- Các chỉ số của Hàn Nguyệt thế nào? - Một giọng nói mất kiên nhẫn vang lên. - Dạ...dạ các chỉ số rât tốt và đang đi vào trạng thái ổn định ạ. - Thế sao nó chưa tỉnh? Hả? - Dạ...thưa...thưa. - Im miệng, cô có biết nếu lần này không thành công thì phía chính phủ sẽ không cấp trợ phí để tiến hành nghiên cứu nữa không, đừng có đứng đó mà lắp bắp, làm mọi cách để nó tỉnh lại cho tôi. Chu Bá Anh lão đang định xả hết cục tức dồn nén mấy hôm nay ra thì điện thoại trong túi rung lên, sang phòng bên cạnh, vừa nghe máy lão đã gắt: - Nói, lại có chuyện gì? - Tiến sĩ không xong rồi những người được tiêm BA-Virus đang dần mất kiểm soát, buồng kính và khóa sắp không trụ nổi nữa. - Lại nữa sao? Khốn kiếp! Dùng thuốc gây mê cho tôi không được để bọn chúng thoát ra ngoài. - Nhưng tiến sĩ, chúng tôi thực sự không có khả năng tiếp cận những đối tượng bị mất kiểm soát, bọn chúng...bọn chúng...á... Đập vào tai lão là tiếng hét, tiếng gầm rú vô cùng hỗn loạn. “Hỏng, hỏng hết rồi”- Lão thầm nghĩ và thấy…
Tác giả: