Tác giả:

12 giờ 30 phút, khoảng thời gian tĩnh mịch hất ở thành phố. Hôm nay gió thu lại thổi về rồi, cái hơi se lạnh như thấm vào da thịt. Trời lất phất mưa, mưa càng ngày càng nặng hạt. Mưa,,, lớn lắm, nó khiến mọi người cảm tưởng như có thể quấn hết mọi thứ. Hoà vào tiếng mưa là tiếng hét. tiếng súng, tiếng la khóc, van xin. Tiếng súng cứ ngày một dày đâm xuyên thủng màn đêm. Những bước chân dồn dập của một trò chơi đuổi bắt đẫm máu. mùi máu tanh nồng lên xộc vào mũi. Sự truy đuổi, tiếng r*n r* đau thương dường như đừng lại tại một góc khuất của khu nhà trọ nơi một thiên thần đang ngồi dựa vào bức tường bẩn thỉu lấm lem máu hoà với bùn đất. - Vương gia, chúng ta làm gì với nó?_ một tên cầm súng còn thấm đẫm máu quay qua nói với một người đàn ông chừng 35 tuổi, người ông ăn mặc chỉnh tề bước ra từ nhóm người nhếch nhác ướt sũng.còn ông khác hẳn với đám người kia tiến lại gần cô, khẽ nhấc cô lên nở nụ cười đôn hậu nói: - Về nhà cùng ta nha._ ánh mắt ông nhìn cô có chút áp đặt, lạnh lùng.…

