Hiện giờ đã là cuối tháng 10, những cơn gió mùa tràn về, thoáng qua những cơn se lạnh. Yến Vân Mộc cùng với Ngọc Túy Nhi đi về phía nhà vệ sinh nữ khối 10. Vừa đi Vân Mộc vừa than:" Rét quá trời đất ơi" Túy Nhi bực bội quát: - Than gì mà than lắm thế? Từ lúc ra khỏi lớp đến giờ cậu than cả tỷ lần rồi đấy!!! - Thì tại trời rét mà... - Vân Mộc nhún vai, bĩu môi mặt tựa như sắp khóc rồi lại thôi. - Thôi cậu đi nhanh nhanh lên - Cậu muốn nhắn với Mạn Thiên Mịch thì nói thẳng đi lại còn giả bộ giục mình, cậu làm như mình không biết ý. -.... - Haiz, mình không cản trở cuộc nói chuyện ngọt ngào của cậu với Thiên Mịch nữa, mình biến đây. ---- Cánh cửa nhà vệ sinh khép lại, Túy Nhi tay cầm điện thoại, mắt nhìn Vân Mộc thở dài ngao ngán. Sau 1 giây nghĩ ngợi xa vời cho cô bạn thân, Túy Nhi lại cắm đầu vào chiếc điện thoại Iphone trên tay của mình. Mọi thứ đang bình lặng, bỗng chốc một tiếng "Rầm", Túy Nhi giật mình, suýt chút nữa làm rơi điện thoại, mắt nhìn về phía nhà vệ sinh nữ,... OMG!!!…
Chương 38: Thiếu phu nhân
Định Mệnh Của Anh Là EmTác giả: Thiên Ngọc TrúcTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngHiện giờ đã là cuối tháng 10, những cơn gió mùa tràn về, thoáng qua những cơn se lạnh. Yến Vân Mộc cùng với Ngọc Túy Nhi đi về phía nhà vệ sinh nữ khối 10. Vừa đi Vân Mộc vừa than:" Rét quá trời đất ơi" Túy Nhi bực bội quát: - Than gì mà than lắm thế? Từ lúc ra khỏi lớp đến giờ cậu than cả tỷ lần rồi đấy!!! - Thì tại trời rét mà... - Vân Mộc nhún vai, bĩu môi mặt tựa như sắp khóc rồi lại thôi. - Thôi cậu đi nhanh nhanh lên - Cậu muốn nhắn với Mạn Thiên Mịch thì nói thẳng đi lại còn giả bộ giục mình, cậu làm như mình không biết ý. -.... - Haiz, mình không cản trở cuộc nói chuyện ngọt ngào của cậu với Thiên Mịch nữa, mình biến đây. ---- Cánh cửa nhà vệ sinh khép lại, Túy Nhi tay cầm điện thoại, mắt nhìn Vân Mộc thở dài ngao ngán. Sau 1 giây nghĩ ngợi xa vời cho cô bạn thân, Túy Nhi lại cắm đầu vào chiếc điện thoại Iphone trên tay của mình. Mọi thứ đang bình lặng, bỗng chốc một tiếng "Rầm", Túy Nhi giật mình, suýt chút nữa làm rơi điện thoại, mắt nhìn về phía nhà vệ sinh nữ,... OMG!!!… – Ầy, ầy, sao lại không phải chuyện của em a~ Là chuyện của em đó,…. -Quang Luật bắt đầu lộ ra vẻ “nguy hiểm”– Cậu thích tôi thì có liên quan quái gì đến tôi???? – Vân Mộc dần bực tức …– Có liên quan đó~ Giả sử nhé, nếu em đi chơi với bạn thì anh không vui mà một khi anh đã không vui thì đốt trường là chuyện bình thường, em nói xem, 1 Bí thư như em có liên quan không nha~ – Tên lưu manh nào đó nhân dịp được lên mặt nên lộ rõ vẻ vui sướng (*Trúc: Ơ, cha này bị thần kinh ak????)