Nàng, kinh tài tuyệt diễm, ở hiện đại chế độc có thể một tay giết người. Nàng, mềm yếu vô năng, là phế vật đại tiểu thư, con của vợ cả. Hắn, trước mặt mọi người, giả ngu ngốc, nhưng sau lưng lại là kinh tài tuyệt diễm, toàn bộ đều lộ ra Hắn, mặt mày sáng sủa, ôn nhuận như nước, phong thái cao nhã, một mực yên lặng thủ hộ bên cạnh nàng, chỉ hy vọng nàng hạnh phúc, không cầu bất luận hồi báo gì Khi sát thủ hiện đại người sở hữu được kỹ thuật chế độc “Dạ Sắc mị cơ” thay thế phế vật đại tiểu thư vô năng mềm yếu Thượng Quan Tây Nguyệt, thiên hạ sẽ nổi phong vân như thế nào đây. Khi Thượng Quan Tây Nguyệt cùng với vương gia đần độn Bách Lý Thần giả heo ăn thịt hổ( giả vờ vô hại) giấu tài, cọ sát với nhau sẽ tạo ra tia lửa thế nào. Cảnh một: “Trời ạ, con mắt của ta không xảy ra vấn đề gì đi, đây quả thật là phế vật Thượng Quan Tây Nguyệt không có linh lực sao, sẽ không phải là bị đánh tráo đi.” một học giả há to miệng không thể khép lại. “Là nàng, thật sự là nàng, thiên phú như vậy cũng quá…
Chương 85: Không phải thiếu gia heo đã tỉnh rồi sao
Ngốc Vương Sủng Phi, Phế Vật Đích Nữ Đại Tiểu ThưTác giả: Cạn Hạ VânTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNàng, kinh tài tuyệt diễm, ở hiện đại chế độc có thể một tay giết người. Nàng, mềm yếu vô năng, là phế vật đại tiểu thư, con của vợ cả. Hắn, trước mặt mọi người, giả ngu ngốc, nhưng sau lưng lại là kinh tài tuyệt diễm, toàn bộ đều lộ ra Hắn, mặt mày sáng sủa, ôn nhuận như nước, phong thái cao nhã, một mực yên lặng thủ hộ bên cạnh nàng, chỉ hy vọng nàng hạnh phúc, không cầu bất luận hồi báo gì Khi sát thủ hiện đại người sở hữu được kỹ thuật chế độc “Dạ Sắc mị cơ” thay thế phế vật đại tiểu thư vô năng mềm yếu Thượng Quan Tây Nguyệt, thiên hạ sẽ nổi phong vân như thế nào đây. Khi Thượng Quan Tây Nguyệt cùng với vương gia đần độn Bách Lý Thần giả heo ăn thịt hổ( giả vờ vô hại) giấu tài, cọ sát với nhau sẽ tạo ra tia lửa thế nào. Cảnh một: “Trời ạ, con mắt của ta không xảy ra vấn đề gì đi, đây quả thật là phế vật Thượng Quan Tây Nguyệt không có linh lực sao, sẽ không phải là bị đánh tráo đi.” một học giả há to miệng không thể khép lại. “Là nàng, thật sự là nàng, thiên phú như vậy cũng quá… Edit: susublueThượng Quan Tây Nguyệt nhìn con mắt Tiểu An xoay tròn, sao nàng lại không biết hắn đang tính toán gì chứ, cho dù nghĩ một đằng nói một nẻo cũng không sao, dù sao chỉ cần nói ra khỏi miệng là được rồi."Là di nương, đương nhiên là di nương." Tiểu An cúi đầu khom lưng nói, nếu như hắn nằm sấp, thật sự sẽ giống một con chó ghẻ.Thượng Quan Tây Nguyệt nghe được đáp án khiến mình hài lòng cũng không làm khó hắn, nhẹ gật đầu đứng lên."Câu trả lời của ngươi làm ta vừa ý, đã như vậy, ta sẽ giúp ngươi cứu thiếu gia heo của ngươi."Tiểu An nghe thiếu gia còn có thể cứu, cảm kích nhìn Thượng Quan Tây Nguyệt "Tạ đại tiểu thư, tạ đại tiểu thư."Nghe Tiểu An cảm kích, càng soi mói Tiểu An hơn, Thượng Quan Tây Nguyệt chậm rãi nâng chân phải lên, đạp xuống bụng Thượng Quan Dục."