Tác giả:

Edit: Quan Vũ Beta: V.O Bầu trời đêm màu xanh âm u. Một vầng trăng tròn treo trên cao, tia sáng trong suốt rực rỡ chiếu rọi bóng cây đu đưa, vạn vật mờ ảo. Từng trận gió lạnh thổi qua, nhánh cây cao thấp không đồng đều giương nanh múa vuốt, ma sát phát ra tiếng vang xào xạc, xen lẫn tiếng kêu to của loài côn trùng không biết tên, thật sự làm cho người ta khiếp sợ “Không được… Ta không bị bệnh… Ta không muốn uống thuốc…” Giọng nói non nớt sắc nhọn của trẻ con kèm theo tiếng khóc nức nở và hoảng sợ truyền ra từ trong phòng nhỏ của Thiên viện ở Thủy Nguyệt Am, cắt qua bầu trời đêm, côn trùng bị dọa sợ đến mức ngừng lại tiếng kêu. Trong căn phòng nhỏ hẹp, trang trí đơn giản, cũ nát, một ngọn đèn nhỏ xíu lờ mờ, lung lay bén lửa, giống như bất cứ lúc nào cũng sẽ tắt. Một tiểu nữ hài mặc một bộ quần áo mỏng manh, khuôn mặt trắng bệch cuộn mình vào trong góc phòng, lui cũng không thể lui, vốn trong đôi mắt to đen bóng, trong suốt tràn ngập kinh hoàng và sợ hãi, trơ mắt nhìn bộ dạng ba ni cô…

Chương 134: Thịnh nộ của bản thế tử, ngươi không chịu đựng nổi đâu.

