Lúc Tần Việt xong buổi họp trở lại nhà trọ, Triệu Tuấn đang ngồi ở sô pha xem tivi. Hắn nghe tiếng mở cửa, quay đầu lại nhìn thoáng cái, liền thấy ánh mắt Tần Việt. “Ăn cơm chiều chưa?” Tần Việt giơ giơ lên bịch fastfood trong tay. “Đương nhiên ăn rồi, ngươi không xem thử hiện là mấy giờ.” “Không có biện pháp, tháng này công trạng không tốt, quản lí nổi bão, nói chúng ta chỉ lo nghiên cứu phát triển mà bỏ mặc chính sự, bắt toàn bộ ở lại nghe phát biểu…” Triệu Tuấn lười nghe y oán giận, cắt ngang: “Lúc ta về vừa vặn gặp chuyển phát viên, tiện thể giúp ngươi cầm đồ chuyển phát.” Tần Việt nghe thế, lập tức khẩn trương hỏi: “Phải không? Ở đâu?” “Kia!” Triệu Tuấn chỉ chỉ cái hộp bên cạnh bàn trà. “Nga, cám ơn ngươi a!” Tần Việt đồ ăn cũng không thèm ăn, liền ôm bao đồ vọt vào phòng. Triệu Tuấn nghi ngờ nhìn chằm chằm theo bóng Tần Việt, nhíu mày. Tên gia khỏa Tần Việt kia thật sự rất kỳ quái a, bình thường tổng trạch ở nhà không nói, còn luôn lên mạng mua một đống loạn thất bát tao gì đó,…

Truyện chữ