu rít, sôi nổi cả một góc, vô cùng chờ mong.

Mai Vũ Độ Xuyên, ba năm trước bắt đầu phát hành tác phẩm đầu tiên.

Hiện giờ tiểu thuyết internet rất phát triển, nhà nhà viết truyện, người người viết truyện, nhưng mà chất lượng cao thì lại khó có.

Mai Vũ Độ Xuyên là một tác giả ngoại lệ, giữa một rừng tiểu thuyết, tác phẩm của cô ấy từ lần đầu công bố đã hot khắp các trang mạng.

Tuy là cây bút mới lại chỉ có một tác phẩm nhưng viết rất chắc tay, gút thắt mở hấp dẫn, khiến người xem không dừng lại được.

Thời gian đó, rất nhiều người lên Baidu hỏi về tư liệu cá nhân của Mai Vũ Độ Xuyên, nhiều người hoài nghi Mai Vũ Độ Xuyên là một tác giả đại thần nào đó khoác áo mới ra nghề.

Nhưng mà cũng không có một ai tìm được tự liệu của Mai Vũ Độ Xuyên.

Tựa hồ cô ấy chỉ tùy tâm mà viết, thường thường khi viết được hai vạn chữ sẽ ký hợp đồng ngắn hạn với trang web nhưng cô ấy không hề ký hợp đồng nào cả.

Trang web cũng không để ý gì, vốn dĩ nhiều tác giả như vậy, mỗi ngày rất nhiều bản thảo gửi đến, có người viết vì nhuận bút, có người viết vì yêu thích, có người muốn ký hợp đồng, có người không, cũng là chuyện thường.

Vậy mà không ngờ một tác giả không có hợp đồng, không được cấp tài nguyên lại có thể tạo ra một đợt hot mạnh như thế.

Chuyện làm mọi người nhức đầu đó là ở trang đăng ký tư liệu, tác giả này không đề cập đến phương thức liên hệ, khi mời ký hợp đồng cũng bỏ qua.

Thế là các đại lão của trang web cực kỳ vội vàng mỏ cuộc hợp ra lệnh cho các biên tập nhất định phải ký được hợp đồng với tác giả này.

Biên tập xoa xoa đầu, lại dùng phương thức mời ký hợp đồng gửi qua cho tác giả Mai Vũ Độ Xuyên.

Kỳ thật không ai biết, Mai Vũ Độ Xuyên chính là Hạ Diệc Sơ.

Hạ Diệc Sơ xem lại phần giá cả và đãi ngộ sau đó ký kết với ban biên tập.

Mới chỉ tiến vào giới văn học hai năm gần đây, cô đã viết được năm quyển sách, tổng cộng hơn 460 vạn chữ. So với các tác giả đã viết nhiều năm, một quyển hơn trăm vạn chữ, độc giả thích thú với thể loại của Hạ Diệc Sơ nhiều hơn, nam nữ chính không cần vất vả theo đuổi nhau, tình cảm sướt mướt, ướt át, bảy bảy bốn chín bận chia cắt cũng chưa tới được với nhau.

Văn phong của Hạ Diệc Sơ không áp lực, cách hành văn mạnh mẽ, thuần thục cho nên thu hút rất nhiều fan, mỗi tác phẩm được xuất bản nhiều lần, doanh số vẫn luôn cao.

Một tác giả như vậy mà Weibo cũng không có, họp thường niên cũng không đến, giao lưu với độc giả cũng không xuất hiện.

Khó trách khi tác phẩm của Mai Vũ Độ Xuyên được chuyển thể sang điện ảnh, các fan nữ lại chờ mong đến vậy.

