Vùng biển quốc tế. một chiếc du thuyền chậm rãi chạy trên mặt biển, buổi đấu giá đang được tiến hành tại tầng cao nhất của du thuyền. Có điều, buổi đấu giá này rất khác biệt, đây không phải buổi đấu giá châu báu, tranh chữ hoặc các thực phẩm công thương nghiệp khác, mà là con người - những cô gái trẻ tuổi xinh đẹp. " Đây là món cuối cùng trong buổi đấu giá đêm nay, vì để chuẩn bị cho mọi người một sự ngạc nhiên, tôi đã chuẩn bị cho các vị một món quà, tôi gọi cô ấy là "Thiên sứ ngủ say"!" Kèm theo giọng nói dễ nghe của người chủ trì là một chiếc rương lớn màu đỏ đang được hạ xuống chậm rãi, "Vật phẩm này có giá khởi điểm là năm trăm vạn đôla, mỗi lần tăng thêm một trăm vạn, chúng ta sẽ kéo chiếc rương lên cao 5 cm, còn bây giờ, mời các vị ra giá!" Năm trăm vạn đôla? Từ lúc nghe được mấy chữ này, mọi khách quý đến từ những quốc gia khác nhau trên thế giới đều không tránh khỏi có chút kinh ngạc, bọn họ không phải là người thiếu tiền, những người có thể đến đây đều giàu có cả. Chẳng qua…
Chương 484: Bà là đang ghen phải không? (2)
Ánh Lửa Mùa ĐôngTác giả: Công Tử Như TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngVùng biển quốc tế. một chiếc du thuyền chậm rãi chạy trên mặt biển, buổi đấu giá đang được tiến hành tại tầng cao nhất của du thuyền. Có điều, buổi đấu giá này rất khác biệt, đây không phải buổi đấu giá châu báu, tranh chữ hoặc các thực phẩm công thương nghiệp khác, mà là con người - những cô gái trẻ tuổi xinh đẹp. " Đây là món cuối cùng trong buổi đấu giá đêm nay, vì để chuẩn bị cho mọi người một sự ngạc nhiên, tôi đã chuẩn bị cho các vị một món quà, tôi gọi cô ấy là "Thiên sứ ngủ say"!" Kèm theo giọng nói dễ nghe của người chủ trì là một chiếc rương lớn màu đỏ đang được hạ xuống chậm rãi, "Vật phẩm này có giá khởi điểm là năm trăm vạn đôla, mỗi lần tăng thêm một trăm vạn, chúng ta sẽ kéo chiếc rương lên cao 5 cm, còn bây giờ, mời các vị ra giá!" Năm trăm vạn đôla? Từ lúc nghe được mấy chữ này, mọi khách quý đến từ những quốc gia khác nhau trên thế giới đều không tránh khỏi có chút kinh ngạc, bọn họ không phải là người thiếu tiền, những người có thể đến đây đều giàu có cả. Chẳng qua… Editor: Vũ Cát Gia Giatrên thang lầu, vang lên tiếng bước chân nhỏ, Lãnh Tiểu Dã đã muốn thay đổi y phục đi xuống lâu.Ông quản gia vội vàng tiến ra đón, "Tiểu thư, bữa sáng đã muốn chuẩn bị xong.""Cám ơn." Lãnh Tiểu Dã khách khí nói lời cảm tạ, đi vào nhà ăn.Người hầu bưng bữa sáng lên rồi rời khỏi nhà ăn, ông quản gia đứng ở cạnh người cô .Lãnh Tiểu Dã bưng ly lên uống một ngụm sữa, sườn mắt nhìn về phía ông quản gia, "Ông muốn nói cái gì?"