" Này thằng kia trả lại đây!!!!" Cô gào thét giữa đường phố tấp nập. Con bà nó, bị đuổi việc lại còn gặp cướp. Phi. Đúng là đen đủi. Xung quanh ai ai cũng kinh ngạc vì một cô gái xinh xắn nhỏ nhắn như vậy mà giọng nói có sức công phá kinh người nha. Người đàn ông vẫn cố cầm chiếc ví cũ kĩ chạy như bay về phía trước. Cô nhanh nhẹn chạy đuổi theo, cứ thế cả hai cứa rượt đuổi nhau khắp khu phố. Bỗng... "Bụp" Hai tiếng kêu khác nghĩa nhau đồng thời phọt ra. " Đậu moé thằng nào đâm vào bố!!!!" Cô hét lên. " Hự" Diễn Tước rên lên. Nữ nhân chết tiệt. Đương nhiên lại ngã ngồi lên bụng hắn. Anh ngồi dậy đẩy cô ra làm cô chưa kịp phản ứng thì bị một lực đẩy mạnh đẩy ra sau nên chỉ theo phản xạ cô túm lấy cổ áo Diễn Tước làm cho hai người mặt đối mặt, có thể nhìn rõ từng lỗ chân lông của đối phương. Cô đỏ mặt đẩy anh đứng dậy phủi bụi trên quần áo, anh cũng đứng dậy theo cô. Sự tức giận của cô vẫn chưa tan, lại phải tính là chiếc ví rách của cô vẫn còn ít tiền để sống qua ngày. Thế moé nào đang…

Chương 16

Vợ Yêu NghiệtTác giả: PhamThiTuyet1012, Phạm Thị TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng" Này thằng kia trả lại đây!!!!" Cô gào thét giữa đường phố tấp nập. Con bà nó, bị đuổi việc lại còn gặp cướp. Phi. Đúng là đen đủi. Xung quanh ai ai cũng kinh ngạc vì một cô gái xinh xắn nhỏ nhắn như vậy mà giọng nói có sức công phá kinh người nha. Người đàn ông vẫn cố cầm chiếc ví cũ kĩ chạy như bay về phía trước. Cô nhanh nhẹn chạy đuổi theo, cứ thế cả hai cứa rượt đuổi nhau khắp khu phố. Bỗng... "Bụp" Hai tiếng kêu khác nghĩa nhau đồng thời phọt ra. " Đậu moé thằng nào đâm vào bố!!!!" Cô hét lên. " Hự" Diễn Tước rên lên. Nữ nhân chết tiệt. Đương nhiên lại ngã ngồi lên bụng hắn. Anh ngồi dậy đẩy cô ra làm cô chưa kịp phản ứng thì bị một lực đẩy mạnh đẩy ra sau nên chỉ theo phản xạ cô túm lấy cổ áo Diễn Tước làm cho hai người mặt đối mặt, có thể nhìn rõ từng lỗ chân lông của đối phương. Cô đỏ mặt đẩy anh đứng dậy phủi bụi trên quần áo, anh cũng đứng dậy theo cô. Sự tức giận của cô vẫn chưa tan, lại phải tính là chiếc ví rách của cô vẫn còn ít tiền để sống qua ngày. Thế moé nào đang… Tối đến, trong bệnh viện im ắng không một bóng người. Trong phòng bệnh 105, Khả Ái cẩn thận bón từng thìa cháo cho Khả Tư, Diễn Tước ở bên cạnh gọt hoa quả. Phòng bệnh im ắng như một bức tranh tĩnh.Người phá tan bầu không khí phẳng lặng đó là Khả Tư." Chị, em vừa hỏi bác sĩ, chỉ cần tình hình cơ thể em ổn định, em có thể xuất viện, phí ở đây mắc quá."Khả Ái phản đối kịch liệt." Không được, tình hình của em ổn định cũng không được, phải ở đây tịnh dưỡng sức khoẻ. Huống hồ..."" Chị à! Huống hồ gì nữa?"" Huống hồ chị em mình còn ôm được cái đùi lớn như Diễn đại thiếu gia, lo gì chứ... Đúng không? Diễn đại thiếu gia~"Khả Ái sấn sát gần đến Diễn Tước, bộ dạng thỏ con điềm đạm đáng yêu. Diễn Tước không thể chống cự được vẻ mặt dễ thương kia, nhanh chóng đỏ mặt quay đi.Buổi sáng ngày thứ 9...Khả Ái có thể đứng dậy và đi lại được mau chóng hồi phục được sức khoẻ." Chị...đã là ngày thứ 9 rồi đó! Cho em xuất viện đi mà... Ở đây chán chết!"Khả Ái ngao ngán thở dài, cô cũng thấy rằng ở đây chán ngắt rồi." Thôi thôi được rồi! Chị đi làm giấy xuất viện!"" Cảm ơn chị! Moa moa!"Khả Tư nhảy tưng tưng, hôn má Khả Ái. Diễn Tước ở một bên âm thầm ghen._____________________________Đứng trước cổng bệnh viện, Khả Tư vui mừng vì đã thoát khỏi cái nơi nồng nặc mùi thuốc đáng ghét." Bệnh viện đáng ghét! Ta cuối cùng đã thoát khỏi ngươi! Ka ka!"" Thôi thôi! Dẹp đi thằng quỷ! Đi về!"" Chị! Bây giờ về nhà hay đi đâu ạ?"" Còn phải hỏi... Tất nhiên là nhà rồi! Đi! Chị em mình về nhà ăn một bữa no nê!" Khả Ái choàng vai Khả Tư bước đi trên con phố phồn hoa. Bên cạnh còn có... Diễn Tước mặt đen xì lẽo đẽo theo sau.____________________________Hai ngày nay Lé mất tích bởi Lé đi chơi, đến hôm nay, ngày 3/9 mí trở về và chả thể nào viết được chap thứ 2, mọi người đọc tạm nhé. Đây là Lé nghĩ nát óc ra đó. Lé hứa! Thứ ba sau sẽ ra 2 chap mới, bù cho chap thứ 2 và tặng thêm một chap sò ry. Thanh kiu mọi người nhiều. Vote nhé😄😄

