Tác giả:

Anh vừa tắm xong, đang nằm trên giường đọc báo, trên người chỉ choàng khăn tắm màu trắng bạc, lồng ngực màu đồng rắn chắc lộ ra đường nét tinh tế, quyến rũ. Bỗng "cạch" một tiếng, cánh cửa phòng được mở ra, một cô gái có mái tóc đỏ dài đến thắt lưng, khuôn mặt trắng nõn tinh xảo, trên người là trang phục đen bó sát kiểu các nữ đặc công giúp đường cong nóng bỏng của cô được anh hoàn hảo nhìn thấy. Đầu óc mơ hồ, chắng lẽ là cô gái này vào nhầm phòng? Anh đang định cất giọng hỏi thì cô đã ngắt lời anh:  "Thằng kia! Mau lại đây giúp tao giải toả." Anh còn chưa kịp phản ứng thì guốc cùng dao trên người của cô đã bay ra tứ tung rồi cô thoải mái nằm lên giường, miệng thở phì phì. Đợi mất 3 phút vẫn chưa thấy anh hành động, trong khi cả người cô sắp bị dục hoả đốt cháy. Thân thể càng ngày càng nóng.Không nhịn được nữa, cô phải tự ra tay thôi. Thế là lớp quần áo đen bó sát trên người cô chỉ trong chớp mắt đã bay xuống nền đất. Anh còn chưa kịp hoàn hồn thì cô đã lại cho anh một cái kinh ngạc…

Chương 24

Đã Thỏa Mãn Em ChưaTác giả: Nhan Uyển HuyênTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngAnh vừa tắm xong, đang nằm trên giường đọc báo, trên người chỉ choàng khăn tắm màu trắng bạc, lồng ngực màu đồng rắn chắc lộ ra đường nét tinh tế, quyến rũ. Bỗng "cạch" một tiếng, cánh cửa phòng được mở ra, một cô gái có mái tóc đỏ dài đến thắt lưng, khuôn mặt trắng nõn tinh xảo, trên người là trang phục đen bó sát kiểu các nữ đặc công giúp đường cong nóng bỏng của cô được anh hoàn hảo nhìn thấy. Đầu óc mơ hồ, chắng lẽ là cô gái này vào nhầm phòng? Anh đang định cất giọng hỏi thì cô đã ngắt lời anh:  "Thằng kia! Mau lại đây giúp tao giải toả." Anh còn chưa kịp phản ứng thì guốc cùng dao trên người của cô đã bay ra tứ tung rồi cô thoải mái nằm lên giường, miệng thở phì phì. Đợi mất 3 phút vẫn chưa thấy anh hành động, trong khi cả người cô sắp bị dục hoả đốt cháy. Thân thể càng ngày càng nóng.Không nhịn được nữa, cô phải tự ra tay thôi. Thế là lớp quần áo đen bó sát trên người cô chỉ trong chớp mắt đã bay xuống nền đất. Anh còn chưa kịp hoàn hồn thì cô đã lại cho anh một cái kinh ngạc… - Vợ à, tôi biết là em lo cho tôi mà nhưng em không cần phải giả vờ như vậy đâu.Vài phút sau, hai người có mặt tại phòng 419.Lâm Đình vào sau, thấy Bạch Tử Hiên đã nằm dài trên giường, cô đi đến đạp anh một phát bay xuống đất, rồi leo lên giường nói.- Đây là giường của tôi, anh ngủ dưới đất đi.Bạch Tử Hiên từ dưới đất bò dậy, phụng phịu nói.- Tại sao tôi lại phải ngủ dưới đất?- Anh không biết là đàn ông thì phải nhường nhịn phụ nữ sao?Bạch Tử Hiên nhìn cô nghiêm túc nói.- Tôi không phải là đàn ông, tôi là chồng em!Lâm Đình thực sự muốn đấm cho cái tên này một trận, thế chồng không phải là đàn ông chắc?- Anh là chồng tôi lúc nào?Bạch Tử Hiên thản nhiên nói.- Lúc em c**ng b*c tôi!Bạch Tử Hiên nhảy lên giường, đè lên người Lâm Đình, vẻ mặt như muốn hỏi tội cô.- Là ai đã xông vào phòng tôi? Là ai đã lột áo tắm của tôi ra? Là ai đã chĩa súng vào trán tôi và nói: "KHÔNG LÀM NHANH TAO BẮN." Là ai đã cướp đi đêm đầu tiên của tôi? Là ai ăn đã... Bây giờ em lại không nhận tôi là chồng em? Em làm như vậy có phải đã quá đáng lắm không?Lâm Đình cũng không chịu yếu thế, cô lật ngược người lại tạo tư thế nam hạ nữ thượng, lạnh lùng nói:- Nếu anh không muốn trao đi đêm đầu tiên cho tôi thì anh có thể tự thiến mình, chỉ cần anh mất cái đó rồi, chắc chắn tôi sẽ không uy h**p anh. Với lại sau khi quan hệ xong tôi cũng đã trả tiền công cho anh rồi còn gì?- Hóa ra em coi tôi là trai bao thật à?- Chứ còn gì nữa."Em..." Bạch Tử Hiên hết nói nổi. Anh đẩy cô ra, ngồi khoanh tay, dựa lưng vào thành giường, hai mắt khép hờ, nhàn nhạt nói.- Tôi muốn ăn thịt chó.Lâm Đình cũng ngồi đối diện với Bạch Tử Hiên, nhíu mày nói.- Anh bị điên à?Thấy cô quên chuyện vừa nãy, anh bèn nhắc nhở.- Em đã hứa là làm thịt chó cho tôi ăn mà?- Lúc khác!- Không được bây giờ tôi muốn ăn.Lâm Đình giận dữ quát.- Bây giờ tôi không làm được.Bạch Tử Hiên mở hai mắt gian xảo của mình ra nhìn cô, khóe miệng cười tà.- Nếu em không làm thịt chó được thì để cho tôi ăn em đi. Nói thật chứ ăn em ngon hơn cả nghìn con chó.Nghe vậy, Lâm Đình liền bật cười.- Giờ anh đã biết cách "ăn" rồi à? Tôi nhớ, hồi đó anh còn không biết "đút" vào đâu cơ mà?Bạch Tử Hiên cũng không có chút xấu hổ nào, thật thà đáp.- Nhờ vợ mà "kĩ thuật giường chiếu"của tôi có tiến bộ rồi, em có muốn thử chút không?