Ông quản gia suy nghĩ một chút, "Nếu... Công tước đại nhân nói cái gì khiến cho cô không thoải mái, tôi thay bà hướng cô xin lỗi, chuyện này... Hy vọng cô không cần nói cho bá tước tiên sinh biết.""Nếu anh không có hỏi, tôi sẽ không nói." Lãnh Tiểu Dã một lần nữa cầm lấy cái chén, "Nếu anh hỏi tới, tôi cũng không biết nói láo."Chuyện này nói ra, cũng chỉ làm hai mẹ con này quan hệ càng tệ hơn, điểm này cô rất rõ ràng."Cám ơn cô đã hiểu." Ông quản gia cảm kích hướng cô khom người, " Cá tính của công tước đại nhân cùng bá tước đại nhân có chút tương tự, tôi tin tưởng... Về sau các người ở cùng một chỗ quan hệ sẽ tốt lắm. Bất quá... Đoạn thời gian gần đây, bà có thể sẽ làm một ít chuyện mà cô không quá thích."Lãnh Tiểu Dã nhún nhún vai, điểm này, không cần ông nói, cô cũng có thể tưởng tượng ra được.Cá tính của nữ công tước cùng Hoàng Phủ Diệu Dương, nhất định là không có sai biệt lắm, cường thế lại bá đạo, thích đem tất cả nắm giữ ở lòng bàn tay mình.Đột nhiên xuất hiện một cái nha đầu quê mùa như vậy, độc chiếm con trai của bà, bà khẳng định không thể tiếp nhận được.Nếu đổi vị trí là mẹ của cô, biết chuyện tình của Hoàng Phủ Diệu Dương, đại khái sẽ trực tiếp cầm lấy đao thái xông lại giết anh, so với cái vị nữ công tước này khẳng định còn muốn cường hãn hơn.một lần nữa đưa chén sữa đến bên miệng, Lãnh Tiểu Dã vừa ăn cơm vừa ở một bên tính toán, không biết vị nữ công tước này sẽ như thế nào nhằm vào cô.......Phủ công tước."Chỉ những thứ này?" Nữ công tước nhíu mày nhìn tài liệu mà trợ lý đưa đến trong tay bà, trên mặt rõ ràng rất bất mãn."Thực xin lỗi công tước tiên sinh." Trợ lý vẻ mặt bất đắc dĩ cúi đầu, "Chúng tôi cũng chỉ tra được nhiêu đó, thân phận chân thật của cô ta, trước mắt còn không có tra được."Nữ công tước trong tay nắm lấy tư liệu của Lãnh Tiểu Dã.Tư liệu rất đơn giản, bất quá chỉ là tuổi của cô cùng bài vở và bài tập... Tin tức về xuất thân của cô , gia thế... Và mấy cái khác đều là trống.một đại đội như bà cũng không tra được tư liệu của một người, điều này sao có thể?Nữ công tước thở sâu, cầm lấy tư liệu đưa đến trước mắt, từ đầu tới đuôi cẩn thận lật nhìn một lần."Chẳng lẽ, cô ta không có bằng hữu sao?""cô ta vốn dĩ có hai cái bằng hữu thân thiết, bất quá không lâu, hai người lần lượt tử vong, một là bởi vì hít thuốc phiện quá lượng, một là bởi vì tinh thần xảy ra vấn đề nhảy lầu tự sát."Nữ công tước càng nhíu mi lại.Cái gọi là vật họp theo loài, nhân dĩ quần phân.Theo một người bằng hữu như thế, cũng có thể thấy được đó là hạng người gì.Hai cái bằng hữu này của Lãnh Tiểu Dã, một cái hít thuốc phiện, một người bị bệnh thần kinh... Này chỉ có thể làm cho nữ công tước có ấn tượng tệ đối với cô hơn.Cánh cửa, bị gõ nhẹ nhàng, một người làm nữ đẩy cửa đi tới."Công tước tiên sinh, khách quý của bà đã đến."Nữ đại công gật gật đầu, "Mời bà ta vào phòng tiếp khách, tôi lập tức tới ngay."Nữ giúp việc lui đi ra cửa, nữ công tước liền đem tài liệu trong tay thật mạnh đặt lên bàn, "đi tra lại, tôi nhất định phải biết, cô ta rốt cuộc là người nào!"Từ trên ghế đứng lên, bà bước ra thư phòng, đi vào lầu hai phòng tiếp khách.Trong phòng tiếp khách, một vị mặc bộ quần áo thường rất thoải mái, người phụ nữ đẹp không có nửa điểm son phấn đã ở đó chờ bà.
