Tác giả:

''Hừ, bọn người kia nói chỉ khi cô tắc thở mới cho cô hiến tủy cho YY. Cô đừng trách tôi, cô chết đi coi như là tôi và cô hết nợ.'' ---- Mơ màng tỉnh dậy với căn phòng mang kiến trúc cổ đại, cả người cô đau nhức đến không thể cử động được, khắp thân thể loang lổ từng vệt xanh tím. Đầu óc cô càng ngày càng trở nên mờ mịt, không phải cô đã chết rồi sao? Cô còn nhớ rõ khoảnh khắc Nghiêm Triết rút ống thở c*̉a cô,, tại sao bây giờ cô lại nằm đây với cơ thể trần trụi này? ''Tỉnh rồi à?'' Nam nhân ngồi trên chiếc ghế tựa, tay cầm ly rượu vang đỏ, đôi chân dài vắt chéo vô c*̀ng cuốn hút, rất tiếc ở góc độ c*̉a cô không thể nhìn rõ khuôn mặt anh. Chất giọng anh hơi khàn khàn, lại mang vài phần lạnh nhạt. Cô quen anh ta không? ''Sao không nói chuyện, Hy?'' Hy? Anh ta gọi ai vậy? Có phải cô đang mơ không? Cô chưa chết và linh hồn cô đang ở trong một thân xác khác? Tin được không…

Chương 48

Sợ YêuTác giả: Hường NguyễnTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh''Hừ, bọn người kia nói chỉ khi cô tắc thở mới cho cô hiến tủy cho YY. Cô đừng trách tôi, cô chết đi coi như là tôi và cô hết nợ.'' ---- Mơ màng tỉnh dậy với căn phòng mang kiến trúc cổ đại, cả người cô đau nhức đến không thể cử động được, khắp thân thể loang lổ từng vệt xanh tím. Đầu óc cô càng ngày càng trở nên mờ mịt, không phải cô đã chết rồi sao? Cô còn nhớ rõ khoảnh khắc Nghiêm Triết rút ống thở c*̉a cô,, tại sao bây giờ cô lại nằm đây với cơ thể trần trụi này? ''Tỉnh rồi à?'' Nam nhân ngồi trên chiếc ghế tựa, tay cầm ly rượu vang đỏ, đôi chân dài vắt chéo vô c*̀ng cuốn hút, rất tiếc ở góc độ c*̉a cô không thể nhìn rõ khuôn mặt anh. Chất giọng anh hơi khàn khàn, lại mang vài phần lạnh nhạt. Cô quen anh ta không? ''Sao không nói chuyện, Hy?'' Hy? Anh ta gọi ai vậy? Có phải cô đang mơ không? Cô chưa chết và linh hồn cô đang ở trong một thân xác khác? Tin được không… Lâm Nhã mỗi ngày đều đến phòng bệnh c*̉a Trác Nhiên, c*̃ng được một tuần vẫn không moi được tin tức gì từ cô cả. Chỉ biết lắc đầu rồi nhìn ra cửa sổ như người mất hồn Câu duy nhất cô nói từ lúc hai người gặp nhau là:'' Người thân đều không còn ai cả.''Mấy lần Lâm Nhã tiến hành thôi miên, nhưng biểu hiện đều là sợ hãi, khóc, rồi lẩm bẩm tên c*̉a ai đó.Hôm nay như mọi lần, Lâm Nhã đến phòng khám c*̉a Trác Nhiên, cầm những câu hỏi được Vương Sùng Ân biên soạn sẵn, Lâm Nhã có hơi thắc mắc nhưng vẫn làm theo.Lâm Nhã cười chuyên nghiệp, tay bóc quả quýt đưa cho Trác Nhiên.''Xin chào. Tôi là Lâm Nhã, nhớ tôi chứ?''''...''''Cô có thể trả lời tôi một vài câu hỏi đơn giản không?''Gật.Thật ra Trác Nhiên bình thường khá phối hợp, cô c*̃ng không phát bệnh trong quá trình nói chuyện giữa hai người.''Cô tên gì?''''Trác Nhiên.''''Quê quán?'''' Biệt viện Trác Gia.''''Sống c*̀ng với ai?''''Trác Y Y.''''Bố mẹ cô là ai?''''Trác Hoan, Mộc Kha.''''Bao nhiêu tuổi?''''Hai sáu.''''Có người yêu hay chưa?''''Nghiêm Triết.''Xoảng.Mạc Quân Thần nghe những câu trả lời c*̉a cô, ly rượu trên tay tuột xuống lúc nào không biết. Những điều anh nghe, sao có thể tin được.Trên màn hình lại là tiếng c*̉a Lâm Nhã:'' Vậy, cô có biết Hiểu Linh Hy là ai không?''''Không.''''Vậy, Mạc Quân Thần thì sao?''''Không biết.''''Vậy, Lục Khải Chính thì sao?''''Không biết.''Mạc Quân Thần đúng dậy, hai tay nắm thành quyền, Trác Nhiên- người con gái anh yêu năm năm, vợ anh Hiểu Linh Hy lại tự nhận mình là Trác Nhiên. Anh tin được không?''Vậy, cô và Nghiêm Triết sắp kết hôn ư?''''Anh ta giết tôi.''Trác Nhiên chỉ sau môt tuần, tất cả kí ức kiếp này c*̉a cô đều biến mất, chỉ còn lại kí ức kiếp trước với Nghiêm Triết. Nghĩa là tình cảm giữa Mạc Quân Thần và cô, sáu tháng, chưa từng tồn tại trong đầu cô.'' Tại sao lại giết cô?''''Trác Y Y mang thai con c*̉a anh ta.'''' Vậy anh ta giết cô như thế nào?''''Đâm xe, rút ống thở.''''Cô... làm sao để sống xót?''''Sống? Tôi vẫn sống ư?''Rốt cuộc chuyện này là thế nào? Lâm Nhã cau mày, tại sao lại xảy ra loại chuyện li kì như vậy? Chẳng lẽ, Chết rồi hồn nhập vào thân thể khác?''Vậy Trác Tiểu Thư, cô có nhớ rõ thời điểm Nghiêm Triết đó đâm cô không?''''Tháng hai.''''Tức là hơn sáu tháng trước?''Mạc Quân Thần như vỡ lẽ, chính là thời điểm anh và cô biết nhau. Lúc đó anh còn sỉ nhục cô vì cô có điểm khác lạ. Lẽ nào lời cô nói từ nãy đến giờ là sự thật sao?Nếu vậy, người từ trước tới giờ anh yêu đều là Trác Nhiên sao? Mẹ kiếp, người anh yêu năm năm luôn bên cạnh anh mà anh không biết.Nụ cười giống, cách ăn nói giống, tính cách giống. Tại sao anh lại ngu ngốc như vậy mà không nhận ra?Không nhớ c*̃ng tốt, coi như anh và cô bắt đầu lại từ đầu. Trác Nhiên, em nhất định là c*̉a anh.p/s: Tuổi c*̉a Trác Nhiên, mình quên mất rồi, nhớ mang máng là 26. nếu ai nhớ thì cmt để mình sửa lại nhé. Thank~~~À đứng hỏi bao nhiêu chương nữa, mình đang viết sao biết được

