Cát vàng rợp trời. Hắn mệt mỏi lê bước trên nền cát hanh khô. Mỗi bước chân, nặng tựa chì. Mỗi bước chân, bụi đất bám đầy. Sau khi trốn thoát khỏi đám người truy sát, hắn đã lưu lạc đến vùng cát vàng này. Một mình ở trong sa mạc mênh mông vô tận được ba ngày. Sức lực đã cạn kiệt, nhưng ý chí kiên cường vẫn giúp hắn từng bước tiến về phía trước; hắn sẽ không từ bỏ mà gục ngã. Trước mắt dường như là ảo giác. Sắc xanh dập dờn hiện ra, thậm chí bên tai còn nghe được tiếng nước rì rào. Đây không phải lần đầu tiên hắn gặp phải tình huống này. Hắn mỉm cười tự giễu, ra sức lắc đầu, dùng chút sức lực cuối cùng mà bặm môi – chỉ có đau đớn mới có thể khiến hắn không trầm mê, thoát khỏi ảo cảnh này. Nhưng có phải vậy không? Hắn lặng người trơ mắt nhìn khung cảnh trước mặt. Sắc xanh của cây cỏ giữa bão lốc nóng rực của sa mạc sao mà mơn mởn non tươi đến thế; mà tiếng nước kia, sao mà gần đến vậy. Trong hắn bỗng nhiên có một khát khao cháy bỏng. Hắn suýt hụt bước, chạy nhanh đến phía trước: Nước!…

