Vùng biển quốc tế. một chiếc du thuyền chậm rãi chạy trên mặt biển, buổi đấu giá đang được tiến hành tại tầng cao nhất của du thuyền. Có điều, buổi đấu giá này rất khác biệt, đây không phải buổi đấu giá châu báu, tranh chữ hoặc các thực phẩm công thương nghiệp khác, mà là con người - những cô gái trẻ tuổi xinh đẹp. " Đây là món cuối cùng trong buổi đấu giá đêm nay, vì để chuẩn bị cho mọi người một sự ngạc nhiên, tôi đã chuẩn bị cho các vị một món quà, tôi gọi cô ấy là "Thiên sứ ngủ say"!" Kèm theo giọng nói dễ nghe của người chủ trì là một chiếc rương lớn màu đỏ đang được hạ xuống chậm rãi, "Vật phẩm này có giá khởi điểm là năm trăm vạn đôla, mỗi lần tăng thêm một trăm vạn, chúng ta sẽ kéo chiếc rương lên cao 5 cm, còn bây giờ, mời các vị ra giá!" Năm trăm vạn đôla? Từ lúc nghe được mấy chữ này, mọi khách quý đến từ những quốc gia khác nhau trên thế giới đều không tránh khỏi có chút kinh ngạc, bọn họ không phải là người thiếu tiền, những người có thể đến đây đều giàu có cả. Chẳng qua…
Chương 228
Ánh Lửa Mùa ĐôngTác giả: Công Tử Như TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngVùng biển quốc tế. một chiếc du thuyền chậm rãi chạy trên mặt biển, buổi đấu giá đang được tiến hành tại tầng cao nhất của du thuyền. Có điều, buổi đấu giá này rất khác biệt, đây không phải buổi đấu giá châu báu, tranh chữ hoặc các thực phẩm công thương nghiệp khác, mà là con người - những cô gái trẻ tuổi xinh đẹp. " Đây là món cuối cùng trong buổi đấu giá đêm nay, vì để chuẩn bị cho mọi người một sự ngạc nhiên, tôi đã chuẩn bị cho các vị một món quà, tôi gọi cô ấy là "Thiên sứ ngủ say"!" Kèm theo giọng nói dễ nghe của người chủ trì là một chiếc rương lớn màu đỏ đang được hạ xuống chậm rãi, "Vật phẩm này có giá khởi điểm là năm trăm vạn đôla, mỗi lần tăng thêm một trăm vạn, chúng ta sẽ kéo chiếc rương lên cao 5 cm, còn bây giờ, mời các vị ra giá!" Năm trăm vạn đôla? Từ lúc nghe được mấy chữ này, mọi khách quý đến từ những quốc gia khác nhau trên thế giới đều không tránh khỏi có chút kinh ngạc, bọn họ không phải là người thiếu tiền, những người có thể đến đây đều giàu có cả. Chẳng qua… Edit: NumxxiBeta: Bánh ĐậuLãnh Tiểu Dã lấy lại tinh thần, lúc này mới chú ý tới nước trong bồn tắm đã tràn đầy, ra ngoài."Càng nhiều nước, ngâm càng thoải mái, hì hì..." Vừa nói, cô vội vàng tắt vòi nước đi, đứng dậy, chỉ trong chớp mắt, cái miệng nhỏ nhắn lập tức há hốc, "anh... anh... anh làm gì thế?"Hoàng Phủ Diệu Dương c** q**n lính ở trên chân, quăng vào đống quần áo bẩn."Tắm rửa."A!