Trên con đường lên núi Hoa Sơn, một đoàn người gồm hơn 20 người men theo con đường l*n đ*nh núi. Một cô gái hô lớn gọi với ra đằng sau: "Mặc Viên, cậu nhanh lên một chút đi!" Cô gái được gọi kia thì ở cách xa cô gái đang lớn tiếng gọi cả chục mét, mái tóc buộc hai bên, trên người khoác một chiếc ba lô, vừa đi vừa thở phì phò. Nghe cô gái phía trước gọi liền đáp lại nhanh chóng: "Ừa, đang đi. Giục mãi" Vừa nói vừa lười biếng lôi ra một túi bỏng ngô. "Mặc Nhiên, cậu còn ăn được hả? Cậu đã 22 tuổi rồi đấy! Làm ơn đứng đắn giùm tớ đi" Tố Mân đi phía trước mếu máo, dở khóc dở cười "Biết rồi biết rồi mà" Huỳnh Mặc Viên chu chu môi, hơi nhíu nhíu mày. Hôm nay Huỳnh Mặc Viên cùng mấy đồng học cũ tổ chức đi leo núi. Ban đầu Huỳnh Mặc Viên không đi nhưng Tố Mân kia cứ sống chết lôi nàng đi, còn lải nhải cái gì mà "Sao cậu lười vậy?" Hay "Rốt cục cậu muốn chết dí ở nhà làm gì?" hoặc "Cậu béo sắp thành con lợn rồi đấy" Ài ài ài, Tố Mân cứ phiền phức lải nhải khiến Huỳnh Mặc Viên đành phải tâm…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...