Vùng biển quốc tế. một chiếc du thuyền chậm rãi chạy trên mặt biển, buổi đấu giá đang được tiến hành tại tầng cao nhất của du thuyền. Có điều, buổi đấu giá này rất khác biệt, đây không phải buổi đấu giá châu báu, tranh chữ hoặc các thực phẩm công thương nghiệp khác, mà là con người - những cô gái trẻ tuổi xinh đẹp. " Đây là món cuối cùng trong buổi đấu giá đêm nay, vì để chuẩn bị cho mọi người một sự ngạc nhiên, tôi đã chuẩn bị cho các vị một món quà, tôi gọi cô ấy là "Thiên sứ ngủ say"!" Kèm theo giọng nói dễ nghe của người chủ trì là một chiếc rương lớn màu đỏ đang được hạ xuống chậm rãi, "Vật phẩm này có giá khởi điểm là năm trăm vạn đôla, mỗi lần tăng thêm một trăm vạn, chúng ta sẽ kéo chiếc rương lên cao 5 cm, còn bây giờ, mời các vị ra giá!" Năm trăm vạn đôla? Từ lúc nghe được mấy chữ này, mọi khách quý đến từ những quốc gia khác nhau trên thế giới đều không tránh khỏi có chút kinh ngạc, bọn họ không phải là người thiếu tiền, những người có thể đến đây đều giàu có cả. Chẳng qua…

Chương 202

Ánh Lửa Mùa ĐôngTác giả: Công Tử Như TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngVùng biển quốc tế. một chiếc du thuyền chậm rãi chạy trên mặt biển, buổi đấu giá đang được tiến hành tại tầng cao nhất của du thuyền. Có điều, buổi đấu giá này rất khác biệt, đây không phải buổi đấu giá châu báu, tranh chữ hoặc các thực phẩm công thương nghiệp khác, mà là con người - những cô gái trẻ tuổi xinh đẹp. " Đây là món cuối cùng trong buổi đấu giá đêm nay, vì để chuẩn bị cho mọi người một sự ngạc nhiên, tôi đã chuẩn bị cho các vị một món quà, tôi gọi cô ấy là "Thiên sứ ngủ say"!" Kèm theo giọng nói dễ nghe của người chủ trì là một chiếc rương lớn màu đỏ đang được hạ xuống chậm rãi, "Vật phẩm này có giá khởi điểm là năm trăm vạn đôla, mỗi lần tăng thêm một trăm vạn, chúng ta sẽ kéo chiếc rương lên cao 5 cm, còn bây giờ, mời các vị ra giá!" Năm trăm vạn đôla? Từ lúc nghe được mấy chữ này, mọi khách quý đến từ những quốc gia khác nhau trên thế giới đều không tránh khỏi có chút kinh ngạc, bọn họ không phải là người thiếu tiền, những người có thể đến đây đều giàu có cả. Chẳng qua… Edit: NumxxiBeta: Bánh ĐậuLãnh Tiểu Dã ngẩng mặt lên, nhìn nhìn người con gái bên dưới bậc thang.Đó là một cô gái rất trẻ tuổi, xem ra, cùng lắm chỉ nhỏ hơn cô hai ba tuổi.cô ta có một mái tóc dài màu vàng kim rực rỡ, cùng một đôi mắt màu lam xám có vẻ ánh một chút tình bạc, thân hình uyển chuyển ẩn dấu bên trong một chiếc áo da bó sát màu đỏ rực, khí thế vô cùng bức người."Tiểu thư Liliane, vị này là Lãnh tiểu thư, khách của bá tước tiên sinh."Giọng nói đó chính là của lão quản gia đang đứng sau lưng Lãnh Tiểu Dã.Hai cô giúp việc đứng ở cách đó không xa, đều đang cố gắng tránh xa Liliane cùng con chó của cô ta.Vị này là tiểu thư Liliane, là người luôn luôn ương ngạnh lại còn ngạo mạn, nhóm nữ giúp việc ai nấy đều rất kiêng dè cô ta."Ma Vương, bình tĩnh một chút!" Liliane cúi người xuống, nhẹ nhàng ngồi xuống chỗ bên cạnh con chó Labrador, "Khách ư? À... Tôi biết rồi, cô nhất định chính là món đồ chơi mà anh ấy dùng một tỷ để mua về chứ gì?"Nghe được hai chữ (玩具) "Món đồ chơi", Lãnh Tiểu Dã rất nhẹ nhếch khóe môi.Xem ra, vị này cố ý đến tìm mình đây mà!Sắc mặt lão quản gia hơi trầm xuống, "Tiểu thư Liliane, xin ngài chú ý từ ngữ!"nói xong, ông ta liền cung kính nhìn về phía Lãnh Tiểu Dã, "Tiểu thư, ngài đi dùng cơm trước đi!"Lãnh Tiểu Dã nhẹ khẽ gật đầu, cất bước xuống lầu.Liliane nhìn cô đến gần, liền nhấc tay một cái cản trở đường đi của cô, "cô là kẻ điếc sao, vì sao lại không trả lời câu hỏi của tôi?"Lúc nói chuyện, Liliane nghi ngờ nhìn cô.cô gái người Đông Phương này, không phải là không hiểu tiếng anh chứ?Lãnh Tiểu Dã dừng bước lại, ung dung thong thả v**t v* lông lưng Tiểu Tuyết ở trong lòng, dùng tiếng anh trả lời, "Tôi không có hứng thú nói chuyện với chó."một câu này, rõ ràng đang mắng Liliane là chó.Hai nữ giúp việc phồng má, lập tức liền dùng sức kìm chế nụ cười của mình lại.Lão quản gia nhíu mày giật mình.Vị tiểu thư này, là con gái của công tước Charles, là một công chúa, nên cô ta luôn có thói quen ương ngạnh ngang ngược, hiện tại lại bị Lãnh Tiểu Dã mắng, cô ta chắc chắn sẽ không chịu để yên.Dám ngay nói Liliane chó, Lãnh Tiểu Dã chắc là người đầu tiên.Quả nhiên, Liliane liền tức giận đến nỗi mặt đỏ cả lên."cô dám bảo tôi là chó?"