– Cậu……Bỏ tay ra khỏi người tôi ngay!!!!!! – Vân Mộc “gào” lên– Không bỏ – Đệ Nhất Nhất Chi Mai nhẹ nhàng đáp, còn không quên đưa mặt mình lại gần mặt Vân Mộc hơn nữa….– Bỏ ra!!!!– Không…_ Bỏ!– Không…….Đúng lúc ấy, 1 người hầu của gia đình Quang Luật đi ra, đưa tay che miệng, cố kiềm chế sự ngạc nhiên của mình:– Mời thiếu gia cùng thiếu phu nhân lên đại sảnh chờ lão gia xuống.– Lão già kia cũng ở đây à? – Quang Luật tỏ ra không được vui vẻ cho lắm” Thiếu,….Thiếu…. Thiếu phu nhân…”! cú ngũ lôi oanh đỉnh khiến Vân Mộc đơ toàn thân, chưa biết phản ứng sao thì tên mặt dày như đường nhựa kia đã bế cô lên, mmang vào đại sảnh.– Dạ Quang Luật, cậu cố ý? – Vân Mộc gằn từng chữ một– Không hề,… – Quang Luật lạnh lùng đáp– Vậy,….– Anh còn chưa điên đến mức ý, hừ, cái lão già kia từ đâu chui ra không biết!!!!-…… – “Dạ Quang Luật, tôi điên mới đi cùng cậu đến lúc này”Vừa vào đến đại sảnh, chưa kịp thấy ai thì một quyển sách đã bay đến chỗ Vân Mộc, nhanh như chớp cả hai cùng tìm cách né tránh 1 cách hoàn hảo, nhờ vậy mà Vân Mộc thoát được Quang Luật.
– Ầy, ầy, sao lại không phải chuyện của em a~ Là chuyện của em đó,…. -Quang Luật bắt đầu lộ ra vẻ “nguy hiểm”
– Cậu thích tôi thì có liên quan quái gì đến tôi???? – Vân Mộc dần bực tức …
– Có liên quan đó~ Giả sử nhé, nếu em đi chơi với bạn thì anh không vui mà một khi anh đã không vui thì đốt trường là chuyện bình thường, em nói xem, 1 Bí thư như em có liên quan không nha~ – Tên lưu manh nào đó nhân dịp được lên mặt nên lộ rõ vẻ vui sướng (*Trúc: Ơ, cha này bị thần kinh ak????)
– Cậu……Bỏ tay ra khỏi người tôi ngay!!!!!! – Vân Mộc “gào” lên
– Không bỏ – Đệ Nhất Nhất Chi Mai nhẹ nhàng đáp, còn không quên đưa mặt mình lại gần mặt Vân Mộc hơn nữa….
– Bỏ ra!!!!
– Không…
_ Bỏ!
– Không
…….
Đúng lúc ấy, 1 người hầu của gia đình Quang Luật đi ra, đưa tay che miệng, cố kiềm chế sự ngạc nhiên của mình:
– Mời thiếu gia cùng thiếu phu nhân lên đại sảnh chờ lão gia xuống.
– Lão già kia cũng ở đây à? – Quang Luật tỏ ra không được vui vẻ cho lắm
” Thiếu,….Thiếu…. Thiếu phu nhân…”! cú ngũ lôi oanh đỉnh khiến Vân Mộc đơ toàn thân, chưa biết phản ứng sao thì tên mặt dày như đường nhựa kia đã bế cô lên, mmang vào đại sảnh.
– Dạ Quang Luật, cậu cố ý? – Vân Mộc gằn từng chữ một
– Không hề,… – Quang Luật lạnh lùng đáp
– Vậy,….
– Anh còn chưa điên đến mức ý, hừ, cái lão già kia từ đâu chui ra không biết!!!!
-…… – “Dạ Quang Luật, tôi điên mới đi cùng cậu đến lúc này”
Vừa vào đến đại sảnh, chưa kịp thấy ai thì một quyển sách đã bay đến chỗ Vân Mộc, nhanh như chớp cả hai cùng tìm cách né tránh 1 cách hoàn hảo, nhờ vậy mà Vân Mộc thoát được Quang Luật.