- Vợ à, tôi biết là em lo cho tôi mà nhưng em không cần phải giả vờ như vậy đâu.

Vài phút sau, hai người có mặt tại phòng 419.

Lâm Đình vào sau, thấy Bạch Tử Hiên đã nằm dài trên giường, cô đi đến đạp anh một phát bay xuống đất, rồi leo lên giường nói.

- Đây là giường của tôi, anh ngủ dưới đất đi.

Bạch Tử Hiên từ dưới đất bò dậy, phụng phịu nói.

- Tại sao tôi lại phải ngủ dưới đất?

- Anh không biết là đàn ông thì phải nhường nhịn phụ nữ sao?

Bạch Tử Hiên nhìn cô nghiêm túc nói.

- Tôi không phải là đàn ông, tôi là chồng em!

Lâm Đình thực sự muốn đấm cho cái tên này một trận, thế chồng không phải là đàn ông chắc?

- Anh là chồng tôi lúc nào?

Bạch Tử Hiên thản nhiên nói.

- Lúc em c**ng b*c tôi!

Bạch Tử Hiên nhảy lên giường, đè lên người Lâm Đình, vẻ mặt như muốn hỏi tội cô.

- Là ai đã xông vào phòng tôi? Là ai đã lột áo tắm của tôi ra? Là ai đã chĩa súng vào trán tôi và nói: "KHÔNG LÀM NHANH TAO BẮN." Là ai đã cướp đi đêm đầu tiên của tôi? Là ai ăn đã... Bây giờ em lại không nhận tôi là chồng em? Em làm như vậy có phải đã quá đáng lắm không?

Lâm Đình cũng không chịu yếu thế, cô lật ngược người lại tạo tư thế nam hạ nữ thượng, lạnh lùng nói:

- Nếu anh không muốn trao đi đêm đầu tiên cho tôi thì anh có thể tự thiến mình, chỉ cần anh mất cái đó rồi, chắc chắn tôi sẽ không uy h**p anh. Với lại sau khi quan hệ xong tôi cũng đã trả tiền công cho anh rồi còn gì?

- Hóa ra em coi tôi là trai bao thật à?

- Chứ còn gì nữa.

"Em..." Bạch Tử Hiên hết nói nổi. Anh đẩy cô ra, ngồi khoanh tay, dựa lưng vào thành giường, hai mắt khép hờ, nhàn nhạt nói.

- Tôi muốn ăn thịt chó.

Lâm Đình cũng ngồi đối diện với Bạch Tử Hiên, nhíu mày nói.

- Anh bị điên à?

Thấy cô quên chuyện vừa nãy, anh bèn nhắc nhở.

- Em đã hứa là làm thịt chó cho tôi ăn mà?

- Lúc khác!

- Không được bây giờ tôi muốn ăn.

Lâm Đình giận dữ quát.

- Bây giờ tôi không làm được.

Bạch Tử Hiên mở hai mắt gian xảo của mình ra nhìn cô, khóe miệng cười tà.

- Nếu em không làm thịt chó được thì để cho tôi ăn em đi. Nói thật chứ ăn em ngon hơn cả nghìn con chó.

Nghe vậy, Lâm Đình liền bật cười.

- Giờ anh đã biết cách "ăn" rồi à? Tôi nhớ, hồi đó anh còn không biết "đút" vào đâu cơ mà?

Bạch Tử Hiên cũng không có chút xấu hổ nào, thật thà đáp.

- Nhờ vợ mà "kĩ thuật giường chiếu"của tôi có tiến bộ rồi, em có muốn thử chút không?