Tối đến, trong bệnh viện im ắng không một bóng người. Trong phòng bệnh 105, Khả Ái cẩn thận bón từng thìa cháo cho Khả Tư, Diễn Tước ở bên cạnh gọt hoa quả. Phòng bệnh im ắng như một bức tranh tĩnh.

Người phá tan bầu không khí phẳng lặng đó là Khả Tư.

" Chị, em vừa hỏi bác sĩ, chỉ cần tình hình cơ thể em ổn định, em có thể xuất viện, phí ở đây mắc quá."

Khả Ái phản đối kịch liệt.

" Không được, tình hình của em ổn định cũng không được, phải ở đây tịnh dưỡng sức khoẻ. Huống hồ..."

" Chị à! Huống hồ gì nữa?"

" Huống hồ chị em mình còn ôm được cái đùi lớn như Diễn đại thiếu gia, lo gì chứ... Đúng không? Diễn đại thiếu gia~"

Khả Ái sấn sát gần đến Diễn Tước, bộ dạng thỏ con điềm đạm đáng yêu. Diễn Tước không thể chống cự được vẻ mặt dễ thương kia, nhanh chóng đỏ mặt quay đi.

Buổi sáng ngày thứ 9...

Khả Ái có thể đứng dậy và đi lại được mau chóng hồi phục được sức khoẻ.

" Chị...đã là ngày thứ 9 rồi đó! Cho em xuất viện đi mà... Ở đây chán chết!"

Khả Ái ngao ngán thở dài, cô cũng thấy rằng ở đây chán ngắt rồi.

" Thôi thôi được rồi! Chị đi làm giấy xuất viện!"

" Cảm ơn chị! Moa moa!"

Khả Tư nhảy tưng tưng, hôn má Khả Ái. Diễn Tước ở một bên âm thầm ghen.

_____________________________

Đứng trước cổng bệnh viện, Khả Tư vui mừng vì đã thoát khỏi cái nơi nồng nặc mùi thuốc đáng ghét.

" Bệnh viện đáng ghét! Ta cuối cùng đã thoát khỏi ngươi! Ka ka!"

" Thôi thôi! Dẹp đi thằng quỷ! Đi về!"

" Chị! Bây giờ về nhà hay đi đâu ạ?"

" Còn phải hỏi... Tất nhiên là nhà rồi! Đi! Chị em mình về nhà ăn một bữa no nê!" Khả Ái choàng vai Khả Tư bước đi trên con phố phồn hoa. Bên cạnh còn có... Diễn Tước mặt đen xì lẽo đẽo theo sau.

