Vào tháng 4 ở chốn nhân gian, gió mùa xuân vẫn còn se lạnh, đêm đầu tiền lại rơi cơn mưa phùng, trên mái vòm cong vẫn còn dính nước, gió vừa thổi giọt nước liền theo mái hiên rơi vào trong cổ áo. Bên trong mái đình ở Đông Cung, hai bóng người một tím một đỏ ngồi trên ghế đá lạnh lẽo, trong làn gió vi vu cùng nhau đối ẩm. Ống tay áo đỏ bay lên theo làn gió, Tứ hoàng tử tay cầm ly rượu ngọc nhẹ nhàng đặt lên bàn, ngây ngốc nhìn đối phương một hồi lâu, mới mở miệng nói, “Tam ca đang nghĩ gì thế?” Người nọ chợt giật mình, hơi quay đầu cười chua xót, giọng điệu lạnh nhạt nói, “Chuyện vụn vặt mà thôi.” Hắn đang nghĩ gì sao.... Hắn là đang hồi tưởng lại, cũng vào mùa xuân năm Thiên Khải thứ 2, có phải tựa như năm nay, thời tiết vẫn lạnh lẽo không chút ấm áp. Đương nhiên Tứ hoàng tử không tin hắn, vừa nhìn là biết chỉ giải thích qua loa cho qua chuyện, bởi vì nam nhân đối diện mặc áo tím ngồi mất hồn mất vía này chính là thái tử điện hạ tôn quý nhất của Nhạn Triều, cho nên không hiểu chuyện…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...