Vùng biển quốc tế. một chiếc du thuyền chậm rãi chạy trên mặt biển, buổi đấu giá đang được tiến hành tại tầng cao nhất của du thuyền. Có điều, buổi đấu giá này rất khác biệt, đây không phải buổi đấu giá châu báu, tranh chữ hoặc các thực phẩm công thương nghiệp khác, mà là con người - những cô gái trẻ tuổi xinh đẹp. " Đây là món cuối cùng trong buổi đấu giá đêm nay, vì để chuẩn bị cho mọi người một sự ngạc nhiên, tôi đã chuẩn bị cho các vị một món quà, tôi gọi cô ấy là "Thiên sứ ngủ say"!" Kèm theo giọng nói dễ nghe của người chủ trì là một chiếc rương lớn màu đỏ đang được hạ xuống chậm rãi, "Vật phẩm này có giá khởi điểm là năm trăm vạn đôla, mỗi lần tăng thêm một trăm vạn, chúng ta sẽ kéo chiếc rương lên cao 5 cm, còn bây giờ, mời các vị ra giá!" Năm trăm vạn đôla? Từ lúc nghe được mấy chữ này, mọi khách quý đến từ những quốc gia khác nhau trên thế giới đều không tránh khỏi có chút kinh ngạc, bọn họ không phải là người thiếu tiền, những người có thể đến đây đều giàu có cả. Chẳng qua…

Chương 263

Ánh Lửa Mùa ĐôngTác giả: Công Tử Như TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngVùng biển quốc tế. một chiếc du thuyền chậm rãi chạy trên mặt biển, buổi đấu giá đang được tiến hành tại tầng cao nhất của du thuyền. Có điều, buổi đấu giá này rất khác biệt, đây không phải buổi đấu giá châu báu, tranh chữ hoặc các thực phẩm công thương nghiệp khác, mà là con người - những cô gái trẻ tuổi xinh đẹp. " Đây là món cuối cùng trong buổi đấu giá đêm nay, vì để chuẩn bị cho mọi người một sự ngạc nhiên, tôi đã chuẩn bị cho các vị một món quà, tôi gọi cô ấy là "Thiên sứ ngủ say"!" Kèm theo giọng nói dễ nghe của người chủ trì là một chiếc rương lớn màu đỏ đang được hạ xuống chậm rãi, "Vật phẩm này có giá khởi điểm là năm trăm vạn đôla, mỗi lần tăng thêm một trăm vạn, chúng ta sẽ kéo chiếc rương lên cao 5 cm, còn bây giờ, mời các vị ra giá!" Năm trăm vạn đôla? Từ lúc nghe được mấy chữ này, mọi khách quý đến từ những quốc gia khác nhau trên thế giới đều không tránh khỏi có chút kinh ngạc, bọn họ không phải là người thiếu tiền, những người có thể đến đây đều giàu có cả. Chẳng qua… Ngón tay Lãnh Tiểu Dã gõ nhẹ màn hình máy tính bảng, "Chắc vậy."Trầm Ninh nhìn kỹ mặt cô, đưa tay kéo cổ áo cô ra, ánh mắt lướt qua dấu hôn trên cổ, Trầm Ninh buông tay ra."Các cậu có sử dụng biện pháp tránh thai không?""Tránh thai?" Lãnh Tiểu Dã ngẩn người, rồi chợt bật cười, "Yên tâm đi, là ngày an toàn mà!"Trầm Ninh bình tĩnh nhún vai, "Làm một sinh viên ngành Y, tớ tương đối tin tưởng vào tỷ lệ, nếu các cậu chỉ làm một lần, tỷ lệ "trúng thưởng" khoảng...""đi chết đi!" Lãnh Tiểu Dã ném gối tới, "Tiểu Ninh, mau nói cho tớ biết, cậu có ý gì đấy?"nói xong, cô lập tức nhào lên người Trầm Ninh, "Có kinh nghiệm như vậy, chắc hẳn gần đây cậu đã cua được soái ca nào đó rồi phải không?"Trầm Ninh cười rộ lên, "Soái ca thì không có, nhưng thi thể thì có tận mấy cái, nếu cậu thích, tớ sẽ giới thiệu cho cậu?!""Tớ không có "khẩu vị" giống cậu!" Lãnh Tiểu Dã ngồi dậy, kéo Trầm Ninh lên, thuận tay cầm lấy bữa sáng trên bàn, "Mấy ngày nay, lúc nào tớ cũng ngủ không ngon, đi thôi, bọn mình về phòng, nằm trêngiường vừa tán gẫu vừa nghỉ ngơi!""Thích ngủ, ham ăn... Đây đều là dấu hiệu của mang thai." Trầm Ninh và cô cùng đứng lên, đi lên cầu thang, "Tớ thấy, không chừng cậu đã mang thai rồi."

Ngón tay Lãnh Tiểu Dã gõ nhẹ màn hình máy tính bảng, "Chắc vậy."

Trầm Ninh nhìn kỹ mặt cô, đưa tay kéo cổ áo cô ra, ánh mắt lướt qua dấu hôn trên cổ, Trầm Ninh buông tay ra.