Chương 26

Gặp Phải Kỳ Duyên Là Đại BossTác giả: Tiểu Sin SinTruyện Ngôn Tình12 giờ 30 phút, khoảng thời gian tĩnh mịch hất ở thành phố. Hôm nay gió thu lại thổi về rồi, cái hơi se lạnh như thấm vào da thịt. Trời lất phất mưa, mưa càng ngày càng nặng hạt. Mưa,,, lớn lắm, nó khiến mọi người cảm tưởng như có thể quấn hết mọi thứ. Hoà vào tiếng mưa là tiếng hét. tiếng súng, tiếng la khóc, van xin. Tiếng súng cứ ngày một dày đâm xuyên thủng màn đêm. Những bước chân dồn dập của một trò chơi đuổi bắt đẫm máu. mùi máu tanh nồng lên xộc vào mũi. Sự truy đuổi, tiếng r*n r* đau thương dường như đừng lại tại một góc khuất của khu nhà trọ nơi một thiên thần đang ngồi dựa vào bức tường bẩn thỉu lấm lem máu hoà với bùn đất. - Vương gia, chúng ta làm gì với nó?_ một tên cầm súng còn thấm đẫm máu quay qua nói với một người đàn ông chừng 35 tuổi, người ông ăn mặc chỉnh tề bước ra từ nhóm người nhếch nhác ướt sũng.còn ông khác hẳn với đám người kia tiến lại gần cô, khẽ nhấc cô lên nở nụ cười đôn hậu nói: - Về nhà cùng ta nha._ ánh mắt ông nhìn cô có chút áp đặt, lạnh lùng.… Đây đúng thật là một khu biệt thự yên tĩnh, sa xỉ tới độ dùng hơn năm trăm mét để trồng đủ loại hoa. Không hổ là Mạc gia, hưởng thụ cuộc sống cũng không tồi. Vừa đúng có cơn gió nhẹ thổi qua mang hương hoa thổi vào người cô khiến bao phiền muộn tan đi hết. Tử Vỹ thả lỏng người nhẹ nhàng nở nụ cười rất tươi, cô trong khung cảnh như vậy đẹp đến động lòng người.Cô hít một hơi thật sâu, phải, cô chính là thích cảm giác này, cảm giác được hưởng thụ cuộc sống.Hình ảnh cô lúc này chính cô cũng không biết đã làm say một người. Đằng xa, một chiếc xe limo màu đen tuyền Lộ Tinh Hàm tay cầm chiếc ống nhòm không ngừng quan sát cô trong lòng không khỏi có ý đồ chiếm đoạt liền ra lệnh cho thuộc hạ đi gần đến chỗ Tử Vỹ.Tử Vỹ thấy có chiếc xe đang tiến đến gần thì đi lùi vào ven đường giữ khoảng cách an toàn nào ngờ chiếc xe đi đến trước mặt cô thì dừng lại. Tử Vỹ cau mày nhìn hai người đàn ông đang tiến về phía mình cung kính cúi người chào hỏi nói:- Tiểu thư cô đi theo chúng tôi, chủ nhân cho mời cô.Tử Vỹ thấy kỳ quái đây cũng không phải ngưòi của Tử Thiên sao có thể tự tiện dạo chơi chốn này. Tử Vỹ bình tĩnh thờ ơ hỏi:- Chủ nhân các ngươi là ai?_ cô mới tới đây không lâu cũng chưa đắc tội với ai trừ Tử Thiên sao đột nhiên lại có ngưòi muốn tìm cô?- Tiểu thư qua đó sẽ biết xin đừng làm mất thời gian của chúng tôi nữa, mời.- Tôi không đi thì sao? Nếu như đã có thành ý muốn gặp thì bảo chủ nhân các người tự ra đây mà gặp tôi._ Nghĩ gì chứ muốn cô làm gì thì cô phải làm thế à? Muốn gặp cô thì tự vác xác tới mắc gì cô phải đi, kiểu logic gì vậy chứ.Lộ Tinh Hàm nghe xobg thì nhếch môi cười, quả rất có cá tính không biết đối phương là ai mà cũng có thể mạnh miệng khiêu khích, có bản lĩnh.- Hỗn láo, không đi cũng phải đi._ hai người đàn ông lúc nãy còn tỏ ra cung kính thì đột nhiên thay đổi sắc mặt đe dọa cô.Cho dù có là người của Mạc gia đi nữa thì lấy đâu ra kiểu mời mọc vô lễ như vậy. Mấy hôm nay cô bị Tử Thiên đè ép thm bây giờ đến cả lũ chó mèo cũnglên mặt dạy cô. Đúng là ngứa đòn mào tức giận hết cái này đến cái khác như vỡ ào khiến cô vô cùng khó chịu, khó chịu muốn phát điên, cô thề hôm nay không xử được mấy người này cô không làm người. Nhanh như chớp Tử Vỹ kéo lấy cà vạt của một tên thuộc hạ đồn lực vào cánh tay tung người đá thẳng vào cằm của tên còn lại. Không để tên kia có cơ hội tóm lấy cô, Tử Vỹ nhanh chóng thắt chặt chiếc cà vạt, theo hướng tung người mà kéo hắn xuống không chút do dự dùng chân đá vào ngực hắn khiến hắn thro quán tính mà ngã về phía sau, chỉ trong tích tắc hai người thuộc hạ kí đã nằm gọn một góc.Từ trên xe bước xuống một vị công tử " hoa hoa" không ngừng vỗ tay khen thưởng, nhìn kỹ người này mang phông thái của cậu ấm con nhà giàu chắc có chút gì đó liên quan đến hắc đạo nhưng cũng giống một vị thiếu gia con nhà giàu bình thường hơn. Tử Vỹ không ngừng xét qua những người có ảnh hưởng trong hắc đạo. Người có liên quan đến Mạc gia không nhiều đúng hơn là không có nhiều tin tức, dốt cuộc người này là ai?Hai tên bị cô đánh cho tơi tả nhìn thấy hắn thì toát mồ hôi lạnh vội vàng đứng dậy khom lưng đồng thanh hô:- Chủ nhân.Người đó chậm dãi lướt qua hai tên kia- Tự chịu phạt đi.- Vâng. _ hai người kia vâng loief không chút oán thán nhanh chóng lùi đi.Hắn đến trước mặt Tử Vỹ nhã nhaenj chào hỏi:- Tiểu thư, tôi là Lộ Tinh Hàm. Đã mạo phạm, không biết hai tên đó có làm cô bị thương không?_ anh là người thích sạch sẽ nếu như hai tên đó dám động đến thứ mà anh muốn chiếm giữ thì chết cũng không hết tội.- Tôi khôbg quen anh. Tại sao lại muốn gặp tôi?_ Tử Vỹ nghi hoặc đưa cảnh giác lên trên suy nghĩ. Lộ gia này sao lại ở địa bàn của Mạc gia?