Đại... Đại tiểu thư, người muốn làm gì." Mắt thấy động tác của Thượng Quan Tây Nguyệt, Tiểu An bất an hỏi.Phát giác được Tiểu An đang khủng hoảng, Thượng Quan Tây Nguyệt quay đầu nhìn hắn cười, sau đó chân phải dùng sức đạp xuống một cái, một tiếng “phịch” vang lên, chân Thượng Quan Tây Nguyệt nằm trên bụng Thượng Quan Dục.Tiểu An không thể tin nhìn Thượng Quan Tây Nguyệt, không tin nàng cứ như vậy giẫm lên bụng Thượng Quan Dục, lúc đầu thiếu gia đã bất tỉnh nhân sự, lần này càng thảm rồi."Ngươi... Đại tiểu thư... Ngươi "Thượng Quan Tây Nguyệt buông chân xuống, xoay xoay khuỷu chân một chút, diienxd@flleqquysdoonn ta khinh, heo đúng là heo, bụng nhiều thịt như vậy, nếu không phải nàng bớt sức đi, nói không chừng chân sẽ đau."Ngươi cái gì mà ngươi" Thượng Quan Tây Nguyệt nhìn Tiểu An chỉ vào mình, lại chỉ vào Thượng Quan Dục, không nhịn được hỏi."Ngươi nhìn đi, không phải thiếu gia heo tỉnh rồi sao?"Sau khi Thượng Quan Dục nhận một cước của Thượng Quan Tây Nguyệt, không thể không nói, tuy phương pháp này ngoài dự liệu, nhưng lại đẩy hết nước trong bụng Thượng Quan Dục ra."Khụ khụ" Thượng Quan Dục khó chịu ho một tiếng, hắn chậm rãi mở hai con mắt hí ra."Tỉnh, thiếu gia tỉnh rồi." Tiểu An vui đến phát khóc, cũng quên là nhờ Thượng Quan Tây Nguyệt đá một cước thiếu gia mới tỉnh lại.Thượng Quan Tây Nguyệt nhàm chán nhìn màn kịch trước mắt này, dẫn Bích Ngọc quay người bỏ đi. Diễnđ@nn//lleqysdnn"Ta làm sao." Thượng Quan Dục mê mang nhìn lên bầu trời, ngây ngốc hỏi, quên hết mọi chuyện vừa rồi."Thiếu gia, vừa rồi ngươi rơi vào nước." Tiểu An ngẩng đầu nhìn về phía hai tên nô tài đứng như cột gỗ, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép."Các ngươi còn đứng ngốc ở đấy làm gì, còn không đỡ thiếu gia về phòng, sau đó đi tìm đại phu."Nghe thấy mệnh lệnh, hai người rốt cục cũng có phản ứng, mỗi người một bên nâng Thượng Quan Dục lên đưa hắn về phòng."Ai, hai người các ngươi, chút nữa tìm người dìu ta về." Nhìn bọn họ đi xa, Tiểu An mới nghĩ đến chân của mình không thể đi, tranh thủ thời gian la to, dieixndaafllequysdnn cũng không biết bọn hắn có nghe không."Tiểu thư, ngươi về rồi!" Tiểu Ngôn đứng ở cửa nhìn thấy các nàng trở về vui vẻ nghênh đón.Nhìn Tiểu Ngôn đã khôi phục lại bình thường, Thượng Quan Tây Nguyệt vui mừng cười."Tiểu Ngôn, thân thể tốt hơn chưa?""Đã tốt lâu rồi, tiểu thư, ngươi nhìn đi, ta rất khỏe mạnh." Nói xong nâng cánh tay nhỏ bé của mình lên nói.Thượng Quan Tây Nguyệt nhìn cánh tay của Tiểu Ngôn tốt hơn rồi, bật cười "Nha đầu nhà ngươi, không kém hơn ta bao nhiêu, còn ở chỗ này mà khoe khoang.""Được rồi, đi vào rồi nói." Bích Ngọc lôi kéo Thượng Quan Tây Nguyệt chuẩn bị đi vào, sau lưng vang lên một giọng nói."Đại tiểu thư xin dừng bước."
