Tác giả:

1. Hàn Dạ Thần (28t) - Một người đàn ông hoàn mĩ, là giấc mơ của bao cô gái. Mái tóc màu bạc khói lạnh lùng, bí hiểm. Ngũ quan tựa như món quà thượng đế ban tặng. Thân hình hoàn hảo. Bởi vậy mà thu hút được số lượng phụ nữ đông đảo mến mộ nhưng lại ghét phụ nữ đến gần mình, cũng không có hứng thú với "giải quyết nhu cầu" - Thống trị cả giới bạch đạo và hắc đạo. Một người khiến người khác phải ngưỡng mộ, kính nể. Nắm giữ khối tài sản khổng lồ không lo tiêu hết. - Cực kì lạnh lùng, tàn độc, mưu mô và xảo quyệt. Có thể không trừ một thủ đoạn nào để đoạt lấy. Một người khó nắm bắt và không ai có thể uy h**p được. 2. Mạc Vi Như (25t) - Một cô gái xinh đẹp, đáng yêu và tài giỏi. Có thể nói là một cô gái hoàn mỹ rất nhiều chàng trai theo đuổi nhưng cô vẫn luôn đợi "chân mệnh thiên tử" của mình - Sống trong một gia đình bình thường - Một cô gái khá trẻ con, tốt bụng và vô tư, không màng danh lợi dù kinh tế có khó khăn. Cô chăm chỉ, thông minh và cần cù.

Chương 86

Vợ À, Em Chỉ Có Thể Ở Bên Cạnh AnhTác giả: MyNguyen120Truyện Ngôn Tình1. Hàn Dạ Thần (28t) - Một người đàn ông hoàn mĩ, là giấc mơ của bao cô gái. Mái tóc màu bạc khói lạnh lùng, bí hiểm. Ngũ quan tựa như món quà thượng đế ban tặng. Thân hình hoàn hảo. Bởi vậy mà thu hút được số lượng phụ nữ đông đảo mến mộ nhưng lại ghét phụ nữ đến gần mình, cũng không có hứng thú với "giải quyết nhu cầu" - Thống trị cả giới bạch đạo và hắc đạo. Một người khiến người khác phải ngưỡng mộ, kính nể. Nắm giữ khối tài sản khổng lồ không lo tiêu hết. - Cực kì lạnh lùng, tàn độc, mưu mô và xảo quyệt. Có thể không trừ một thủ đoạn nào để đoạt lấy. Một người khó nắm bắt và không ai có thể uy h**p được. 2. Mạc Vi Như (25t) - Một cô gái xinh đẹp, đáng yêu và tài giỏi. Có thể nói là một cô gái hoàn mỹ rất nhiều chàng trai theo đuổi nhưng cô vẫn luôn đợi "chân mệnh thiên tử" của mình - Sống trong một gia đình bình thường - Một cô gái khá trẻ con, tốt bụng và vô tư, không màng danh lợi dù kinh tế có khó khăn. Cô chăm chỉ, thông minh và cần cù. “Sao cô phiền phức quá vậy!!” Hàn Dạ Thần gắt lên. Anh bảo cô đi pha caffee nhưng như trước kia, cô lại pha cho anh cốc sữa, anh đã mắng cô nhưng cô vẫn kiên quyết kêu anh uống sữa. Mạc Vi Như híp mắt nhìn anh, cô nói “Chỉ cần anh uống hết cốc sữa này thì em sẽ không làm phiền anh nữa” Hàn Dạ Thần có ý định muốn hất cốc sữa đi nhưng anh thấy việc đấy có vẻ hơi tàn nhẫn quá. Vì thế anh mím môi, đưa tay cầm cốc sữa lên uống cạn một lần. Đặt “cộp” xuống bàn, anh bực bội “Như vậy đã được chưa hả? Mau đi làm việc đi, thật là bực mình!!” Mạc Vi Như mỉm cười gật đầu đi về phía bàn làm việc của mình.Hàn Dạ Thần nghe tiếng đóng cửa, anh ngẩng đầu lên, lấy điện thoại ra gọi cho Minh Hạo “Đã chuẩn bị xong hết rồi chứ hả?” Minh Hạo cười “Ok hết rồi, chỉ còn ra trận là xong” “Nam Khánh thì sao?” “Cậu ta đã bắt đầu tiến hành nhiệm vụ từ sáng nay rồi, chỉ cần đợi cuộc gọi của cậu ta thôi” “Vậy được rồi” anh cúp máy rồi tiếp tục làm việc.Giờ nghỉ trưa, Mạc Vi Như đi cùng với Phó Ninh xuống nhà ăn. Phó Ninh than thở “Cũng may chị và chủ tịch trở lại, không em phát điên mất!” Mạc Vi Như bật cười “Làm gì đến nỗi vậy hả?” Phó Ninh lắc đầu “Còn hơn thế nữa đấy chứ, mà sao chị với chủ tịch đi công tác lâu vậy?” Cô mỉm cười không nói gì.Lúc giờ về, cô định bắt taxi thì một chiếc BMW đỗ trước cô. Phong Gia Khải thân âu phục đen ngó đầu ra chào cô “Hi em” (Còn ai nhớ anh này không?

