Quan Phán lại nằm mơ thấy Chu Niệm Viễn nữa rồi. Trong giấc mơ ấy, cậu thấy Chu Niệm Viễn kết hôn cùng người bạn gái đã quen bảy năm của anh. Cậu chỉ là người được mời tham dự. Khi Chu Niệm Viễn cùng vợ đến bàn của cậu mời rượu, cậu cùng đối mặt với anh, trong ánh mắt trầm lắng sâu thăm thẳm của anh ấy, phảng phất là cả trời tình cảm nồng nàn. Cái cảm giác này khiến cả người cậu run rẩy. Mà có thể giây tiếp theo là hình ảnh Chu Niệm Viễn ôm lấy vợ của mình, lạnh lùng mà nói với cậu, anh ấy từ trước đến nay chưa từng yêu cậu. Quan Phát hoảng hốt mà tỉnh giấc. Bốn giờ sáng, cậu khẽ liếc nhìn bóng đêm dày đặc ngoài cửa sổ,còn có ngọn đèn đường u ám ngoài công trường, trong ngực là biết bao đau đớn khiến cho cậu không thể hít thở bình thường được. Trên thực tế, cậu đã rất lâu không có liên hệ gì với Chu Niệm Viễn rồi. Cậu đương nhiên là vẫn có Weibo và Wechat của Chu Niệm Viễn. Nhưng là Weibo của Chu Niệm Viễn đã không hoạt động từ hai năm trước, tin tức cuối cùng trên đó lại là bản tin…
Tác giả: