Edit: Yuuki Titan Sáng sớm ngày hôm nay cậu theo thhường lệ chạy ra bên ngoài mua vài túi thức ăn lớn, hào hứng về nhà, bắt đầu chuẩn bị từ chín giờ sáng tới năm giờ chiều, cuối c*̀ng đem bàn gỗ tròn trong nhà bày đầy. Liếc nhìn đồng hồ báo thức, năm giờ ba mươi phút. Người kia sáu giờ mới về đến nhà. Vì vậy cậu vội vàng đi về phòng, tẩy đi mùi dầu mỡ trên người, ngoan ngoãn ngồi trên ghế sa lon, chờ người kia về nhà. Cây kim ngắn trên đồng hồ báo thức đang chuyển sang số chín bằng chữ La Mã ( bản gốc là số Á Rập), đồ ăn trên cái bang gỗ tròn c*̃ng đã không còn nhìn thấy sương trắng bốc lên. Cậu hơi cúi đầu, trong mắt vẫn là không nhịn được hiện lên một tia bi thương. Dạ dày bởi vì đói quá độ mà âm ỷ đau, cậu lại hoàn toàn không đói bụng, lui vào một góc trên ghế sa lon, đầu chôn sâu vào giữa. “Cạch.” Không biết đã qua bao lâu từ huyền quan truyền đến một thanh âm rất nhỏ. Trong phòng một…
Chương 4
Song LạcTác giả: Trạch Nữ Giác LạcTruyện Đam Mỹ, Truyện Ngược, Truyện SủngEdit: Yuuki Titan Sáng sớm ngày hôm nay cậu theo thhường lệ chạy ra bên ngoài mua vài túi thức ăn lớn, hào hứng về nhà, bắt đầu chuẩn bị từ chín giờ sáng tới năm giờ chiều, cuối c*̀ng đem bàn gỗ tròn trong nhà bày đầy. Liếc nhìn đồng hồ báo thức, năm giờ ba mươi phút. Người kia sáu giờ mới về đến nhà. Vì vậy cậu vội vàng đi về phòng, tẩy đi mùi dầu mỡ trên người, ngoan ngoãn ngồi trên ghế sa lon, chờ người kia về nhà. Cây kim ngắn trên đồng hồ báo thức đang chuyển sang số chín bằng chữ La Mã ( bản gốc là số Á Rập), đồ ăn trên cái bang gỗ tròn c*̃ng đã không còn nhìn thấy sương trắng bốc lên. Cậu hơi cúi đầu, trong mắt vẫn là không nhịn được hiện lên một tia bi thương. Dạ dày bởi vì đói quá độ mà âm ỷ đau, cậu lại hoàn toàn không đói bụng, lui vào một góc trên ghế sa lon, đầu chôn sâu vào giữa. “Cạch.” Không biết đã qua bao lâu từ huyền quan truyền đến một thanh âm rất nhỏ. Trong phòng một… Edit: Yuuki Titan(Mừng bài post thứ 200 c*̉a nhà ^^)Mấy ngày kế tiếp, Lạc Thư giống như nằm mơ. Baba vẫn như c*̃ đối với cậu thập phần lãnh đạm, nhưng lại thuê đầu bếp phụ ba bữa ăn cho cậu theo lời c*̉a bác sĩ, mà thời gian y ở nhà so với trước đây còn nhiều hơn. Có thể thường xuyên gặp được baba, điều này làm cho Lạc Thư rất vui vẻ, nghĩ cho dù bệnh đau bao tửu phát tác đau đến chết đi sống lại c*̃ng không hề gì.Nhưng cuộc sống như thế không kéo dài được bao lâu, khoảng giữa tuần, Lạc Thư phát hiện baba tùy rằng ở nhà nhưng vẫn ở trong thư phòng không ra, qua vài ngày, baba bắt đầu chậm rãi giảm thiểu thời gian ở nhà. Phát hiện này khiến tâm tư c*̉a Lạc Thư vừa mới đứng lên một lần nữa lại hạ xuống, c*̃ng không dám bởi vì không đói bụng mà không ăn gì, mỗi lần đều cưỡng bách cậu ăn một lượng thức ăn nhất định. Cậu c*̃ng không muốn gây phiền phức cho baba vì chính mình.Ngày hôm nay Lạc Dữ Thừa không có trở về nhà ăn cơm, Lạc Thư dùng cả một buổi sáng dọn dẹp nhà cửa trừ thư phòng c*̉a Lạc Dữ Thừa từ trên xuống dưới từ trong ra ngoài đều quét tước sạch sẽ. Cơm trưa tùy tiện ăn một chút gì đó do đầu bếp làm, sau đó trở về phòng chuẩn bị tắm rửa phóng đi một thân mệt nhọc sau khi làm việc nhà. Cầm quần áo và đồ dùng hằng ngày đã được giặt sạch sẽ đi vào phòng tắm, mở vòi sen, lại nghe “Đinh” một tiếng, chỗ nối ống nước với vòi sen đã bị tách ra, lại phát hiện con ốc gắn ở chỗ nối tiếp đã không thấy đâu. Tìm cả nửa ngày trên sàn nhà phòng tắm c*̃ng không thấy đâu, Lạc Thư bất đắc dĩ lấy khắn tắm bao lấy nửa người dưới, ôm quần áo đi ra khỏi phòng tắm. Trong nhà, trừ phòng tắm trong phòng c*̉a cậu ra, c*̃ng chỉ còn lại cái ở trong phòng baba.Lạc Thư cầm quần áo c*̀ng một cái rổ nhỏ đựng dầu gội và sữa tắm đi đến căn phòng c*̉a Lạc Dữ Thừa. Ngoài trừ dọn dẹp, bình thường Lạc Thư c*̃ng không có đi vào phòng c*̉a baba, bởi vì baba dường như rất không vui khi có người xâm phạm vào khu vực c*̉a mình. Ngày hôm nay vừa vặn baba không có ở nhà, Lạc Thư mượn cơ hội này để có thể được tắm trong phòng tắm c*̉a baba, có cảm giác được gần với baba hơn một chút.Không có gõ cửa mà trực tiếp mở rộng cửa đi vào phòng c*̉a baba, khi Lạc Thư nhìn đến thân ảnh to cao đang khẽ động cà-vạt trên ghế salon lập tức hoàn toàn cứng ngắc, đã làm sai chuyện lập tức nhanh chóng cui đầu muốn rời khỏi phòng, nhưng Lạc Dữ Thừa đã phát hiện ra sự có mặt c*̉a cậu.“Ngươi đang làm gì?” Thanh âm âm trầm thường ngày hôm nay có chút tối, nhưng bên trong lại ẩn hàm sự không vui không chút nào thay đổi.“Xin lỗi baba, con không biết baba đã trở về … Vòi sen phòng tắm bị hư … Con chỉ muốn mượn phòng tắm một chút … ” Thanh âm giải thích ngày càng thấp, Lạc Thư không dám ngẩng đầu nhìn sắc mặt c*̉a baba.“Muốn tắm rửa thì nói từ lúc đi vào” Bỏ lại một câu, Lạc Dữ Thừa trực tiếp lướt qua Lạc đang đứng ở cửa, đi xuống lầu dưới.Thẳng cho đến khi nghe được âm thanh cửa tủ lạnh bị mới Lạc Thư mới tỉnh hồn lại, nhanh chóng chạy vào phòng tắm. Baba cho phép cậu dùng phòn tắm c*̉a baba, có phải hay không liền đổi mặt, kỳ thực baba đối với cậu c*̃ng không có chán ghét cậu sâu như vậy?Chưa bao giờ sẽ ở trước mặt baba tùy tiện, sau khi Lạc Thư tắm xong lập tức trở về phòng c*̉a mình, suy nghĩ lung tung cả nửa ngày nghi vấn khó giải baba đối với mình chán ghét đến như thế nào, cho đến khi bé ngoan Lạc Thư lấy ra bộ sách giáo khoa đã gần hai tuần đã chưa xem, bắt đầu ôn tập bài học.Một năm mới bắt đầu, một năm này cậu nhất định phải cố gắng, lấy thành tích tốt để baba không bị mất mặt. Dĩ nhiên, Lạc Thư biết loại ý nghĩa này chỉ dành cho mình.Yuuki: Chương sau có chút thịt ai hóng hông???