Đúng vậy, anh ta đến đây để tắm, đương nhiên phải c** q**n áo rồi.Lãnh Tiểu Dã vội vàng đưa mắt nhìn cái quần nhỏ bọc lấy thứ t bên trong, "Vậy ngài... Ngài tắm đi, tôi... Tôi không quấy rầy ngài nữa, ngài cứ từ từ hưởng thụ nha!"Vừa nói, cô vừa chuồn ra ngoài.cô vốn muốn trốn khỏi anh, kết quả Hoàng Phủ Diệu Dương bước qua một bên, vừa khéo, cô đụng thẳng vào người anh.anh tiện tay ôm chặt cô vào ngực."Em muốn đi đâu?"Lãnh Tiểu Dã ngẩng mặt lên, cười nịnh nọt, "Tôi... Tôi giúp anh lấy khăn tắm, lấy khăn tắm!"Hoàng Phủ Diệu Dương nhấc tay, liền cầm lấy khăn tắm từ trên kệ, đưa vào tay cô."Tôi... Tôi vẫn chưa thay giày." cô lại tìm được một cái cớ mới.anh chỉ đưa cánh tay ôm thật chặt, " Chiều cao như này, là vừa vặn rồi."Cảm giác chính mình kề sát với bụng anh, trong lòng Lãnh Tiểu Dã hoảng hốt, nhảy dựng lên, "Tôi... Hay là chúng ta tắm trước đi, không phải tôi nói... Tôi sẽ giúp anh tắm à? anh mau vào tắm đi, đừng để bị nhiễm lạnh!"Hoàng Phủ Diệu Dương nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên của cô, nới nỏng tay cánh tay, Lãnh Tiểu Dã vội vàng lui đến bên bồn tắm, giả vờ thử nước."A, độ ấm vừa phải, mau vào tắm đi, nhất định sẽ rất thoải mái!"Khom người c** q**n áo cuối cùng trên người, Hoàng Phủ Diệu Dương đi tới, cất bước bước vào bồn tắm lớn.Khóe mắt đảo qua thân thể của anh, Lãnh Tiểu Dã hốt hoảng đưa mắt dời đi ngay.A!Mất lịch sự quá đi, không được nhìn, cô không muốn bị đau mắt hột đâu!Tiện tay nắm một lọ vật dụng hàng ngày đặt ở bên cạnh bồn tắm lên, Lãnh Tiểu Dã vội vàng nói, "Mau vào tắm đi, lát nữa nước sẽ nguội mất!"Hoàng Phủ Diệu Dương khom người, ngồi vào bồn tắm lớn, thả lỏng cơ thể nằm xuống."Bắt đầu đi!"" Được!" Lãnh Tiểu Dã cầm lấy cái chai trong tay, ánh mắt đảo qua mặt anh, đột nhiên trong lòng vừa động, "Vậy... Tôi giúp anh gội đầu trước!"anh luôn luôn che đi ánh mắt, không chịu đem mắt trái ra, khẳng định mắt trái có một bí mật gì đó không muốn để người khác nhìn thấy được.cô liền chủ động giúp anh gội đầu, đến lúc đó anh nhất định sẽ đem cô đuổi ra khỏi phòng tắm.Lãnh Tiểu Dã đang âm thầm đắc ý, chợt nghe Hoàng Phủ Diệu Dương thản nhiên mở miệng."Cái kia không phải dầu gội đầu!"cô liếc mắt nhìn kỹ cái chai trong tay một lượt, bên trên rõ ràng viết chữ "Bảo vệ đàn ông", thì ra một lọ dung dịch vệ sinh chuyên dụng của phái nam.
Edit: Numxxi
Beta: Bánh Đậu
Lãnh Tiểu Dã lấy lại tinh thần, lúc này mới chú ý tới nước trong bồn tắm đã tràn đầy, ra ngoài.
"Càng nhiều nước, ngâm càng thoải mái, hì hì..." Vừa nói, cô vội vàng tắt vòi nước đi, đứng dậy, chỉ trong chớp mắt, cái miệng nhỏ nhắn lập tức há hốc, "anh... anh... anh làm gì thế?"
Hoàng Phủ Diệu Dương c** q**n lính ở trên chân, quăng vào đống quần áo bẩn.
"Tắm rửa."
A!
Đúng vậy, anh ta đến đây để tắm, đương nhiên phải c** q**n áo rồi.
Lãnh Tiểu Dã vội vàng đưa mắt nhìn cái quần nhỏ bọc lấy thứ t bên trong, "Vậy ngài... Ngài tắm đi, tôi... Tôi không quấy rầy ngài nữa, ngài cứ từ từ hưởng thụ nha!"
Vừa nói, cô vừa chuồn ra ngoài.
cô vốn muốn trốn khỏi anh, kết quả Hoàng Phủ Diệu Dương bước qua một bên, vừa khéo, cô đụng thẳng vào người anh.
anh tiện tay ôm chặt cô vào ngực.
"Em muốn đi đâu?"
Lãnh Tiểu Dã ngẩng mặt lên, cười nịnh nọt, "Tôi... Tôi giúp anh lấy khăn tắm, lấy khăn tắm!"