Lâm Nhã mỗi ngày đều đến phòng bệnh c*̉a Trác Nhiên, c*̃ng được một tuần vẫn không moi được tin tức gì từ cô cả. Chỉ biết lắc đầu rồi nhìn ra cửa sổ như người mất hồn Câu duy nhất cô nói từ lúc hai người gặp nhau là:'' Người thân đều không còn ai cả.''

Mấy lần Lâm Nhã tiến hành thôi miên, nhưng biểu hiện đều là sợ hãi, khóc, rồi lẩm bẩm tên c*̉a ai đó.

Hôm nay như mọi lần, Lâm Nhã đến phòng khám c*̉a Trác Nhiên, cầm những câu hỏi được Vương Sùng Ân biên soạn sẵn, Lâm Nhã có hơi thắc mắc nhưng vẫn làm theo.

Lâm Nhã cười chuyên nghiệp, tay bóc quả quýt đưa cho Trác Nhiên.

''Xin chào. Tôi là Lâm Nhã, nhớ tôi chứ?''

''...''

''Cô có thể trả lời tôi một vài câu hỏi đơn giản không?''

Gật.

Thật ra Trác Nhiên bình thường khá phối hợp, cô c*̃ng không phát bệnh trong quá trình nói chuyện giữa hai người.

''Cô tên gì?''

''Trác Nhiên.''

''Quê quán?''

'' Biệt viện Trác Gia.''

''Sống c*̀ng với ai?''

''Trác Y Y.''

''Bố mẹ cô là ai?''

''Trác Hoan, Mộc Kha.''

''Bao nhiêu tuổi?''

''Hai sáu.''

