Vùng biển quốc tế. một chiếc du thuyền chậm rãi chạy trên mặt biển, buổi đấu giá đang được tiến hành tại tầng cao nhất của du thuyền. Có điều, buổi đấu giá này rất khác biệt, đây không phải buổi đấu giá châu báu, tranh chữ hoặc các thực phẩm công thương nghiệp khác, mà là con người - những cô gái trẻ tuổi xinh đẹp. " Đây là món cuối cùng trong buổi đấu giá đêm nay, vì để chuẩn bị cho mọi người một sự ngạc nhiên, tôi đã chuẩn bị cho các vị một món quà, tôi gọi cô ấy là "Thiên sứ ngủ say"!" Kèm theo giọng nói dễ nghe của người chủ trì là một chiếc rương lớn màu đỏ đang được hạ xuống chậm rãi, "Vật phẩm này có giá khởi điểm là năm trăm vạn đôla, mỗi lần tăng thêm một trăm vạn, chúng ta sẽ kéo chiếc rương lên cao 5 cm, còn bây giờ, mời các vị ra giá!" Năm trăm vạn đôla? Từ lúc nghe được mấy chữ này, mọi khách quý đến từ những quốc gia khác nhau trên thế giới đều không tránh khỏi có chút kinh ngạc, bọn họ không phải là người thiếu tiền, những người có thể đến đây đều giàu có cả. Chẳng qua…
Chương 326
Ánh Lửa Mùa ĐôngTác giả: Công Tử Như TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngVùng biển quốc tế. một chiếc du thuyền chậm rãi chạy trên mặt biển, buổi đấu giá đang được tiến hành tại tầng cao nhất của du thuyền. Có điều, buổi đấu giá này rất khác biệt, đây không phải buổi đấu giá châu báu, tranh chữ hoặc các thực phẩm công thương nghiệp khác, mà là con người - những cô gái trẻ tuổi xinh đẹp. " Đây là món cuối cùng trong buổi đấu giá đêm nay, vì để chuẩn bị cho mọi người một sự ngạc nhiên, tôi đã chuẩn bị cho các vị một món quà, tôi gọi cô ấy là "Thiên sứ ngủ say"!" Kèm theo giọng nói dễ nghe của người chủ trì là một chiếc rương lớn màu đỏ đang được hạ xuống chậm rãi, "Vật phẩm này có giá khởi điểm là năm trăm vạn đôla, mỗi lần tăng thêm một trăm vạn, chúng ta sẽ kéo chiếc rương lên cao 5 cm, còn bây giờ, mời các vị ra giá!" Năm trăm vạn đôla? Từ lúc nghe được mấy chữ này, mọi khách quý đến từ những quốc gia khác nhau trên thế giới đều không tránh khỏi có chút kinh ngạc, bọn họ không phải là người thiếu tiền, những người có thể đến đây đều giàu có cả. Chẳng qua… "Bá tước tiên sinh có ở dưới hay không tớ không biết, tớ chỉ biết, những thứ này đều là do quản gia của anh ta mang tới trường cho tớ." Trầm Ninh để chén đũa trong tay xuống, đưa cho cô cái lá thư kia, "À, còn cái này nữa, bá tước tiên sinh nhà cậu muốn tớ chờ cậu ăn cơm xong mới được đưa."trên phong thư chẳng có gì cả, Lãnh Tiểu Dã mở ra, lấy lá thư bên trong.trên tờ giấy viết thư xinh đẹp chỉ có vỏn vẹn một câu tiếng Trung, mỗi nét bút đều rất cứng cỏi nghiêm túc, vừa nhìn đã biết đây là chữ của Hoàng Phủ Diệu Dương."Tối này, 8 giờ, tôi chờ em ở Cửu Trọng Thiên."Phía dưới là chữ ký bằng tên tiếng anh của Hoàng Phủ Diệu Dương.Xem xong lá thư, Lãnh Tiểu Dã nhếch mày."Cửu Trọng Thiên là ở đâu vậy?!"Trầm Ninh tới gần, nhìn lá thư trong tay cô, "Quán rượu Cửu Trọng Thiên mà cậu cũng không biết, đây chính là nơi vừa được bình chọn là một trong những nơi đáng đi nhất ở Châu Á, ở đây không chỉ có những loại rượu ngon, mà còn có thể nhìn thấy cả cảnh đêm Thượng Hải này, trên mạng bình chọn, đây là nơi lãng mạn nhất Thượng Hải đó... Bá tước tiên sinh nhà cậu biết chọn địa điểm thật?! Sao, có muốn tớ đi mua vài bộ đồ với cậu không?""Mua làm gì?" Lãnh Tiểu Dã nhíu mày."Chẳng lẽ cậu muốn mặc đồ thể thao đi hẹn hò sao?""Ai nói tớ muố đi?""Cậu không đi?!""Cậu không hiểu anh ta đâu, đây chỉ cái bẫy của anh ta thôi, tớ cho cậu biết, bây giờ, nhất định anh ta đang ở dưới lầu, chỉ cần tớ bước chân ra khỏi nhà, anh ta sẽ lập tức nhào tới, bắt tớ, sau đó đắc ý nói với tớ, "Lãnh Tiểu Dã, em thua rồi".""không thể nào?""Cái gì mà không thể nào, bây giờ tớ tìm anh ta cho cậu xem."Lãnh Tiểu Dã chạy vào trong, lấy một chiếc kính viễn vọng to tướng ra, đi tới ban công, tỉ mỉ quan sát dưới lầu, nhưng không phát hiện được bất cứ dấu vết nào.cô lại chạy ra cửa, đứng cạnh cửa sổ, nhìn dưới lầu một lượt, vẫn không có gì cả.Kỳ thật, chẳng lẽ tên kia không phái người theo dõi cô sao?!Trầm Ninh thấy cô cứ đi qua đi lại cũng không để ý làm gì, thoải mái ăn cơm của mình, rồi đi tới, đặt chìa khóa vào trong tay cô."Đây... Chìa khó xe của cậu, tối nay tớ có buổi họp mặt cùng với một vài bạn học, cậu tự mình xử lý bữa tối đi."Lãnh Tiểu Dã nhìn chìa khóa xe trong tay, "Cậu không lái xe đi sao?"