Hoàng Phủ Diệu Dương nhấc tay, liền cầm lấy khăn tắm từ trên kệ, đưa vào tay cô.
"Tôi... Tôi vẫn chưa thay giày." cô lại tìm được một cái cớ mới.
anh chỉ đưa cánh tay ôm thật chặt, " Chiều cao như này, là vừa vặn rồi."
Cảm giác chính mình kề sát với bụng anh, trong lòng Lãnh Tiểu Dã hoảng hốt, nhảy dựng lên, "Tôi... Hay là chúng ta tắm trước đi, không phải tôi nói... Tôi sẽ giúp anh tắm à? anh mau vào tắm đi, đừng để bị nhiễm lạnh!"
Hoàng Phủ Diệu Dương nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên của cô, nới nỏng tay cánh tay, Lãnh Tiểu Dã vội vàng lui đến bên bồn tắm, giả vờ thử nước.
"A, độ ấm vừa phải, mau vào tắm đi, nhất định sẽ rất thoải mái!"
Khom người c** q**n áo cuối cùng trên người, Hoàng Phủ Diệu Dương đi tới, cất bước bước vào bồn tắm lớn.
Khóe mắt đảo qua thân thể của anh, Lãnh Tiểu Dã hốt hoảng đưa mắt dời đi ngay.
A!
Mất lịch sự quá đi, không được nhìn, cô không muốn bị đau mắt hột đâu!
Tiện tay nắm một lọ vật dụng hàng ngày đặt ở bên cạnh bồn tắm lên, Lãnh Tiểu Dã vội vàng nói, "Mau vào tắm đi, lát nữa nước sẽ nguội mất!"
Hoàng Phủ Diệu Dương khom người, ngồi vào bồn tắm lớn, thả lỏng cơ thể nằm xuống.
"Bắt đầu đi!"
" Được!" Lãnh Tiểu Dã cầm lấy cái chai trong tay, ánh mắt đảo qua mặt anh, đột nhiên trong lòng vừa động, "Vậy... Tôi giúp anh gội đầu trước!"
anh luôn luôn che đi ánh mắt, không chịu đem mắt trái ra, khẳng định mắt trái có một bí mật gì đó không muốn để người khác nhìn thấy được.
cô liền chủ động giúp anh gội đầu, đến lúc đó anh nhất định sẽ đem cô đuổi ra khỏi phòng tắm.
Lãnh Tiểu Dã đang âm thầm đắc ý, chợt nghe Hoàng Phủ Diệu Dương thản nhiên mở miệng.
"Cái kia không phải dầu gội đầu!"
cô liếc mắt nhìn kỹ cái chai trong tay một lượt, bên trên rõ ràng viết chữ "Bảo vệ đàn ông", thì ra một lọ dung dịch vệ sinh chuyên dụng của phái nam.
Ánh Lửa Mùa ĐôngTác giả: Công Tử Như TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngVùng biển quốc tế. một chiếc du thuyền chậm rãi chạy trên mặt biển, buổi đấu giá đang được tiến hành tại tầng cao nhất của du thuyền. Có điều, buổi đấu giá này rất khác biệt, đây không phải buổi đấu giá châu báu, tranh chữ hoặc các thực phẩm công thương nghiệp khác, mà là con người - những cô gái trẻ tuổi xinh đẹp. " Đây là món cuối cùng trong buổi đấu giá đêm nay, vì để chuẩn bị cho mọi người một sự ngạc nhiên, tôi đã chuẩn bị cho các vị một món quà, tôi gọi cô ấy là "Thiên sứ ngủ say"!" Kèm theo giọng nói dễ nghe của người chủ trì là một chiếc rương lớn màu đỏ đang được hạ xuống chậm rãi, "Vật phẩm này có giá khởi điểm là năm trăm vạn đôla, mỗi lần tăng thêm một trăm vạn, chúng ta sẽ kéo chiếc rương lên cao 5 cm, còn bây giờ, mời các vị ra giá!" Năm trăm vạn đôla? Từ lúc nghe được mấy chữ này, mọi khách quý đến từ những quốc gia khác nhau trên thế giới đều không tránh khỏi có chút