Hiện giờ đã là cuối tháng 10, những cơn gió mùa tràn về, thoáng qua những cơn se lạnh.  Yến Vân Mộc cùng với Ngọc Túy Nhi đi về phía nhà vệ sinh nữ khối 10. Vừa đi Vân Mộc vừa than:" Rét quá trời đất ơi" Túy Nhi bực bội quát: - Than gì mà than lắm thế? Từ lúc ra khỏi lớp đến giờ cậu than cả tỷ lần rồi đấy!!! - Thì tại trời rét mà... - Vân Mộc nhún vai, bĩu môi mặt tựa như sắp khóc rồi lại thôi. - Thôi cậu đi nhanh nhanh lên - Cậu muốn nhắn với Mạn Thiên Mịch thì nói thẳng đi lại còn giả bộ giục mình, cậu làm như mình không biết ý. -.... - Haiz, mình không cản trở cuộc nói chuyện ngọt ngào của cậu với Thiên Mịch nữa, mình biến đây. ---- Cánh cửa nhà vệ sinh khép lại, Túy Nhi tay cầm điện thoại, mắt nhìn Vân Mộc thở dài ngao ngán.  Sau 1 giây nghĩ ngợi xa vời cho cô bạn thân, Túy Nhi lại cắm đầu vào chiếc điện thoại Iphone trên tay của mình.  Mọi thứ đang bình lặng, bỗng chốc một tiếng "Rầm", Túy Nhi giật mình, suýt chút nữa làm rơi điện thoại, mắt nhìn về phía nhà vệ sinh nữ,... OMG!!!…

Chương 15

Định Mệnh Của Anh Là EmTác giả: Thiên Ngọc TrúcTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngHiện giờ đã là cuối tháng 10, những cơn gió mùa tràn về, thoáng qua những cơn se lạnh.  Yến Vân Mộc cùng với Ngọc Túy Nhi đi về phía nhà vệ sinh nữ khối 10. Vừa đi Vân Mộc vừa than:" Rét quá trời đất ơi" Túy Nhi bực bội quát: - Than gì mà than lắm thế? Từ lúc ra khỏi lớp đến giờ cậu than cả tỷ lần rồi đấy!!! - Thì tại trời rét mà... - Vân Mộc nhún vai, bĩu môi mặt tựa như sắp khóc rồi lại thôi. - Thôi cậu đi nhanh nhanh lên - Cậu muốn nhắn với Mạn Thiên Mịch thì nói thẳng đi lại còn giả bộ giục mình, cậu làm như mình không biết ý. -.... - Haiz, mình không cản trở cuộc nói chuyện ngọt ngào của cậu với Thiên Mịch nữa, mình biến đây. ---- Cánh cửa nhà vệ sinh khép lại, Túy Nhi tay cầm điện thoại, mắt nhìn Vân Mộc thở dài ngao ngán.  Sau 1 giây nghĩ ngợi xa vời cho cô bạn thân, Túy Nhi lại cắm đầu vào chiếc điện thoại Iphone trên tay của mình.  Mọi thứ đang bình lặng, bỗng chốc một tiếng "Rầm", Túy Nhi giật mình, suýt chút nữa làm rơi điện thoại, mắt nhìn về phía nhà vệ sinh nữ,... OMG!!!… Luật Luật không kiềm chế được, đặt lên đôi môi anh đào của Mộc Mộc 1 cái thật mãnh liệt." Bốp" Mộc Mộc tát Luật Luật 1 cái rồi quay người bỏ đi.Luật Luật đưa tay lên mặt, vừa chạm vào chỗ Mộc Mộc tát, hình như là hằn 5 ngón tay rồi, Luật Luật lại nhếch mép, cô gái bé nhỏ ngày càng khơi lên sự tò mò của hắn rồi đấy...(*Luật: Vừa rồi mới hôn "nhẹ " 1 cái, chưa có cảm giác gì a~)Vừa đi xuống nhà xe, Mộc Mộc vừa tức giận cái tên kia...Nụ hôn đầu của cô lại bị 1 cái tên mà cô ghét cay ghét đắng cướp đi trắng trợn., cái quan trọng là nếu có ai nhìn thấy thì danh dự của cô sẽ ra sao? Đúng là cái tên đáng ghét, thiếu suy nghĩ, tùy hứng,....Cô bảo chú tài xế đưa đến bệnh viện Nhất Nam, suốt dọc đường cô vẫn luôn xử lý tài liệu ở trên laptop, giữ nguyên khuôn mặt lạnh như băng ngàn năm. Đến nơi, cô đi thẳng vào phòng bệnh của Thiên Tư, nhìn vào gương mặt vốn dĩ anh tuấn hơn người giờ thì,... người không ra người, ngợm không ra ngợm...Đôi mắt của Mộc Mộc lại đỏ lên, người nằm trên giường bệnh kia chính là anh trai cô, người đã luôn an ủi, động viên cô khi cô đau buồn nhất.... Cô nén lại những giọt nước mắt đang chực rơi xuống, lãnh đạm hỏi Mỹ Thư:- Bao giờ có thể đưa anh ấy đi Hàn Quốc?- Ngày mai.- Em có thể đi theo không?- Dĩ nhiên,...- Không thể!!! - cô Hạ Lam quát- Tại sao không cho con đi theo?- Con quên mất mình có vị trí như thế nào ở trường sao? Con là lớp trưởng 10A1, là Bí Thư Đoàn trường, là Tổ phó Tổ Giám Thị. Chỉ cần 1 buổi con không có ở trường thì mọi chuyện đã rối tung lên rồi, nói gì là đi mất mấy tuần. Hơn nữa, sắp có kỳ thi Quốc Gia, con không thể không tham gia!- Nhưng,...- Con muốn trường ta mất hết mặt mũi hay sao? Đại Tài Tử đã nghỉ học, chả nhẽ Đại Học Bá như con cũng muốn nghỉ nốt sao?