Đây đúng thật là một khu biệt thự yên tĩnh, sa xỉ tới độ dùng hơn năm trăm mét để trồng đủ loại hoa. Không hổ là Mạc gia, hưởng thụ cuộc sống cũng không tồi. Vừa đúng có cơn gió nhẹ thổi qua mang hương hoa thổi vào người cô khiến bao phiền muộn tan đi hết. Tử Vỹ thả lỏng người nhẹ nhàng nở nụ cười rất tươi, cô trong khung cảnh như vậy đẹp đến động lòng người.

Cô hít một hơi thật sâu, phải, cô chính là thích cảm giác này, cảm giác được hưởng thụ cuộc sống.

Hình ảnh cô lúc này chính cô cũng không biết đã làm say một người. Đằng xa, một chiếc xe limo màu đen tuyền Lộ Tinh Hàm tay cầm chiếc ống nhòm không ngừng quan sát cô trong lòng không khỏi có ý đồ chiếm đoạt liền ra lệnh cho thuộc hạ đi gần đến chỗ Tử Vỹ.

Tử Vỹ thấy có chiếc xe đang tiến đến gần thì đi lùi vào ven đường giữ khoảng cách an toàn nào ngờ chiếc xe đi đến trước mặt cô thì dừng lại. Tử Vỹ cau mày nhìn hai người đàn ông đang tiến về phía mình cung kính cúi người chào hỏi nói:

- Tiểu thư cô đi theo chúng tôi, chủ nhân cho mời cô.

Tử Vỹ thấy kỳ quái đây cũng không phải ngưòi của Tử Thiên sao có thể tự tiện dạo chơi chốn này. Tử Vỹ bình tĩnh thờ ơ hỏi:

- Chủ nhân các ngươi là ai?_ cô mới tới đây không lâu cũng chưa đắc tội với ai trừ Tử Thiên sao đột nhiên lại có ngưòi muốn tìm cô?

- Tiểu thư qua đó sẽ biết xin đừng làm mất thời gian của chúng tôi nữa, mời.

- Tôi không đi thì sao? Nếu như đã có thành ý muốn gặp thì bảo chủ nhân các người tự ra đây mà gặp tôi._ Nghĩ gì chứ muốn cô làm gì thì cô phải làm thế à? Muốn gặp cô thì tự vác xác tới mắc gì cô phải đi, kiểu logic gì vậy chứ.

Lộ Tinh Hàm nghe xobg thì nhếch môi cười, quả rất có cá tính không biết đối phương là ai mà cũng có thể mạnh miệng khiêu khích, có bản lĩnh.

- Hỗn láo, không đi cũng phải đi._ hai người đàn ông lúc nãy còn tỏ ra cung kính thì đột nhiên thay đổi sắc mặt đe dọa cô.

Cho dù có là người của Mạc gia đi nữa thì lấy đâu ra kiểu mời mọc vô lễ như vậy. Mấy hôm nay cô bị Tử Thiên đè ép thm bây giờ đến cả lũ chó mèo cũnglên mặt dạy cô. Đúng là ngứa đòn mào tức giận hết cái này đến cái khác như vỡ ào khiến cô vô cùng khó chịu, khó chịu muốn phát điên, cô thề hôm nay không xử được mấy người này cô không làm người. Nhanh như chớp Tử Vỹ kéo lấy cà vạt của một tên thuộc hạ đồn lực vào cánh tay tung người đá thẳng vào cằm của tên còn lại. Không để tên kia có cơ hội tóm lấy cô, Tử Vỹ nhanh chóng thắt chặt chiếc cà vạt, theo hướng tung người mà kéo hắn xuống không chút do dự dùng chân đá vào ngực hắn khiến hắn thro quán tính mà ngã về phía sau, chỉ trong tích tắc hai người thuộc hạ kí đã nằm gọn một góc.

