Tác giả:

" Thiên Quỳnh, có anh nào tìm cậu kìa, đẹp trai quỷ khốc thần sầu luôn!" Tôi mỉm cười nhìn cái vẻ mơ màng của cô bạn hồn đang treo ngược cành cây, rồi đứng dậy bước ra trước cửa lớp. Anh tựa người vào bức tường đối diện, đứng đợi tôi tự bao giờ. Ánh mắt dịu dàng nhìn tôi nói: " Tiểu Quỳnh, anh đợi lâu rồi." Tôi ngẩn người, chẳng phải tôi đã ra gặp anh ngay sau khi nghe Bối Bối thông báo đó sao? Phút tiếp theo mới ngộ ra là anh đang chòng ghẹo tôi. " Được, vậy anh đợi tiếp đi, em vào lớp." " Đừng, em đúng là đồ vô tâm!" Anh chau mày, nắm chặt lấy tay tôi. Tôi suýt phì cười nhìn khuôn mặt có chút ấm ức của anh, cái vẻ lạnh lùng, kiêu ngạo lúc trước khi anh gặp tôi chẳng biết biến đâu mất rồi. Reng! Reng,... Tiếng chuông vào lớp cuối cùng cũng đã đổ, lúc tôi quay lại để tạm biệt anh thì... Khuôn mặt, dáng vẻ của anh, tất cả bỗng mờ dần trong tâm trí tôi. Không hiểu sao tiếng chuông vang càng lúc càng dữ dội, tôi bất giác rơi vào một khoảng tối đen như mực. Lớp học, bạn bè xung quanh đều…

Truyện chữ