Editor:
Vũ Cát Gia Gia
trên thang lầu, vang lên tiếng bước chân nhỏ, Lãnh Tiểu Dã đã muốn thay đổi y phục đi xuống lâu.
Ông quản gia vội vàng tiến ra đón, "Tiểu thư, bữa sáng đã muốn chuẩn bị xong."
"Cám ơn." Lãnh Tiểu Dã khách khí nói lời cảm tạ, đi vào nhà ăn.
Người hầu bưng bữa sáng lên rồi rời khỏi nhà ăn, ông quản gia đứng ở cạnh người cô .
Lãnh Tiểu Dã bưng ly lên uống một ngụm sữa, sườn mắt nhìn về phía ông quản gia, "Ông muốn nói cái gì?"
Ông quản gia suy nghĩ một chút, "Nếu... Công tước đại nhân nói cái gì khiến cho cô không thoải mái, tôi thay bà hướng cô xin lỗi, chuyện này... Hy vọng cô không cần nói cho bá tước tiên sinh biết."
"Nếu anh không có hỏi, tôi sẽ không nói." Lãnh Tiểu Dã một lần nữa cầm lấy cái chén, "Nếu anh hỏi tới, tôi cũng không biết nói láo."
Chuyện này nói ra, cũng chỉ làm hai mẹ con này quan hệ càng tệ hơn, điểm này cô rất rõ ràng.
"Cám ơn cô đã hiểu." Ông quản gia cảm kích hướng cô khom người, " Cá tính của công tước đại nhân cùng bá tước đại nhân có chút tương tự, tôi tin tưởng... Về sau các người ở cùng một chỗ quan hệ sẽ tốt lắm. Bất quá... Đoạn thời gian gần đây, bà có thể sẽ làm một ít chuyện mà cô không quá thích."
Lãnh Tiểu Dã nhún nhún vai, điểm này, không cần ông nói, cô cũng có thể tưởng tượng ra được.
Cá tính của nữ công tước cùng Hoàng Phủ Diệu Dương, nhất định là không có sai biệt lắm, cường thế lại bá đạo, thích đem tất cả nắm giữ ở lòng bàn tay mình.
Đột nhiên xuất hiện một cái nha đầu quê mùa như vậy, độc chiếm con trai của bà, bà khẳng định không thể tiếp nhận được.
Nếu đổi vị trí là mẹ của cô, biết chuyện tình của Hoàng Phủ Diệu Dương, đại khái sẽ trực tiếp cầm lấy đao thái xông lại giết anh, so với cái vị nữ công tước này khẳng định còn muốn cường hãn hơn.
một lần nữa đưa chén sữa đến bên miệng, Lãnh Tiểu Dã vừa ăn cơm vừa ở một bên tính toán, không biết vị nữ công tước này sẽ như thế nào nhằm vào cô.
...
...
Phủ công tước.
"Chỉ những thứ này?" Nữ công tước nhíu mày nhìn tài liệu mà trợ lý đưa đến trong tay bà, trên mặt rõ ràng rất bất mãn.
"Thực xin lỗi công tước tiên sinh." Trợ lý vẻ mặt bất đắc dĩ cúi đầu, "Chúng tôi cũng chỉ tra được nhiêu đó, thân phận chân thật của cô ta, trước mắt còn không có tra được."
Nữ công tước trong tay nắm lấy tư liệu của Lãnh Tiểu Dã.
Tư liệu rất đơn giản, bất quá chỉ là tuổi của cô cùng bài vở và bài tập... Tin tức về xuất thân của cô , gia thế... Và mấy cái khác đều là trống.
một đại đội như bà cũng không tra được tư liệu của một người, điều này sao có thể?
Nữ công tước thở sâu, cầm lấy tư liệu đưa đến trước mắt, từ đầu tới đuôi cẩn thận lật nhìn một lần.
"Chẳng lẽ, cô ta không có bằng hữu sao?"
"cô ta vốn dĩ có hai cái bằng hữu thân thiết, bất quá không lâu, hai người lần lượt tử vong, một là bởi vì hít thuốc phiện quá lượng, một là bởi vì tinh thần xảy ra vấn đề nhảy lầu tự sát."