Chương 67

Tiểu Yêu Truy Tìm Tình Yêu (Tiểu Yêu Tinh)Tác giả: Tố Thủ Chiết ChiTruyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCát vàng rợp trời. Hắn mệt mỏi lê bước trên nền cát hanh khô. Mỗi bước chân, nặng tựa chì. Mỗi bước chân, bụi đất bám đầy. Sau khi trốn thoát khỏi đám người truy sát, hắn đã lưu lạc đến vùng cát vàng này. Một mình ở trong sa mạc mênh mông vô tận được ba ngày. Sức lực đã cạn kiệt, nhưng ý chí kiên cường vẫn giúp hắn từng bước tiến về phía trước; hắn sẽ không từ bỏ mà gục ngã. Trước mắt dường như là ảo giác. Sắc xanh dập dờn hiện ra, thậm chí bên tai còn nghe được tiếng nước rì rào. Đây không phải lần đầu tiên hắn gặp phải tình huống này. Hắn mỉm cười tự giễu, ra sức lắc đầu, dùng chút sức lực cuối cùng mà bặm môi – chỉ có đau đớn mới có thể khiến hắn không trầm mê, thoát khỏi ảo cảnh này. Nhưng có phải vậy không? Hắn lặng người trơ mắt nhìn khung cảnh trước mặt. Sắc xanh của cây cỏ giữa bão lốc nóng rực của sa mạc sao mà mơn mởn non tươi đến thế; mà tiếng nước kia, sao mà gần đến vậy. Trong hắn bỗng nhiên có một khát khao cháy bỏng. Hắn suýt hụt bước, chạy nhanh đến phía trước: Nước!… Giống như suy nghĩ của 2 người, rất nhanh có thánh chỉ ở Càng Long cung truyền đến trong lãnh cung.Đem nhị Hoàng Tử Yến Việt chuyển về cung Khang Ninh.Tin tức này truyền vào bên trong tiểu viện nhỏ bé ở lãnh cung, cũng ở trong thời gian ngắn ngủi một buổi chiều truyền khắp toàn bộ hoàng cung.Không chỉ là trong cung những tai mắt của thế gian cũng biết được chút tin tức đi?Triều hoàng cung nhận được tin tức đầu tiên, trong cung liền vỡ nát một cung bộ diêu(*) làm từ đá quý.(*) Bộ diêu là cái gì mình cũng k rõ, ai biết cmt bên dưới để mình sưả nhéQúy phi ngồi trên giường, trên gương mặt xinh đẹp che dấu không hết oán khí." Ngươi nói, Bệ hạ có ý gì? Hắn đem con trai của nữ nhân kia đón về là có ý gì? Hắn đồng ý với ta, hắn đồng ý với ta...."Quý phi quả thật là mỹ nhân.Mặc dù bây giờ sắc mặt nàng ta dữ tợn, dáng vẻ mềm yếu nhưng nhìn qua vẫm minh diễm vô song, nhìn thấy mà thương.Lão ma ma hầu hạ Quý phi lâu năm trong mắt loé lên, nhẹ giọng an ủi: " Nương nương, trước mặt Hoàng thượng ngài trăm ngàn không thể để lộ vẻ mặt như vậy. Đó dù sao cũng là Hoàng thượng, không phải người nam nhân khác."Quý phi nghe vậy ánh mắt ảm đạm.Nàng sao lại không biết?Nam nhân kia sủng ái nàng, cho nàng vô tận tôn vinh chuyên sủng trong hậu cung.Nhưng mà hắn vĩnh viễn là Hoàng đế, nàng tiến cung 6 năm, trong cung vẫn có hoàng tử công chúa khác ra đời.Nàng có thể làm nũng với hắn, tùy hứng với hắn, làm những việc các phi tần khác không dám làm, để hắn cảm nhận mình không giống những người khác.Nhưng cũng chỉ có mức độ.Nàng có thể tùy hứng trong giới hạn hắn vẽ ra, hắn sủng nàng, lại không phải vô tận.Thật giống như, Quý phi trong cảm nhận của Hiển Đức đế là nữ nhân ngây thơ, hắn yêu, cũng là phần ngây thơ này, không giống phi tần hậu cung.Như vậy nàng ở trước mắt hắn cũng chỉ có thể là nữ nhân ngây thơ.Lão ma ma bưng trà lên cho Quý phi hạ hỏa, nàng uống một ngụm, trong lòng bình tĩnh lại.Nàng nhẹ giọng nói: " Bổn cung sẽ không để cho con trai của nữ nhân kia trở về dễ dàng như vậy. Năm đó ta có thể khiến nữ nhân kia đi tìm chết, làm cho con trai nàng ta vào lãnh cung, bây giờ, Bổn cung vẫn có thể."Cô gợi ra nụ cười rực rỡ ấm áp, nhưng bên dưới là lạnh lẽo thấu xương, cùng hận ý khắc cốt!Quý phi vuốt bụng nhỏ, bây giờ nàng có Ngũ hoàng tử, ai cũng không biết, trước khi sinh Ngũ hoàng tử, nàng đã từng có một đứa bé.Chỉ là lúc đó nàng không phải Quý phi lúc cung, không cẩn thận té ngã, toàn bộ thái y trong thái y viện không ai đến!Nguyên nhân chính là do Thái tử, con trai của hoàng hậu sốt cao không ngừng, toàn bộ thái y viện phải chăm sóc.Một mình nàng nằm trên giường, từ ban đêm đến lúc trời sáng, cảm giác đứa bé chảy từ trong bụng ra, máu cũng lạnh xuống.Từ giây phút đó, nàng hiểu rõ một việc.Ở bên trong cung, không có gì quan trọng hơn địa vị!Quý phi lấy lại tinh thần, sắc mặt điềm đạm đáng yêu.Nàng ta chống cằm, ấn đường nhíu lại: " Đi mời Bệ hạ đến đây, nói thân thể ta không khỏe."Mặc dù không thể thay đổi suy nghĩ của Đế vương, nàng cũng có thể làm chút chuyện.Hiển Đức đế ở trong Càng Long cung, hưng trí sắp xếp: " Mấy năm nay Tiểu nhị nhất định không có người dạy dỗ, Trẫm tìm vị danh sư giúp nó, trước kia Ôn đại nhân làm Thái phó....."Vương Phúc yên tĩnh đứng một bên, nhìn Bệ hạ thể hiện trách nhiệm hiếm hoi.Bên ngoài có người tới báo, nói là ngừoi trong cung Quý phi đến

Giống như suy nghĩ của 2 người, rất nhanh có thánh chỉ ở Càng Long cung truyền đến trong lãnh cung.