Luật Luật không kiềm chế được, đặt lên đôi môi anh đào của Mộc Mộc 1 cái thật mãnh liệt." Bốp" Mộc Mộc tát Luật Luật 1 cái rồi quay người bỏ đi.Luật Luật đưa tay lên mặt, vừa chạm vào chỗ Mộc Mộc tát, hình như là hằn 5 ngón tay rồi, Luật Luật lại nhếch mép, cô gái bé nhỏ ngày càng khơi lên sự tò mò của hắn rồi đấy...(*Luật: Vừa rồi mới hôn "nhẹ " 1 cái, chưa có cảm giác gì a~)

Vừa đi xuống nhà xe, Mộc Mộc vừa tức giận cái tên kia...Nụ hôn đầu của cô lại bị 1 cái tên mà cô ghét cay ghét đắng cướp đi trắng trợn., cái quan trọng là nếu có ai nhìn thấy thì danh dự của cô sẽ ra sao? Đúng là cái tên đáng ghét, thiếu suy nghĩ, tùy hứng,....Cô bảo chú tài xế đưa đến bệnh viện Nhất Nam, suốt dọc đường cô vẫn luôn xử lý tài liệu ở trên laptop, giữ nguyên khuôn mặt lạnh như băng ngàn năm. Đến nơi, cô đi thẳng vào phòng bệnh của Thiên Tư, nhìn vào gương mặt vốn dĩ anh tuấn hơn người giờ thì,... người không ra người, ngợm không ra ngợm...Đôi mắt của Mộc Mộc lại đỏ lên, người nằm trên giường bệnh kia chính là anh trai cô, người đã luôn an ủi, động viên cô khi cô đau buồn nhất.... Cô nén lại những giọt nước mắt đang chực rơi xuống, lãnh đạm hỏi Mỹ Thư:

- Bao giờ có thể đưa anh ấy đi Hàn Quốc?

- Ngày mai.

- Em có thể đi theo không?

- Dĩ nhiên,...

- Không thể!!! - cô Hạ Lam quát

- Tại sao không cho con đi theo?

- Con quên mất mình có vị trí như thế nào ở trường sao? Con là lớp trưởng 10A1, là Bí Thư Đoàn trường, là Tổ phó Tổ Giám Thị. Chỉ cần 1 buổi con không có ở trường thì mọi chuyện đã rối tung lên rồi, nói gì là đi mất mấy tuần. Hơn nữa, sắp có kỳ thi Quốc Gia, con không thể không tham gia!

- Nhưng,...

- Con muốn trường ta mất hết mặt mũi hay sao? Đại Tài Tử đã nghỉ học, chả nhẽ Đại Học Bá như con cũng muốn nghỉ nốt sao?