Edit: Yuuki Titan
(Mừng bài post thứ 200 c*̉a nhà ^^)
Mấy ngày kế tiếp, Lạc Thư giống như nằm mơ. Baba vẫn như c*̃ đối với cậu thập phần lãnh đạm, nhưng lại thuê đầu bếp phụ ba bữa ăn cho cậu theo lời c*̉a bác sĩ, mà thời gian y ở nhà so với trước đây còn nhiều hơn. Có thể thường xuyên gặp được baba, điều này làm cho Lạc Thư rất vui vẻ, nghĩ cho dù bệnh đau bao tửu phát tác đau đến chết đi sống lại c*̃ng không hề gì.
Nhưng cuộc sống như thế không kéo dài được bao lâu, khoảng giữa tuần, Lạc Thư phát hiện baba tùy rằng ở nhà nhưng vẫn ở trong thư phòng không ra, qua vài ngày, baba bắt đầu chậm rãi giảm thiểu thời gian ở nhà. Phát hiện này khiến tâm tư c*̉a Lạc Thư vừa mới đứng lên một lần nữa lại hạ xuống, c*̃ng không dám bởi vì không đói bụng mà không ăn gì, mỗi lần đều cưỡng bách cậu ăn một lượng thức ăn nhất định. Cậu c*̃ng không muốn gây phiền phức cho baba vì chính mình.
Ngày hôm nay Lạc Dữ Thừa không có trở về nhà ăn cơm, Lạc Thư dùng cả một buổi sáng dọn dẹp nhà cửa trừ thư phòng c*̉a Lạc Dữ Thừa từ trên xuống dưới từ trong ra ngoài đều quét tước sạch sẽ. Cơm trưa tùy tiện ăn một chút gì đó do đầu bếp làm, sau đó trở về phòng chuẩn bị tắm rửa phóng đi một thân mệt nhọc sau khi làm việc nhà. Cầm quần áo và đồ dùng hằng ngày đã được giặt sạch sẽ đi vào phòng tắm, mở vòi sen, lại nghe “Đinh” một tiếng, chỗ nối ống nước với vòi sen đã bị tách ra, lại phát hiện con ốc gắn ở chỗ nối tiếp đã không thấy đâu. Tìm cả nửa ngày trên sàn nhà phòng tắm c*̃ng không thấy đâu, Lạc Thư bất đắc dĩ lấy khắn tắm bao lấy nửa người dưới, ôm quần áo đi ra khỏi phòng tắm. Trong nhà, trừ phòng tắm trong phòng c*̉a cậu ra, c*̃ng chỉ còn lại cái ở trong phòng baba.
Lạc Thư cầm quần áo c*̀ng một cái rổ nhỏ đựng dầu gội và sữa tắm đi đến căn phòng c*̉a Lạc Dữ Thừa. Ngoài trừ dọn dẹp, bình thường Lạc Thư c*̃ng không có đi vào phòng c*̉a baba, bởi vì baba dường như rất không vui khi có người xâm phạm vào khu vực c*̉a mình. Ngày hôm nay vừa vặn baba không có ở nhà, Lạc Thư mượn cơ hội này để có thể được tắm trong phòng tắm c*̉a baba, có cảm giác được gần với baba hơn một chút.
Không có gõ cửa mà trực tiếp mở rộng cửa đi vào phòng c*̉a baba, khi Lạc Thư nhìn đến thân ảnh to cao đang khẽ động cà-vạt trên ghế salon lập tức hoàn toàn cứng ngắc, đã làm sai chuyện lập tức nhanh chóng cui đầu muốn rời khỏi phòng, nhưng Lạc Dữ Thừa đã phát hiện ra sự có mặt c*̉a cậu.
“Ngươi đang làm gì?” Thanh âm âm trầm thường ngày hôm nay có chút tối, nhưng bên trong lại ẩn hàm sự không vui không chút nào thay đổi.
“Xin lỗi baba, con không biết baba đã trở về … Vòi sen phòng tắm bị hư … Con chỉ muốn mượn phòng tắm một chút … ” Thanh âm giải thích ngày càng thấp, Lạc Thư không dám ngẩng đầu nhìn sắc mặt c*̉a baba.
