Tại nghĩa trang, bóng dáng đơn độc, thất thần của người đàn ông vẫn đứng nguyên tại chỗ... Lãnh Hàn Mặc nhìn chằm chằm vào nụ cười ngọt ngào của cô gái trên bức ảnh mà lòng đau nhói... Anh khẽ vươn tay, chạm nhẹ vào khuôn mặt thân thuộc đó, như muốn níu giữ một chút gì đó thuộc về cô... Cô gái trong bức ảnh với đôi mắt to tròn, khuôn mặt khả ái hiền hậu, người con gái này...anh đã thật sự mất cô rồi... Một lúc sau người đàn ông ngã quỵ xuống.. Đôi vai run lên từng hồi... Vẻ lạnh lùng cao ngạo của anh đã biến mất, thay vào đó chỉ còn lại sự đau khổ bất lực.  Điếu thuốc lá trong tay anh đã sớm tắt, mọi thứ đều chìm vào tuyệt vọng... Bước đi của Lãnh Hàn Mặc cô đơn đến đáng thương.  Trong không khí, đâu đó vẫn còn thoang thoảng mùi hương hoa lưu ly của người con gái anh yêu. Thuốc tàn, men theo từng làn khói vẫn còn đọng lại trong không khí. Từng đợt kí ức chợt ùa về... Anh nhớ nụ cười tươi như nắng mai của cô mỗi khi thấy anh...  Nhớ cái chau mày khi cô vô tình làm sai một việc gì đó…

Chương 15

Hãy Để Anh Yêu EmTác giả: Group Dịch Các Thể Loại Truyện SủngTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTại nghĩa trang, bóng dáng đơn độc, thất thần của người đàn ông vẫn đứng nguyên tại chỗ... Lãnh Hàn Mặc nhìn chằm chằm vào nụ cười ngọt ngào của cô gái trên bức ảnh mà lòng đau nhói... Anh khẽ vươn tay, chạm nhẹ vào khuôn mặt thân thuộc đó, như muốn níu giữ một chút gì đó thuộc về cô... Cô gái trong bức ảnh với đôi mắt to tròn, khuôn mặt khả ái hiền hậu, người con gái này...anh đã thật sự mất cô rồi... Một lúc sau người đàn ông ngã quỵ xuống.. Đôi vai run lên từng hồi... Vẻ lạnh lùng cao ngạo của anh đã biến mất, thay vào đó chỉ còn lại sự đau khổ bất lực.  Điếu thuốc lá trong tay anh đã sớm tắt, mọi thứ đều chìm vào tuyệt vọng... Bước đi của Lãnh Hàn Mặc cô đơn đến đáng thương.  Trong không khí, đâu đó vẫn còn thoang thoảng mùi hương hoa lưu ly của người con gái anh yêu. Thuốc tàn, men theo từng làn khói vẫn còn đọng lại trong không khí. Từng đợt kí ức chợt ùa về... Anh nhớ nụ cười tươi như nắng mai của cô mỗi khi thấy anh...  Nhớ cái chau mày khi cô vô tình làm sai một việc gì đó… Sân bay đế đôLãnh Hàn Mặc đưa mắt nhìn đồng hồ, đi tới đi lui sốt ruột không thôi. Mọi người đều đã đến chỉ thiếu mỗi Lưu Ly, không lẽ cô nhóc giận anh thật sao?......Tối qua anh dỗ mãi cô mới chịu mở cửa để nói chuyện. Từ ngày biết tin anh đi du học, Lưu Ly trở nên im lặng, không thèm nói chuyện với anh, đến bữa chỉ ăn chút ít rồi trốn trên phòng không ra khỏi cửa nữa bước.Mặc cho anh có giải thích thế nào. Cô nào biết anh đi lần này để có thể củng cố bản thân mình trưởng thành, mới có thể dành cho cô những điều tốt nhất trong sự nghiệp của cô sau này..nhưng anh không nói với cô điều đó, anh chỉ hứa là sẽ trở về đúng hẹn.Cô bé này, ngốc thật lại giận anh mất rồi. Ước gì trước khi đi được ôm em vào lòng thì tốt biết bao."Lưu ly, nếu em không đến hãy chăm ngoan ở lại. Đợi anh.."---------Giờ phút này, trong căn phòng xinh xắn, Lưu ly ngồi bó gối khóc nấc lên từng tiếng, mái tóc dài buông xoã lộn xộn. Tối qua đã hứa sẽ ra sân bay nhưng sáng nay khi vừa tỉnh giấc bất chợt bao nhiêu kỉ niệm của anh và cô cứ theo nhau ùa về, nước mắt cứ như vậy mà rơi theo..Biết anh đi là sẽ trở về cơ mà, biết là muốn gặp anh thì có thể gọi video nhưng mà cô thật sự không nỡ, có anh bên cạnh mỗi ngày đã là thói quen giờ muốn cô phải tạm thời bỏ qua một thói quen thì cô thật sự không nỡ." hu hu hu Con nhỏ ngốc này....!!!!"Bao nhiêu nước mắt rơi là bao nhiêu lời dặn dò của anh vang lên- Lưu Ly của anh không được thức khuya đâu - Lưu Ly của anh không được bỏ bữa, không ăn nhiều gà rán - Lưu Ly của anh khi buồn hãy gọi video cho anh chứ không được viết nhật kí tâm sự một mình sẽ rất mỏi tay

