Tác giả:

Ngồi nhìn mưa rơi tự nhiên tui thấy lòng mình buồn thê lương,ông trời cũng vô tình hờ hững với tui chăng?Mưa gì mà mưa hoài ko chịu tạnh gì hết àh. Mưa gì từ sáng sớm đến giờ này,để coi…3g chiều rồi còn gì. Không biết từ bao giờ tui đã phát hiện ra trong mình tiềm ẩn 1 căn bệnh được xem là không được bình thường này nữa. Chắc có lẽ là từ hồi tui học cấp 3 chăng. Àh quên,tui chưa giới thiệu với các bạn tên tui là Lê Minh Hoàng- cái tên nghe cũng có vẻ nam tính chứ nhỉ?nhưng nhìn tui giống cúp bế lắm,nhiều người nhìn từ xa cứ ngỡ tui là con gái ko mới chết chứ. Nói ko phải mèo khen mèo dài đuôi chứ thật ra tui cũng very pretty(theo nhận xét của nhìu người),da tui trắng lắm,ko phải trắng bệch mà là trắng hồng,mắt 2 mí lận,tui chỉ để tóc đen thôi đơn giản là vì ko thích nhuộm^^. Đặc biệt tui thích tắm lắm, 1 ngày tui có thể tắm đến chục lần, bởi vậy tiền nước tháng nào nhà tui cũng cao ngất ngưỡng. Song song đóa người tui lúc cũng rất ư là thơm thoa(bởi vậy sao này mới khổ, hix…). Nhà tui…

Chương 11

Sự Lựa Chọn Của Trái TimTác giả: Lê Minh HoàngTruyện Đam MỹNgồi nhìn mưa rơi tự nhiên tui thấy lòng mình buồn thê lương,ông trời cũng vô tình hờ hững với tui chăng?Mưa gì mà mưa hoài ko chịu tạnh gì hết àh. Mưa gì từ sáng sớm đến giờ này,để coi…3g chiều rồi còn gì. Không biết từ bao giờ tui đã phát hiện ra trong mình tiềm ẩn 1 căn bệnh được xem là không được bình thường này nữa. Chắc có lẽ là từ hồi tui học cấp 3 chăng. Àh quên,tui chưa giới thiệu với các bạn tên tui là Lê Minh Hoàng- cái tên nghe cũng có vẻ nam tính chứ nhỉ?nhưng nhìn tui giống cúp bế lắm,nhiều người nhìn từ xa cứ ngỡ tui là con gái ko mới chết chứ. Nói ko phải mèo khen mèo dài đuôi chứ thật ra tui cũng very pretty(theo nhận xét của nhìu người),da tui trắng lắm,ko phải trắng bệch mà là trắng hồng,mắt 2 mí lận,tui chỉ để tóc đen thôi đơn giản là vì ko thích nhuộm^^. Đặc biệt tui thích tắm lắm, 1 ngày tui có thể tắm đến chục lần, bởi vậy tiền nước tháng nào nhà tui cũng cao ngất ngưỡng. Song song đóa người tui lúc cũng rất ư là thơm thoa(bởi vậy sao này mới khổ, hix…). Nhà tui… “Trời…..anh anh đang ở đâu vậy,về đi anh em lo cho anh lắm,huhuhu….”“Em đừng khóc….anh đang ở Quận 4,dưới một cây cầu..”“Cầu gì…anh biết đường về không?”“Anh…không muốn về ngôi nhà ấy nữa…”“Anh phải mạnh mẽ lên chứ..vậy mà đòi bảo vệ em cả đời,em thất vọng quá…”Tui không nghe hắn nói gì nữa..chắc đang tự ái…“Anh đang ở đường nào vậy?”“Tôn Đản…Em đến liền được không,xe anh đem cầm rồi..”“Trời ơi…sao mà hư đốn quá vậy!..được rồi em sẽ đến liền..”Bởi vậy trên đời này không ai là hoàn hảo cả…đây chắc có lẽ tính xấu của hắn đây…thiếu suy nghĩ..Nhanh như sóc tui nhảy tót lên một ông xe ôm gần đó vút thẳng theo hướng Quận 4….Vừa thấy bóng dáng hắn tui như điên dại chạy lại ôm chặt lấy hắn như sợ hắn vụt mất…mặc cho người đi đường nhòm ngó,hiếu kì,……..Sau đó tui cùng hắn lên xe ôm để trở về…Tui và hắn đang đứng trước cổng….Vừa nhấn chuông ba mẹ hắn chạy xồng xộc ra, mừng rối rít….-Trời ơi con trai…con làm ba mẹ lo gần chết!Hắn không nói không rằng nắm chặt tay tay tui bước vào trong…Hắn đưa tờ giấy gì đó cho ba hắn và nói như ra lệnh:-Đây là giấy cầm đồ,đi lấy xe về cho con.

“Trời…..

anh anh đang ở đâu vậy,về đi anh em lo cho anh lắm,huhuhu….”