Nữ công tước càng nhíu mi lại.
Cái gọi là vật họp theo loài, nhân dĩ quần phân.
Theo một người bằng hữu như thế, cũng có thể thấy được đó là hạng người gì.
Hai cái bằng hữu này của Lãnh Tiểu Dã, một cái hít thuốc phiện, một người bị bệnh thần kinh... Này chỉ có thể làm cho nữ công tước có ấn tượng tệ đối với cô hơn.
Cánh cửa, bị gõ nhẹ nhàng, một người làm nữ đẩy cửa đi tới.
"Công tước tiên sinh, khách quý của bà đã đến."
Nữ đại công gật gật đầu, "Mời bà ta vào phòng tiếp khách, tôi lập tức tới ngay."
Nữ giúp việc lui đi ra cửa, nữ công tước liền đem tài liệu trong tay thật mạnh đặt lên bàn, "đi tra lại, tôi nhất định phải biết, cô ta rốt cuộc là người nào!"
Từ trên ghế đứng lên, bà bước ra thư phòng, đi vào lầu hai phòng tiếp khách.
Trong phòng tiếp khách, một vị mặc bộ quần áo thường rất thoải mái, người phụ nữ đẹp không có nửa điểm son phấn đã ở đó chờ bà.
Ánh Lửa Mùa ĐôngTác giả: Công Tử Như TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngVùng biển quốc tế. một chiếc du thuyền chậm rãi chạy trên mặt biển, buổi đấu giá đang được tiến hành tại tầng cao nhất của du thuyền. Có điều, buổi đấu giá này rất khác biệt, đây không phải buổi đấu giá châu báu, tranh chữ hoặc các thực phẩm công thương nghiệp khác, mà là con người - những cô gái trẻ tuổi xinh đẹp. " Đây là món cuối cùng trong buổi đấu giá đêm nay, vì để chuẩn bị cho mọi người một sự ngạc nhiên, tôi đã chuẩn bị cho các vị một món quà, tôi gọi cô ấy là "Thiên sứ ngủ say"!" Kèm theo giọng nói dễ nghe của người chủ trì là một chiếc rương lớn màu đỏ đang được hạ xuống chậm rãi, "Vật phẩm này có giá khởi điểm là năm trăm vạn đôla, mỗi lần tăng thêm một trăm vạn, chúng ta sẽ kéo chiếc rương lên cao 5 cm, còn bây giờ, mời các vị ra giá!" Năm trăm vạn đôla? Từ lúc nghe được mấy chữ này, mọi khách quý đến từ những quốc gia khác nhau trên thế giới đều không tránh khỏi có chút kinh ngạc, bọn họ không phải là người thiếu tiền, những người có thể đến đây đều giàu có cả. Chẳng qua… Editor: Vũ Cát Gia Giatrên thang lầu, vang lên tiếng bước chân nhỏ, Lãnh Tiểu Dã đã muốn thay đổi y phục đi xuống lâu.Ông quản gia vội vàng tiến ra đón, "Tiểu thư, bữa sáng đã muốn chuẩn bị xong.""Cám ơn." Lãnh Tiểu Dã khách khí nói lời cảm tạ, đi vào nhà ăn.Người hầu bưng bữa sáng lên rồi rời khỏi nhà ăn, ông quản gia đứng ở cạnh người cô .Lãnh Tiểu Dã bưng ly lên uống một ngụm sữa, sườn mắt nhìn về phía ông quản gia, "Ông muốn nói cái gì?"