Đầu tháng ba, Seattle. Mưa càng lúc càng lớn, ầm ầm, ầm ầm. Một chiếc ô màu đen, che khuất khuôn mặt người kia. Đến trung tâm thành phố phồn hoa, trong không khí tràn ngập hơi thở ẩm ướt. Hương vị như vậy làm người dưới ô châm chọc ngoắc khóe môi. Ngoài khách sạn, cách vị khách dưới ô mấy mét có vài bồi bàn mắt sắc nhìn thấy, vội vàng đi tới tiếp đón, dẫn người dưới ô đi vào cửa hông hẻo lánh. Chiếc ô đen chậm rãi buông xuống, toàn bộ khuôn mặt của người nọ đều lộ ra, đây là một cô gái trẻ tuổi, tóc đen dài đến thắt lưng, một vài sợi dính trên cái trán trắng noãn lộ ra vẻ quyến rũ. Con ngươi thờ ơ mê người, thần sắc tái nhợt giống cánh hoa bách hợp. Cô cầm ô trong tay đưa cho bồi bàn. Sau đó khoát tay, ý bảo hắn có thể đi xuống. Từ thang máy chuyên dụng đi đến tầng 14 thì dừng lại. Cô tiến vào phòng nghỉ của chính mình, nhìn màu tím của hoa mê điệt hương nhịn không được nhíu mày. Ý nghĩa của hoa mê điệt hương là, “Muốn cô vĩnh viễn nhớ tới việc hắn yêu cô, muốn cô nhớ đến hắn.” Nhìn…

Quyển 1 - Chương 81: Ra sức đánh Mộc Cẩm

Thịnh Sủng Bà Xã Phúc HắcTác giả: Thiền Nhược HềTruyện Ngôn TìnhĐầu tháng ba, Seattle. Mưa càng lúc càng lớn, ầm ầm, ầm ầm. Một chiếc ô màu đen, che khuất khuôn mặt người kia. Đến trung tâm thành phố phồn hoa, trong không khí tràn ngập hơi thở ẩm ướt. Hương vị như vậy làm người dưới ô châm chọc ngoắc khóe môi. Ngoài khách sạn, cách vị khách dưới ô mấy mét có vài bồi bàn mắt sắc nhìn thấy, vội vàng đi tới tiếp đón, dẫn người dưới ô đi vào cửa hông hẻo lánh. Chiếc ô đen chậm rãi buông xuống, toàn bộ khuôn mặt của người nọ đều lộ ra, đây là một cô gái trẻ tuổi, tóc đen dài đến thắt lưng, một vài sợi dính trên cái trán trắng noãn lộ ra vẻ quyến rũ. Con ngươi thờ ơ mê người, thần sắc tái nhợt giống cánh hoa bách hợp. Cô cầm ô trong tay đưa cho bồi bàn. Sau đó khoát tay, ý bảo hắn có thể đi xuống. Từ thang máy chuyên dụng đi đến tầng 14 thì dừng lại. Cô tiến vào phòng nghỉ của chính mình, nhìn màu tím của hoa mê điệt hương nhịn không được nhíu mày. Ý nghĩa của hoa mê điệt hương là, “Muốn cô vĩnh viễn nhớ tới việc hắn yêu cô, muốn cô nhớ đến hắn.” Nhìn… Edit: susublueNước bể bơi màu xanh dập dờn, Mộc Yên nhíu mi nhìn người phụ nữ điên đang lao về phía mình.Vốn cô không muốn để ý tới Mộc Cẩm, nhưng nhìn bộ dáng cô ta như vậy rõ ràng là muốn ăn tươi nuốt sống mình, Mộc Yên quyết định nếu cô ta đã muốn chơi thì cô sẽ chơi với cô ta!Mộc Yên đứng tại chỗ không nhúc nhích, đến khi Mộc Cẩm tới gần mới nhanh chóng né qua một bên. Tốc độ nhanh như vậy người bình thường vốn không thể làm được, nhưng vì Mộc Yên đã được huấn luyện nên với cô lại rất dễ dàng.Mộc Cẩm vồ hụt, nhào thẳng về phía cái bàn phía sau Mộc Yên, chiếc bàn đó được làm bằng gỗ lim tốt nhất nên lúc Mộc Cẩm đụng vào bàn cô đã đau đến mức nhịn không được mà rên nhẹ.Cô chật vật ngã xuống, vươn tay sờ trán, không có gì bất ngờ khi phát hiện trên tay dính chút máu."Ai kêu cô đến đây?" Mộc Yên đứng từ trên cao nhìn xuống, đôi mắt lạnh lẽo mà sắc bén.Mộc Cẩm sợ hãi co rúm lại vì khí thế mạnh mẽ của cô, nghĩ đến việc mình mới là người đến giết đối phương thì cơn tức lại bốc lên."Tiện nhân không biết xấu hổ, cô còn có mặt mũi để hỏi tôi sao?" Đỡ cái lưng đau, diẽn[dannlle3

Edit: susublue

Nước bể bơi màu xanh dập dờn, Mộc Yên nhíu mi nhìn người phụ nữ điên đang lao về phía mình.