Từ trên xe bước xuống một vị công tử " hoa hoa" không ngừng vỗ tay khen thưởng, nhìn kỹ người này mang phông thái của cậu ấm con nhà giàu chắc có chút gì đó liên quan đến hắc đạo nhưng cũng giống một vị thiếu gia con nhà giàu bình thường hơn. Tử Vỹ không ngừng xét qua những người có ảnh hưởng trong hắc đạo. Người có liên quan đến Mạc gia không nhiều đúng hơn là không có nhiều tin tức, dốt cuộc người này là ai?

Hai tên bị cô đánh cho tơi tả nhìn thấy hắn thì toát mồ hôi lạnh vội vàng đứng dậy khom lưng đồng thanh hô:

- Chủ nhân.

Người đó chậm dãi lướt qua hai tên kia

- Tự chịu phạt đi.

- Vâng. _ hai người kia vâng loief không chút oán thán nhanh chóng lùi đi.

Hắn đến trước mặt Tử Vỹ nhã nhaenj chào hỏi:

- Tiểu thư, tôi là Lộ Tinh Hàm. Đã mạo phạm, không biết hai tên đó có làm cô bị thương không?_ anh là người thích sạch sẽ nếu như hai tên đó dám động đến thứ mà anh muốn chiếm giữ thì chết cũng không hết tội.

- Tôi khôbg quen anh. Tại sao lại muốn gặp tôi?_ Tử Vỹ nghi hoặc đưa cảnh giác lên trên suy nghĩ. Lộ gia này sao lại ở địa bàn của Mạc gia?

