Hôm nay là ngày đầu tiên cô đi học tại Học viện KC, còn trước kia, cô học ở trường PMT á. Cô diện trên người bộ đồng phục áo trắng, váy đỏ và cà vạt cũng màu đỏ để tượng trưng cho lòng nhiệt huyết của tuổi trẻ. Tóc dài ngang lưng được cô buộc gọn và đơn giản. Mang thêm một đôi giày bata trắng năng động, khoác lên vai cái ba lô tinh nghịch càng tăng lên vẻ đẹp kiều diễm nhưng tinh khôi của cô. Cô đứng trước gương, đọc lại một lần bài diễn văn cho lưu loát ( bả làm như đi dự hội nghị á) xong xuôi cô mới bước xuống nhà ăn cơm. Bàn ăn được bày sẵn, chén đũa sẵn sàng cho cô “mần thịt” mấy món ăn ưa thích. Bên trái cô, một cô gái khả ái nhu mì khẽ xới cơm cho cô một chén thật đầy rồi cúi đầu, 2 tay cung kính đưa chén cơm cho cô. Cô cầm lấy cái chén, mày hơi nhíu lại: -Đâu phải là chị không biết tính em? Em đã nói bao nhiêu lần rồi… Cô còn chưa nói xong, cô gái ấy mặt mày xám lại, vội vàng giải thích: -Tôi xin lỗi cô, đại tiểu thư! Nhưng mà cô là chủ, tôi là tớ, tôi thật sự không thể -Không…
Chương 12: Có phải là người tốt?
Vợ Hờ Của Tổng TàiTác giả: kaibakingsTruyện Ngôn TìnhHôm nay là ngày đầu tiên cô đi học tại Học viện KC, còn trước kia, cô học ở trường PMT á. Cô diện trên người bộ đồng phục áo trắng, váy đỏ và cà vạt cũng màu đỏ để tượng trưng cho lòng nhiệt huyết của tuổi trẻ. Tóc dài ngang lưng được cô buộc gọn và đơn giản. Mang thêm một đôi giày bata trắng năng động, khoác lên vai cái ba lô tinh nghịch càng tăng lên vẻ đẹp kiều diễm nhưng tinh khôi của cô. Cô đứng trước gương, đọc lại một lần bài diễn văn cho lưu loát ( bả làm như đi dự hội nghị á) xong xuôi cô mới bước xuống nhà ăn cơm. Bàn ăn được bày sẵn, chén đũa sẵn sàng cho cô “mần thịt” mấy món ăn ưa thích. Bên trái cô, một cô gái khả ái nhu mì khẽ xới cơm cho cô một chén thật đầy rồi cúi đầu, 2 tay cung kính đưa chén cơm cho cô. Cô cầm lấy cái chén, mày hơi nhíu lại: -Đâu phải là chị không biết tính em? Em đã nói bao nhiêu lần rồi… Cô còn chưa nói xong, cô gái ấy mặt mày xám lại, vội vàng giải thích: -Tôi xin lỗi cô, đại tiểu thư! Nhưng mà cô là chủ, tôi là tớ, tôi thật sự không thể -Không… -Anh là ai?-cô ôn nhu cất tiếng hỏi-Tôi là người mà em phải phục vụ tối đêm nay-tôi cũng ôn nhu không kém đáp lại lời côCô gái này quả thực rất xinh xắn, đôi mắt mở to tròn vô cùng đáng yêu lại trong veo như có nước, quả thực là diễm lệ vô cùng. Giọng nói cô gái này thanh tao ủy mị, tôi sắp chết ngất vì yêu rồi a!-Phục vụ?-cô khẽ chớp đôi mắtTôi gật đầu vô cùng hoành tráng-Tôi đâu phải là nhân viên phục vụ?Phụt....Cô gái này là ngốc thật hay giả ngốc đây? Cô ta, ngay cả phục vụ cũng không biết là phục vụ cái gì mà cũng dám vào đây bán thân sao? Thật đáng nghi ngờ mà.