Hiện giờ đã là cuối tháng 10, những cơn gió mùa tràn về, thoáng qua những cơn se lạnh. Yến Vân Mộc cùng với Ngọc Túy Nhi đi về phía nhà vệ sinh nữ khối 10. Vừa đi Vân Mộc vừa than:" Rét quá trời đất ơi" Túy Nhi bực bội quát: - Than gì mà than lắm thế? Từ lúc ra khỏi lớp đến giờ cậu than cả tỷ lần rồi đấy!!! - Thì tại trời rét mà... - Vân Mộc nhún vai, bĩu môi mặt tựa như sắp khóc rồi lại thôi. - Thôi cậu đi nhanh nhanh lên - Cậu muốn nhắn với Mạn Thiên Mịch thì nói thẳng đi lại còn giả bộ giục mình, cậu làm như mình không biết ý. -.... - Haiz, mình không cản trở cuộc nói chuyện ngọt ngào của cậu với Thiên Mịch nữa, mình biến đây. ---- Cánh cửa nhà vệ sinh khép lại, Túy Nhi tay cầm điện thoại, mắt nhìn Vân Mộc thở dài ngao ngán. Sau 1 giây nghĩ ngợi xa vời cho cô bạn thân, Túy Nhi lại cắm đầu vào chiếc điện thoại Iphone trên tay của mình. Mọi thứ đang bình lặng, bỗng chốc một tiếng "Rầm", Túy Nhi giật mình, suýt chút nữa làm rơi điện thoại, mắt nhìn về phía nhà vệ sinh nữ,... OMG!!!…
Chương 42: Nam phụ và nữ phụ lên sàn
Định Mệnh Của Anh Là EmTác giả: Thiên Ngọc TrúcTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngHiện giờ đã là cuối tháng 10, những cơn gió mùa tràn về, thoáng qua những cơn se lạnh. Yến Vân Mộc cùng với Ngọc Túy Nhi đi về phía nhà vệ sinh nữ khối 10. Vừa đi Vân Mộc vừa than:" Rét quá trời đất ơi" Túy Nhi bực bội quát: - Than gì mà than lắm thế? Từ lúc ra khỏi lớp đến giờ cậu than cả tỷ lần rồi đấy!!! - Thì tại trời rét mà... - Vân Mộc nhún vai, bĩu môi mặt tựa như sắp khóc rồi lại thôi. - Thôi cậu đi nhanh nhanh lên - Cậu muốn nhắn với Mạn Thiên Mịch thì nói thẳng đi lại còn giả bộ giục mình, cậu làm như mình không biết ý. -.... - Haiz, mình không cản trở cuộc nói chuyện ngọt ngào của cậu với Thiên Mịch nữa, mình biến đây. ---- Cánh cửa nhà vệ sinh khép lại, Túy Nhi tay cầm điện thoại, mắt nhìn Vân Mộc thở dài ngao ngán. Sau 1 giây nghĩ ngợi xa vời cho cô bạn thân, Túy Nhi lại cắm đầu vào chiếc điện thoại Iphone trên tay của mình. Mọi thứ đang bình lặng, bỗng chốc một tiếng "Rầm", Túy Nhi giật mình, suýt chút nữa làm rơi điện thoại, mắt nhìn về phía nhà vệ sinh nữ,... OMG!!!… – Ồ, Vân Mộc à? Lại đây, cô có hai người muốn giới thiệu cho con. – Cô Hạ Lam dịu dàng nói– Vâng – Vân Mộc ngoan ngoãn đi đến gần cô Hạ Lam– Đây là Tư Diễm- du học sinh ở bên Nhật, năm nay vừa vào lớp 11- Cô Hạ Lam đưa tay chỉ về phía người con trai ngồi trong phòng.– Chào em – Tư Diễm cười một cách hết sức dịu dàng– Chào anh – Vân Mộc thuận thế chào lại– Còn đây là Tố Nhã Nhã – du học sinh của Pháp, cô ấy bằng tuổi con – cô Hạ Lam chỉ về phía người nữ sinh ăn mặc lòe loẹt, mặt trát cả tấn phấn!!!!– Chào cậu – Vân Mộc khách khí– Chào. – Tố Nhã Nhã hờ hững đáp– Vân Mộc, em có thể giúp thầy 1 việc không? – Thầy Dạ Tân Thọ bước vào, nói– Thầy… có việc nhờ em?– Ừ, giúp thầy xếp lớp cho hai du học sinh này…– Thầy, cái này em,…. – Vân Mộc ngập ngừng– Con thử đi, không có ý gì khác đâu – cô Hạ Lam nhẹ nhàng nói– Vâng – chung quy vẫn là cô nghe lời cô cô của mình nhất- Thầy Tân Thọ,em có thể xem học bạ của họ được không ạ?