Sân bay đế đô

Lãnh Hàn Mặc đưa mắt nhìn đồng hồ, đi tới đi lui sốt ruột không thôi. Mọi người đều đã đến chỉ thiếu mỗi Lưu Ly, không lẽ cô nhóc giận anh thật sao?

......

Tối qua anh dỗ mãi cô mới chịu mở cửa để nói chuyện. Từ ngày biết tin anh đi du học, Lưu Ly trở nên im lặng, không thèm nói chuyện với anh, đến bữa chỉ ăn chút ít rồi trốn trên phòng không ra khỏi cửa nữa bước.

Mặc cho anh có giải thích thế nào. 

Cô nào biết anh đi lần này để có thể củng cố bản thân mình trưởng thành, mới có thể dành cho cô những điều tốt nhất trong sự nghiệp của cô sau này..nhưng anh không nói với cô điều đó, anh chỉ hứa là sẽ trở về đúng hẹn.

Cô bé này, ngốc thật lại giận anh mất rồi. Ước gì trước khi đi được ôm em vào lòng thì tốt biết bao.

"Lưu ly, nếu em không đến hãy chăm ngoan ở lại. Đợi anh.."

---------

Giờ phút này, trong căn phòng xinh xắn, Lưu ly ngồi bó gối khóc nấc lên từng tiếng, mái tóc dài buông xoã lộn xộn. 

Tối qua đã hứa sẽ ra sân bay nhưng sáng nay khi vừa tỉnh giấc bất chợt bao nhiêu kỉ niệm của anh và cô cứ theo nhau ùa về, nước mắt cứ như vậy mà rơi theo..

Biết anh đi là sẽ trở về cơ mà, biết là muốn gặp anh thì có thể gọi video nhưng mà cô thật sự không nỡ, có anh bên cạnh mỗi ngày đã là thói quen giờ muốn cô phải tạm thời bỏ qua một thói quen thì cô thật sự không nỡ.

" hu hu hu Con nhỏ ngốc này....!!!!"