Đem nhị Hoàng Tử Yến Việt chuyển về cung Khang Ninh.

Tin tức này truyền vào bên trong tiểu viện nhỏ bé ở lãnh cung, cũng ở trong thời gian ngắn ngủi một buổi chiều truyền khắp toàn bộ hoàng cung.

Không chỉ là trong cung những tai mắt của thế gian cũng biết được chút tin tức đi?

Triều hoàng cung nhận được tin tức đầu tiên, trong cung liền vỡ nát một cung bộ diêu(*) làm từ đá quý.

(*) Bộ diêu là cái gì mình cũng k rõ, ai biết cmt bên dưới để mình sưả nhé

Qúy phi ngồi trên giường, trên gương mặt xinh đẹp che dấu không hết oán khí.

" Ngươi nói, Bệ hạ có ý gì? Hắn đem con trai của nữ nhân kia đón về là có ý gì? Hắn đồng ý với ta, hắn đồng ý với ta...."

Quý phi quả thật là mỹ nhân.

Mặc dù bây giờ sắc mặt nàng ta dữ tợn, dáng vẻ mềm yếu nhưng nhìn qua vẫm minh diễm vô song, nhìn thấy mà thương.

Lão ma ma hầu hạ Quý phi lâu năm trong mắt loé lên, nhẹ giọng an ủi: " Nương nương, trước mặt Hoàng thượng ngài trăm ngàn không thể để lộ vẻ mặt như vậy. Đó dù sao cũng là Hoàng thượng, không phải người nam nhân khác."

Quý phi nghe vậy ánh mắt ảm đạm.

Nàng sao lại không biết?

Nam nhân kia sủng ái nàng, cho nàng vô tận tôn vinh chuyên sủng trong hậu cung.

Nhưng mà hắn vĩnh viễn là Hoàng đế, nàng tiến cung 6 năm, trong cung vẫn có hoàng tử công chúa khác ra đời.

Nàng có thể làm nũng với hắn, tùy hứng với hắn, làm những việc các phi tần khác không dám làm, để hắn cảm nhận mình không giống những người khác.

Nhưng cũng chỉ có mức độ.

Nàng có thể tùy hứng trong giới hạn hắn vẽ ra, hắn sủng nàng, lại không phải vô tận.

Thật giống như, Quý phi trong cảm nhận của Hiển Đức đế là nữ nhân ngây thơ, hắn yêu, cũng là phần ngây thơ này, không giống phi tần hậu cung.

Như vậy nàng ở trước mắt hắn cũng chỉ có thể là nữ nhân ngây thơ.

Lão ma ma bưng trà lên cho Quý phi hạ hỏa, nàng uống một ngụm, trong lòng bình tĩnh lại.

Nàng nhẹ giọng nói: " Bổn cung sẽ không để cho con trai của nữ nhân kia trở về dễ dàng như vậy. Năm đó ta có thể khiến nữ nhân kia đi tìm chết, làm cho con trai nàng ta vào lãnh cung, bây giờ, Bổn cung vẫn có thể."

Cô gợi ra nụ cười rực rỡ ấm áp, nhưng bên dưới là lạnh lẽo thấu xương, cùng hận ý khắc cốt!

Quý phi vuốt bụng nhỏ, bây giờ nàng có Ngũ hoàng tử, ai cũng không biết, trước khi sinh Ngũ hoàng tử, nàng đã từng có một đứa bé.

Chỉ là lúc đó nàng không phải Quý phi lúc cung, không cẩn thận té ngã, toàn bộ thái y trong thái y viện không ai đến!

