Edit: Ám Sơ Vân Trong Tĩnh Từ cung, chiếc lư hương mạ vàng tỏa ra từng tầng khói mỏng manh, nghe đâu là cống phẩm thượng hạng hương tử đàn, khiến không khí trong điện ấm áp như mùa xuân, từng đợt mùi hương bay đến bên giường Tĩnh Thái phi đang nằm, khiến người không nhịn được mà buồn ngủ. Cung nữ dâng lên lồng gỗ, Đào ma ma cẩn thận bưng chén thuốc tới. Chén sứ trắng thân khắc cành mai, tinh xảo khéo léo. Nhưng bất luận như thế nào, chỉ cần thấy thuốc bên trong đen sì, ai cũng không hưng phấn nổi. Chén thuốc bốc khói nghi ngút, Tĩnh thái phi liếc mắt một cái, xoay người mệt mỏi nói: “ Cứ để đó đi.” Ánh mắt chuyển tới bé gái nhỏ trên giường, trên mặt lại hiện ý cười, chỉ lẳng lặng nhìn bé gái chơi đùa. Đào ma ma vâng một tiếng, đặt chén lại thuốc vào trong lồng, nháy mắt ra hiệu với Vân ma ma. Chậm lại động tác,Vân ma nở nụ cười: “ Chủ tử, thái y nói uống thuốc đúng giờ, qua một khắc nữa, sẽ bỏ lỡ mất thì giờ.” “Lỡ liền lỡ đi.” Tĩnh Thái phi khóe mắt mang theo vài đạo nếp nhăn, mắt…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...