''Có người yêu hay chưa?''

''Nghiêm Triết.''

Xoảng.

Mạc Quân Thần nghe những câu trả lời c*̉a cô, ly rượu trên tay tuột xuống lúc nào không biết. Những điều anh nghe, sao có thể tin được.

Trên màn hình lại là tiếng c*̉a Lâm Nhã:'' Vậy, cô có biết Hiểu Linh Hy là ai không?''

''Không.''

''Vậy, Mạc Quân Thần thì sao?''

''Không biết.''

''Vậy, Lục Khải Chính thì sao?''

''Không biết.''

Mạc Quân Thần đúng dậy, hai tay nắm thành quyền, Trác Nhiên- người con gái anh yêu năm năm, vợ anh Hiểu Linh Hy lại tự nhận mình là Trác Nhiên. Anh tin được không?

''Vậy, cô và Nghiêm Triết sắp kết hôn ư?''

''Anh ta giết tôi.''

Trác Nhiên chỉ sau môt tuần, tất cả kí ức kiếp này c*̉a cô đều biến mất, chỉ còn lại kí ức kiếp trước với Nghiêm Triết. Nghĩa là tình cảm giữa Mạc Quân Thần và cô, sáu tháng, chưa từng tồn tại trong đầu cô.

'' Tại sao lại giết cô?''

''Trác Y Y mang thai con c*̉a anh ta.''

'' Vậy anh ta giết cô như thế nào?''

''Đâm xe, rút ống thở.''

''Cô... làm sao để sống xót?''

''Sống? Tôi vẫn sống ư?''

Rốt cuộc chuyện này là thế nào? Lâm Nhã cau mày, tại sao lại xảy ra loại chuyện li kì như vậy? Chẳng lẽ, Chết rồi hồn nhập vào thân thể khác?

''Vậy Trác Tiểu Thư, cô có nhớ rõ thời điểm Nghiêm Triết đó đâm cô không?''

''Tháng hai.''

''Tức là hơn sáu tháng trước?''

Mạc Quân Thần như vỡ lẽ, chính là thời điểm anh và cô biết nhau. Lúc đó anh còn sỉ nhục cô vì cô có điểm khác lạ. Lẽ nào lời cô nói từ nãy đến giờ là sự thật sao?

Nếu vậy, người từ trước tới giờ anh yêu đều là Trác Nhiên sao? Mẹ kiếp, người anh yêu năm năm luôn bên cạnh anh mà anh không biết.

Nụ cười giống, cách ăn nói giống, tính cách giống. Tại sao anh lại ngu ngốc như vậy mà không nhận ra?

Không nhớ c*̃ng tốt, coi như anh và cô bắt đầu lại từ đầu. Trác Nhiên, em nhất định là c*̉a anh.

p/s: Tuổi c*̉a Trác Nhiên, mình quên mất rồi, nhớ mang máng là 26. nếu ai nhớ thì cmt để mình sửa lại nhé. Thank~~~

