Vùng biển quốc tế. một chiếc du thuyền chậm rãi chạy trên mặt biển, buổi đấu giá đang được tiến hành tại tầng cao nhất của du thuyền. Có điều, buổi đấu giá này rất khác biệt, đây không phải buổi đấu giá châu báu, tranh chữ hoặc các thực phẩm công thương nghiệp khác, mà là con người - những cô gái trẻ tuổi xinh đẹp. " Đây là món cuối cùng trong buổi đấu giá đêm nay, vì để chuẩn bị cho mọi người một sự ngạc nhiên, tôi đã chuẩn bị cho các vị một món quà, tôi gọi cô ấy là "Thiên sứ ngủ say"!" Kèm theo giọng nói dễ nghe của người chủ trì là một chiếc rương lớn màu đỏ đang được hạ xuống chậm rãi, "Vật phẩm này có giá khởi điểm là năm trăm vạn đôla, mỗi lần tăng thêm một trăm vạn, chúng ta sẽ kéo chiếc rương lên cao 5 cm, còn bây giờ, mời các vị ra giá!" Năm trăm vạn đôla? Từ lúc nghe được mấy chữ này, mọi khách quý đến từ những quốc gia khác nhau trên thế giới đều không tránh khỏi có chút kinh ngạc, bọn họ không phải là người thiếu tiền, những người có thể đến đây đều giàu có cả. Chẳng qua…