-Em không phải vào đây bán thân?-Anh có ngốc không? Thân thể con người, nói bán là bán à?-Chứ em vào đây làm gì?-Ủa mà đây là ở đâu vậy?Cạn lời------------Hạn hán lời-------------Bộ em là người từ trên sao Hỏa xuống à? Ai lấy cắp đĩa bay của em hay sao mà em còn chưa về hành tinh hả?-Tên điên này, ai dám ăn cắp đĩa bay của tôi chứ? Có anh bắt cóc tôi thì có mà còn ở đó giả bộ-Bắt cóc?-Chứ nếu anh không phải là người bắt cóc tôi thì sao tôi lại ở cạnh anh?-Haizz, tôn trọng tôi 1 chút đi, tôi sẽ đưa em ra khỏi đây, trả em về lại hành tinh của emTôi hiểu ra mọi chuyện rồi. Đại loại như là cô bé này bị bắt cóc, sau đó bọn bắt cóc tống tiền, lấy tiền chuộc xong chúng không trả con tin mà bán cô bé vào động m** d*m, tình cờ ông chủ quán bar muốn tặng mấy cô gái gà cho tôi mà tôi không thích, nghĩ là cô bé này có thể khiến tôi muốn cô nên mới mua lại rồi đem vào đây cho tôi. Và tôi sẽ.... Không biết là tôi có nên cảm ơn đám bắt cóc đó không nhỉ?>_
-Anh là ai?-cô ôn nhu cất tiếng hỏi
-Tôi là người mà em phải phục vụ tối đêm nay-tôi cũng ôn nhu không kém đáp lại lời cô
Cô gái này quả thực rất xinh xắn, đôi mắt mở to tròn vô cùng đáng yêu lại trong veo như có nước, quả thực là diễm lệ vô cùng. Giọng nói cô gái này thanh tao ủy mị, tôi sắp chết ngất vì yêu rồi a!
-Phục vụ?-cô khẽ chớp đôi mắt
Tôi gật đầu vô cùng hoành tráng
-Tôi đâu phải là nhân viên phục vụ?
Phụt....
Cô gái này là ngốc thật hay giả ngốc đây? Cô ta, ngay cả phục vụ cũng không biết là phục vụ cái gì mà cũng dám vào đây bán thân sao? Thật đáng nghi ngờ mà.
-Em không phải vào đây bán thân?
-Anh có ngốc không? Thân thể con người, nói bán là bán à?
-Chứ em vào đây làm gì?
-Ủa mà đây là ở đâu vậy?
Cạn lời------------
Hạn hán lời------------
-Bộ em là người từ trên sao Hỏa xuống à? Ai lấy cắp đĩa bay của em hay sao mà em còn chưa về hành tinh hả?
-Tên điên này, ai dám ăn cắp đĩa bay của tôi chứ? Có anh bắt cóc tôi thì có mà còn ở đó giả bộ
-Bắt cóc?
-Chứ nếu anh không phải là người bắt cóc tôi thì sao tôi lại ở cạnh anh?
-Haizz, tôn trọng tôi 1 chút đi, tôi sẽ đưa em ra khỏi đây, trả em về lại hành tinh của em
Tôi hiểu ra mọi chuyện rồi. Đại loại như là cô bé này bị bắt cóc, sau đó bọn bắt cóc tống tiền, lấy tiền chuộc xong chúng không trả con tin mà bán cô bé vào động m** d*m, tình cờ ông chủ quán bar muốn tặng mấy cô gái gà cho tôi mà tôi không thích, nghĩ là cô bé này có thể khiến tôi muốn cô nên mới mua lại rồi đem vào đây cho tôi. Và tôi sẽ.... Không biết là tôi có nên cảm ơn đám bắt cóc đó không nhỉ?
