Tác giả:

Trong một không gian tối đen như mực, thiếu nữ một thân áo trắng cứ thế ngồi thẫn thờ. Máu đỏ thấm đẫm hết một nữa, tuy nhìn vào thật quỷ dị nhưng lại mang một nét đẹp mê người. "Cô tỉnh rồi" Trong không gian ấy lại có một âm thanh thánh thót vang lên. Cô gái nãy giờ vẫn ngồi thẫn thờ, đôi mắt không có tiêu cự dần phục hồi lại chút độ sáng. Cô lẵng lặng ngẫn đầu lên nhìn chằm chằm vào một chỗ đang hội tụ ánh sáng trong không gian tối đen. Một bóng dáng mỏng manh hiện ra, toả ra từng đợt sáng nhè nhẹ. Một cô gái có mái tóc dài tới thắt lưng, đôi mắt hạnh to trông thật đẹp mắt. Mang theo vẽ ngây thơ, như chưa từng trãi đời. Nhưng lại toả ra nồng đậm ưu thương. "Cô có vẽ bình tĩnh hơn tôi tưởng." Trong vầng sáng phát ra âm thanh khẽ thở dài, nhưng cũng chẳng có ai hồi âm lại cả. Cứ thế không gian lại im lặng lạ thường. Tiếp tục mãi vẫn không phải là cách hay, cô gái trong vầng sáng lại tiếp tuc lên tiếng. " Cô chắc biết bản thân mình chết rồi nhỉ, cô biết tại sao mình lại ở đây không?"…

Chương 42: Cuộc gọi

Nữ Phụ Đa Nhân CáchTác giả: Alain_NeiTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ PhụTrong một không gian tối đen như mực, thiếu nữ một thân áo trắng cứ thế ngồi thẫn thờ. Máu đỏ thấm đẫm hết một nữa, tuy nhìn vào thật quỷ dị nhưng lại mang một nét đẹp mê người. "Cô tỉnh rồi" Trong không gian ấy lại có một âm thanh thánh thót vang lên. Cô gái nãy giờ vẫn ngồi thẫn thờ, đôi mắt không có tiêu cự dần phục hồi lại chút độ sáng. Cô lẵng lặng ngẫn đầu lên nhìn chằm chằm vào một chỗ đang hội tụ ánh sáng trong không gian tối đen. Một bóng dáng mỏng manh hiện ra, toả ra từng đợt sáng nhè nhẹ. Một cô gái có mái tóc dài tới thắt lưng, đôi mắt hạnh to trông thật đẹp mắt. Mang theo vẽ ngây thơ, như chưa từng trãi đời. Nhưng lại toả ra nồng đậm ưu thương. "Cô có vẽ bình tĩnh hơn tôi tưởng." Trong vầng sáng phát ra âm thanh khẽ thở dài, nhưng cũng chẳng có ai hồi âm lại cả. Cứ thế không gian lại im lặng lạ thường. Tiếp tục mãi vẫn không phải là cách hay, cô gái trong vầng sáng lại tiếp tuc lên tiếng. " Cô chắc biết bản thân mình chết rồi nhỉ, cô biết tại sao mình lại ở đây không?"… " Đã rõ!"Nghe xong mỗi người báo cáo, Đông An gật đầu thoã mãn. Đúng là đồng đội tốt, Thế Tư thay mặt cô quản lí hắc bang Florida, Viết Uy là chuyên gia máy tính, Linh Ưu Ly quản lí công ty Ulth trên thị trường với thật nhiều chi nhánh và lĩnh vực Tổng hợp.Bỏ qua khoảng thời gian đầu phải nhờ tới Lạc Tranh, hay hai chị em La Mi với Tề Đông thì giờ có thể tự lập hết mọi chuyện. Khoảng thời gian cực khổ mà cô bỏ ra cũng thật là đáng giá mà." Reng... Reng... Reng..."Ngay tại lúc Đông An đang tưởng niệm thì điện thoại lại reo lên, cầm điện thoại, cô hơi nhướng mày. Nhìn qua dãy số cô không bắt máy ngay, đó là một dãy số lạ, người biết được số cô không nhiều nên hơi kì.Vẫn là Linh Ưu Ly nhanh ý." Nghe thử đi, biết đâu người quen."Đông An gật đầu xong nhấc máy nghe.[ Ngày 17 về, ăn bận đàng hoàng đừng làm mất mặt tao.]Từ phía đầu dây bên kia, một tiếng quát thật to, ồn ào truyền tới. Đông An nhíu mày, thật thô lỗ và bất lịch sự, cho dù có lộn số thì cũng khiến cô thấy khó chịu, cô hỏi lại." Ai vậy?"Nhưng khiến cô hơi bất ngờ khi nghe được đáp án, một người mà cô sít chút nữa thì quên.[ Ngay cả cha mày cũng quên, thứ con bất hiếu, mất mặt tao. Mày cứ nhớ ngày 17 cút về đây cho tao.]Tút... Tút... Tút...Tiếng quát vừa dứt thì Đông An cũng chẳng buồn trả lời, cứ thế cô cúp máy cái rụp. Đưa tay tháo sim ra, Đông An bẽ nó làm đôi, vứt vào sọt rác. Cô quay sang nói với Viết Uy." Cậu đổi sim mới hộ tớ, tớ quên tại sao lại sài sim cũ cho ruồi mũi tùy tiện đều gọi được cơ chứ."Viết Uy cầm lấy điện thoại của Đông An nói." Để đó tớ lo, nhưng ai vậy? Thấy cậu không được vui lắm."Linh Ưu Ly cùng Thế Tư cũng quay sang nhìn chằm chằm, Đông An nhếch mép nói." Người cha cực phẩm."Linh Ưu Ly nghe xong tức giận hỏi." Thằng cha khốn nạn đó gọi cậu làm gì?"Đông An uống một ngụm trà thog dong nói." Ngày 17 có tại đó."" Chắc chắn là không có gì tốt lành rồi, em có tính quay về không?"Thế Tư hỏi.