Ông quản gia suy nghĩ một chút, "Nếu... Công tước đại nhân nói cái gì khiến cho cô không thoải mái, tôi thay bà hướng cô xin lỗi, chuyện này... Hy vọng cô không cần nói cho bá tước tiên sinh biết.""Nếu anh không có hỏi, tôi sẽ không nói." Lãnh Tiểu Dã một lần nữa cầm lấy cái chén, "Nếu anh hỏi tới, tôi cũng không biết nói láo."Chuyện này nói ra, cũng chỉ làm hai mẹ con này quan hệ càng tệ hơn, điểm này cô rất rõ ràng."Cám ơn cô đã hiểu." Ông quản gia cảm kích hướng cô khom người, " Cá tính của công tước đại nhân cùng bá tước đại nhân có chút tương tự, tôi tin tưởng... Về sau các người ở cùng một chỗ quan hệ sẽ tốt lắm. Bất quá... Đoạn thời gian gần đây, bà có thể sẽ làm một ít chuyện mà cô không quá thích."Lãnh Tiểu Dã nhún nhún vai, điểm này, không cần ông nói, cô cũng có thể tưởng tượng ra được.Cá tính của nữ công tước cùng Hoàng Phủ Diệu Dương, nhất định là không có sai biệt lắm, cường thế lại bá đạo, thích đem tất cả nắm giữ ở lòng bàn tay mình.Đột nhiên xuất hiện một cái nha đầu quê mùa như vậy, độc chiếm con trai của bà, bà khẳng định không thể tiếp nhận được.Nếu đổi vị trí là mẹ của cô, biết chuyện tình của Hoàng Phủ Diệu Dương, đại khái sẽ trực tiếp cầm lấy đao thái xông lại giết anh, so với cái vị nữ công tước này khẳng định còn muốn cường hãn hơn.một lần nữa đưa chén sữa đến bên miệng, Lãnh Tiểu Dã vừa ăn cơm vừa ở một bên tính toán, không biết vị nữ công tước này sẽ như thế nào nhằm vào cô.......Phủ công tước."Chỉ những thứ này?" Nữ công tước nhíu mày nhìn tài liệu mà trợ lý đưa đến trong tay bà, trên mặt rõ ràng rất bất mãn."Thực xin lỗi công tước tiên sinh." Trợ lý vẻ mặt bất đắc dĩ cúi đầu, "Chúng tôi cũng chỉ tra được nhiêu đó, thân phận chân thật của cô ta, trước mắt còn không có tra được."Nữ công tước trong tay nắm lấy tư liệu của Lãnh Tiểu Dã.Tư liệu rất đơn giản, bất quá chỉ là tuổi của cô cùng bài vở và bài tập... Tin tức về xuất thân của cô , gia thế... Và mấy cái khác đều là trống.một đại đội như bà cũng không tra được tư liệu của một người, điều này sao có thể?Nữ công tước thở sâu, cầm lấy tư liệu đưa đến trước mắt, từ đầu tới đuôi cẩn thận lật nhìn một lần."Chẳng lẽ, cô ta không có bằng hữu sao?""cô ta vốn dĩ có hai cái bằng hữu thân thiết, bất quá không lâu, hai người lần lượt tử vong, một là bởi vì hít thuốc phiện quá lượng, một là bởi vì tinh thần xảy ra vấn đề nhảy lầu tự sát."Nữ công tước càng nhíu mi lại.Cái gọi là vật họp theo loài, nhân dĩ quần phân.Theo một người bằng hữu như thế, cũng có thể thấy được đó là hạng người gì.Hai cái bằng hữu này của Lãnh Tiểu Dã, một cái hít thuốc phiện, một người bị bệnh thần kinh... Này chỉ có thể làm cho nữ công tước có ấn tượng tệ đối với cô hơn.Cánh cửa, bị gõ nhẹ nhàng, một người làm nữ đẩy cửa đi tới."Công tước tiên sinh, khách quý của bà đã đến."Nữ đại công gật gật đầu, "Mời bà ta vào phòng tiếp khách, tôi lập tức tới ngay."Nữ giúp việc lui đi ra cửa, nữ công tước liền đem tài liệu trong tay thật mạnh đặt lên bàn, "đi tra lại, tôi nhất định phải biết, cô ta rốt cuộc là người nào!"Từ trên ghế đứng lên, bà bước ra thư phòng, đi vào lầu hai phòng tiếp khách.Trong phòng tiếp khách, một vị mặc bộ quần áo thường rất thoải mái, người phụ nữ đẹp không có nửa điểm son phấn đã ở đó chờ bà.