Bao nhiêu nước mắt rơi là bao nhiêu lời dặn dò của anh vang lên

- Lưu Ly của anh không được thức khuya đâu 

- Lưu Ly của anh không được bỏ bữa, không ăn nhiều gà rán 

- Lưu Ly của anh khi buồn hãy gọi video cho anh chứ không được viết nhật kí tâm sự một mình sẽ rất mỏi tay

Hãy Để Anh Yêu EmTác giả: Group Dịch Các Thể Loại Truyện SủngTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTại nghĩa trang, bóng dáng đơn độc, thất thần của người đàn ông vẫn đứng nguyên tại chỗ... Lãnh Hàn Mặc nhìn chằm chằm vào nụ cười ngọt ngào của cô gái trên bức ảnh mà lòng đau nhói... Anh khẽ vươn tay, chạm nhẹ vào khuôn mặt thân thuộc đó, như muốn níu giữ một chút gì đó thuộc về cô... Cô gái trong bức ảnh với đôi mắt to tròn, khuôn mặt khả ái hiền hậu, người con gái này...anh đã thật sự mất cô rồi... Một lúc sau người đàn ông ngã quỵ xuống.. Đôi vai run lên từng hồi... Vẻ lạnh lùng cao ngạo của anh đã biến mất, thay vào đó chỉ còn lại sự đau khổ bất lực.  Điếu thuốc lá trong tay anh đã sớm tắt, mọi thứ đều chìm vào tuyệt vọng... Bước đi của Lãnh Hàn Mặc cô đơn đến đáng thương.  Trong không khí, đâu đó vẫn còn thoang thoảng mùi hương hoa lưu ly của người con gái anh yêu. Thuốc tàn, men theo từng làn khói vẫn còn đọng lại trong không khí. Từng đợt kí ức chợt ùa về... Anh nhớ nụ cười tươi như nắng mai của cô mỗi khi thấy anh...  Nhớ cái chau mày khi cô vô tình làm sai một việc gì đó… Sân bay đế đôLãnh Hàn Mặc đưa mắt nhìn đồng hồ, đi tới đi lui sốt ruột không thôi. Mọi người đều đã đến chỉ thiếu mỗi Lưu Ly, không lẽ cô nhóc giận anh thật sao?......Tối qua anh dỗ mãi cô mới chịu mở cửa để nói chuyện. Từ ngày biết tin anh đi du học, Lưu Ly trở nên im lặng, không thèm nói chuyện với anh, đến bữa chỉ ăn chút ít rồi trốn trên phòng không ra khỏi cửa nữa bước.Mặc cho anh có giải thích thế nào. Cô nào biết anh đi lần này để có thể củng cố bản thân mình trưởng thành, mới có thể dành cho cô những điều tốt nhất trong sự nghiệp của cô sau này..nhưng anh không nói với cô điều đó, anh chỉ hứa là sẽ trở về đúng hẹn.Cô bé này, ngốc thật lại giận anh mất rồi. Ước gì trước khi đi được ôm em vào lòng thì tốt biết bao."Lưu ly, nếu em không đến hãy chăm ngoan ở lại. Đợi anh.."---------Giờ phút này, trong căn phòng xinh xắn, Lưu ly ngồi bó gối khóc nấc lên từng tiếng, mái tóc dài buông xoã lộn xộn. Tối qua đã hứa sẽ ra sân bay nhưng sáng nay khi vừa tỉnh giấc bất chợt bao nhiêu kỉ niệm của anh và cô cứ theo nhau ùa về, nước mắt cứ như vậy mà rơi theo..Biết anh đi là sẽ trở về cơ mà, biết là muốn gặp anh thì có thể gọi video nhưng mà cô thật sự không nỡ, có anh bên cạnh mỗi ngày đã là thói quen giờ muốn cô phải tạm thời bỏ qua một thói quen thì cô thật sự không nỡ." hu hu hu Con nhỏ ngốc này....!!!!"Bao nhiêu nước mắt rơi là bao nhiêu lời dặn dò của anh vang lên- Lưu Ly của anh không được thức khuya đâu - Lưu Ly của anh không được bỏ bữa, không ăn nhiều gà rán - Lưu Ly của anh khi buồn hãy gọi video cho anh chứ không được viết nhật kí tâm sự một mình sẽ rất mỏi tay

Chương 15