Định Mệnh Của Anh Là EmTác giả: Thiên Ngọc TrúcTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngHiện giờ đã là cuối tháng 10, những cơn gió mùa tràn về, thoáng qua những cơn se lạnh.  Yến Vân Mộc cùng với Ngọc Túy Nhi đi về phía nhà vệ sinh nữ khối 10. Vừa đi Vân Mộc vừa than:" Rét quá trời đất ơi" Túy Nhi bực bội quát: - Than gì mà than lắm thế? Từ lúc ra khỏi lớp đến giờ cậu than cả tỷ lần rồi đấy!!! - Thì tại trời rét mà... - Vân Mộc nhún vai, bĩu môi mặt tựa như sắp khóc rồi lại thôi. - Thôi cậu đi nhanh nhanh lên - Cậu muốn nhắn với Mạn Thiên Mịch thì nói thẳng đi lại còn giả bộ giục mình, cậu làm như mình không biết ý. -.... - Haiz, mình không cản trở cuộc nói chuyện ngọt ngào của cậu với Thiên Mịch nữa, mình biến đây. ---- Cánh cửa nhà vệ sinh khép lại, Túy Nhi tay cầm điện thoại, mắt nhìn Vân Mộc thở dài ngao ngán.  Sau 1 giây nghĩ ngợi xa vời cho cô bạn thân, Túy Nhi lại cắm đầu vào chiếc điện thoại Iphone trên tay của mình.  Mọi thứ đang bình lặng, bỗng chốc một tiếng "Rầm", Túy Nhi giật mình, suýt chút nữa làm rơi điện thoại, mắt nhìn về phía nhà vệ sinh nữ,... OMG!!!… Luật Luật không kiềm chế được, đặt lên đôi môi anh đào của Mộc Mộc 1 cái thật mãnh liệt." Bốp" Mộc Mộc tát Luật Luật 1 cái rồi quay người bỏ đi.Luật Luật đưa tay lên mặt, vừa chạm vào chỗ Mộc Mộc tát, hình như là hằn 5 ngón tay rồi, Luật Luật lại nhếch mép, cô gái bé nhỏ ngày càng khơi lên sự tò mò của hắn rồi đấy...(*Luật: Vừa rồi mới hôn "nhẹ " 1 cái, chưa có cảm giác gì a~)Vừa đi xuống nhà xe, Mộc Mộc vừa tức giận cái tên kia...Nụ hôn đầu của cô lại bị 1 cái tên mà cô ghét cay ghét đắng cướp đi trắng trợn., cái quan trọng là nếu có ai nhìn thấy thì danh dự của cô sẽ ra sao? Đúng là cái tên đáng ghét, thiếu suy nghĩ, tùy hứng,....Cô bảo chú tài xế đưa đến bệnh viện Nhất Nam, suốt dọc đường cô vẫn luôn xử lý tài liệu ở trên laptop, giữ nguyên khuôn mặt lạnh như băng ngàn năm. Đến nơi, cô đi thẳng vào phòng bệnh của Thiên Tư, nhìn vào gương mặt vốn dĩ anh tuấn hơn người giờ thì,... người không ra người, ngợm không ra ngợm...Đôi mắt của Mộc Mộc lại đỏ lên, người nằm trên giường bệnh kia chính là anh trai cô, người đã luôn an ủi, động viên cô khi cô đau buồn nhất.... Cô nén lại những giọt nước mắt đang chực rơi xuống, lãnh đạm hỏi Mỹ Thư:- Bao giờ có thể đưa anh ấy đi Hàn Quốc?- Ngày mai.- Em có thể đi theo không?- Dĩ nhiên,...- Không thể!!! - cô Hạ Lam quát- Tại sao không cho con đi theo?- Con quên mất mình có vị trí như thế nào ở trường sao? Con là lớp trưởng 10A1, là Bí Thư Đoàn trường, là Tổ phó Tổ Giám Thị. Chỉ cần 1 buổi con không có ở trường thì mọi chuyện đã rối tung lên rồi, nói gì là đi mất mấy tuần. Hơn nữa, sắp có kỳ thi Quốc Gia, con không thể không tham gia!- Nhưng,...- Con muốn trường ta mất hết mặt mũi hay sao? Đại Tài Tử đã nghỉ học, chả nhẽ Đại Học Bá như con cũng muốn nghỉ nốt sao?

Chương 15