“Sao cô phiền phức quá vậy!!” Hàn Dạ Thần gắt lên. Anh bảo cô đi pha caffee nhưng như trước kia, cô lại pha cho anh cốc sữa, anh đã mắng cô nhưng cô vẫn kiên quyết kêu anh uống sữa. Mạc Vi Như híp mắt nhìn anh, cô nói “Chỉ cần anh uống hết cốc sữa này thì em sẽ không làm phiền anh nữa” Hàn Dạ Thần có ý định muốn hất cốc sữa đi nhưng anh thấy việc đấy có vẻ hơi tàn nhẫn quá. Vì thế anh mím môi, đưa tay cầm cốc sữa lên uống cạn một lần. Đặt “cộp” xuống bàn, anh bực bội “Như vậy đã được chưa hả? Mau đi làm việc đi, thật là bực mình!!” Mạc Vi Như mỉm cười gật đầu đi về phía bàn làm việc của mình.

Hàn Dạ Thần nghe tiếng đóng cửa, anh ngẩng đầu lên, lấy điện thoại ra gọi cho Minh Hạo “Đã chuẩn bị xong hết rồi chứ hả?” Minh Hạo cười “Ok hết rồi, chỉ còn ra trận là xong” “Nam Khánh thì sao?” “Cậu ta đã bắt đầu tiến hành nhiệm vụ từ sáng nay rồi, chỉ cần đợi cuộc gọi của cậu ta thôi” “Vậy được rồi” anh cúp máy rồi tiếp tục làm việc.

Giờ nghỉ trưa, Mạc Vi Như đi cùng với Phó Ninh xuống nhà ăn. Phó Ninh than thở “Cũng may chị và chủ tịch trở lại, không em phát điên mất!” Mạc Vi Như bật cười “Làm gì đến nỗi vậy hả?” Phó Ninh lắc đầu “Còn hơn thế nữa đấy chứ, mà sao chị với chủ tịch đi công tác lâu vậy?” Cô mỉm cười không nói gì.

Lúc giờ về, cô định bắt taxi thì một chiếc BMW đỗ trước cô. Phong Gia Khải thân âu phục đen ngó đầu ra chào cô “Hi em” (Còn ai nhớ anh này không?

Vợ À, Em Chỉ Có Thể Ở Bên Cạnh AnhTác giả: MyNguyen120Truyện Ngôn Tình1. Hàn Dạ Thần (28t) - Một người đàn ông hoàn mĩ, là giấc mơ của bao cô gái. Mái tóc màu bạc khói lạnh lùng, bí hiểm. Ngũ quan tựa như món quà thượng đế ban tặng. Thân hình hoàn hảo. Bởi vậy mà thu hút được số lượng phụ nữ đông đảo mến mộ nhưng lại ghét phụ nữ đến gần mình, cũng không có hứng thú với "giải quyết nhu cầu" - Thống trị cả giới bạch đạo và hắc đạo. Một người khiến người khác phải ngưỡng mộ, kính nể. Nắm giữ khối tài sản khổng lồ không lo tiêu hết. - Cực kì lạnh lùng, tàn độc, mưu mô và xảo quyệt. Có thể không trừ một thủ đoạn nào để đoạt lấy. Một người khó nắm bắt và không ai có thể uy h**p được. 2. Mạc Vi Như (25t) - Một cô gái xinh đẹp, đáng yêu và tài giỏi. Có thể nói là một cô gái hoàn mỹ rất nhiều chàng trai theo đuổi nhưng cô vẫn luôn đợi "chân mệnh thiên tử" của mình - Sống trong một gia đình bình thường - Một cô gái khá trẻ con, tốt bụng và vô tư, không màng danh lợi dù kinh tế có khó khăn. Cô chăm chỉ, thông minh và cần cù. “Sao cô phiền phức quá vậy!!” Hàn Dạ Thần gắt lên. Anh bảo cô đi pha caffee nhưng như trước kia, cô lại pha cho anh cốc sữa, anh đã mắng cô nhưng cô vẫn kiên quyết kêu anh uống sữa. Mạc Vi Như híp mắt nhìn anh, cô nói “Chỉ cần anh uống hết cốc sữa này thì em sẽ không làm phiền anh nữa” Hàn Dạ Thần có ý định muốn hất cốc sữa đi nhưng anh thấy việc đấy có vẻ hơi tàn nhẫn quá. Vì thế anh mím môi, đưa tay cầm cốc sữa lên uống cạn một lần. Đặt “cộp” xuống bàn, anh bực bội “Như vậy đã được chưa hả? Mau đi làm việc đi, thật là bực mình!!” Mạc Vi Như mỉm cười gật đầu đi về phía bàn làm việc của mình.Hàn Dạ Thần nghe tiếng đóng cửa, anh ngẩng đầu lên, lấy điện thoại ra gọi cho Minh Hạo “Đã chuẩn bị xong hết rồi chứ hả?” Minh Hạo cười “Ok hết rồi, chỉ còn ra trận là xong” “Nam Khánh thì sao?” “Cậu ta đã bắt đầu tiến hành nhiệm vụ từ sáng nay rồi, chỉ cần đợi cuộc gọi của cậu ta thôi” “Vậy được rồi” anh cúp máy rồi tiếp tục làm việc.Giờ nghỉ trưa, Mạc Vi Như đi cùng với Phó Ninh xuống nhà ăn. Phó Ninh than thở “Cũng may chị và chủ tịch trở lại, không em phát điên mất!” Mạc Vi Như bật cười “Làm gì đến nỗi vậy hả?” Phó Ninh lắc đầu “Còn hơn thế nữa đấy chứ, mà sao chị với chủ tịch đi công tác lâu vậy?” Cô mỉm cười không nói gì.Lúc giờ về, cô định bắt taxi thì một chiếc BMW đỗ trước cô. Phong Gia Khải thân âu phục đen ngó đầu ra chào cô “Hi em” (Còn ai nhớ anh này không?

Chương 86