Chương 358

Ánh Lửa Mùa ĐôngTác giả: Công Tử Như TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngVùng biển quốc tế. một chiếc du thuyền chậm rãi chạy trên mặt biển, buổi đấu giá đang được tiến hành tại tầng cao nhất của du thuyền. Có điều, buổi đấu giá này rất khác biệt, đây không phải buổi đấu giá châu báu, tranh chữ hoặc các thực phẩm công thương nghiệp khác, mà là con người - những cô gái trẻ tuổi xinh đẹp. " Đây là món cuối cùng trong buổi đấu giá đêm nay, vì để chuẩn bị cho mọi người một sự ngạc nhiên, tôi đã chuẩn bị cho các vị một món quà, tôi gọi cô ấy là "Thiên sứ ngủ say"!" Kèm theo giọng nói dễ nghe của người chủ trì là một chiếc rương lớn màu đỏ đang được hạ xuống chậm rãi, "Vật phẩm này có giá khởi điểm là năm trăm vạn đôla, mỗi lần tăng thêm một trăm vạn, chúng ta sẽ kéo chiếc rương lên cao 5 cm, còn bây giờ, mời các vị ra giá!" Năm trăm vạn đôla? Từ lúc nghe được mấy chữ này, mọi khách quý đến từ những quốc gia khác nhau trên thế giới đều không tránh khỏi có chút kinh ngạc, bọn họ không phải là người thiếu tiền, những người có thể đến đây đều giàu có cả. Chẳng qua… Người này về nhanh thật, cô đành phải tìm cơ hội quay lại thôi.Nếu không anh biết được, nhất định sẽ không vui."Tiểu thư, xin chào, đây là thuốc ngài đã chọn xong." Dược sĩ mang một túi to đi tới, đưa cho cô, "Ngài vừa nói muốn mua thuốc tránh thai, ngài đãchọn xong chưa?!"Cái tên này, sao lại vạch áo cho người xem lưng?!Lãnh Tiểu Dã nhíu mày liếc nhìn Hoàng Phủ Diệu Dương, giả vờ sặc, ho khan hai tiếng.Duỗi tay ra, lấy hai hộp tránh thai T (Vòng tránh thai T, trực tiếp đặt vào bên trong), đưa vào tay anh ta."Ngài nghe lầm rồi, tôi nói là tránh thai T, không phải thuốc tránh thai, ngài tính tiền hai hộp này cho tôi đi!"Đưa cho dược sĩ xong, cô lén lút liếc nhìn sắc mặt của Hoàng Phủ Diệu Dương, cẩn thận mở miệng."Cái đó, em... Em chỉ nghĩ... Chú ý vệ sinh chắc không sao, nếu anh... anh không thích thì thôi vậy!Vất vả lắm hai người mới bắt đầu hẹn hò, cô không thể phá hỏng được.Tránh thai T?!cô vậy mà lại muốn đi mua vật ày, xem ra đã chuẩn bị xong cả rồi, muốn "vận động" nhiều với anh à?!"anh không sao." Hoàng Phủ Diệu Dương khẽ nhếch môi, đưa kẹo que cho cô, "Muốn ăn vị gì?"Thấy anh dường như không tức giận, Lãnh Tiểu Dã mới thở phào nhẹ nhõ.không nhìn nữa, cô đưa tay lấy một cây kẹo vị chnah."Em thích nhất là vị chanh, còn ngài?"anh?!Hoàng Phủ Diệu Dương ngẩn người."anh... Chưa từng ăn.""không phải chứ?!" Lãnh Tiểu Dã ngạc nhiên, "Hoàng Phủ Diệu Dương, anh không đùa đó chứ?"Ánh mắt Hoàng Phủ Diệu Dương hơi u ám, "Bà ấy nói... Người đàn ông quý tộc sẽ không ăn những thứ như vậy."Từ nhỏ đã được dạy dỗ theo quý tộc, từ ngày anh bắt đầu chạm vào bộ đồ ăn, anh đã bị giáo sư dạy tư thế ăn cơm nho nhã... Nhưng thứ thế này sẽkhông xuất hiện trong bữa ăn.Lãnh Tiểu Dã không khỏi ngạc nhiên, cô biết, anh nói "bà ấy" chính là nữ đại công tước.Nghĩ tới cũng không kỳ lạ gì, người quý tộc như anh, từ nhỏ tới lớn đều được giáo dục rất cẩn thận, một người nghiêm khắc như nữ đại công tước, chắc chắn sẽ không cho con trai mình ngậm kẹo que đi tới đi lui.Trong lòng mỉm cười, cô đưa tay lấy kẹo qua ra, đưa cho anh."Vậy... Cái này cho anh!"Nhìn cây kẹo kia, Hoàng Phủ Diệu Dương hơi do dự.cô đưa cây kẹo tới bên miệng anh, "Ăn ngon lắm, anh thử xem?"anh chậm rãi hé miệng, Lãnh Tiểu Dã nhét kẹo qua vào miệng anh, bị cô nhét vào như vậy, miệng anh lập tức phồng lên.Nhìn bá tước đại nhân luôn ưu nhã, phồng miệng lên, Lãnh Tiểu Dã đưa tay sờ mặt anh, tươi cười.c

Người này về nhanh thật, cô đành phải tìm cơ hội quay lại thôi.

Nếu không anh biết được, nhất định sẽ không vui.

"Tiểu thư, xin chào, đây là thuốc ngài đã chọn xong." Dược sĩ mang một túi to đi tới, đưa cho cô, "Ngài vừa nói muốn mua thuốc tránh thai, ngài đãchọn xong chưa?!"

Cái tên này, sao lại vạch áo cho người xem lưng?!

Lãnh Tiểu Dã nhíu mày liếc nhìn Hoàng Phủ Diệu Dương, giả vờ sặc, ho khan hai tiếng.

Duỗi tay ra, lấy hai hộp tránh thai T (Vòng tránh thai T, trực tiếp đặt vào bên trong), đưa vào tay anh ta.

"Ngài nghe lầm rồi, tôi nói là tránh thai T, không phải thuốc tránh thai, ngài tính tiền hai hộp này cho tôi đi!"

Đưa cho dược sĩ xong, cô lén lút liếc nhìn sắc mặt của Hoàng Phủ Diệu Dương, cẩn thận mở miệng.

"Cái đó, em... Em chỉ nghĩ... Chú ý vệ sinh chắc không sao, nếu anh... anh không thích thì thôi vậy!