Độc Nữ Y Phi: Không Lấy Vương Gia Cặn Bã!Tác giả: Tử ĐồngTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Quan Vũ Beta: V.O Bầu trời đêm màu xanh âm u. Một vầng trăng tròn treo trên cao, tia sáng trong suốt rực rỡ chiếu rọi bóng cây đu đưa, vạn vật mờ ảo. Từng trận gió lạnh thổi qua, nhánh cây cao thấp không đồng đều giương nanh múa vuốt, ma sát phát ra tiếng vang xào xạc, xen lẫn tiếng kêu to của loài côn trùng không biết tên, thật sự làm cho người ta khiếp sợ “Không được… Ta không bị bệnh… Ta không muốn uống thuốc…” Giọng nói non nớt sắc nhọn của trẻ con kèm theo tiếng khóc nức nở và hoảng sợ truyền ra từ trong phòng nhỏ của Thiên viện ở Thủy Nguyệt Am, cắt qua bầu trời đêm, côn trùng bị dọa sợ đến mức ngừng lại tiếng kêu. Trong căn phòng nhỏ hẹp, trang trí đơn giản, cũ nát, một ngọn đèn nhỏ xíu lờ mờ, lung lay bén lửa, giống như bất cứ lúc nào cũng sẽ tắt. Một tiểu nữ hài mặc một bộ quần áo mỏng manh, khuôn mặt trắng bệch cuộn mình vào trong góc phòng, lui cũng không thể lui, vốn trong đôi mắt to đen bóng, trong suốt tràn ngập kinh hoàng và sợ hãi, trơ mắt nhìn bộ dạng ba ni cô… Edit: Quan VũVăn phi nhìn Quân Khởi La với vẻ hơi vui sướng khi người gặp họa.Mặc dù đêm đó bà bị đưa về Tê Hà cung do chứng đau đầu tái phát, nhưng mà chuyện đã xảy ra trong cung của thái hậu, đêm đó bà đã biết rõ, cho nên đối với ân oán giữa Quân Khởi La và thái hậu, bà có thể nói là biết rõ tườm tận. Đấu đi, đấu đi, đâu nhau luôn đi! Hai người bọn họ một ả tiểu tiện nhân, một mụ lão tiện nhân, đấu chết người nào trong bọn họ thì cũng vui vẻ!Ha ha.Quân Khởi La đã biết trước rằng lão thái hậu muốn gây khó dễ cho mình, bụng cũng biết hôm nay có muốn cũng không tránh khỏi.Văn phi vui sướng khi người gặp họa, Thẩm Uyển Nguyệt làm bộ lo lắng, hoàng hậu thờ ơ như không liên quan đến mình, Quân Khởi La nhìn thấy hết, cười khẽ, phương hoa tuyệt đại, tựa như ánh sáng rực rỡ soi sáng rực cả không gian nhỏ hẹp. Nàng rất muốn xem coi lão thái hậu dùng chiêu gì để đối phó mình!"Nếu như thái hậu đã 'để mắt' đến thần nữ như thế, thần nữ mà từ chối âu cũng là không phải phép rồi." Quân Khởi La cười khanh khách đi về phía thái hậu, nói “Đắc tội" rồi nắm tay thái hậu đưa lên bắt mạch cho bà ta.Bắt mạch một cái, mà bắt ra bệnh nhỏ trên gan của thái hậu luôn.Quân Khởi La cười thầm. Lão thái hậu này vừa mới bắt đầu bị bệnh chưa được bao lâu, bệnh gan thời kỳ đầu sẽ không xuất hiện những bệnh trạng quá rõ, rất dễ làm cho người ta xem thường. Nàng dám chắc, đợi đến khi thái y trong cung chẩn đoán ra được bà ta có bệnh gan, thì đã là một tháng sau luôn rồi!Nếu bây giờ làm theo thang thuốc nàng kê, dùng thang dược trị liệu hơn một tháng kết hợp với ăn uống điều dưỡng, thì có thể khỏi hẳn. Nếu như đợi đến khi thái y trong cung khám ra bệnh, thì e là bệnh gan của lão thái hậu sẽ dẫn đến gan thành nguyên do gây bệnh loét, tăng áp tĩnh mạch cửa*, nhiều chứng bệnh cùng bộc phát, tới khi ấy thì không dễ trị như vậy nữa. Hơn nữa lấy điều kiện là bây giờ chữa bệnh, khi phát hiện bệnh dù sớm hay muộn thì cũng có tác dụng mang tính quyết định đối với khám và chữa bệnh!* bệnh loét ở đây tức là vết thương bị lâu lành gây loét, còn tăng áp tĩnh mạch cửa thì các nàng cứ tìm trên mạng là có.Nhưng trong lòng nàng vô cùng không muốn trị khỏi cho bà ta, thế thì cứ vậy đi!Trong thời gian cân nhắc thật ngắn, tâm tư Quân Khởi La đã cong quẹo đủ điều đủ chỗ, vô cùng khoái trá quyết định lúc an hưởng tuổi già lão thái hậu đã quá ung dung thoải mái, vẫn cứ phải ốm đau nằm * đi."Thân thể thái hậu rất tốt, thần nữ kê thang q..>vũ

Edit: Quan Vũ

Văn phi nhìn Quân Khởi La với vẻ hơi vui sướng khi người gặp họa.

Mặc dù đêm đó bà bị đưa về Tê Hà cung do chứng đau đầu tái phát, nhưng mà chuyện đã xảy ra trong cung của thái hậu, đêm đó bà đã biết rõ, cho nên đối với ân oán giữa Quân Khởi La và thái hậu, bà có thể nói là biết rõ tườm tận. Đấu đi, đấu đi, đâu nhau luôn đi! Hai người bọn họ một ả tiểu tiện nhân, một mụ lão tiện nhân, đấu chết người nào trong bọn họ thì cũng vui vẻ!

Ha ha.

Quân Khởi La đã biết trước rằng lão thái hậu muốn gây khó dễ cho mình, bụng cũng biết hôm nay có muốn cũng không tránh khỏi.