Edit: susublue
Thượng Quan Tây Nguyệt nhìn con mắt Tiểu An xoay tròn, sao nàng lại không biết hắn đang tính toán gì chứ, cho dù nghĩ một đằng nói một nẻo cũng không sao, dù sao chỉ cần nói ra khỏi miệng là được rồi.
"Là di nương, đương nhiên là di nương." Tiểu An cúi đầu khom lưng nói, nếu như hắn nằm sấp, thật sự sẽ giống một con chó ghẻ.
Thượng Quan Tây Nguyệt nghe được đáp án khiến mình hài lòng cũng không làm khó hắn, nhẹ gật đầu đứng lên.
"Câu trả lời của ngươi làm ta vừa ý, đã như vậy, ta sẽ giúp ngươi cứu thiếu gia heo của ngươi."
Tiểu An nghe thiếu gia còn có thể cứu, cảm kích nhìn Thượng Quan Tây Nguyệt "Tạ đại tiểu thư, tạ đại tiểu thư."
Nghe Tiểu An cảm kích, càng soi mói Tiểu An hơn, Thượng Quan Tây Nguyệt chậm rãi nâng chân phải lên, đạp xuống bụng Thượng Quan Dục.
"Đại... Đại tiểu thư, người muốn làm gì." Mắt thấy động tác của Thượng Quan Tây Nguyệt, Tiểu An bất an hỏi.
Phát giác được Tiểu An đang khủng hoảng, Thượng Quan Tây Nguyệt quay đầu nhìn hắn cười, sau đó chân phải dùng sức đạp xuống một cái, một tiếng “phịch” vang lên, chân Thượng Quan Tây Nguyệt nằm trên bụng Thượng Quan Dục.
Tiểu An không thể tin nhìn Thượng Quan Tây Nguyệt, không tin nàng cứ như vậy giẫm lên bụng Thượng Quan Dục, lúc đầu thiếu gia đã bất tỉnh nhân sự, lần này càng thảm rồi.
"Ngươi... Đại tiểu thư... Ngươi "
Thượng Quan Tây Nguyệt buông chân xuống, xoay xoay khuỷu chân một chút, diienxd@flleqquysdoonn ta khinh, heo đúng là heo, bụng nhiều thịt như vậy, nếu không phải nàng bớt sức đi, nói không chừng chân sẽ đau.
"Ngươi cái gì mà ngươi" Thượng Quan Tây Nguyệt nhìn Tiểu An chỉ vào mình, lại chỉ vào Thượng Quan Dục, không nhịn được hỏi.
"Ngươi nhìn đi, không phải thiếu gia heo tỉnh rồi sao?"
Sau khi Thượng Quan Dục nhận một cước của Thượng Quan Tây Nguyệt, không thể không nói, tuy phương pháp này ngoài dự liệu, nhưng lại đẩy hết nước trong bụng Thượng Quan Dục ra.
"Khụ khụ" Thượng Quan Dục khó chịu ho một tiếng, hắn chậm rãi mở hai con mắt hí ra.
"Tỉnh, thiếu gia tỉnh rồi." Tiểu An vui đến phát khóc, cũng quên là nhờ Thượng Quan Tây Nguyệt đá một cước thiếu gia mới tỉnh lại.
Thượng Quan Tây Nguyệt nhàm chán nhìn màn kịch trước mắt này, dẫn Bích Ngọc quay người bỏ đi. Diễnđ@nn//lleqysdnn
"Ta làm sao." Thượng Quan Dục mê mang nhìn lên bầu trời, ngây ngốc hỏi, quên hết mọi chuyện vừa rồi.
"Thiếu gia, vừa rồi ngươi rơi vào nước." Tiểu An ngẩng đầu nhìn về phía hai tên nô tài đứng như cột gỗ, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
"Các ngươi còn đứng ngốc ở đấy làm gì, còn không đỡ thiếu gia về phòng, sau đó đi tìm đại phu."
Nghe thấy mệnh lệnh, hai người rốt cục cũng có phản ứng, mỗi người một bên nâng Thượng Quan Dục lên đưa hắn về phòng.