Edit: Numxxi

Beta: Bánh Đậu

Lãnh Tiểu Dã ngẩng mặt lên, nhìn nhìn người con gái bên dưới bậc thang.

Đó là một cô gái rất trẻ tuổi, xem ra, cùng lắm chỉ nhỏ hơn cô hai ba tuổi.

cô ta có một mái tóc dài màu vàng kim rực rỡ, cùng một đôi mắt màu lam xám có vẻ ánh một chút tình bạc, thân hình uyển chuyển ẩn dấu bên trong một chiếc áo da bó sát màu đỏ rực, khí thế vô cùng bức người.

"Tiểu thư Liliane, vị này là Lãnh tiểu thư, khách của bá tước tiên sinh."

Giọng nói đó chính là của lão quản gia đang đứng sau lưng Lãnh Tiểu Dã.

Hai cô giúp việc đứng ở cách đó không xa, đều đang cố gắng tránh xa Liliane cùng con chó của cô ta.

Vị này là tiểu thư Liliane, là người luôn luôn ương ngạnh lại còn ngạo mạn, nhóm nữ giúp việc ai nấy đều rất kiêng dè cô ta.

"Ma Vương, bình tĩnh một chút!" Liliane cúi người xuống, nhẹ nhàng ngồi xuống chỗ bên cạnh con chó Labrador, "Khách ư? À... Tôi biết rồi, cô nhất định chính là món đồ chơi mà anh ấy dùng một tỷ để mua về chứ gì?"

Nghe được hai chữ (玩具) "Món đồ chơi", Lãnh Tiểu Dã rất nhẹ nhếch khóe môi.

Xem ra, vị này cố ý đến tìm mình đây mà!

Sắc mặt lão quản gia hơi trầm xuống, "Tiểu thư Liliane, xin ngài chú ý từ ngữ!"

nói xong, ông ta liền cung kính nhìn về phía Lãnh Tiểu Dã, "Tiểu thư, ngài đi dùng cơm trước đi!"

Lãnh Tiểu Dã nhẹ khẽ gật đầu, cất bước xuống lầu.

Liliane nhìn cô đến gần, liền nhấc tay một cái cản trở đường đi của cô, "cô là kẻ điếc sao, vì sao lại không trả lời câu hỏi của tôi?"

Lúc nói chuyện, Liliane nghi ngờ nhìn cô.

cô gái người Đông Phương này, không phải là không hiểu tiếng anh chứ?

Lãnh Tiểu Dã dừng bước lại, ung dung thong thả v**t v* lông lưng Tiểu Tuyết ở trong lòng, dùng tiếng anh trả lời, "Tôi không có hứng thú nói chuyện với chó."

một câu này, rõ ràng đang mắng Liliane là chó.

Hai nữ giúp việc phồng má, lập tức liền dùng sức kìm chế nụ cười của mình lại.

Lão quản gia nhíu mày giật mình.

Vị tiểu thư này, là con gái của công tước Charles, là một công chúa, nên cô ta luôn có thói quen ương ngạnh ngang ngược, hiện tại lại bị Lãnh Tiểu Dã mắng, cô ta chắc chắn sẽ không chịu để yên.

Dám ngay nói Liliane chó, Lãnh Tiểu Dã chắc là người đầu tiên.

Quả nhiên, Liliane liền tức giận đến nỗi mặt đỏ cả lên.

"cô dám bảo tôi là chó?"