Định Mệnh Của Anh Là EmTác giả: Thiên Ngọc TrúcTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngHiện giờ đã là cuối tháng 10, những cơn gió mùa tràn về, thoáng qua những cơn se lạnh. Yến Vân Mộc cùng với Ngọc Túy Nhi đi về phía nhà vệ sinh nữ khối 10. Vừa đi Vân Mộc vừa than:" Rét quá trời đất ơi" Túy Nhi bực bội quát: - Than gì mà than lắm thế? Từ lúc ra khỏi lớp đến giờ cậu than cả tỷ lần rồi đấy!!! - Thì tại trời rét mà... - Vân Mộc nhún vai, bĩu môi mặt tựa như sắp khóc rồi lại thôi. - Thôi cậu đi nhanh nhanh lên - Cậu muốn nhắn với Mạn Thiên Mịch thì nói thẳng đi lại còn giả bộ giục mình, cậu làm như mình không biết ý. -.... - Haiz, mình không cản trở cuộc nói chuyện ngọt ngào của cậu với Thiên Mịch nữa, mình biến đây. ---- Cánh cửa nhà vệ sinh khép lại, Túy Nhi tay cầm điện thoại, mắt nhìn Vân Mộc thở dài ngao ngán. Sau 1 giây nghĩ ngợi xa vời cho cô bạn thân, Túy Nhi lại cắm đầu vào chiếc điện thoại Iphone trên tay của mình. Mọi thứ đang bình lặng, bỗng chốc một tiếng "Rầm", Túy Nhi giật mình, suýt chút nữa làm rơi điện thoại, mắt nhìn về phía nhà vệ sinh nữ,... OMG!!!… – Ầy, ầy, sao lại không phải chuyện của em a~ Là chuyện của em đó,…. -Quang Luật bắt đầu lộ ra vẻ “nguy hiểm”– Cậu thích tôi thì có liên quan quái gì đến tôi???? – Vân Mộc dần bực tức …– Có liên quan đó~ Giả sử nhé, nếu em đi chơi với bạn thì anh không vui mà một khi anh đã không vui thì đốt trường là chuyện bình thường, em nói xem, 1 Bí thư như em có liên quan không nha~ – Tên lưu manh nào đó nhân dịp được lên mặt nên lộ rõ vẻ vui sướng (*Trúc: Ơ, cha này bị thần kinh ak????)– Cậu……Bỏ tay ra khỏi người tôi ngay!!!!!! – Vân Mộc “gào” lên– Không bỏ – Đệ Nhất Nhất Chi Mai nhẹ nhàng đáp, còn không quên đưa mặt mình lại gần mặt Vân Mộc hơn nữa….– Bỏ ra!!!!– Không…_ Bỏ!– Không…….Đúng lúc ấy, 1 người hầu của gia đình Quang Luật đi ra, đưa tay che miệng, cố kiềm chế sự ngạc nhiên của mình:– Mời thiếu gia cùng thiếu phu nhân lên đại sảnh chờ lão gia xuống.– Lão già kia cũng ở đây à? – Quang Luật tỏ ra không được vui vẻ cho lắm” Thiếu,….Thiếu…. Thiếu phu nhân…”! cú ngũ lôi oanh đỉnh khiến Vân Mộc đơ toàn thân, chưa biết phản ứng sao thì tên mặt dày như đường nhựa kia đã bế cô lên, mmang vào đại sảnh.– Dạ Quang Luật, cậu cố ý? – Vân Mộc gằn từng chữ một– Không hề,… – Quang Luật lạnh lùng đáp– Vậy,….– Anh còn chưa điên đến mức ý, hừ, cái lão già kia từ đâu chui ra không biết!!!!-…… – “Dạ Quang Luật, tôi điên mới đi cùng cậu đến lúc này”Vừa vào đến đại sảnh, chưa kịp thấy ai thì một quyển sách đã bay đến chỗ Vân Mộc, nhanh như chớp cả hai cùng tìm cách né tránh 1 cách hoàn hảo, nhờ vậy mà Vân Mộc thoát được Quang Luật.