"Ai, hai người các ngươi, chút nữa tìm người dìu ta về." Nhìn bọn họ đi xa, Tiểu An mới nghĩ đến chân của mình không thể đi, tranh thủ thời gian la to, dieixndaafllequysdnn cũng không biết bọn hắn có nghe không.
"Tiểu thư, ngươi về rồi!" Tiểu Ngôn đứng ở cửa nhìn thấy các nàng trở về vui vẻ nghênh đón.
Nhìn Tiểu Ngôn đã khôi phục lại bình thường, Thượng Quan Tây Nguyệt vui mừng cười.
"Tiểu Ngôn, thân thể tốt hơn chưa?"
"Đã tốt lâu rồi, tiểu thư, ngươi nhìn đi, ta rất khỏe mạnh." Nói xong nâng cánh tay nhỏ bé của mình lên nói.
Thượng Quan Tây Nguyệt nhìn cánh tay của Tiểu Ngôn tốt hơn rồi, bật cười "Nha đầu nhà ngươi, không kém hơn ta bao nhiêu, còn ở chỗ này mà khoe khoang."
"Được rồi, đi vào rồi nói." Bích Ngọc lôi kéo Thượng Quan Tây Nguyệt chuẩn bị đi vào, sau lưng vang lên một giọng nói.
"Đại tiểu thư xin dừng bước."
Ngốc Vương Sủng Phi, Phế Vật Đích Nữ Đại Tiểu ThưTác giả: Cạn Hạ VânTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNàng, kinh tài tuyệt diễm, ở hiện đại chế độc có thể một tay giết người. Nàng, mềm yếu vô năng, là phế vật đại tiểu thư, con của vợ cả. Hắn, trước mặt mọi người, giả ngu ngốc, nhưng sau lưng lại là kinh tài tuyệt diễm, toàn bộ đều lộ ra Hắn, mặt mày sáng sủa, ôn nhuận như nước, phong thái cao nhã, một mực yên lặng thủ hộ bên cạnh nàng, chỉ hy vọng nàng hạnh phúc, không cầu bất luận hồi báo gì Khi sát thủ hiện đại người sở hữu được kỹ thuật chế độc “Dạ Sắc mị cơ” thay thế phế vật đại tiểu thư vô năng mềm yếu Thượng Quan Tây Nguyệt, thiên hạ sẽ nổi phong vân như thế nào đây. Khi Thượng Quan Tây Nguyệt cùng với vương gia đần độn Bách Lý Thần giả heo ăn thịt hổ( giả vờ vô hại) giấu tài, cọ sát với nhau sẽ tạo ra tia lửa thế nào. Cảnh một: “Trời ạ, con mắt của ta không xảy ra vấn đề gì đi, đây quả thật là phế vật Thượng Quan Tây Nguyệt không có linh lực sao, sẽ không phải là bị đánh tráo đi.” một học giả há to miệng không thể khép lại. “Là nàng, thật sự là nàng, thiên phú như vậy cũng quá… Edit: susublueThượng Quan Tây Nguyệt nhìn con mắt Tiểu An xoay tròn, sao nàng lại không biết hắn đang tính toán gì chứ, cho dù nghĩ một đằng nói một nẻo cũng không sao, dù sao chỉ cần nói ra khỏi miệng là được rồi."Là di nương, đương nhiên là di nương." Tiểu An cúi đầu khom lưng nói, nếu như hắn nằm sấp, thật sự sẽ giống một con chó ghẻ.Thượng Quan Tây Nguyệt nghe được đáp án khiến mình hài lòng cũng không làm khó hắn, nhẹ gật đầu đứng lên."Câu trả lời của ngươi làm ta vừa ý, đã như vậy, ta sẽ giúp ngươi cứu thiếu gia heo của ngươi."Tiểu An nghe thiếu gia còn có thể cứu, cảm kích nhìn Thượng Quan Tây Nguyệt "Tạ đại tiểu thư, tạ đại tiểu thư."Nghe Tiểu An cảm kích, càng soi mói Tiểu An hơn, Thượng Quan Tây Nguyệt chậm rãi nâng chân phải lên, đạp xuống bụng Thượng Quan Dục."