– Được – Thầy Tân Thọ đưa học bạ của hai người cho Vân Mộc10 phút sau, Vân Mộc gập học bạ lại, đứng lên nói:– Thưa tất cả mọi người, sau khi xem học bạ của hai học bạn đây, con quyết định xếp lớp như sau: Tư Diễm học ở trường học danh giá hàng đầu ở Nhật Bản, kèm theo vô số thành tích học tập và thể dục thể thao vô cùng xuất sắc con thấy anh ấy hoàn toàn có thể học ở lớp 11A1 của trường ta. Tiếp theo là Tố Nhã Nhã, là một học sinh bình thường trường học quý tộc bậc III*, không có thành tích học tập và thể dục thể thao nổi bật, dựa vào đó con thấy bạn học này rất phù hợp với lớp 10A3. Trên đấy là ý kiến của riêng con, không biết mọi người có ý khiến khác không ạ?– Được ròi, Vân Mộc theo thầy sang phong Hiệu Trưởng, thầy có chuyện muốn nói với em. Cô Hạ Lam đưa 2 đứa nhỏ đi làm thủ tục nhập học đi.– Vâng – Vân Mộc và cô Hạ Lam cùng đápHai đoàn người bị chia ra làm hai phía, một phía đi về phòng kế toán, một phía đi về phía phòng Hiệu Trưởng. Vân Mộc cùng thầy Tân Thọ bước vào Hiệu trưởng, thầy Tân Thị mở lời trước, mặt mày tỏ ra sự nghiêm túc cực điểm, hiếm khi thấy được:– Vân Mộc, em biết tại sao thầy lại để em xếp lớp hai người đó không?– Dạ, không… – Vân Mộc lễ phép đáp– Thầy có chuyện muốn kể cho em – thầy Tân Thọ đưa hai tay ra sau lưng, đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ
– Ồ, Vân Mộc à? Lại đây, cô có hai người muốn giới thiệu cho con. – Cô Hạ Lam dịu dàng nói
– Vâng – Vân Mộc ngoan ngoãn đi đến gần cô Hạ Lam
– Đây là Tư Diễm- du học sinh ở bên Nhật, năm nay vừa vào lớp 11- Cô Hạ Lam đưa tay chỉ về phía người con trai ngồi trong phòng.
– Chào em – Tư Diễm cười một cách hết sức dịu dàng
– Chào anh – Vân Mộc thuận thế chào lại
– Còn đây là Tố Nhã Nhã – du học sinh của Pháp, cô ấy bằng tuổi con – cô Hạ Lam chỉ về phía người nữ sinh ăn mặc lòe loẹt, mặt trát cả tấn phấn!!!!
– Chào cậu – Vân Mộc khách khí
– Chào. – Tố Nhã Nhã hờ hững đáp
– Vân Mộc, em có thể giúp thầy 1 việc không? – Thầy Dạ Tân Thọ bước vào, nói
– Thầy… có việc nhờ em?
– Ừ, giúp thầy xếp lớp cho hai du học sinh này…
– Thầy, cái này em,…. – Vân Mộc ngập ngừng
– Con thử đi, không có ý gì khác đâu – cô Hạ Lam nhẹ nhàng nói
– Vâng – chung quy vẫn là cô nghe lời cô cô của mình nhất- Thầy Tân Thọ,em có thể xem học bạ của họ được không ạ?
– Được – Thầy Tân Thọ đưa học bạ của hai người cho Vân Mộc
10 phút sau, Vân Mộc gập học bạ lại, đứng lên nói:
– Thưa tất cả mọi người, sau khi xem học bạ của hai học bạn đây, con quyết định xếp lớp như sau: Tư Diễm học ở trường học danh giá hàng đầu ở Nhật Bản, kèm theo vô số thành tích học tập và thể dục thể thao vô cùng xuất sắc con thấy anh ấy hoàn toàn có thể học ở lớp 11A1 của trường ta. Tiếp theo là Tố Nhã Nhã, là một học sinh bình thường trường học quý tộc bậc III*, không có thành tích học tập và thể dục thể thao nổi bật, dựa vào đó con thấy bạn học này rất phù hợp với lớp 10A3. Trên đấy là ý kiến của riêng con, không biết mọi người có ý khiến khác không ạ?
– Được ròi, Vân Mộc theo thầy sang phong Hiệu Trưởng, thầy có chuyện muốn nói với em. Cô Hạ Lam đưa 2 đứa nhỏ đi làm thủ tục nhập học đi.
– Vâng – Vân Mộc và cô Hạ Lam cùng đáp
Hai đoàn người bị chia ra làm hai phía, một phía đi về phòng kế toán, một phía đi về phía phòng Hiệu Trưởng. Vân Mộc cùng thầy Tân Thọ bước vào Hiệu trưởng, thầy Tân Thị mở lời trước, mặt mày tỏ ra sự nghiêm túc cực điểm, hiếm khi thấy được:
– Vân Mộc, em biết tại sao thầy lại để em xếp lớp hai người đó không?