Vất vả lắm hai người mới bắt đầu hẹn hò, cô không thể phá hỏng được.

Tránh thai T?!

cô vậy mà lại muốn đi mua vật ày, xem ra đã chuẩn bị xong cả rồi, muốn "vận động" nhiều với anh à?!

"anh không sao." Hoàng Phủ Diệu Dương khẽ nhếch môi, đưa kẹo que cho cô, "Muốn ăn vị gì?"

Thấy anh dường như không tức giận, Lãnh Tiểu Dã mới thở phào nhẹ nhõ.

không nhìn nữa, cô đưa tay lấy một cây kẹo vị chnah.

"Em thích nhất là vị chanh, còn ngài?"

anh?!

Hoàng Phủ Diệu Dương ngẩn người.

"anh... Chưa từng ăn."

"không phải chứ?!" Lãnh Tiểu Dã ngạc nhiên, "Hoàng Phủ Diệu Dương, anh không đùa đó chứ?"

Ánh mắt Hoàng Phủ Diệu Dương hơi u ám, "Bà ấy nói... Người đàn ông quý tộc sẽ không ăn những thứ như vậy."

Từ nhỏ đã được dạy dỗ theo quý tộc, từ ngày anh bắt đầu chạm vào bộ đồ ăn, anh đã bị giáo sư dạy tư thế ăn cơm nho nhã... Nhưng thứ thế này sẽkhông xuất hiện trong bữa ăn.

Lãnh Tiểu Dã không khỏi ngạc nhiên, cô biết, anh nói "bà ấy" chính là nữ đại công tước.

Nghĩ tới cũng không kỳ lạ gì, người quý tộc như anh, từ nhỏ tới lớn đều được giáo dục rất cẩn thận, một người nghiêm khắc như nữ đại công tước, chắc chắn sẽ không cho con trai mình ngậm kẹo que đi tới đi lui.

Trong lòng mỉm cười, cô đưa tay lấy kẹo qua ra, đưa cho anh.

"Vậy... Cái này cho anh!"

Nhìn cây kẹo kia, Hoàng Phủ Diệu Dương hơi do dự.

cô đưa cây kẹo tới bên miệng anh, "Ăn ngon lắm, anh thử xem?"

anh chậm rãi hé miệng, Lãnh Tiểu Dã nhét kẹo qua vào miệng anh, bị cô nhét vào như vậy, miệng anh lập tức phồng lên.

Nhìn bá tước đại nhân luôn ưu nhã, phồng miệng lên, Lãnh Tiểu Dã đưa tay sờ mặt anh, tươi cười.c