Gặp Phải Kỳ Duyên Là Đại BossTác giả: Tiểu Sin SinTruyện Ngôn Tình12 giờ 30 phút, khoảng thời gian tĩnh mịch hất ở thành phố. Hôm nay gió thu lại thổi về rồi, cái hơi se lạnh như thấm vào da thịt. Trời lất phất mưa, mưa càng ngày càng nặng hạt. Mưa,,, lớn lắm, nó khiến mọi người cảm tưởng như có thể quấn hết mọi thứ. Hoà vào tiếng mưa là tiếng hét. tiếng súng, tiếng la khóc, van xin. Tiếng súng cứ ngày một dày đâm xuyên thủng màn đêm. Những bước chân dồn dập của một trò chơi đuổi bắt đẫm máu. mùi máu tanh nồng lên xộc vào mũi. Sự truy đuổi, tiếng r*n r* đau thương dường như đừng lại tại một góc khuất của khu nhà trọ nơi một thiên thần đang ngồi dựa vào bức tường bẩn thỉu lấm lem máu hoà với bùn đất. - Vương gia, chúng ta làm gì với nó?_ một tên cầm súng còn thấm đẫm máu quay qua nói với một người đàn ông chừng 35 tuổi, người ông ăn mặc chỉnh tề bước ra từ nhóm người nhếch nhác ướt sũng.còn ông khác hẳn với đám người kia tiến lại gần cô, khẽ nhấc cô lên nở nụ cười đôn hậu nói: - Về nhà cùng ta nha._ ánh mắt ông nhìn cô có chút áp đặt, lạnh lùng.… Đây đúng thật là một khu biệt thự yên tĩnh, sa xỉ tới độ dùng hơn năm trăm mét để trồng đủ loại hoa. Không hổ là Mạc gia, hưởng thụ cuộc sống cũng không tồi. Vừa đúng có cơn gió nhẹ thổi qua mang hương hoa thổi vào người cô khiến bao phiền muộn tan đi hết. Tử Vỹ thả lỏng người nhẹ nhàng nở nụ cười rất tươi, cô trong khung cảnh như vậy đẹp đến động lòng người.Cô hít một hơi thật sâu, phải, cô chính là thích cảm giác này, cảm giác được hưởng thụ cuộc sống.Hình ảnh cô lúc này chính cô cũng không biết đã làm say một người. Đằng xa, một chiếc xe limo màu đen tuyền Lộ Tinh Hàm tay cầm chiếc ống nhòm không ngừng quan sát cô trong lòng không khỏi có ý đồ chiếm đoạt liền ra lệnh cho thuộc hạ đi gần đến chỗ Tử Vỹ.Tử Vỹ thấy có chiếc xe đang tiến đến gần thì đi lùi vào ven đường giữ khoảng cách an toàn nào ngờ chiếc xe đi đến trước mặt cô thì dừng lại. Tử Vỹ cau mày nhìn hai người đàn ông đang tiến về phía mình cung kính cúi người chào hỏi nói:- Tiểu thư cô đi theo chúng tôi, chủ nhân cho mời cô.Tử Vỹ thấy kỳ quái đây cũng không phải ngưòi của Tử Thiên sao có thể tự tiện dạo chơi chốn này. Tử Vỹ bình tĩnh thờ ơ hỏi:- Chủ nhân các ngươi là ai?_ cô mới tới đây không lâu cũng chưa đắc tội với ai trừ Tử Thiên sao đột nhiên lại có ngưòi muốn tìm cô?- Tiểu thư qua đó sẽ biết xin đừng làm mất thời gian của chúng tôi nữa, mời.- Tôi không đi thì sao? Nếu như đã có thành ý muốn gặp thì bảo chủ nhân các người tự ra đây mà gặp tôi._ Nghĩ gì chứ muốn cô làm gì thì cô phải làm thế à? Muốn gặp cô thì tự vác xác tới mắc gì cô phải đi, kiểu logic gì vậy chứ.Lộ Tinh Hàm nghe xobg thì nhếch môi cười, quả rất có cá tính không biết đối phương là ai mà cũng có thể mạnh miệng khiêu khích, có bản lĩnh.- Hỗn láo, không đi cũng phải đi._ hai người đàn ông lúc nãy còn tỏ ra cung kính thì đột nhiên thay đổi sắc mặt đe dọa cô.Cho dù có là người của Mạc gia đi nữa thì lấy đâu ra kiểu mời mọc vô lễ như vậy. Mấy hôm nay cô bị Tử Thiên đè ép thm bây giờ đến cả lũ chó mèo cũnglên mặt dạy cô. Đúng là ngứa đòn mào tức giận hết cái này đến cái khác như vỡ ào khiến cô vô cùng khó chịu, khó chịu muốn phát điên, cô thề hôm nay không xử được mấy người này cô không làm người. Nhanh như chớp Tử Vỹ kéo lấy cà vạt của một tên thuộc hạ đồn lực vào cánh tay tung người đá thẳng vào cằm của tên còn lại. Không để tên kia có cơ hội tóm lấy cô, Tử Vỹ nhanh chóng thắt chặt chiếc cà vạt, theo hướng tung người mà kéo hắn xuống không chút do dự dùng chân đá vào ngực hắn khiến hắn thro quán tính mà ngã về phía sau, chỉ trong tích tắc hai người thuộc hạ kí đã nằm gọn một góc.Từ trên xe bước xuống một vị công tử " hoa hoa" không ngừng vỗ tay khen thưởng, nhìn kỹ người này mang phông thái của cậu ấm con nhà giàu chắc có chút gì đó liên quan đến hắc đạo nhưng cũng giống một vị thiếu gia con nhà giàu bình thường hơn. Tử Vỹ không ngừng xét qua những người có ảnh hưởng trong hắc đạo. Người có liên quan đến Mạc gia không nhiều đúng hơn là không có nhiều tin tức, dốt cuộc người này là ai?Hai tên bị cô đánh cho tơi tả nhìn thấy hắn thì toát mồ hôi lạnh vội vàng đứng dậy khom lưng đồng thanh hô:- Chủ nhân.Người đó chậm dãi lướt qua hai tên kia- Tự chịu phạt đi.- Vâng. _ hai người kia vâng loief không chút oán thán nhanh chóng lùi đi.Hắn đến trước mặt Tử Vỹ nhã nhaenj chào hỏi:- Tiểu thư, tôi là Lộ Tinh Hàm. Đã mạo phạm, không biết hai tên đó có làm cô bị thương không?_ anh là người thích sạch sẽ nếu như hai tên đó dám động đến thứ mà anh muốn chiếm giữ thì chết cũng không hết tội.- Tôi khôbg quen anh. Tại sao lại muốn gặp tôi?_ Tử Vỹ nghi hoặc đưa cảnh giác lên trên suy nghĩ. Lộ gia này sao lại ở địa bàn của Mạc gia?

Chương 26