– Dạ, không… – Vân Mộc lễ phép đáp
– Thầy có chuyện muốn kể cho em – thầy Tân Thọ đưa hai tay ra sau lưng, đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ
Định Mệnh Của Anh Là EmTác giả: Thiên Ngọc TrúcTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngHiện giờ đã là cuối tháng 10, những cơn gió mùa tràn về, thoáng qua những cơn se lạnh. Yến Vân Mộc cùng với Ngọc Túy Nhi đi về phía nhà vệ sinh nữ khối 10. Vừa đi Vân Mộc vừa than:" Rét quá trời đất ơi" Túy Nhi bực bội quát: - Than gì mà than lắm thế? Từ lúc ra khỏi lớp đến giờ cậu than cả tỷ lần rồi đấy!!! - Thì tại trời rét mà... - Vân Mộc nhún vai, bĩu môi mặt tựa như sắp khóc rồi lại thôi. - Thôi cậu đi nhanh nhanh lên - Cậu muốn nhắn với Mạn Thiên Mịch thì nói thẳng đi lại còn giả bộ giục mình, cậu làm như mình không biết ý. -.... - Haiz, mình không cản trở cuộc nói chuyện ngọt ngào của cậu với Thiên Mịch nữa, mình biến đây. ---- Cánh cửa nhà vệ sinh khép lại, Túy Nhi tay cầm điện thoại, mắt nhìn Vân Mộc thở dài ngao ngán. Sau 1 giây nghĩ ngợi xa vời cho cô bạn thân, Túy Nhi lại cắm đầu vào chiếc điện thoại Iphone trên tay của mình. Mọi thứ đang bình lặng, bỗng chốc một tiếng "Rầm", Túy Nhi giật mình, suýt chút nữa làm rơi điện thoại, mắt nhìn về phía nhà vệ sinh nữ,... OMG!!!… – Ồ, Vân Mộc à? Lại đây, cô có hai người muốn giới thiệu cho con. – Cô Hạ Lam dịu dàng nói– Vâng – Vân Mộc ngoan ngoãn đi đến gần cô Hạ Lam– Đây là Tư Diễm- du học sinh ở bên Nhật, năm nay vừa vào lớp 11- Cô Hạ Lam đưa tay chỉ về phía người con trai ngồi trong phòng.– Chào em – Tư Diễm cười một cách hết sức dịu dàng– Chào anh – Vân Mộc thuận thế chào lại– Còn đây là Tố Nhã Nhã – du học sinh của Pháp, cô ấy bằng tuổi con – cô Hạ Lam chỉ về phía người nữ sinh ăn mặc lòe loẹt, mặt trát cả tấn phấn!!!!– Chào cậu – Vân Mộc khách khí– Chào. – Tố Nhã Nhã hờ hững đáp– Vân Mộc, em có thể giúp thầy 1 việc không? – Thầy Dạ Tân Thọ bước vào, nói– Thầy… có việc nhờ em?– Ừ, giúp thầy xếp lớp cho hai du học sinh này…– Thầy, cái này em,…. – Vân Mộc ngập ngừng– Con thử đi, không có ý gì khác đâu – cô Hạ Lam nhẹ nhàng nói– Vâng – chung quy vẫn là cô nghe lời cô cô của mình nhất- Thầy Tân Thọ,em có thể xem học bạ của họ được không ạ?– Được – Thầy Tân Thọ đưa học bạ của hai người cho Vân Mộc10 phút sau, Vân Mộc gập học bạ lại, đứng lên nói:– Thưa tất cả mọi người, sau khi xem học bạ của hai học bạn đây, con quyết định xếp lớp như sau: Tư Diễm học ở trường học danh giá hàng đầu ở Nhật Bản, kèm theo vô số thành tích học tập và thể dục thể thao vô cùng xuất sắc con thấy anh ấy hoàn toàn có thể học ở lớp 11A1 của trường ta. Tiếp theo là Tố Nhã Nhã, là một học sinh bình thường trường học quý tộc bậc III*, không có thành tích học tập và thể dục thể thao nổi bật, dựa vào đó con thấy bạn học này rất phù hợp với lớp 10A3. Trên đấy là ý kiến của riêng con, không biết mọi người có ý khiến khác không ạ?– Được ròi, Vân Mộc theo thầy sang phong Hiệu Trưởng, thầy có chuyện muốn nói với em. Cô Hạ Lam đưa 2 đứa nhỏ đi làm thủ tục nhập học đi.– Vâng – Vân Mộc và cô Hạ Lam cùng đápHai đoàn người bị chia ra làm hai phía, một phía đi về phòng kế toán, một phía đi về phía phòng Hiệu Trưởng. Vân Mộc cùng thầy Tân Thọ bước vào Hiệu trưởng, thầy Tân Thị mở lời trước, mặt mày tỏ ra sự nghiêm túc cực điểm, hiếm khi thấy được:– Vân Mộc, em biết tại sao thầy lại để em xếp lớp hai người đó không?– Dạ, không… – Vân Mộc lễ phép đáp– Thầy có chuyện muốn kể cho em – thầy Tân Thọ đưa hai tay ra sau lưng, đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