À đứng hỏi bao nhiêu chương nữa, mình đang viết sao biết được

Sợ YêuTác giả: Hường NguyễnTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh''Hừ, bọn người kia nói chỉ khi cô tắc thở mới cho cô hiến tủy cho YY. Cô đừng trách tôi, cô chết đi coi như là tôi và cô hết nợ.'' ---- Mơ màng tỉnh dậy với căn phòng mang kiến trúc cổ đại, cả người cô đau nhức đến không thể cử động được, khắp thân thể loang lổ từng vệt xanh tím. Đầu óc cô càng ngày càng trở nên mờ mịt, không phải cô đã chết rồi sao? Cô còn nhớ rõ khoảnh khắc Nghiêm Triết rút ống thở c*̉a cô,, tại sao bây giờ cô lại nằm đây với cơ thể trần trụi này? ''Tỉnh rồi à?'' Nam nhân ngồi trên chiếc ghế tựa, tay cầm ly rượu vang đỏ, đôi chân dài vắt chéo vô c*̀ng cuốn hút, rất tiếc ở góc độ c*̉a cô không thể nhìn rõ khuôn mặt anh. Chất giọng anh hơi khàn khàn, lại mang vài phần lạnh nhạt. Cô quen anh ta không? ''Sao không nói chuyện, Hy?'' Hy? Anh ta gọi ai vậy? Có phải cô đang mơ không? Cô chưa chết và linh hồn cô đang ở trong một thân xác khác? Tin được không… Lâm Nhã mỗi ngày đều đến phòng bệnh c*̉a Trác Nhiên, c*̃ng được một tuần vẫn không moi được tin tức gì từ cô cả. Chỉ biết lắc đầu rồi nhìn ra cửa sổ như người mất hồn Câu duy nhất cô nói từ lúc hai người gặp nhau là:'' Người thân đều không còn ai cả.''Mấy lần Lâm Nhã tiến hành thôi miên, nhưng biểu hiện đều là sợ hãi, khóc, rồi lẩm bẩm tên c*̉a ai đó.Hôm nay như mọi lần, Lâm Nhã đến phòng khám c*̉a Trác Nhiên, cầm những câu hỏi được Vương Sùng Ân biên soạn sẵn, Lâm Nhã có hơi thắc mắc nhưng vẫn làm theo.Lâm Nhã cười chuyên nghiệp, tay bóc quả quýt đưa cho Trác Nhiên.''Xin chào. Tôi là Lâm Nhã, nhớ tôi chứ?''''...''''Cô có thể trả lời tôi một vài câu hỏi đơn giản không?''Gật.Thật ra Trác Nhiên bình thường khá phối hợp, cô c*̃ng không phát bệnh trong quá trình nói chuyện giữa hai người.''Cô tên gì?''''Trác Nhiên.''''Quê quán?'''' Biệt viện Trác Gia.''''Sống c*̀ng với ai?''''Trác Y Y.''''Bố mẹ cô là ai?''''Trác Hoan, Mộc Kha.''''Bao nhiêu tuổi?''''Hai sáu.''''Có người yêu hay chưa?''''Nghiêm Triết.''Xoảng.Mạc Quân Thần nghe những câu trả lời c*̉a cô, ly rượu trên tay tuột xuống lúc nào không biết. Những điều anh nghe, sao có thể tin được.Trên màn hình lại là tiếng c*̉a Lâm Nhã:'' Vậy, cô có biết Hiểu Linh Hy là ai không?''''Không.''''Vậy, Mạc Quân Thần thì sao?''''Không biết.''''Vậy, Lục Khải Chính thì sao?''''Không biết.''Mạc Quân Thần đúng dậy, hai tay nắm thành quyền, Trác Nhiên- người con gái anh yêu năm năm, vợ anh Hiểu Linh Hy lại tự nhận mình là Trác Nhiên. Anh tin được không?''Vậy, cô và Nghiêm Triết sắp kết hôn ư?''''Anh ta giết tôi.''Trác Nhiên chỉ sau môt tuần, tất cả kí ức kiếp này c*̉a cô đều biến mất, chỉ còn lại kí ức kiếp trước với Nghiêm Triết. Nghĩa là tình cảm giữa Mạc Quân Thần và cô, sáu tháng, chưa từng tồn tại trong đầu cô.'' Tại sao lại giết cô?''''Trác Y Y mang thai con c*̉a anh ta.'''' Vậy anh ta giết cô như thế nào?''''Đâm xe, rút ống thở.''''Cô... làm sao để sống xót?''''Sống? Tôi vẫn sống ư?''Rốt cuộc chuyện này là thế nào? Lâm Nhã cau mày, tại sao lại xảy ra loại chuyện li kì như vậy? Chẳng lẽ, Chết rồi hồn nhập vào thân thể khác?''Vậy Trác Tiểu Thư, cô có nhớ rõ thời điểm Nghiêm Triết đó đâm cô không?''''Tháng hai.''''Tức là hơn sáu tháng trước?''Mạc Quân Thần như vỡ lẽ, chính là thời điểm anh và cô biết nhau. Lúc đó anh còn sỉ nhục cô vì cô có điểm khác lạ. Lẽ nào lời cô nói từ nãy đến giờ là sự thật sao?Nếu vậy, người từ trước tới giờ anh yêu đều là Trác Nhiên sao? Mẹ kiếp, người anh yêu năm năm luôn bên cạnh anh mà anh không biết.Nụ cười giống, cách ăn nói giống, tính cách giống. Tại sao anh lại ngu ngốc như vậy mà không nhận ra?Không nhớ c*̃ng tốt, coi như anh và cô bắt đầu lại từ đầu. Trác Nhiên, em nhất định là c*̉a anh.p/s: Tuổi c*̉a Trác Nhiên, mình quên mất rồi, nhớ mang máng là 26. nếu ai nhớ thì cmt để mình sửa lại nhé. Thank~~~À đứng hỏi bao nhiêu chương nữa, mình đang viết sao biết được

Chương 48