Nàng, kinh tài tuyệt diễm, ở hiện đại chế độc có thể một tay giết người. Nàng, mềm yếu vô năng, là phế vật đại tiểu thư, con của vợ cả. Hắn, trước mặt mọi người, giả ngu ngốc, nhưng sau lưng lại là kinh tài tuyệt diễm, toàn bộ đều lộ ra Hắn, mặt mày sáng sủa, ôn nhuận như nước, phong thái cao nhã, một mực yên lặng thủ hộ bên cạnh nàng, chỉ hy vọng nàng hạnh phúc, không cầu bất luận hồi báo gì Khi sát thủ hiện đại người sở hữu được kỹ thuật chế độc “Dạ Sắc mị cơ” thay thế phế vật đại tiểu thư vô năng mềm yếu Thượng Quan Tây Nguyệt, thiên hạ sẽ nổi phong vân như thế nào đây. Khi Thượng Quan Tây Nguyệt cùng với vương gia đần độn Bách Lý Thần giả heo ăn thịt hổ( giả vờ vô hại) giấu tài, cọ sát với nhau sẽ tạo ra tia lửa thế nào. Cảnh một: “Trời ạ, con mắt của ta không xảy ra vấn đề gì đi, đây quả thật là phế vật Thượng Quan Tây Nguyệt không có linh lực sao, sẽ không phải là bị đánh tráo đi.” một học giả há to miệng không thể khép lại. “Là nàng, thật sự là nàng, thiên phú như vậy cũng quá…
Chương 110: Ta quan tâm nàng!
Ngốc Vương Sủng Phi, Phế Vật Đích Nữ Đại Tiểu ThưTác giả: Cạn Hạ VânTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNàng, kinh tài tuyệt diễm, ở hiện đại chế độc có thể một tay giết người. Nàng, mềm yếu vô năng, là phế vật đại tiểu thư, con của vợ cả. Hắn, trước mặt mọi người, giả ngu ngốc, nhưng sau lưng lại là kinh tài tuyệt diễm, toàn bộ đều lộ ra Hắn, mặt mày sáng sủa, ôn nhuận như nước, phong thái cao nhã, một mực yên lặng thủ hộ bên cạnh nàng, chỉ hy vọng nàng hạnh phúc, không cầu bất luận hồi báo gì Khi sát thủ hiện đại người sở hữu được kỹ thuật chế độc “Dạ Sắc mị cơ” thay thế phế vật đại tiểu thư vô năng mềm yếu Thượng Quan Tây Nguyệt, thiên hạ sẽ nổi phong vân như thế nào đây. Khi Thượng Quan Tây Nguyệt cùng với vương gia đần độn Bách Lý Thần giả heo ăn thịt hổ( giả vờ vô hại) giấu tài, cọ sát với nhau sẽ tạo ra tia lửa thế nào. Cảnh một: “Trời ạ, con mắt của ta không xảy ra vấn đề gì đi, đây quả thật là phế vật Thượng Quan Tây Nguyệt không có linh lực sao, sẽ không phải là bị đánh tráo đi.” một học giả há to miệng không thể khép lại. “Là nàng, thật sự là nàng, thiên phú như vậy cũng quá… Edit: susublueThượng Quan Tây Nguyệt không chớp mắt nhìn Bách Lý Thần cao hơn mình một cái đầu, không biết hắn nói tin tức quan trọng này với mình nghe là có ý gì."Vì sao ngươi lại nói cho ta biết những chuyện này." Thượng Quan Tây Nguyệt bất tri bất giác hỏi ngay nghi vấn trong lòng.Nghe thấy mình hỏi ra câu này, mắt Thượng Quan Tây Nguyệt tránh né, nàng hận không thể cho mình hai bạt tai, đồ óc heo này, hỏi mà không suy nghĩ, lần này tốt rồi, đợi chút nữa hắn trả lời nhất định lại lúng túng.Bách Lý Thần không cho phép Thượng Quan Tây Nguyệt trốn tránh, hai tay của hắn nắm lấy bờ vai của nàng, mắt kiên định nhìn nàng "Nguyệt nhi, ta không tin nàng thật sự không hiểu, nàng biết rất rõ là ta quan tâm nàng!"