>_
Vợ Hờ Của Tổng TàiTác giả: kaibakingsTruyện Ngôn TìnhHôm nay là ngày đầu tiên cô đi học tại Học viện KC, còn trước kia, cô học ở trường PMT á. Cô diện trên người bộ đồng phục áo trắng, váy đỏ và cà vạt cũng màu đỏ để tượng trưng cho lòng nhiệt huyết của tuổi trẻ. Tóc dài ngang lưng được cô buộc gọn và đơn giản. Mang thêm một đôi giày bata trắng năng động, khoác lên vai cái ba lô tinh nghịch càng tăng lên vẻ đẹp kiều diễm nhưng tinh khôi của cô. Cô đứng trước gương, đọc lại một lần bài diễn văn cho lưu loát ( bả làm như đi dự hội nghị á) xong xuôi cô mới bước xuống nhà ăn cơm. Bàn ăn được bày sẵn, chén đũa sẵn sàng cho cô “mần thịt” mấy món ăn ưa thích. Bên trái cô, một cô gái khả ái nhu mì khẽ xới cơm cho cô một chén thật đầy rồi cúi đầu, 2 tay cung kính đưa chén cơm cho cô. Cô cầm lấy cái chén, mày hơi nhíu lại: -Đâu phải là chị không biết tính em? Em đã nói bao nhiêu lần rồi… Cô còn chưa nói xong, cô gái ấy mặt mày xám lại, vội vàng giải thích: -Tôi xin lỗi cô, đại tiểu thư! Nhưng mà cô là chủ, tôi là tớ, tôi thật sự không thể -Không… -Anh là ai?-cô ôn nhu cất tiếng hỏi-Tôi là người mà em phải phục vụ tối đêm nay-tôi cũng ôn nhu không kém đáp lại lời côCô gái này quả thực rất xinh xắn, đôi mắt mở to tròn vô cùng đáng yêu lại trong veo như có nước, quả thực là diễm lệ vô cùng. Giọng nói cô gái này thanh tao ủy mị, tôi sắp chết ngất vì yêu rồi a!-Phục vụ?-cô khẽ chớp đôi mắtTôi gật đầu vô cùng hoành tráng-Tôi đâu phải là nhân viên phục vụ?Phụt....Cô gái này là ngốc thật hay giả ngốc đây? Cô ta, ngay cả phục vụ cũng không biết là phục vụ cái gì mà cũng dám vào đây bán thân sao? Thật đáng nghi ngờ mà.-Em không phải vào đây bán thân?-Anh có ngốc không? Thân thể con người, nói bán là bán à?-Chứ em vào đây làm gì?-Ủa mà đây là ở đâu vậy?Cạn lời------------Hạn hán lời-------------Bộ em là người từ trên sao Hỏa xuống à? Ai lấy cắp đĩa bay của em hay sao mà em còn chưa về hành tinh hả?-Tên điên này, ai dám ăn cắp đĩa bay của tôi chứ? Có anh bắt cóc tôi thì có mà còn ở đó giả bộ-Bắt cóc?-Chứ nếu anh không phải là người bắt cóc tôi thì sao tôi lại ở cạnh anh?-Haizz, tôn trọng tôi 1 chút đi, tôi sẽ đưa em ra khỏi đây, trả em về lại hành tinh của emTôi hiểu ra mọi chuyện rồi. Đại loại như là cô bé này bị bắt cóc, sau đó bọn bắt cóc tống tiền, lấy tiền chuộc xong chúng không trả con tin mà bán cô bé vào động m** d*m, tình cờ ông chủ quán bar muốn tặng mấy cô gái gà cho tôi mà tôi không thích, nghĩ là cô bé này có thể khiến tôi muốn cô nên mới mua lại rồi đem vào đây cho tôi. Và tôi sẽ.... Không biết là tôi có nên cảm ơn đám bắt cóc đó không nhỉ?>_