Vốn cô không muốn để ý tới Mộc Cẩm, nhưng nhìn bộ dáng cô ta như vậy rõ ràng là muốn ăn tươi nuốt sống mình, Mộc Yên quyết định nếu cô ta đã muốn chơi thì cô sẽ chơi với cô ta!

Mộc Yên đứng tại chỗ không nhúc nhích, đến khi Mộc Cẩm tới gần mới nhanh chóng né qua một bên. Tốc độ nhanh như vậy người bình thường vốn không thể làm được, nhưng vì Mộc Yên đã được huấn luyện nên với cô lại rất dễ dàng.

Mộc Cẩm vồ hụt, nhào thẳng về phía cái bàn phía sau Mộc Yên, chiếc bàn đó được làm bằng gỗ lim tốt nhất nên lúc Mộc Cẩm đụng vào bàn cô đã đau đến mức nhịn không được mà rên nhẹ.

Cô chật vật ngã xuống, vươn tay sờ trán, không có gì bất ngờ khi phát hiện trên tay dính chút máu.

"Ai kêu cô đến đây?" Mộc Yên đứng từ trên cao nhìn xuống, đôi mắt lạnh lẽo mà sắc bén.

Mộc Cẩm sợ hãi co rúm lại vì khí thế mạnh mẽ của cô, nghĩ đến việc mình mới là người đến giết đối phương thì cơn tức lại bốc lên.

"Tiện nhân không biết xấu hổ, cô còn có mặt mũi để hỏi tôi sao?" Đỡ cái lưng đau, diẽn[dannlle3

Thịnh Sủng Bà Xã Phúc HắcTác giả: Thiền Nhược HềTruyện Ngôn TìnhĐầu tháng ba, Seattle. Mưa càng lúc càng lớn, ầm ầm, ầm ầm. Một chiếc ô màu đen, che khuất khuôn mặt người kia. Đến trung tâm thành phố phồn hoa, trong không khí tràn ngập hơi thở ẩm ướt. Hương vị như vậy làm người dưới ô châm chọc ngoắc khóe môi. Ngoài khách sạn, cách vị khách dưới ô mấy mét có vài bồi bàn mắt sắc nhìn thấy, vội vàng đi tới tiếp đón, dẫn người dưới ô đi vào cửa hông hẻo lánh. Chiếc ô đen chậm rãi buông xuống, toàn bộ khuôn mặt của người nọ đều lộ ra, đây là một cô gái trẻ tuổi, tóc đen dài đến thắt lưng, một vài sợi dính trên cái trán trắng noãn lộ ra vẻ quyến rũ. Con ngươi thờ ơ mê người, thần sắc tái nhợt giống cánh hoa bách hợp. Cô cầm ô trong tay đưa cho bồi bàn. Sau đó khoát tay, ý bảo hắn có thể đi xuống. Từ thang máy chuyên dụng đi đến tầng 14 thì dừng lại. Cô tiến vào phòng nghỉ của chính mình, nhìn màu tím của hoa mê điệt hương nhịn không được nhíu mày. Ý nghĩa của hoa mê điệt hương là, “Muốn cô vĩnh viễn nhớ tới việc hắn yêu cô, muốn cô nhớ đến hắn.” Nhìn… Edit: susublueNước bể bơi màu xanh dập dờn, Mộc Yên nhíu mi nhìn người phụ nữ điên đang lao về phía mình.Vốn cô không muốn để ý tới Mộc Cẩm, nhưng nhìn bộ dáng cô ta như vậy rõ ràng là muốn ăn tươi nuốt sống mình, Mộc Yên quyết định nếu cô ta đã muốn chơi thì cô sẽ chơi với cô ta!Mộc Yên đứng tại chỗ không nhúc nhích, đến khi Mộc Cẩm tới gần mới nhanh chóng né qua một bên. Tốc độ nhanh như vậy người bình thường vốn không thể làm được, nhưng vì Mộc Yên đã được huấn luyện nên với cô lại rất dễ dàng.Mộc Cẩm vồ hụt, nhào thẳng về phía cái bàn phía sau Mộc Yên, chiếc bàn đó được làm bằng gỗ lim tốt nhất nên lúc Mộc Cẩm đụng vào bàn cô đã đau đến mức nhịn không được mà rên nhẹ.Cô chật vật ngã xuống, vươn tay sờ trán, không có gì bất ngờ khi phát hiện trên tay dính chút máu."Ai kêu cô đến đây?" Mộc Yên đứng từ trên cao nhìn xuống, đôi mắt lạnh lẽo mà sắc bén.Mộc Cẩm sợ hãi co rúm lại vì khí thế mạnh mẽ của cô, nghĩ đến việc mình mới là người đến giết đối phương thì cơn tức lại bốc lên."Tiện nhân không biết xấu hổ, cô còn có mặt mũi để hỏi tôi sao?" Đỡ cái lưng đau, diẽn[dannlle3

Quyển 1 - Chương 81: Ra sức đánh Mộc Cẩm