" Đã rõ!"

Nghe xong mỗi người báo cáo, Đông An gật đầu thoã mãn. Đúng là đồng đội tốt, Thế Tư thay mặt cô quản lí hắc bang Florida, Viết Uy là chuyên gia máy tính, Linh Ưu Ly quản lí công ty Ulth trên thị trường với thật nhiều chi nhánh và lĩnh vực Tổng hợp.

Bỏ qua khoảng thời gian đầu phải nhờ tới Lạc Tranh, hay hai chị em La Mi với Tề Đông thì giờ có thể tự lập hết mọi chuyện. Khoảng thời gian cực khổ mà cô bỏ ra cũng thật là đáng giá mà.

" Reng... Reng... Reng..."

Ngay tại lúc Đông An đang tưởng niệm thì điện thoại lại reo lên, cầm điện thoại, cô hơi nhướng mày. Nhìn qua dãy số cô không bắt máy ngay, đó là một dãy số lạ, người biết được số cô không nhiều nên hơi kì.

Vẫn là Linh Ưu Ly nhanh ý.

" Nghe thử đi, biết đâu người quen."

Đông An gật đầu xong nhấc máy nghe.

[ Ngày 17 về, ăn bận đàng hoàng đừng làm mất mặt tao.]

Từ phía đầu dây bên kia, một tiếng quát thật to, ồn ào truyền tới. Đông An nhíu mày, thật thô lỗ và bất lịch sự, cho dù có lộn số thì cũng khiến cô thấy khó chịu, cô hỏi lại.

" Ai vậy?"

Nhưng khiến cô hơi bất ngờ khi nghe được đáp án, một người mà cô sít chút nữa thì quên.

[ Ngay cả cha mày cũng quên, thứ con bất hiếu, mất mặt tao. Mày cứ nhớ ngày 17 cút về đây cho tao.]

Tút... Tút... Tút...

Tiếng quát vừa dứt thì Đông An cũng chẳng buồn trả lời, cứ thế cô cúp máy cái rụp. Đưa tay tháo sim ra, Đông An bẽ nó làm đôi, vứt vào sọt rác. Cô quay sang nói với Viết Uy.

" Cậu đổi sim mới hộ tớ, tớ quên tại sao lại sài sim cũ cho ruồi mũi tùy tiện đều gọi được cơ chứ."

Viết Uy cầm lấy điện thoại của Đông An nói.

" Để đó tớ lo, nhưng ai vậy? Thấy cậu không được vui lắm."

Linh Ưu Ly cùng Thế Tư cũng quay sang nhìn chằm chằm, Đông An nhếch mép nói.

" Người cha cực phẩm."

Linh Ưu Ly nghe xong tức giận hỏi.

" Thằng cha khốn nạn đó gọi cậu làm gì?"

Đông An uống một ngụm trà thog dong nói.

" Ngày 17 có tại đó."

" Chắc chắn là không có gì tốt lành rồi, em có tính quay về không?"

Thế Tư hỏi.