Đùng một cái, khuôn mặt Thượng Quan Tây Nguyệt lập tức đỏ ửng, nàng e lệ nhìn Bách Lý Thần, trong lòng lại có chút ảo não, loại chuyện này cứ thế mà nói ra, chẳng lẽ không biết nàng sẽ thẹn thùng sao?"Vậy... Ta, chúng ta ra ngoài trước đi, lúc này nhất định ca ca đang sốt ruột vì không tìm thấy chúng ta." Thượng Quan Tây Nguyệt quay người muốn chạy, trước mắt nàng không biết nên trả lời hắn thế nào, mặc dù mình cũng có cảm tình với hắn, thế nhưng..."A" quá hốt hoảng, Thượng Quan Tây Nguyệt không cẩn thận vấp phải một tảng đá, cả người té nhào về phía trước.Bách Lý Thần vội vàng vòng lấy eo của nàng kéo nàng vào trong ngực của mình, cảm giác quen thuộc tối hôm qua lại kéo tới, khuôn mặt Thượng Quan Tây Nguyệt nhanh chóng bốc cháy, nàng âm thầm nói với chính mình, không phải chỉ là một cái ôm thôi sao, có cái gì tốt mà thẹn thùng, ở hiện đại còn có cái to gan hơn thế này nữa!"Nguyệt nhi, nàng không sao chứ" Bách Lý Thần cúi đầu xuống, quan tâm hỏi.Thượng Quan Tây Nguyệt cúi đầu lắc lắc, vươn tay muốn đẩy hắn ra, nhưng Bách Lý Thần ôm quá chặt, vốn không thể tránh thoát được, không có cách nào, đành phải dựa vào ngực Bách Lý Thần.Nhìn Thượng Quan Tây Nguyệt không giãy dụa nữa, Bách Lý Thần hài lòng cười một tiếng, cúi đầu xuống hôn một cái vào những sợi tóc đen nhánh của Thượng Quan Tây Nguyệt, cứ như vậy ôm Thượng Quan Tây Nguyệt không nói một tiếng.Thời gian cứ như vậy trôi qua từng giây từng phút, hai người đều không mở miệng nói chuyện, lẳng lặng hưởng thụ thời khắc này, thân thể của Thượng Quan Tây Nguyệt cũng không còn căng thẳng nữa, nâng hai tay cũng ôm lấy eo Bách Lý Thần, nàng nghĩ thông suốt rồi, Bách Lý Thần đã thích mình, diễn,
Edit: susublue
Thượng Quan Tây Nguyệt không chớp mắt nhìn Bách Lý Thần cao hơn mình một cái đầu, không biết hắn nói tin tức quan trọng này với mình nghe là có ý gì.
"Vì sao ngươi lại nói cho ta biết những chuyện này." Thượng Quan Tây Nguyệt bất tri bất giác hỏi ngay nghi vấn trong lòng.
Nghe thấy mình hỏi ra câu này, mắt Thượng Quan Tây Nguyệt tránh né, nàng hận không thể cho mình hai bạt tai, đồ óc heo này, hỏi mà không suy nghĩ, lần này tốt rồi, đợi chút nữa hắn trả lời nhất định lại lúng túng.
Bách Lý Thần không cho phép Thượng Quan Tây Nguyệt trốn tránh, hai tay của hắn nắm lấy bờ vai của nàng, mắt kiên định nhìn nàng "Nguyệt nhi, ta không tin nàng thật sự không hiểu, nàng biết rất rõ là ta quan tâm nàng!"
Đùng một cái, khuôn mặt Thượng Quan Tây Nguyệt lập tức đỏ ửng, nàng e lệ nhìn Bách Lý Thần, trong lòng lại có chút ảo não, loại chuyện này cứ thế mà nói ra, chẳng lẽ không biết nàng sẽ thẹn thùng sao?
"Vậy... Ta, chúng ta ra ngoài trước đi, lúc này nhất định ca ca đang sốt ruột vì không tìm thấy chúng ta." Thượng Quan Tây Nguyệt quay người muốn chạy, trước mắt nàng không biết nên trả lời hắn thế nào, mặc dù mình cũng có cảm tình với hắn, thế nhưng...
"A" quá hốt hoảng, Thượng Quan Tây Nguyệt không cẩn thận vấp phải một tảng đá, cả người té nhào về phía trước.
Bách Lý Thần vội vàng vòng lấy eo của nàng kéo nàng vào trong ngực của mình, cảm giác quen thuộc tối hôm qua lại kéo tới, khuôn mặt Thượng Quan Tây Nguyệt nhanh chóng bốc cháy, nàng âm thầm nói với chính mình, không phải chỉ là một cái ôm thôi sao, có cái gì tốt mà thẹn thùng, ở hiện đại còn có cái to gan hơn thế này nữa!
"Nguyệt nhi, nàng không sao chứ" Bách Lý Thần cúi đầu xuống, quan tâm hỏi.
Thượng Quan Tây Nguyệt cúi đầu lắc lắc, vươn tay muốn đẩy hắn ra, nhưng Bách Lý Thần ôm quá chặt, vốn không thể tránh thoát được, không có cách nào, đành phải dựa vào ngực Bách Lý Thần.
Nhìn Thượng Quan Tây Nguyệt không giãy dụa nữa, Bách Lý Thần hài lòng cười một tiếng, cúi đầu xuống hôn một cái vào những sợi tóc đen nhánh của Thượng Quan Tây Nguyệt, cứ như vậy ôm Thượng Quan Tây Nguyệt không nói một tiếng.