Đã Thỏa Mãn Em ChưaTác giả: Nhan Uyển HuyênTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngAnh vừa tắm xong, đang nằm trên giường đọc báo, trên người chỉ choàng khăn tắm màu trắng bạc, lồng ngực màu đồng rắn chắc lộ ra đường nét tinh tế, quyến rũ. Bỗng "cạch" một tiếng, cánh cửa phòng được mở ra, một cô gái có mái tóc đỏ dài đến thắt lưng, khuôn mặt trắng nõn tinh xảo, trên người là trang phục đen bó sát kiểu các nữ đặc công giúp đường cong nóng bỏng của cô được anh hoàn hảo nhìn thấy. Đầu óc mơ hồ, chắng lẽ là cô gái này vào nhầm phòng? Anh đang định cất giọng hỏi thì cô đã ngắt lời anh:  "Thằng kia! Mau lại đây giúp tao giải toả." Anh còn chưa kịp phản ứng thì guốc cùng dao trên người của cô đã bay ra tứ tung rồi cô thoải mái nằm lên giường, miệng thở phì phì. Đợi mất 3 phút vẫn chưa thấy anh hành động, trong khi cả người cô sắp bị dục hoả đốt cháy. Thân thể càng ngày càng nóng.Không nhịn được nữa, cô phải tự ra tay thôi. Thế là lớp quần áo đen bó sát trên người cô chỉ trong chớp mắt đã bay xuống nền đất. Anh còn chưa kịp hoàn hồn thì cô đã lại cho anh một cái kinh ngạc… - Vợ à, tôi biết là em lo cho tôi mà nhưng em không cần phải giả vờ như vậy đâu.Vài phút sau, hai người có mặt tại phòng 419.Lâm Đình vào sau, thấy Bạch Tử Hiên đã nằm dài trên giường, cô đi đến đạp anh một phát bay xuống đất, rồi leo lên giường nói.- Đây là giường của tôi, anh ngủ dưới đất đi.Bạch Tử Hiên từ dưới đất bò dậy, phụng phịu nói.- Tại sao tôi lại phải ngủ dưới đất?- Anh không biết là đàn ông thì phải nhường nhịn phụ nữ sao?Bạch Tử Hiên nhìn cô nghiêm túc nói.- Tôi không phải là đàn ông, tôi là chồng em!Lâm Đình thực sự muốn đấm cho cái tên này một trận, thế chồng không phải là đàn ông chắc?- Anh là chồng tôi lúc nào?Bạch Tử Hiên thản nhiên nói.- Lúc em c**ng b*c tôi!Bạch Tử Hiên nhảy lên giường, đè lên người Lâm Đình, vẻ mặt như muốn hỏi tội cô.- Là ai đã xông vào phòng tôi? Là ai đã lột áo tắm của tôi ra? Là ai đã chĩa súng vào trán tôi và nói: "KHÔNG LÀM NHANH TAO BẮN." Là ai đã cướp đi đêm đầu tiên của tôi? Là ai ăn đã... Bây giờ em lại không nhận tôi là chồng em? Em làm như vậy có phải đã quá đáng lắm không?Lâm Đình cũng không chịu yếu thế, cô lật ngược người lại tạo tư thế nam hạ nữ thượng, lạnh lùng nói:- Nếu anh không muốn trao đi đêm đầu tiên cho tôi thì anh có thể tự thiến mình, chỉ cần anh mất cái đó rồi, chắc chắn tôi sẽ không uy h**p anh. Với lại sau khi quan hệ xong tôi cũng đã trả tiền công cho anh rồi còn gì?- Hóa ra em coi tôi là trai bao thật à?- Chứ còn gì nữa."Em..." Bạch Tử Hiên hết nói nổi. Anh đẩy cô ra, ngồi khoanh tay, dựa lưng vào thành giường, hai mắt khép hờ, nhàn nhạt nói.- Tôi muốn ăn thịt chó.Lâm Đình cũng ngồi đối diện với Bạch Tử Hiên, nhíu mày nói.- Anh bị điên à?Thấy cô quên chuyện vừa nãy, anh bèn nhắc nhở.- Em đã hứa là làm thịt chó cho tôi ăn mà?- Lúc khác!- Không được bây giờ tôi muốn ăn.Lâm Đình giận dữ quát.- Bây giờ tôi không làm được.Bạch Tử Hiên mở hai mắt gian xảo của mình ra nhìn cô, khóe miệng cười tà.- Nếu em không làm thịt chó được thì để cho tôi ăn em đi. Nói thật chứ ăn em ngon hơn cả nghìn con chó.Nghe vậy, Lâm Đình liền bật cười.- Giờ anh đã biết cách "ăn" rồi à? Tôi nhớ, hồi đó anh còn không biết "đút" vào đâu cơ mà?Bạch Tử Hiên cũng không có chút xấu hổ nào, thật thà đáp.- Nhờ vợ mà "kĩ thuật giường chiếu"của tôi có tiến bộ rồi, em có muốn thử chút không?

Chương 24