Nữ Phụ Đa Nhân CáchTác giả: Alain_NeiTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ PhụTrong một không gian tối đen như mực, thiếu nữ một thân áo trắng cứ thế ngồi thẫn thờ. Máu đỏ thấm đẫm hết một nữa, tuy nhìn vào thật quỷ dị nhưng lại mang một nét đẹp mê người. "Cô tỉnh rồi" Trong không gian ấy lại có một âm thanh thánh thót vang lên. Cô gái nãy giờ vẫn ngồi thẫn thờ, đôi mắt không có tiêu cự dần phục hồi lại chút độ sáng. Cô lẵng lặng ngẫn đầu lên nhìn chằm chằm vào một chỗ đang hội tụ ánh sáng trong không gian tối đen. Một bóng dáng mỏng manh hiện ra, toả ra từng đợt sáng nhè nhẹ. Một cô gái có mái tóc dài tới thắt lưng, đôi mắt hạnh to trông thật đẹp mắt. Mang theo vẽ ngây thơ, như chưa từng trãi đời. Nhưng lại toả ra nồng đậm ưu thương. "Cô có vẽ bình tĩnh hơn tôi tưởng." Trong vầng sáng phát ra âm thanh khẽ thở dài, nhưng cũng chẳng có ai hồi âm lại cả. Cứ thế không gian lại im lặng lạ thường. Tiếp tục mãi vẫn không phải là cách hay, cô gái trong vầng sáng lại tiếp tuc lên tiếng. " Cô chắc biết bản thân mình chết rồi nhỉ, cô biết tại sao mình lại ở đây không?"… " Đã rõ!"Nghe xong mỗi người báo cáo, Đông An gật đầu thoã mãn. Đúng là đồng đội tốt, Thế Tư thay mặt cô quản lí hắc bang Florida, Viết Uy là chuyên gia máy tính, Linh Ưu Ly quản lí công ty Ulth trên thị trường với thật nhiều chi nhánh và lĩnh vực Tổng hợp.Bỏ qua khoảng thời gian đầu phải nhờ tới Lạc Tranh, hay hai chị em La Mi với Tề Đông thì giờ có thể tự lập hết mọi chuyện. Khoảng thời gian cực khổ mà cô bỏ ra cũng thật là đáng giá mà." Reng... Reng... Reng..."Ngay tại lúc Đông An đang tưởng niệm thì điện thoại lại reo lên, cầm điện thoại, cô hơi nhướng mày. Nhìn qua dãy số cô không bắt máy ngay, đó là một dãy số lạ, người biết được số cô không nhiều nên hơi kì.Vẫn là Linh Ưu Ly nhanh ý." Nghe thử đi, biết đâu người quen."Đông An gật đầu xong nhấc máy nghe.[ Ngày 17 về, ăn bận đàng hoàng đừng làm mất mặt tao.]Từ phía đầu dây bên kia, một tiếng quát thật to, ồn ào truyền tới. Đông An nhíu mày, thật thô lỗ và bất lịch sự, cho dù có lộn số thì cũng khiến cô thấy khó chịu, cô hỏi lại." Ai vậy?"Nhưng khiến cô hơi bất ngờ khi nghe được đáp án, một người mà cô sít chút nữa thì quên.[ Ngay cả cha mày cũng quên, thứ con bất hiếu, mất mặt tao. Mày cứ nhớ ngày 17 cút về đây cho tao.]Tút... Tút... Tút...Tiếng quát vừa dứt thì Đông An cũng chẳng buồn trả lời, cứ thế cô cúp máy cái rụp. Đưa tay tháo sim ra, Đông An bẽ nó làm đôi, vứt vào sọt rác. Cô quay sang nói với Viết Uy." Cậu đổi sim mới hộ tớ, tớ quên tại sao lại sài sim cũ cho ruồi mũi tùy tiện đều gọi được cơ chứ."Viết Uy cầm lấy điện thoại của Đông An nói." Để đó tớ lo, nhưng ai vậy? Thấy cậu không được vui lắm."Linh Ưu Ly cùng Thế Tư cũng quay sang nhìn chằm chằm, Đông An nhếch mép nói." Người cha cực phẩm."Linh Ưu Ly nghe xong tức giận hỏi." Thằng cha khốn nạn đó gọi cậu làm gì?"Đông An uống một ngụm trà thog dong nói." Ngày 17 có tại đó."" Chắc chắn là không có gì tốt lành rồi, em có tính quay về không?"Thế Tư hỏi.

Chương 42: Cuộc gọi