Thời gian cứ như vậy trôi qua từng giây từng phút, hai người đều không mở miệng nói chuyện, lẳng lặng hưởng thụ thời khắc này, thân thể của Thượng Quan Tây Nguyệt cũng không còn căng thẳng nữa, nâng hai tay cũng ôm lấy eo Bách Lý Thần, nàng nghĩ thông suốt rồi, Bách Lý Thần đã thích mình, diễn,
Ngốc Vương Sủng Phi, Phế Vật Đích Nữ Đại Tiểu ThưTác giả: Cạn Hạ VânTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNàng, kinh tài tuyệt diễm, ở hiện đại chế độc có thể một tay giết người. Nàng, mềm yếu vô năng, là phế vật đại tiểu thư, con của vợ cả. Hắn, trước mặt mọi người, giả ngu ngốc, nhưng sau lưng lại là kinh tài tuyệt diễm, toàn bộ đều lộ ra Hắn, mặt mày sáng sủa, ôn nhuận như nước, phong thái cao nhã, một mực yên lặng thủ hộ bên cạnh nàng, chỉ hy vọng nàng hạnh phúc, không cầu bất luận hồi báo gì Khi sát thủ hiện đại người sở hữu được kỹ thuật chế độc “Dạ Sắc mị cơ” thay thế phế vật đại tiểu thư vô năng mềm yếu Thượng Quan Tây Nguyệt, thiên hạ sẽ nổi phong vân như thế nào đây. Khi Thượng Quan Tây Nguyệt cùng với vương gia đần độn Bách Lý Thần giả heo ăn thịt hổ( giả vờ vô hại) giấu tài, cọ sát với nhau sẽ tạo ra tia lửa thế nào. Cảnh một: “Trời ạ, con mắt của ta không xảy ra vấn đề gì đi, đây quả thật là phế vật Thượng Quan Tây Nguyệt không có linh lực sao, sẽ không phải là bị đánh tráo đi.” một học giả há to miệng không thể khép lại. “Là nàng, thật sự là nàng, thiên phú như vậy cũng quá… Edit: susublueThượng Quan Tây Nguyệt không chớp mắt nhìn Bách Lý Thần cao hơn mình một cái đầu, không biết hắn nói tin tức quan trọng này với mình nghe là có ý gì."Vì sao ngươi lại nói cho ta biết những chuyện này." Thượng Quan Tây Nguyệt bất tri bất giác hỏi ngay nghi vấn trong lòng.Nghe thấy mình hỏi ra câu này, mắt Thượng Quan Tây Nguyệt tránh né, nàng hận không thể cho mình hai bạt tai, đồ óc heo này, hỏi mà không suy nghĩ, lần này tốt rồi, đợi chút nữa hắn trả lời nhất định lại lúng túng.Bách Lý Thần không cho phép Thượng Quan Tây Nguyệt trốn tránh, hai tay của hắn nắm lấy bờ vai của nàng, mắt kiên định nhìn nàng "Nguyệt nhi, ta không tin nàng thật sự không hiểu, nàng biết rất rõ là ta quan tâm nàng!"Đùng một cái, khuôn mặt Thượng Quan Tây Nguyệt lập tức đỏ ửng, nàng e lệ nhìn Bách Lý Thần, trong lòng lại có chút ảo não, loại chuyện này cứ thế mà nói ra, chẳng lẽ không biết nàng sẽ thẹn thùng sao?"Vậy... Ta, chúng ta ra ngoài trước đi, lúc này nhất định ca ca đang sốt ruột vì không tìm thấy chúng ta." Thượng Quan Tây Nguyệt quay người muốn chạy, trước mắt nàng không biết nên trả lời hắn thế nào, mặc dù mình cũng có cảm tình với hắn, thế nhưng..."A" quá hốt hoảng, Thượng Quan Tây Nguyệt không cẩn thận vấp phải một tảng đá, cả người té nhào về phía trước.Bách Lý Thần vội vàng vòng lấy eo của nàng kéo nàng vào trong ngực của mình, cảm giác quen thuộc tối hôm qua lại kéo tới, khuôn mặt Thượng Quan Tây Nguyệt nhanh chóng bốc cháy, nàng âm thầm nói với chính mình, không phải chỉ là một cái ôm thôi sao, có cái gì tốt mà thẹn thùng, ở hiện đại còn có cái to gan hơn thế này nữa!"Nguyệt nhi, nàng không sao chứ" Bách Lý Thần cúi đầu xuống, quan tâm hỏi.Thượng Quan Tây Nguyệt cúi đầu lắc lắc, vươn tay muốn đẩy hắn ra, nhưng Bách Lý Thần ôm quá chặt, vốn không thể tránh thoát được, không có cách nào, đành phải dựa vào ngực Bách Lý Thần.Nhìn Thượng Quan Tây Nguyệt không giãy dụa nữa, Bách Lý Thần hài lòng cười một tiếng, cúi đầu xuống hôn một cái vào những sợi tóc đen nhánh của Thượng Quan Tây Nguyệt, cứ như vậy ôm Thượng Quan Tây Nguyệt không nói một tiếng.Thời gian cứ như vậy trôi qua từng giây từng phút, hai người đều không mở miệng nói chuyện, lẳng lặng hưởng thụ thời khắc này, thân thể của Thượng Quan Tây Nguyệt cũng không còn căng thẳng nữa, nâng hai tay cũng ôm lấy eo Bách Lý Thần, nàng nghĩ thông suốt rồi, Bách Lý Thần đã thích mình, diễn,