Đại... Đại tiểu thư, người muốn làm gì." Mắt thấy động tác của Thượng Quan Tây Nguyệt, Tiểu An bất an hỏi.Phát giác được Tiểu An đang khủng hoảng, Thượng Quan Tây Nguyệt quay đầu nhìn hắn cười, sau đó chân phải dùng sức đạp xuống một cái, một tiếng “phịch” vang lên, chân Thượng Quan Tây Nguyệt nằm trên bụng Thượng Quan Dục.Tiểu An không thể tin nhìn Thượng Quan Tây Nguyệt, không tin nàng cứ như vậy giẫm lên bụng Thượng Quan Dục, lúc đầu thiếu gia đã bất tỉnh nhân sự, lần này càng thảm rồi."Ngươi... Đại tiểu thư... Ngươi "Thượng Quan Tây Nguyệt buông chân xuống, xoay xoay khuỷu chân một chút, diienxd@flleqquysdoonn ta khinh, heo đúng là heo, bụng nhiều thịt như vậy, nếu không phải nàng bớt sức đi, nói không chừng chân sẽ đau."Ngươi cái gì mà ngươi" Thượng Quan Tây Nguyệt nhìn Tiểu An chỉ vào mình, lại chỉ vào Thượng Quan Dục, không nhịn được hỏi."Ngươi nhìn đi, không phải thiếu gia heo tỉnh rồi sao?"Sau khi Thượng Quan Dục nhận một cước của Thượng Quan Tây Nguyệt, không thể không nói, tuy phương pháp này ngoài dự liệu, nhưng lại đẩy hết nước trong bụng Thượng Quan Dục ra."Khụ khụ" Thượng Quan Dục khó chịu ho một tiếng, hắn chậm rãi mở hai con mắt hí ra."Tỉnh, thiếu gia tỉnh rồi." Tiểu An vui đến phát khóc, cũng quên là nhờ Thượng Quan Tây Nguyệt đá một cước thiếu gia mới tỉnh lại.Thượng Quan Tây Nguyệt nhàm chán nhìn màn kịch trước mắt này, dẫn Bích Ngọc quay người bỏ đi. Diễnđ@nn//lleqysdnn"Ta làm sao." Thượng Quan Dục mê mang nhìn lên bầu trời, ngây ngốc hỏi, quên hết mọi chuyện vừa rồi."Thiếu gia, vừa rồi ngươi rơi vào nước." Tiểu An ngẩng đầu nhìn về phía hai tên nô tài đứng như cột gỗ, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép."Các ngươi còn đứng ngốc ở đấy làm gì, còn không đỡ thiếu gia về phòng, sau đó đi tìm đại phu."Nghe thấy mệnh lệnh, hai người rốt cục cũng có phản ứng, mỗi người một bên nâng Thượng Quan Dục lên đưa hắn về phòng."Ai, hai người các ngươi, chút nữa tìm người dìu ta về." Nhìn bọn họ đi xa, Tiểu An mới nghĩ đến chân của mình không thể đi, tranh thủ thời gian la to, dieixndaafllequysdnn cũng không biết bọn hắn có nghe không."Tiểu thư, ngươi về rồi!" Tiểu Ngôn đứng ở cửa nhìn thấy các nàng trở về vui vẻ nghênh đón.Nhìn Tiểu Ngôn đã khôi phục lại bình thường, Thượng Quan Tây Nguyệt vui mừng cười."Tiểu Ngôn, thân thể tốt hơn chưa?""Đã tốt lâu rồi, tiểu thư, ngươi nhìn đi, ta rất khỏe mạnh." Nói xong nâng cánh tay nhỏ bé của mình lên nói.Thượng Quan Tây Nguyệt nhìn cánh tay của Tiểu Ngôn tốt hơn rồi, bật cười "Nha đầu nhà ngươi, không kém hơn ta bao nhiêu, còn ở chỗ này mà khoe khoang.""Được rồi, đi vào rồi nói." Bích Ngọc lôi kéo Thượng Quan Tây Nguyệt chuẩn bị đi vào, sau lưng vang lên một giọng nói."Đại tiểu thư xin dừng bước."