____________________________

Hai ngày nay Lé mất tích bởi Lé đi chơi, đến hôm nay, ngày 3/9 mí trở về và chả thể nào viết được chap thứ 2, mọi người đọc tạm nhé. Đây là Lé nghĩ nát óc ra đó. Lé hứa! Thứ ba sau sẽ ra 2 chap mới, bù cho chap thứ 2 và tặng thêm một chap sò ry. Thanh kiu mọi người nhiều. Vote nhé😄😄

Vợ Yêu NghiệtTác giả: PhamThiTuyet1012, Phạm Thị TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng" Này thằng kia trả lại đây!!!!" Cô gào thét giữa đường phố tấp nập. Con bà nó, bị đuổi việc lại còn gặp cướp. Phi. Đúng là đen đủi. Xung quanh ai ai cũng kinh ngạc vì một cô gái xinh xắn nhỏ nhắn như vậy mà giọng nói có sức công phá kinh người nha. Người đàn ông vẫn cố cầm chiếc ví cũ kĩ chạy như bay về phía trước. Cô nhanh nhẹn chạy đuổi theo, cứ thế cả hai cứa rượt đuổi nhau khắp khu phố. Bỗng... "Bụp" Hai tiếng kêu khác nghĩa nhau đồng thời phọt ra. " Đậu moé thằng nào đâm vào bố!!!!" Cô hét lên. " Hự" Diễn Tước rên lên. Nữ nhân chết tiệt. Đương nhiên lại ngã ngồi lên bụng hắn. Anh ngồi dậy đẩy cô ra làm cô chưa kịp phản ứng thì bị một lực đẩy mạnh đẩy ra sau nên chỉ theo phản xạ cô túm lấy cổ áo Diễn Tước làm cho hai người mặt đối mặt, có thể nhìn rõ từng lỗ chân lông của đối phương. Cô đỏ mặt đẩy anh đứng dậy phủi bụi trên quần áo, anh cũng đứng dậy theo cô. Sự tức giận của cô vẫn chưa tan, lại phải tính là chiếc ví rách của cô vẫn còn ít tiền để sống qua ngày. Thế moé nào đang… Tối đến, trong bệnh viện im ắng không một bóng người. Trong phòng bệnh 105, Khả Ái cẩn thận bón từng thìa cháo cho Khả Tư, Diễn Tước ở bên cạnh gọt hoa quả. Phòng bệnh im ắng như một bức tranh tĩnh.Người phá tan bầu không khí phẳng lặng đó là Khả Tư." Chị, em vừa hỏi bác sĩ, chỉ cần tình hình cơ thể em ổn định, em có thể xuất viện, phí ở đây mắc quá."Khả Ái phản đối kịch liệt." Không được, tình hình của em ổn định cũng không được, phải ở đây tịnh dưỡng sức khoẻ. Huống hồ..."" Chị à! Huống hồ gì nữa?"" Huống hồ chị em mình còn ôm được cái đùi lớn như Diễn đại thiếu gia, lo gì chứ... Đúng không? Diễn đại thiếu gia~"Khả Ái sấn sát gần đến Diễn Tước, bộ dạng thỏ con điềm đạm đáng yêu. Diễn Tước không thể chống cự được vẻ mặt dễ thương kia, nhanh chóng đỏ mặt quay đi.Buổi sáng ngày thứ 9...Khả Ái có thể đứng dậy và đi lại được mau chóng hồi phục được sức khoẻ." Chị...đã là ngày thứ 9 rồi đó! Cho em xuất viện đi mà... Ở đây chán chết!"Khả Ái ngao ngán thở dài, cô cũng thấy rằng ở đây chán ngắt rồi." Thôi thôi được rồi! Chị đi làm giấy xuất viện!"" Cảm ơn chị! Moa moa!"Khả Tư nhảy tưng tưng, hôn má Khả Ái. Diễn Tước ở một bên âm thầm ghen._____________________________Đứng trước cổng bệnh viện, Khả Tư vui mừng vì đã thoát khỏi cái nơi nồng nặc mùi thuốc đáng ghét." Bệnh viện đáng ghét! Ta cuối cùng đã thoát khỏi ngươi! Ka ka!"" Thôi thôi! Dẹp đi thằng quỷ! Đi về!"" Chị! Bây giờ về nhà hay đi đâu ạ?"" Còn phải hỏi... Tất nhiên là nhà rồi! Đi! Chị em mình về nhà ăn một bữa no nê!" Khả Ái choàng vai Khả Tư bước đi trên con phố phồn hoa. Bên cạnh còn có... Diễn Tước mặt đen xì lẽo đẽo theo sau.____________________________Hai ngày nay Lé mất tích bởi Lé đi chơi, đến hôm nay, ngày 3/9 mí trở về và chả thể nào viết được chap thứ 2, mọi người đọc tạm nhé. Đây là Lé nghĩ nát óc ra đó. Lé hứa! Thứ ba sau sẽ ra 2 chap mới, bù cho chap thứ 2 và tặng thêm một chap sò ry. Thanh kiu mọi người nhiều. Vote nhé😄😄

Chương 16