Ánh Lửa Mùa ĐôngTác giả: Công Tử Như TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngVùng biển quốc tế. một chiếc du thuyền chậm rãi chạy trên mặt biển, buổi đấu giá đang được tiến hành tại tầng cao nhất của du thuyền. Có điều, buổi đấu giá này rất khác biệt, đây không phải buổi đấu giá châu báu, tranh chữ hoặc các thực phẩm công thương nghiệp khác, mà là con người - những cô gái trẻ tuổi xinh đẹp. " Đây là món cuối cùng trong buổi đấu giá đêm nay, vì để chuẩn bị cho mọi người một sự ngạc nhiên, tôi đã chuẩn bị cho các vị một món quà, tôi gọi cô ấy là "Thiên sứ ngủ say"!" Kèm theo giọng nói dễ nghe của người chủ trì là một chiếc rương lớn màu đỏ đang được hạ xuống chậm rãi, "Vật phẩm này có giá khởi điểm là năm trăm vạn đôla, mỗi lần tăng thêm một trăm vạn, chúng ta sẽ kéo chiếc rương lên cao 5 cm, còn bây giờ, mời các vị ra giá!" Năm trăm vạn đôla? Từ lúc nghe được mấy chữ này, mọi khách quý đến từ những quốc gia khác nhau trên thế giới đều không tránh khỏi có chút kinh ngạc, bọn họ không phải là người thiếu tiền, những người có thể đến đây đều giàu có cả. Chẳng qua… Edit: NumxxiBeta: Bánh ĐậuLãnh Tiểu Dã ngẩng mặt lên, nhìn nhìn người con gái bên dưới bậc thang.Đó là một cô gái rất trẻ tuổi, xem ra, cùng lắm chỉ nhỏ hơn cô hai ba tuổi.cô ta có một mái tóc dài màu vàng kim rực rỡ, cùng một đôi mắt màu lam xám có vẻ ánh một chút tình bạc, thân hình uyển chuyển ẩn dấu bên trong một chiếc áo da bó sát màu đỏ rực, khí thế vô cùng bức người."Tiểu thư Liliane, vị này là Lãnh tiểu thư, khách của bá tước tiên sinh."Giọng nói đó chính là của lão quản gia đang đứng sau lưng Lãnh Tiểu Dã.Hai cô giúp việc đứng ở cách đó không xa, đều đang cố gắng tránh xa Liliane cùng con chó của cô ta.Vị này là tiểu thư Liliane, là người luôn luôn ương ngạnh lại còn ngạo mạn, nhóm nữ giúp việc ai nấy đều rất kiêng dè cô ta."Ma Vương, bình tĩnh một chút!" Liliane cúi người xuống, nhẹ nhàng ngồi xuống chỗ bên cạnh con chó Labrador, "Khách ư? À... Tôi biết rồi, cô nhất định chính là món đồ chơi mà anh ấy dùng một tỷ để mua về chứ gì?"Nghe được hai chữ (玩具) "Món đồ chơi", Lãnh Tiểu Dã rất nhẹ nhếch khóe môi.Xem ra, vị này cố ý đến tìm mình đây mà!Sắc mặt lão quản gia hơi trầm xuống, "Tiểu thư Liliane, xin ngài chú ý từ ngữ!"nói xong, ông ta liền cung kính nhìn về phía Lãnh Tiểu Dã, "Tiểu thư, ngài đi dùng cơm trước đi!"Lãnh Tiểu Dã nhẹ khẽ gật đầu, cất bước xuống lầu.Liliane nhìn cô đến gần, liền nhấc tay một cái cản trở đường đi của cô, "cô là kẻ điếc sao, vì sao lại không trả lời câu hỏi của tôi?"Lúc nói chuyện, Liliane nghi ngờ nhìn cô.cô gái người Đông Phương này, không phải là không hiểu tiếng anh chứ?Lãnh Tiểu Dã dừng bước lại, ung dung thong thả v**t v* lông lưng Tiểu Tuyết ở trong lòng, dùng tiếng anh trả lời, "Tôi không có hứng thú nói chuyện với chó."một câu này, rõ ràng đang mắng Liliane là chó.Hai nữ giúp việc phồng má, lập tức liền dùng sức kìm chế nụ cười của mình lại.Lão quản gia nhíu mày giật mình.Vị tiểu thư này, là con gái của công tước Charles, là một công chúa, nên cô ta luôn có thói quen ương ngạnh ngang ngược, hiện tại lại bị Lãnh Tiểu Dã mắng, cô ta chắc chắn sẽ không chịu để yên.Dám ngay nói Liliane chó, Lãnh Tiểu Dã chắc là người đầu tiên.Quả nhiên, Liliane liền tức giận đến nỗi mặt đỏ cả lên."cô dám bảo tôi là chó?"

Chương 202