Nguyên nhân chính là do Thái tử, con trai của hoàng hậu sốt cao không ngừng, toàn bộ thái y viện phải chăm sóc.

Một mình nàng nằm trên giường, từ ban đêm đến lúc trời sáng, cảm giác đứa bé chảy từ trong bụng ra, máu cũng lạnh xuống.

Từ giây phút đó, nàng hiểu rõ một việc.

Ở bên trong cung, không có gì quan trọng hơn địa vị!

Quý phi lấy lại tinh thần, sắc mặt điềm đạm đáng yêu.

Nàng ta chống cằm, ấn đường nhíu lại: " Đi mời Bệ hạ đến đây, nói thân thể ta không khỏe."

Mặc dù không thể thay đổi suy nghĩ của Đế vương, nàng cũng có thể làm chút chuyện.

Hiển Đức đế ở trong Càng Long cung, hưng trí sắp xếp: " Mấy năm nay Tiểu nhị nhất định không có người dạy dỗ, Trẫm tìm vị danh sư giúp nó, trước kia Ôn đại nhân làm Thái phó....."

Vương Phúc yên tĩnh đứng một bên, nhìn Bệ hạ thể hiện trách nhiệm hiếm hoi.

Bên ngoài có người tới báo, nói là ngừoi trong cung Quý phi đến

Tiểu Yêu Truy Tìm Tình Yêu (Tiểu Yêu Tinh)Tác giả: Tố Thủ Chiết ChiTruyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCát vàng rợp trời. Hắn mệt mỏi lê bước trên nền cát hanh khô. Mỗi bước chân, nặng tựa chì. Mỗi bước chân, bụi đất bám đầy. Sau khi trốn thoát khỏi đám người truy sát, hắn đã lưu lạc đến vùng cát vàng này. Một mình ở trong sa mạc mênh mông vô tận được ba ngày. Sức lực đã cạn kiệt, nhưng ý chí kiên cường vẫn giúp hắn từng bước tiến về phía trước; hắn sẽ không từ bỏ mà gục ngã. Trước mắt dường như là ảo giác. Sắc xanh dập dờn hiện ra, thậm chí bên tai còn nghe được tiếng nước rì rào. Đây không phải lần đầu tiên hắn gặp phải tình huống này. Hắn mỉm cười tự giễu, ra sức lắc đầu, dùng chút sức lực cuối cùng mà bặm môi – chỉ có đau đớn mới có thể khiến hắn không trầm mê, thoát khỏi ảo cảnh này. Nhưng có phải vậy không? Hắn lặng người trơ mắt nhìn khung cảnh trước mặt. Sắc xanh của cây cỏ giữa bão lốc nóng rực của sa mạc sao mà mơn mởn non tươi đến thế; mà tiếng nước kia, sao mà gần đến vậy. Trong hắn bỗng nhiên có một khát khao cháy bỏng. Hắn suýt hụt bước, chạy nhanh đến phía trước: Nước!… Giống như suy nghĩ của 2 người, rất nhanh có thánh chỉ ở Càng Long cung truyền đến trong lãnh cung.Đem nhị Hoàng Tử Yến Việt chuyển về cung Khang Ninh.Tin tức này truyền vào bên trong tiểu viện nhỏ bé ở lãnh cung, cũng ở trong thời gian ngắn ngủi một buổi chiều truyền khắp toàn bộ hoàng cung.Không chỉ là trong cung những tai mắt của thế gian cũng biết được chút tin tức đi?Triều hoàng cung nhận được tin tức đầu tiên, trong cung liền vỡ nát một cung bộ diêu(*) làm từ đá quý.