“Muốn tắm rửa thì nói từ lúc đi vào” Bỏ lại một câu, Lạc Dữ Thừa trực tiếp lướt qua Lạc đang đứng ở cửa, đi xuống lầu dưới.
Thẳng cho đến khi nghe được âm thanh cửa tủ lạnh bị mới Lạc Thư mới tỉnh hồn lại, nhanh chóng chạy vào phòng tắm. Baba cho phép cậu dùng phòn tắm c*̉a baba, có phải hay không liền đổi mặt, kỳ thực baba đối với cậu c*̃ng không có chán ghét cậu sâu như vậy?
Chưa bao giờ sẽ ở trước mặt baba tùy tiện, sau khi Lạc Thư tắm xong lập tức trở về phòng c*̉a mình, suy nghĩ lung tung cả nửa ngày nghi vấn khó giải baba đối với mình chán ghét đến như thế nào, cho đến khi bé ngoan Lạc Thư lấy ra bộ sách giáo khoa đã gần hai tuần đã chưa xem, bắt đầu ôn tập bài học.
Một năm mới bắt đầu, một năm này cậu nhất định phải cố gắng, lấy thành tích tốt để baba không bị mất mặt. Dĩ nhiên, Lạc Thư biết loại ý nghĩa này chỉ dành cho mình.
Yuuki: Chương sau có chút thịt ai hóng hông???
Song LạcTác giả: Trạch Nữ Giác LạcTruyện Đam Mỹ, Truyện Ngược, Truyện SủngEdit: Yuuki Titan Sáng sớm ngày hôm nay cậu theo thhường lệ chạy ra bên ngoài mua vài túi thức ăn lớn, hào hứng về nhà, bắt đầu chuẩn bị từ chín giờ sáng tới năm giờ chiều, cuối c*̀ng đem bàn gỗ tròn trong nhà bày đầy. Liếc nhìn đồng hồ báo thức, năm giờ ba mươi phút. Người kia sáu giờ mới về đến nhà. Vì vậy cậu vội vàng đi về phòng, tẩy đi mùi dầu mỡ trên người, ngoan ngoãn ngồi trên ghế sa lon, chờ người kia về nhà. Cây kim ngắn trên đồng hồ báo thức đang chuyển sang số chín bằng chữ La Mã ( bản gốc là số Á Rập), đồ ăn trên cái bang gỗ tròn c*̃ng đã không còn nhìn thấy sương trắng bốc lên. Cậu hơi cúi đầu, trong mắt vẫn là không nhịn được hiện lên một tia bi thương. Dạ dày bởi vì đói quá độ mà âm ỷ đau, cậu lại hoàn toàn không đói bụng, lui vào một góc trên ghế sa lon, đầu chôn sâu vào giữa. “Cạch.” Không biết đã qua bao lâu từ huyền quan truyền đến một thanh âm rất nhỏ. Trong phòng một… Edit: Yuuki Titan(Mừng bài post thứ 200 c*̉a nhà ^^)Mấy ngày kế tiếp, Lạc Thư giống như nằm mơ. Baba vẫn như c*̃ đối với cậu thập phần lãnh đạm, nhưng lại thuê đầu bếp phụ ba bữa ăn cho cậu theo lời c*̉a bác sĩ, mà thời gian y ở nhà so với trước đây còn nhiều hơn. Có thể thường xuyên gặp được baba, điều này làm cho Lạc Thư rất vui vẻ, nghĩ cho dù bệnh đau bao tửu phát tác đau đến chết đi sống lại c*̃ng không hề gì.Nhưng cuộc sống như thế không kéo dài được bao lâu, khoảng giữa tuần, Lạc Thư phát hiện baba tùy rằng ở nhà nhưng vẫn ở trong thư phòng không ra, qua vài ngày, baba bắt đầu chậm rãi giảm thiểu thời gian ở nhà. Phát hiện này khiến tâm tư c*̉a Lạc Thư vừa mới đứng lên một lần nữa lại hạ xuống, c*̃ng không dám bởi vì không đói bụng mà không ăn gì, mỗi lần đều cưỡng bách cậu ăn một lượng thức ăn nhất định. Cậu c*̃ng không muốn gây phiền phức