"Các cậu có sử dụng biện pháp tránh thai không?"

"Tránh thai?" Lãnh Tiểu Dã ngẩn người, rồi chợt bật cười, "Yên tâm đi, là ngày an toàn mà!"

Trầm Ninh bình tĩnh nhún vai, "Làm một sinh viên ngành Y, tớ tương đối tin tưởng vào tỷ lệ, nếu các cậu chỉ làm một lần, tỷ lệ "trúng thưởng" khoảng..."

"đi chết đi!" Lãnh Tiểu Dã ném gối tới, "Tiểu Ninh, mau nói cho tớ biết, cậu có ý gì đấy?"

nói xong, cô lập tức nhào lên người Trầm Ninh, "Có kinh nghiệm như vậy, chắc hẳn gần đây cậu đã cua được soái ca nào đó rồi phải không?"

Trầm Ninh cười rộ lên, "Soái ca thì không có, nhưng thi thể thì có tận mấy cái, nếu cậu thích, tớ sẽ giới thiệu cho cậu?!"

"Tớ không có "khẩu vị" giống cậu!" Lãnh Tiểu Dã ngồi dậy, kéo Trầm Ninh lên, thuận tay cầm lấy bữa sáng trên bàn, "Mấy ngày nay, lúc nào tớ cũng ngủ không ngon, đi thôi, bọn mình về phòng, nằm trêngiường vừa tán gẫu vừa nghỉ ngơi!"

"Thích ngủ, ham ăn... Đây đều là dấu hiệu của mang thai." Trầm Ninh và cô cùng đứng lên, đi lên cầu thang, "Tớ thấy, không chừng cậu đã mang thai rồi."

Ánh Lửa Mùa ĐôngTác giả: Công Tử Như TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngVùng biển quốc tế. một chiếc du thuyền chậm rãi chạy trên mặt biển, buổi đấu giá đang được tiến hành tại tầng cao nhất của du thuyền. Có điều, buổi đấu giá này rất khác biệt, đây không phải buổi đấu giá châu báu, tranh chữ hoặc các thực phẩm công thương nghiệp khác, mà là con người - những cô gái trẻ tuổi xinh đẹp. " Đây là món cuối cùng trong buổi đấu giá đêm nay, vì để chuẩn bị cho mọi người một sự ngạc nhiên, tôi đã chuẩn bị cho các vị một món quà, tôi gọi cô ấy là "Thiên sứ ngủ say"!" Kèm theo giọng nói dễ nghe của người chủ trì là một chiếc rương lớn màu đỏ đang được hạ xuống chậm rãi, "Vật phẩm này có giá khởi điểm là năm trăm vạn đôla, mỗi lần tăng thêm một trăm vạn, chúng ta sẽ kéo chiếc rương lên cao 5 cm, còn bây giờ, mời các vị ra giá!" Năm trăm vạn đôla? Từ lúc nghe được mấy chữ này, mọi khách quý đến từ những quốc gia khác nhau trên thế giới đều không tránh khỏi có chút kinh ngạc, bọn họ không phải là người thiếu tiền, những người có thể đến đây đều giàu có cả. Chẳng qua… Ngón tay Lãnh Tiểu Dã gõ nhẹ màn hình máy tính bảng, "Chắc vậy."Trầm Ninh nhìn kỹ mặt cô, đưa tay kéo cổ áo cô ra, ánh mắt lướt qua dấu hôn trên cổ, Trầm Ninh buông tay ra."Các cậu có sử dụng biện pháp tránh thai không?""Tránh thai?" Lãnh Tiểu Dã ngẩn người, rồi chợt bật cười, "Yên tâm đi, là ngày an toàn mà!"Trầm Ninh bình tĩnh nhún vai, "Làm một sinh viên ngành Y, tớ tương đối tin tưởng vào tỷ lệ, nếu các cậu chỉ làm một lần, tỷ lệ "trúng thưởng" khoảng...""đi chết đi!" Lãnh Tiểu Dã ném gối tới, "Tiểu Ninh, mau nói cho tớ biết, cậu có ý gì đấy?"nói xong, cô lập tức nhào lên người Trầm Ninh, "Có kinh nghiệm như vậy, chắc hẳn gần đây cậu đã cua được soái ca nào đó rồi phải không?"Trầm Ninh cười rộ lên, "Soái ca thì không có, nhưng thi thể thì có tận mấy cái, nếu cậu thích, tớ sẽ giới thiệu cho cậu?!""Tớ không có "khẩu vị" giống cậu!" Lãnh Tiểu Dã ngồi dậy, kéo Trầm Ninh lên, thuận tay cầm lấy bữa sáng trên bàn, "Mấy ngày nay, lúc nào tớ cũng ngủ không ngon, đi thôi, bọn mình về phòng, nằm trêngiường vừa tán gẫu vừa nghỉ ngơi!""Thích ngủ, ham ăn... Đây đều là dấu hiệu của mang thai." Trầm Ninh và cô cùng đứng lên, đi lên cầu thang, "Tớ thấy, không chừng cậu đã mang thai rồi."

Chương 263