(*) Bộ diêu là cái gì mình cũng k rõ, ai biết cmt bên dưới để mình sưả nhéQúy phi ngồi trên giường, trên gương mặt xinh đẹp che dấu không hết oán khí." Ngươi nói, Bệ hạ có ý gì? Hắn đem con trai của nữ nhân kia đón về là có ý gì? Hắn đồng ý với ta, hắn đồng ý với ta...."Quý phi quả thật là mỹ nhân.Mặc dù bây giờ sắc mặt nàng ta dữ tợn, dáng vẻ mềm yếu nhưng nhìn qua vẫm minh diễm vô song, nhìn thấy mà thương.Lão ma ma hầu hạ Quý phi lâu năm trong mắt loé lên, nhẹ giọng an ủi: " Nương nương, trước mặt Hoàng thượng ngài trăm ngàn không thể để lộ vẻ mặt như vậy. Đó dù sao cũng là Hoàng thượng, không phải người nam nhân khác."Quý phi nghe vậy ánh mắt ảm đạm.Nàng sao lại không biết?Nam nhân kia sủng ái nàng, cho nàng vô tận tôn vinh chuyên sủng trong hậu cung.Nhưng mà hắn vĩnh viễn là Hoàng đế, nàng tiến cung 6 năm, trong cung vẫn có hoàng tử công chúa khác ra đời.Nàng có thể làm nũng với hắn, tùy hứng với hắn, làm những việc các phi tần khác không dám làm, để hắn cảm nhận mình không giống những người khác.Nhưng cũng chỉ có mức độ.Nàng có thể tùy hứng trong giới hạn hắn vẽ ra, hắn sủng nàng, lại không phải vô tận.Thật giống như, Quý phi trong cảm nhận của Hiển Đức đế là nữ nhân ngây thơ, hắn yêu, cũng là phần ngây thơ này, không giống phi tần hậu cung.Như vậy nàng ở trước mắt hắn cũng chỉ có thể là nữ nhân ngây thơ.Lão ma ma bưng trà lên cho Quý phi hạ hỏa, nàng uống một ngụm, trong lòng bình tĩnh lại.Nàng nhẹ giọng nói: " Bổn cung sẽ không để cho con trai của nữ nhân kia trở về dễ dàng như vậy. Năm đó ta có thể khiến nữ nhân kia đi tìm chết, làm cho con trai nàng ta vào lãnh cung, bây giờ, Bổn cung vẫn có thể."Cô gợi ra nụ cười rực rỡ ấm áp, nhưng bên dưới là lạnh lẽo thấu xương, cùng hận ý khắc cốt!Quý phi vuốt bụng nhỏ, bây giờ nàng có Ngũ hoàng tử, ai cũng không biết, trước khi sinh Ngũ hoàng tử, nàng đã từng có một đứa bé.Chỉ là lúc đó nàng không phải Quý phi lúc cung, không cẩn thận té ngã, toàn bộ thái y trong thái y viện không ai đến!Nguyên nhân chính là do Thái tử, con trai của hoàng hậu sốt cao không ngừng, toàn bộ thái y viện phải chăm sóc.Một mình nàng nằm trên giường, từ ban đêm đến lúc trời sáng, cảm giác đứa bé chảy từ trong bụng ra, máu cũng lạnh xuống.Từ giây phút đó, nàng hiểu rõ một việc.Ở bên trong cung, không có gì quan trọng hơn địa vị!Quý phi lấy lại tinh thần, sắc mặt điềm đạm đáng yêu.Nàng ta chống cằm, ấn đường nhíu lại: " Đi mời Bệ hạ đến đây, nói thân thể ta không khỏe."Mặc dù không thể thay đổi suy nghĩ của Đế vương, nàng cũng có thể làm chút chuyện.Hiển Đức đế ở trong Càng Long cung, hưng trí sắp xếp: " Mấy năm nay Tiểu nhị nhất định không có người dạy dỗ, Trẫm tìm vị danh sư giúp nó, trước kia Ôn đại nhân làm Thái phó....."Vương Phúc yên tĩnh đứng một bên, nhìn Bệ hạ thể hiện trách nhiệm hiếm hoi.Bên ngoài có người tới báo, nói là ngừoi trong cung Quý phi đến

Chương 67