Văn phi vui sướng khi người gặp họa, Thẩm Uyển Nguyệt làm bộ lo lắng, hoàng hậu thờ ơ như không liên quan đến mình, Quân Khởi La nhìn thấy hết, cười khẽ, phương hoa tuyệt đại, tựa như ánh sáng rực rỡ soi sáng rực cả không gian nhỏ hẹp. Nàng rất muốn xem coi lão thái hậu dùng chiêu gì để đối phó mình!

"Nếu như thái hậu đã 'để mắt' đến thần nữ như thế, thần nữ mà từ chối âu cũng là không phải phép rồi." Quân Khởi La cười khanh khách đi về phía thái hậu, nói “Đắc tội" rồi nắm tay thái hậu đưa lên bắt mạch cho bà ta.

Bắt mạch một cái, mà bắt ra bệnh nhỏ trên gan của thái hậu luôn.

Quân Khởi La cười thầm. Lão thái hậu này vừa mới bắt đầu bị bệnh chưa được bao lâu, bệnh gan thời kỳ đầu sẽ không xuất hiện những bệnh trạng quá rõ, rất dễ làm cho người ta xem thường. Nàng dám chắc, đợi đến khi thái y trong cung chẩn đoán ra được bà ta có bệnh gan, thì đã là một tháng sau luôn rồi!

Nếu bây giờ làm theo thang thuốc nàng kê, dùng thang dược trị liệu hơn một tháng kết hợp với ăn uống điều dưỡng, thì có thể khỏi hẳn. Nếu như đợi đến khi thái y trong cung khám ra bệnh, thì e là bệnh gan của lão thái hậu sẽ dẫn đến gan thành nguyên do gây bệnh loét, tăng áp tĩnh mạch cửa*, nhiều chứng bệnh cùng bộc phát, tới khi ấy thì không dễ trị như vậy nữa. Hơn nữa lấy điều kiện là bây giờ chữa bệnh, khi phát hiện bệnh dù sớm hay muộn thì cũng có tác dụng mang tính quyết định đối với khám và chữa bệnh!

* bệnh loét ở đây tức là vết thương bị lâu lành gây loét, còn tăng áp tĩnh mạch cửa thì các nàng cứ tìm trên mạng là có.

Nhưng trong lòng nàng vô cùng không muốn trị khỏi cho bà ta, thế thì cứ vậy đi!

Trong thời gian cân nhắc thật ngắn, tâm tư Quân Khởi La đã cong quẹo đủ điều đủ chỗ, vô cùng khoái trá quyết định lúc an hưởng tuổi già lão thái hậu đã quá ung dung thoải mái, vẫn cứ phải ốm đau nằm * đi.