kinh ngạc, bọn họ không phải là người thiếu tiền, những người có thể đến đây đều giàu có cả. Chẳng qua… Edit: NumxxiBeta: Bánh ĐậuLãnh Tiểu Dã lấy lại tinh thần, lúc này mới chú ý tới nước trong bồn tắm đã tràn đầy, ra ngoài."Càng nhiều nước, ngâm càng thoải mái, hì hì..." Vừa nói, cô vội vàng tắt vòi nước đi, đứng dậy, chỉ trong chớp mắt, cái miệng nhỏ nhắn lập tức há hốc, "anh... anh... anh làm gì thế?"Hoàng Phủ Diệu Dương c** q**n lính ở trên chân, quăng vào đống quần áo bẩn."Tắm rửa."A!Đúng vậy, anh ta đến đây để tắm, đương nhiên phải c** q**n áo rồi.Lãnh Tiểu Dã vội vàng đưa mắt nhìn cái quần nhỏ bọc lấy thứ t bên trong, "Vậy ngài... Ngài tắm đi, tôi... Tôi không quấy rầy ngài nữa, ngài cứ từ từ hưởng thụ nha!"Vừa nói, cô vừa chuồn ra ngoài.cô vốn muốn trốn khỏi anh, kết quả Hoàng Phủ Diệu Dương bước qua một bên, vừa khéo, cô đụng thẳng vào người anh.anh tiện tay ôm chặt cô vào ngực."Em muốn đi đâu?"Lãnh Tiểu Dã ngẩng mặt lên, cười nịnh nọt, "Tôi... Tôi giúp anh lấy khăn tắm, lấy khăn tắm!"Hoàng Phủ Diệu Dương nhấc tay, liền cầm lấy khăn tắm từ trên kệ, đưa vào tay cô."Tôi... Tôi vẫn chưa thay giày." cô lại tìm được một cái cớ mới.anh chỉ đưa cánh tay ôm thật chặt, " Chiều cao như này, là vừa vặn rồi."Cảm giác chính mình kề sát với bụng anh, trong lòng Lãnh Tiểu Dã hoảng hốt, nhảy dựng lên, "Tôi... Hay là chúng ta tắm trước đi, không phải tôi nói... Tôi sẽ giúp anh tắm à? anh mau vào tắm đi, đừng để bị nhiễm lạnh!"Hoàng Phủ Diệu Dương nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên của cô, nới nỏng tay cánh tay, Lãnh Tiểu Dã vội vàng lui đến bên bồn tắm, giả vờ thử nước."A, độ ấm vừa phải, mau vào tắm đi, nhất định sẽ rất thoải mái!"Khom người c** q**n áo cuối cùng trên người, Hoàng Phủ Diệu Dương đi tới, cất bước bước vào bồn tắm lớn.Khóe mắt đảo qua thân thể của anh, Lãnh Tiểu Dã hốt hoảng đưa mắt dời đi ngay.A!Mất lịch sự quá đi, không được nhìn, cô không muốn bị đau mắt hột đâu!Tiện tay nắm một lọ vật dụng hàng ngày đặt ở bên cạnh bồn tắm lên, Lãnh Tiểu Dã vội vàng nói, "Mau vào tắm đi, lát nữa nước sẽ nguội mất!"Hoàng Phủ Diệu Dương khom người, ngồi vào bồn tắm lớn, thả lỏng cơ thể nằm xuống."Bắt đầu đi!"" Được!" Lãnh Tiểu Dã cầm lấy cái chai trong tay, ánh mắt đảo qua mặt anh, đột nhiên trong lòng vừa động, "Vậy... Tôi giúp anh gội đầu trước!"anh luôn luôn che đi ánh mắt, không chịu đem mắt trái ra, khẳng định mắt trái có một bí mật gì đó không muốn để người khác nhìn thấy được.cô liền chủ động giúp anh gội đầu, đến lúc đó anh nhất định sẽ đem cô đuổi ra khỏi phòng tắm.Lãnh Tiểu Dã đang âm thầm đắc ý, chợt nghe Hoàng Phủ Diệu Dương thản nhiên mở miệng."Cái kia không phải dầu gội đầu!"cô liếc mắt nhìn kỹ cái chai trong tay một lượt, bên trên rõ ràng viết chữ "Bảo vệ đàn ông", thì ra một lọ dung dịch vệ sinh chuyên dụng của phái nam.