cho baba vì chính mình.Ngày hôm nay Lạc Dữ Thừa không có trở về nhà ăn cơm, Lạc Thư dùng cả một buổi sáng dọn dẹp nhà cửa trừ thư phòng c*̉a Lạc Dữ Thừa từ trên xuống dưới từ trong ra ngoài đều quét tước sạch sẽ. Cơm trưa tùy tiện ăn một chút gì đó do đầu bếp làm, sau đó trở về phòng chuẩn bị tắm rửa phóng đi một thân mệt nhọc sau khi làm việc nhà. Cầm quần áo và đồ dùng hằng ngày đã được giặt sạch sẽ đi vào phòng tắm, mở vòi sen, lại nghe “Đinh” một tiếng, chỗ nối ống nước với vòi sen đã bị tách ra, lại phát hiện con ốc gắn ở chỗ nối tiếp đã không thấy đâu. Tìm cả nửa ngày trên sàn nhà phòng tắm c*̃ng không thấy đâu, Lạc Thư bất đắc dĩ lấy khắn tắm bao lấy nửa người dưới, ôm quần áo đi ra khỏi phòng tắm. Trong nhà, trừ phòng tắm trong phòng c*̉a cậu ra, c*̃ng chỉ còn lại cái ở trong phòng baba.Lạc Thư cầm quần áo c*̀ng một cái rổ nhỏ đựng dầu gội và sữa tắm đi đến căn phòng c*̉a Lạc Dữ Thừa. Ngoài trừ dọn dẹp, bình thường Lạc Thư c*̃ng không có đi vào phòng c*̉a baba, bởi vì baba dường như rất không vui khi có người xâm phạm vào khu vực c*̉a mình. Ngày hôm nay vừa vặn baba không có ở nhà, Lạc Thư mượn cơ hội này để có thể được tắm trong phòng tắm c*̉a baba, có cảm giác được gần với baba hơn một chút.Không có gõ cửa mà trực tiếp mở rộng cửa đi vào phòng c*̉a baba, khi Lạc Thư nhìn đến thân ảnh to cao đang khẽ động cà-vạt trên ghế salon lập tức hoàn toàn cứng ngắc, đã làm sai chuyện lập tức nhanh chóng cui đầu muốn rời khỏi phòng, nhưng Lạc Dữ Thừa đã phát hiện ra sự có mặt c*̉a cậu.“Ngươi đang làm gì?” Thanh âm âm trầm thường ngày hôm nay có chút tối, nhưng bên trong lại ẩn hàm sự không vui không chút nào thay đổi.“Xin lỗi baba, con không biết baba đã trở về … Vòi sen phòng tắm bị hư … Con chỉ muốn mượn phòng tắm một chút … ” Thanh âm giải thích ngày càng thấp, Lạc Thư không dám ngẩng đầu nhìn sắc mặt c*̉a baba.“Muốn tắm rửa thì nói từ lúc đi vào” Bỏ lại một câu, Lạc Dữ Thừa trực tiếp lướt qua Lạc đang đứng ở cửa, đi xuống lầu dưới.Thẳng cho đến khi nghe được âm thanh cửa tủ lạnh bị mới Lạc Thư mới tỉnh hồn lại, nhanh chóng chạy vào phòng tắm. Baba cho phép cậu dùng phòn tắm c*̉a baba, có phải hay không liền đổi mặt, kỳ thực baba đối với cậu c*̃ng không có chán ghét cậu sâu như vậy?Chưa bao giờ sẽ ở trước mặt baba tùy tiện, sau khi Lạc Thư tắm xong lập tức trở về phòng c*̉a mình, suy nghĩ lung tung cả nửa ngày nghi vấn khó giải baba đối với mình chán ghét đến như thế nào, cho đến khi bé ngoan Lạc Thư lấy ra bộ sách giáo khoa đã gần hai tuần đã chưa xem, bắt đầu ôn tập bài học.Một năm mới bắt đầu, một năm này cậu nhất định phải cố gắng, lấy thành tích tốt để baba không bị mất mặt. Dĩ nhiên, Lạc Thư biết loại ý nghĩa này chỉ dành cho mình.Yuuki: Chương sau có chút thịt ai hóng hông???