Ánh Lửa Mùa ĐôngTác giả: Công Tử Như TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngVùng biển quốc tế. một chiếc du thuyền chậm rãi chạy trên mặt biển, buổi đấu giá đang được tiến hành tại tầng cao nhất của du thuyền. Có điều, buổi đấu giá này rất khác biệt, đây không phải buổi đấu giá châu báu, tranh chữ hoặc các thực phẩm công thương nghiệp khác, mà là con người - những cô gái trẻ tuổi xinh đẹp. " Đây là món cuối cùng trong buổi đấu giá đêm nay, vì để chuẩn bị cho mọi người một sự ngạc nhiên, tôi đã chuẩn bị cho các vị một món quà, tôi gọi cô ấy là "Thiên sứ ngủ say"!" Kèm theo giọng nói dễ nghe của người chủ trì là một chiếc rương lớn màu đỏ đang được hạ xuống chậm rãi, "Vật phẩm này có giá khởi điểm là năm trăm vạn đôla, mỗi lần tăng thêm một trăm vạn, chúng ta sẽ kéo chiếc rương lên cao 5 cm, còn bây giờ, mời các vị ra giá!" Năm trăm vạn đôla? Từ lúc nghe được mấy chữ này, mọi khách quý đến từ những quốc gia khác nhau trên thế giới đều không tránh khỏi có chút kinh ngạc, bọn họ không phải là người thiếu tiền, những người có thể đến đây đều giàu có cả. Chẳng qua… Người này về nhanh thật, cô đành phải tìm cơ hội quay lại thôi.Nếu không anh biết được, nhất định sẽ không vui."Tiểu thư, xin chào, đây là thuốc ngài đã chọn xong." Dược sĩ mang một túi to đi tới, đưa cho cô, "Ngài vừa nói muốn mua thuốc tránh thai, ngài đãchọn xong chưa?!"Cái tên này, sao lại vạch áo cho người xem lưng?!Lãnh Tiểu Dã nhíu mày liếc nhìn Hoàng Phủ Diệu Dương, giả vờ sặc, ho khan hai tiếng.Duỗi tay ra, lấy hai hộp tránh thai T (Vòng tránh thai T, trực tiếp đặt vào bên trong), đưa vào tay anh ta."Ngài nghe lầm rồi, tôi nói là tránh thai T, không phải thuốc tránh thai, ngài tính tiền hai hộp này cho tôi đi!"Đưa cho dược sĩ xong, cô lén lút liếc nhìn sắc mặt của Hoàng Phủ Diệu Dương, cẩn thận mở miệng."Cái đó, em... Em chỉ nghĩ... Chú ý vệ sinh chắc không sao, nếu anh... anh không thích thì thôi vậy!Vất vả lắm hai người mới bắt đầu hẹn hò, cô không thể phá hỏng được.Tránh thai T?!cô vậy mà lại muốn đi mua vật ày, xem ra đã chuẩn bị xong cả rồi, muốn "vận động" nhiều với anh à?!"anh không sao." Hoàng Phủ Diệu Dương khẽ nhếch môi, đưa kẹo que cho cô, "Muốn ăn vị gì?"Thấy anh dường như không tức giận, Lãnh Tiểu Dã mới thở phào nhẹ nhõ.không nhìn nữa, cô đưa tay lấy một cây kẹo vị chnah."Em thích nhất là vị chanh, còn ngài?"anh?!Hoàng Phủ Diệu Dương ngẩn người."anh... Chưa từng ăn.""không phải chứ?!" Lãnh Tiểu Dã ngạc nhiên, "Hoàng Phủ Diệu Dương, anh không đùa đó chứ?"Ánh mắt Hoàng Phủ Diệu Dương hơi u ám, "Bà ấy nói... Người đàn ông quý tộc sẽ không ăn những thứ như vậy."Từ nhỏ đã được dạy dỗ theo quý tộc, từ ngày anh bắt đầu chạm vào bộ đồ ăn, anh đã bị giáo sư dạy tư thế ăn cơm nho nhã... Nhưng thứ thế này sẽkhông xuất hiện trong bữa ăn.Lãnh Tiểu Dã không khỏi ngạc nhiên, cô biết, anh nói "bà ấy" chính là nữ đại công tước.Nghĩ tới cũng không kỳ lạ gì, người quý tộc như anh, từ nhỏ tới lớn đều được giáo dục rất cẩn thận, một người nghiêm khắc như nữ đại công tước, chắc chắn sẽ không cho con trai mình ngậm kẹo que đi tới đi lui.Trong lòng mỉm cười, cô đưa tay lấy kẹo qua ra, đưa cho anh."Vậy... Cái này cho anh!"Nhìn cây kẹo kia, Hoàng Phủ Diệu Dương hơi do dự.cô đưa cây kẹo tới bên miệng anh, "Ăn ngon lắm, anh thử xem?"anh chậm rãi hé miệng, Lãnh Tiểu Dã nhét kẹo qua vào miệng anh, bị cô nhét vào như vậy, miệng anh lập tức phồng lên.Nhìn bá tước đại nhân luôn ưu nhã, phồng miệng lên, Lãnh Tiểu Dã đưa tay sờ mặt anh, tươi cười.c

Chương 358