"Bá tước tiên sinh có ở dưới hay không tớ không biết, tớ chỉ biết, những thứ này đều là do quản gia của anh ta mang tới trường cho tớ." Trầm Ninh để chén đũa trong tay xuống, đưa cho cô cái lá thư kia, "À, còn cái này nữa, bá tước tiên sinh nhà cậu muốn tớ chờ cậu ăn cơm xong mới được đưa."
trên phong thư chẳng có gì cả, Lãnh Tiểu Dã mở ra, lấy lá thư bên trong.
trên tờ giấy viết thư xinh đẹp chỉ có vỏn vẹn một câu tiếng Trung, mỗi nét bút đều rất cứng cỏi nghiêm túc, vừa nhìn đã biết đây là chữ của Hoàng Phủ Diệu Dương.
"Tối này, 8 giờ, tôi chờ em ở Cửu Trọng Thiên."
Phía dưới là chữ ký bằng tên tiếng anh của Hoàng Phủ Diệu Dương.
Xem xong lá thư, Lãnh Tiểu Dã nhếch mày.
"Cửu Trọng Thiên là ở đâu vậy?!"
Trầm Ninh tới gần, nhìn lá thư trong tay cô, "Quán rượu Cửu Trọng Thiên mà cậu cũng không biết, đây chính là nơi vừa được bình chọn là một trong những nơi đáng đi nhất ở Châu Á, ở đây không chỉ có những loại rượu ngon, mà còn có thể nhìn thấy cả cảnh đêm Thượng Hải này, trên mạng bình chọn, đây là nơi lãng mạn nhất Thượng Hải đó... Bá tước tiên sinh nhà cậu biết chọn địa điểm thật?! Sao, có muốn tớ đi mua vài bộ đồ với cậu không?"
"Mua làm gì?" Lãnh Tiểu Dã nhíu mày.
"Chẳng lẽ cậu muốn mặc đồ thể thao đi hẹn hò sao?"
"Ai nói tớ muố đi?"
"Cậu không đi?!"
"Cậu không hiểu anh ta đâu, đây chỉ cái bẫy của anh ta thôi, tớ cho cậu biết, bây giờ, nhất định anh ta đang ở dưới lầu, chỉ cần tớ bước chân ra khỏi nhà, anh ta sẽ lập tức nhào tới, bắt tớ, sau đó đắc ý nói với tớ, "Lãnh Tiểu Dã, em thua rồi"."
"không thể nào?"
"Cái gì mà không thể nào, bây giờ tớ tìm anh ta cho cậu xem."
Lãnh Tiểu Dã chạy vào trong, lấy một chiếc kính viễn vọng to tướng ra, đi tới ban công, tỉ mỉ quan sát dưới lầu, nhưng không phát hiện được bất cứ dấu vết nào.
cô lại chạy ra cửa, đứng cạnh cửa sổ, nhìn dưới lầu một lượt, vẫn không có gì cả.
Kỳ thật, chẳng lẽ tên kia không phái người theo dõi cô sao?!
Trầm Ninh thấy cô cứ đi qua đi lại cũng không để ý làm gì, thoải mái ăn cơm của mình, rồi đi tới, đặt chìa khóa vào trong tay cô.
"Đây... Chìa khó xe của cậu, tối nay tớ có buổi họp mặt cùng với một vài bạn học, cậu tự mình xử lý bữa tối đi."
Lãnh Tiểu Dã nhìn chìa khóa xe trong tay, "Cậu không lái xe đi sao?"