“Em đừng khóc….

anh đang ở Quận 4,dưới một cây cầu..”

“Cầu gì…anh biết đường về không?”

“Anh…không muốn về ngôi nhà ấy nữa…”

“Anh phải mạnh mẽ lên chứ..

vậy mà đòi bảo vệ em cả đời,em thất vọng quá…”

Tui không nghe hắn nói gì nữa..

chắc đang tự ái…“Anh đang ở đường nào vậy?”

“Tôn Đản…Em đến liền được không,xe anh đem cầm rồi..”

“Trời ơi…sao mà hư đốn quá vậy!..

được rồi em sẽ đến liền..”

Bởi vậy trên đời này không ai là hoàn hảo cả…đây chắc có lẽ tính xấu của hắn đây…thiếu suy nghĩ..

Nhanh như sóc tui nhảy tót lên một ông xe ôm gần đó vút thẳng theo hướng Quận 4….

Vừa thấy bóng dáng hắn tui như điên dại chạy lại ôm chặt lấy hắn như sợ hắn vụt mất…mặc cho người đi đường nhòm ngó,hiếu kì,……..

Sau đó tui cùng hắn lên xe ôm để trở về…Tui và hắn đang đứng trước cổng….

Vừa nhấn chuông ba mẹ hắn chạy xồng xộc ra, mừng rối rít….

-Trời ơi con trai…con làm ba mẹ lo gần chết!Hắn không nói không rằng nắm chặt tay tay tui bước vào trong…Hắn đưa tờ giấy gì đó cho ba hắn và nói như ra lệnh:-Đây là giấy cầm đồ,đi lấy xe về cho con.

Sự Lựa Chọn Của Trái TimTác giả: Lê Minh HoàngTruyện Đam MỹNgồi nhìn mưa rơi tự nhiên tui thấy lòng mình buồn thê lương,ông trời cũng vô tình hờ hững với tui chăng?Mưa gì mà mưa hoài ko chịu tạnh gì hết àh. Mưa gì từ sáng sớm đến giờ này,để coi…3g chiều rồi còn gì. Không biết từ bao giờ tui đã phát hiện ra trong mình tiềm ẩn 1 căn bệnh được xem là không được bình thường này nữa. Chắc có lẽ là từ hồi tui học cấp 3 chăng. Àh quên,tui chưa giới thiệu với các bạn tên tui là Lê Minh Hoàng- cái tên nghe cũng có vẻ nam tính chứ nhỉ?nhưng nhìn tui giống cúp bế lắm,nhiều người nhìn từ xa cứ ngỡ tui là con gái ko mới chết chứ. Nói ko phải mèo khen mèo dài đuôi chứ thật ra tui cũng very pretty(theo nhận xét của nhìu người),da tui trắng lắm,ko phải trắng bệch mà là trắng hồng,mắt 2 mí lận,tui chỉ để tóc đen thôi đơn giản là vì ko thích nhuộm^^. Đặc biệt tui thích tắm lắm, 1 ngày tui có thể tắm đến chục lần, bởi vậy tiền nước tháng nào nhà tui cũng cao ngất ngưỡng. Song song đóa người tui lúc cũng rất ư là thơm thoa(bởi vậy sao này mới khổ, hix…). Nhà tui… “Trời…..anh anh đang ở đâu vậy,về đi anh em lo cho anh lắm,huhuhu….”“Em đừng khóc….anh đang ở Quận 4,dưới một cây cầu..”“Cầu gì…anh biết đường về không?”“Anh…không muốn về ngôi nhà ấy nữa…”“Anh phải mạnh mẽ lên chứ..vậy mà đòi bảo vệ em cả đời,em thất vọng quá…”Tui không nghe hắn nói gì nữa..chắc đang tự ái…“Anh đang ở đường nào vậy?”“Tôn Đản…Em đến liền được không,xe anh đem cầm rồi..”“Trời ơi…sao mà hư đốn quá vậy!..được rồi em sẽ đến liền..”Bởi vậy trên đời này không ai là hoàn hảo cả…đây chắc có lẽ tính xấu của hắn đây…thiếu suy nghĩ..Nhanh như sóc tui nhảy tót lên một ông xe ôm gần đó vút thẳng theo hướng Quận 4….Vừa thấy bóng dáng hắn tui như điên dại chạy lại ôm chặt lấy hắn như sợ hắn vụt mất…mặc cho người đi đường nhòm ngó,hiếu kì,……..Sau đó tui cùng hắn lên xe ôm để trở về…Tui và hắn đang đứng trước cổng….Vừa nhấn chuông ba mẹ hắn chạy xồng xộc ra, mừng rối rít….-Trời ơi con trai…con làm ba mẹ lo gần chết!Hắn không nói không rằng nắm chặt tay tay tui bước vào trong…Hắn đưa tờ giấy gì đó cho ba hắn và nói như ra lệnh:-Đây là giấy cầm đồ,đi lấy xe về cho con.

Chương 11