"Thân thể thái hậu rất tốt, thần nữ kê thang q..>vũ

Độc Nữ Y Phi: Không Lấy Vương Gia Cặn Bã!Tác giả: Tử ĐồngTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Quan Vũ Beta: V.O Bầu trời đêm màu xanh âm u. Một vầng trăng tròn treo trên cao, tia sáng trong suốt rực rỡ chiếu rọi bóng cây đu đưa, vạn vật mờ ảo. Từng trận gió lạnh thổi qua, nhánh cây cao thấp không đồng đều giương nanh múa vuốt, ma sát phát ra tiếng vang xào xạc, xen lẫn tiếng kêu to của loài côn trùng không biết tên, thật sự làm cho người ta khiếp sợ “Không được… Ta không bị bệnh… Ta không muốn uống thuốc…” Giọng nói non nớt sắc nhọn của trẻ con kèm theo tiếng khóc nức nở và hoảng sợ truyền ra từ trong phòng nhỏ của Thiên viện ở Thủy Nguyệt Am, cắt qua bầu trời đêm, côn trùng bị dọa sợ đến mức ngừng lại tiếng kêu. Trong căn phòng nhỏ hẹp, trang trí đơn giản, cũ nát, một ngọn đèn nhỏ xíu lờ mờ, lung lay bén lửa, giống như bất cứ lúc nào cũng sẽ tắt. Một tiểu nữ hài mặc một bộ quần áo mỏng manh, khuôn mặt trắng bệch cuộn mình vào trong góc phòng, lui cũng không thể lui, vốn trong đôi mắt to đen bóng, trong suốt tràn ngập kinh hoàng và sợ hãi, trơ mắt nhìn bộ dạng ba ni cô… Edit: Quan VũVăn phi nhìn Quân Khởi La với vẻ hơi vui sướng khi người gặp họa.Mặc dù đêm đó bà bị đưa về Tê Hà cung do chứng đau đầu tái phát, nhưng mà chuyện đã xảy ra trong cung của thái hậu, đêm đó bà đã biết rõ, cho nên đối với ân oán giữa Quân Khởi La và thái hậu, bà có thể nói là biết rõ tườm tận. Đấu đi, đấu đi, đâu nhau luôn đi! Hai người bọn họ một ả tiểu tiện nhân, một mụ lão tiện nhân, đấu chết người nào trong bọn họ thì cũng vui vẻ!Ha ha.Quân Khởi La đã biết trước rằng lão thái hậu muốn gây khó dễ cho mình, bụng cũng biết hôm nay có muốn cũng không tránh khỏi.Văn phi vui sướng khi người gặp họa, Thẩm Uyển Nguyệt làm bộ lo lắng, hoàng hậu thờ ơ như không liên quan đến mình, Quân Khởi La nhìn thấy hết, cười khẽ, phương hoa tuyệt đại, tựa như ánh sáng rực rỡ soi sáng rực cả không gian nhỏ hẹp. Nàng rất muốn xem coi lão thái hậu dùng chiêu gì để đối phó mình!"Nếu như thái hậu đã 'để mắt' đến thần nữ như thế, thần nữ mà từ chối âu cũng là không phải phép rồi." Quân Khởi La cười khanh khách đi về phía thái hậu, nói “Đắc tội" rồi nắm tay thái hậu đưa lên bắt mạch cho bà ta.Bắt mạch một cái, mà bắt ra bệnh nhỏ trên gan của thái hậu luôn.Quân Khởi La cười thầm. Lão thái hậu này vừa mới bắt đầu bị bệnh chưa được bao lâu, bệnh gan thời kỳ đầu sẽ không xuất hiện những bệnh trạng quá rõ, rất dễ làm cho người ta xem thường. Nàng dám chắc, đợi đến khi thái y trong cung chẩn đoán ra được bà ta có bệnh gan, thì đã là một tháng sau luôn rồi!Nếu bây giờ làm theo thang thuốc nàng kê, dùng thang dược trị liệu hơn một tháng kết hợp với ăn uống điều dưỡng, thì có thể khỏi hẳn. Nếu như đợi đến khi thái y trong cung khám ra bệnh, thì e là bệnh gan của lão thái hậu sẽ dẫn đến gan thành nguyên do gây bệnh loét, tăng áp tĩnh mạch cửa*, nhiều chứng bệnh cùng bộc phát, tới khi ấy thì không dễ trị như vậy nữa. Hơn nữa lấy điều kiện là bây giờ chữa bệnh, khi phát hiện bệnh dù sớm hay muộn thì cũng có tác dụng mang tính quyết định đối với khám và chữa bệnh!* bệnh loét ở đây tức là vết thương bị lâu lành gây loét, còn tăng áp tĩnh mạch cửa thì các nàng cứ tìm trên mạng là có.Nhưng trong lòng nàng vô cùng không muốn trị khỏi cho bà ta, thế thì cứ vậy đi!Trong thời gian cân nhắc thật ngắn, tâm tư Quân Khởi La đã cong quẹo đủ điều đủ chỗ, vô cùng khoái trá quyết định lúc an hưởng tuổi già lão thái hậu đã quá ung dung thoải mái, vẫn cứ phải ốm đau nằm * đi."Thân thể thái hậu rất tốt, thần nữ kê thang q..>vũ

Chương 134: Thịnh nộ của bản thế tử, ngươi không chịu đựng nổi đâu.