Ánh Lửa Mùa ĐôngTác giả: Công Tử Như TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngVùng biển quốc tế. một chiếc du thuyền chậm rãi chạy trên mặt biển, buổi đấu giá đang được tiến hành tại tầng cao nhất của du thuyền. Có điều, buổi đấu giá này rất khác biệt, đây không phải buổi đấu giá châu báu, tranh chữ hoặc các thực phẩm công thương nghiệp khác, mà là con người - những cô gái trẻ tuổi xinh đẹp. " Đây là món cuối cùng trong buổi đấu giá đêm nay, vì để chuẩn bị cho mọi người một sự ngạc nhiên, tôi đã chuẩn bị cho các vị một món quà, tôi gọi cô ấy là "Thiên sứ ngủ say"!" Kèm theo giọng nói dễ nghe của người chủ trì là một chiếc rương lớn màu đỏ đang được hạ xuống chậm rãi, "Vật phẩm này có giá khởi điểm là năm trăm vạn đôla, mỗi lần tăng thêm một trăm vạn, chúng ta sẽ kéo chiếc rương lên cao 5 cm, còn bây giờ, mời các vị ra giá!" Năm trăm vạn đôla? Từ lúc nghe được mấy chữ này, mọi khách quý đến từ những quốc gia khác nhau trên thế giới đều không tránh khỏi có chút kinh ngạc, bọn họ không phải là người thiếu tiền, những người có thể đến đây đều giàu có cả. Chẳng qua… "Bá tước tiên sinh có ở dưới hay không tớ không biết, tớ chỉ biết, những thứ này đều là do quản gia của anh ta mang tới trường cho tớ." Trầm Ninh để chén đũa trong tay xuống, đưa cho cô cái lá thư kia, "À, còn cái này nữa, bá tước tiên sinh nhà cậu muốn tớ chờ cậu ăn cơm xong mới được đưa."trên phong thư chẳng có gì cả, Lãnh Tiểu Dã mở ra, lấy lá thư bên trong.trên tờ giấy viết thư xinh đẹp chỉ có vỏn vẹn một câu tiếng Trung, mỗi nét bút đều rất cứng cỏi nghiêm túc, vừa nhìn đã biết đây là chữ của Hoàng Phủ Diệu Dương."Tối này, 8 giờ, tôi chờ em ở Cửu Trọng Thiên."Phía dưới là chữ ký bằng tên tiếng anh của Hoàng Phủ Diệu Dương.Xem xong lá thư, Lãnh Tiểu Dã nhếch mày."Cửu Trọng Thiên là ở đâu vậy?!"Trầm Ninh tới gần, nhìn lá thư trong tay cô, "Quán rượu Cửu Trọng Thiên mà cậu cũng không biết, đây chính là nơi vừa được bình chọn là một trong những nơi đáng đi nhất ở Châu Á, ở đây không chỉ có những loại rượu ngon, mà còn có thể nhìn thấy cả cảnh đêm Thượng Hải này, trên mạng bình chọn, đây là nơi lãng mạn nhất Thượng Hải đó... Bá tước tiên sinh nhà cậu biết chọn địa điểm thật?! Sao, có muốn tớ đi mua vài bộ đồ với cậu không?""Mua làm gì?" Lãnh Tiểu Dã nhíu mày."Chẳng lẽ cậu muốn mặc đồ thể thao đi hẹn hò sao?""Ai nói tớ muố đi?""Cậu không đi?!""Cậu không hiểu anh ta đâu, đây chỉ cái bẫy của anh ta thôi, tớ cho cậu biết, bây giờ, nhất định anh ta đang ở dưới lầu, chỉ cần tớ bước chân ra khỏi nhà, anh ta sẽ lập tức nhào tới, bắt tớ, sau đó đắc ý nói với tớ, "Lãnh Tiểu Dã, em thua rồi".""không thể nào?""Cái gì mà không thể nào, bây giờ tớ tìm anh ta cho cậu xem."Lãnh Tiểu Dã chạy vào trong, lấy một chiếc kính viễn vọng to tướng ra, đi tới ban công, tỉ mỉ quan sát dưới lầu, nhưng không phát hiện được bất cứ dấu vết nào.cô lại chạy ra cửa, đứng cạnh cửa sổ, nhìn dưới lầu một lượt, vẫn không có gì cả.Kỳ thật, chẳng lẽ tên kia không phái người theo dõi cô sao?!Trầm Ninh thấy cô cứ đi qua đi lại cũng không để ý làm gì, thoải mái ăn cơm của mình, rồi đi tới, đặt chìa khóa vào trong tay cô."Đây... Chìa khó xe của cậu, tối nay tớ có buổi họp mặt cùng với một vài bạn học, cậu tự mình xử lý bữa tối đi."Lãnh Tiểu Dã nhìn chìa khóa xe trong tay, "Cậu không lái xe đi sao?"