Đêm giao thừa. Trời đổ tuyết lớn. Gió lạnh căm căm gào rít từng cơn. Phố xá vắng tanh, lác đác vài chiếc xe vội vã phóng vèo vèo trên đường lớn. Con hẻm nhỏ không tên nằm khuất sau dãy hàng quán la liệt, hôm nay yên tĩnh đến lạ kỳ. Thời tiết chuyển xấu cũng đã gần một tuần rồi, nhưng vì rơi ngay vào dịp giao thừa, ai về nhà nấy, nên khung cảnh nơi này đặc biệt thê lương. Ngày thường, nếu không có chó mèo đánh nhau tranh giành khúc xương, mẩu thịt thì cũng sẽ có mấy tay bợm nhậu gây rối bị chủ quán không thương tiếc đá ra cửa sau, ồn ào một trận long trời lở đất. Bất quá, đó là chuyện ngày thường. Vẫn là nói, con hẻm này, hôm nay yên tĩnh đến lạ kỳ. Nó cố gắng cuộn tấm thân thêm một vòng, còn cẩn thận giấu cái đuôi cứng đơ vào trong. Mặc dù căn gác tránh gió lùa rất tốt nhưng những tấm ván gỗ không đủ sức ngăn cản không khí lạnh xâm nhập. Nó run rẩy xoay người, tìm một tư thế tốt hơn, tự nhủ hôm nay chắc chắn là ngày cuối cùng của đợt rét. Trực giác của nó chưa bao giờ sai. Nhất là đối…

Truyện chữ