Mau Xuyên Hệ Thống: Công Lược Lang Tính BossTác giả: Quân SanhTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Đô Thị, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh“Tiểu thư, ngài nhanh chóng ăn thứ này đi, dạ dày ngài không tốt, giờ không ăn, buổi tối sẽ ngủ không yên, ông chủ cũng sẽ lo lắng” Hạ Diệc Sơ vừa mở mắt, liền nhìn thấy trước mắt một người mặc trang phục người hầu, hình như là gia phó vẻ mặt hòa ái cùng cô nói chuyện Hạ Diệc Sơ chớp chớp mắt, đáy mắt một mảnh mê mang chợt lóe rồi biến mất. Ánh mắt cô nhìn về phía bàn tròn, đồ ăn vẫn còn bốc hơi nóng, thần sắc không thay đổi, ngẩng đầu đối mặt với nét lo lắng nhìn mình của phó gia nói: ”Ngươi trước đi ra ngoài đi, ta muốn yên tĩnh một mình” Giờ cô đã không còn là Hạ Quỳ chân chính nữa “Vâng, tiểu thư” Trương Thẩm thở dài, vừa định lại mở miệng khuyên bảo đại tiểu thư một chút, chính là nhìn lông mi buông xuống, thần sắc Hạ Diệc Sơ lộ ra tia một mệt mỏi, cuối cùng vẫn là xoay người đi ra ngoài. Hơn nữa sau khi ra còn thuận tay đem cửa phòng đóng lại Hàn Diệc Sơ ngồi trên giường lớn mềm mại, đánh giá căn phòng tràn ngập hơi thở hiện đại cùng xa hoa vài lần, giơ tay xoa xoa ấn đường có… Editor: Mi Mặt Mèo******************Hôm nay không phải cuối tuần nên Lý Bách Nhiên ở trường học, không biết có việc gì mà muộn rồi vẫn chưa về làm cơm trưa.Gần giờ cơm trưa, Hạ Diệc Sơ mang kính râm, xách túi ra khỏi nhà.Hạ Diệc Sơ lựa chọn một nhà hàng hải sản tuy không lớn nhưng được cộng đồng sành ăn đánh giá rất cao.Cô lựa chọn vài món mình thích rồi tìm một vị trí trống ngồi xuống.Trong khi cô chậm rãi ăn thì có vài cô gái trẻ tuổi ngồi vào bàn bên cạnh, có vẻ như là sinh viên, không ngừng thảo luận."Hồng Hồng, tiểu thuyết kia của Đại Đại sắp được chuyển thể đó biết không?""Quyển nào? Cô ấy viết đến ba quyển cơ mà. Mà quyển nào cũng thật hay, tôi xem đi xem lại vẫn không chán.""Tôi biết. Là quyển "Xuyên qua thời không mà đến". Thật là đau lòng cho nam chính, kết cục thảm như vậy, xem xong mà tôi khóc sưng mắt.""Ừ. Tôi cũng vậy, nước mắt chảy đầy mặt. Lúc đó mẹ tôi còn tưởng tôi bị thất tình. Trời biết tôi vẫn là một con cẩu độc thân huhu.""Được rồi, ai cũng biết cậu là cẩu độc thân. Đừng nói chuyện khác nữa, trước mắt không biết sắp tới Đại Đại có tổ chức họp fan không, tôi rất muốn gặp mặt Đại Đại.""Đúng vậy, tôi cũng muốn, tôi muốn xem Đại Đại là người như thế nào.""Như thế nào cũng được, tôi rất thích tác giả như cô ấy."Ba cô gái ríu ra ríu rít, sôi nổi cả một góc, vô cùng chờ mong.Mai Vũ Độ Xuyên, ba năm trước bắt đầu phát hành tác phẩm đầu tiên.Hiện giờ tiểu thuyết internet rất phát triển, nhà nhà viết truyện, người người viết truyện, nhưng mà chất lượng cao thì lại khó có.Mai Vũ Độ Xuyên là một tác giả ngoại lệ, giữa một rừng tiểu thuyết, tác phẩm của cô ấy từ lần đầu công bố đã hot khắp các trang mạng.Tuy là cây bút mới lại chỉ có một tác phẩm nhưng viết rất chắc tay, gút thắt mở hấp dẫn, khiến người xem không dừng lại được.Thời gian đó, rất nhiều người lên Baidu hỏi về tư liệu cá nhân của Mai Vũ Độ Xuyên, nhiều người hoài nghi Mai Vũ Độ Xuyên là một tác giả đại thần nào đó khoác áo mới ra nghề.Nhưng mà cũng không có một ai tìm được tự liệu của Mai Vũ Độ Xuyên.Tựa hồ cô ấy chỉ tùy tâm mà viết, thường thường khi viết được hai vạn chữ sẽ ký hợp đồng ngắn hạn với trang web nhưng cô ấy không hề ký hợp đồng nào cả.Trang web cũng không để ý gì, vốn dĩ nhiều tác giả như vậy, mỗi ngày rất nhiều bản thảo gửi đến, có người viết vì nhuận bút, có người viết vì yêu thích, có người muốn ký hợp đồng, có người không, cũng là chuyện thường.Vậy mà không ngờ một tác giả không có hợp đồng, không được cấp tài nguyên lại có thể tạo ra một đợt hot mạnh như thế.Chuyện làm mọi người nhức đầu đó là ở trang đăng ký tư liệu, tác giả này không đề cập đến phương thức liên hệ, khi mời ký hợp đồng cũng bỏ qua.Thế là các đại lão của trang web cực kỳ vội vàng mỏ cuộc hợp ra lệnh cho các biên tập nhất định phải ký được hợp đồng với tác giả này.Biên tập xoa xoa đầu, lại dùng phương thức mời ký hợp đồng gửi qua cho tác giả Mai Vũ Độ Xuyên.Kỳ thật không ai biết, Mai Vũ Độ Xuyên chính là Hạ Diệc Sơ.Hạ Diệc Sơ xem lại phần giá cả và đãi ngộ sau đó ký kết với ban biên tập.Mới chỉ tiến vào giới văn học hai năm gần đây, cô đã viết được năm quyển sách, tổng cộng hơn 460 vạn chữ. So với các tác giả đã viết nhiều năm, một quyển hơn trăm vạn chữ, độc giả thích thú với thể loại của Hạ Diệc Sơ nhiều hơn, nam nữ chính không cần vất vả theo đuổi nhau, tình cảm sướt mướt, ướt át, bảy bảy bốn chín bận chia cắt cũng chưa tới được với nhau.Văn phong của Hạ Diệc Sơ không áp lực, cách hành văn mạnh mẽ, thuần thục cho nên thu hút rất nhiều fan, mỗi tác phẩm được xuất bản nhiều lần, doanh số vẫn luôn cao.Một tác giả như vậy mà Weibo cũng không có, họp thường niên cũng không đến, giao lưu với độc giả cũng không xuất hiện.Khó trách khi tác phẩm của Mai Vũ Độ Xuyên được chuyển thể sang điện ảnh, các fan nữ lại chờ mong đến vậy.

Chương 462: Học trò của tôi không có khả năng là tổng tài (18)