Hôm nay là ngày đầu tiên cô đi học tại Học viện KC, còn trước kia, cô học ở trường PMT á. Cô diện trên người bộ đồng phục áo trắng, váy đỏ và cà vạt cũng màu đỏ để tượng trưng cho lòng nhiệt huyết của tuổi trẻ. Tóc dài ngang lưng được cô buộc gọn và đơn giản. Mang thêm một đôi giày bata trắng năng động, khoác lên vai cái ba lô tinh nghịch càng tăng lên vẻ đẹp kiều diễm nhưng tinh khôi của cô. Cô đứng trước gương, đọc lại một lần bài diễn văn cho lưu loát ( bả làm như đi dự hội nghị á) xong xuôi cô mới bước xuống nhà ăn cơm. Bàn ăn được bày sẵn, chén đũa sẵn sàng cho cô “mần thịt” mấy món ăn ưa thích. Bên trái cô, một cô gái khả ái nhu mì khẽ xới cơm cho cô một chén thật đầy rồi cúi đầu, 2 tay cung kính đưa chén cơm cho cô. Cô cầm lấy cái chén, mày hơi nhíu lại: -Đâu phải là chị không biết tính em? Em đã nói bao nhiêu lần rồi… Cô còn chưa nói xong, cô gái ấy mặt mày xám lại, vội vàng giải thích: -Tôi xin lỗi cô, đại tiểu thư! Nhưng mà cô là chủ, tôi là tớ, tôi thật sự không thể -Không…
Chương 37
Vợ Hờ Của Tổng TàiTác giả: kaibakingsTruyện Ngôn TìnhHôm nay là ngày đầu tiên cô đi học tại Học viện KC, còn trước kia, cô học ở trường PMT á. Cô diện trên người bộ đồng phục áo trắng, váy đỏ và cà vạt cũng màu đỏ để tượng trưng cho lòng nhiệt huyết của tuổi trẻ. Tóc dài ngang lưng được cô buộc gọn và đơn giản. Mang thêm một đôi giày bata trắng năng động, khoác lên vai cái ba lô tinh nghịch càng tăng lên vẻ đẹp kiều diễm nhưng tinh khôi của cô. Cô đứng trước gương, đọc lại một lần bài diễn văn cho lưu loát ( bả làm như đi dự hội nghị á) xong xuôi cô mới bước xuống nhà ăn cơm. Bàn ăn được bày sẵn, chén đũa sẵn sàng cho cô “mần thịt” mấy món ăn ưa thích. Bên trái cô, một cô gái khả ái nhu mì khẽ xới cơm cho cô một chén thật đầy rồi cúi đầu, 2 tay cung kính đưa chén cơm cho cô. Cô cầm lấy cái chén, mày hơi nhíu lại: -Đâu phải là chị không biết tính em? Em đã nói bao nhiêu lần rồi… Cô còn chưa nói xong, cô gái ấy mặt mày xám lại, vội vàng giải thích: -Tôi xin lỗi cô, đại tiểu thư! Nhưng mà cô là chủ, tôi là tớ, tôi thật sự không thể -Không… Anh bước đến bên cô, nhẹ nhàng ôm thân ảnh nhỏ nhắn ấy vào lòng.-Hạ Hạ, cậu ta rất cần được nghỉ ngơi.Cô cố sức dãy dụa, nước mắt càng lúc càng nhiều như dòng xuân triều ngập tràn không dứt.-Tại anh, cũng tại vì anh mà Vũ mới....tôi hận...hận anh suốt cuộc đời này!!!!Anh giữ chặt khuôn mặt nhỏ, hôn mạnh vào cánh môi anh đào....vẫn hương vị như ngày nào chỉ có điều nước mắt làm cho nụ hôn trở nên mặn chát.-Nghe lời anh, cậu ta cũng không muốn em như vậy.Kiệt sức, cô ngất xỉu khiến anh lo lắng khôn cùng. Bế cô lên, nhẹ như một đứa trẻ khiến anh đau xót.Đám tang của Đình Lam Vũ thu hút rất nhiều cánh nhà báo đến săm soi tin tức, thế mà anh vẫn không ngại cùng cô thân mật mặc kệ bọn họ có viết nhăng viết cuội.Công ty Hoàn Cầu của Đình Lam Vũ ngày càng tuột dốc do không có người đứng đầu. Họ hàng 2 bên, các cổ đông lớn thi nhau tranh giành. Cục diện ngày càng nghiêm trọng.Anh âm thầm thu mua cổ phiếu, cơ hội lớn này...không thể bỏ lỡ.
Anh bước đến bên cô, nhẹ nhàng ôm thân ảnh nhỏ nhắn ấy vào lòng.
-Hạ Hạ, cậu ta rất cần được nghỉ ngơi.
Cô cố sức dãy dụa, nước mắt càng lúc càng nhiều như dòng xuân triều ngập tràn không dứt.
-Tại anh, cũng tại vì anh mà Vũ mới....tôi hận...hận anh suốt cuộc đời này!!!!
Anh giữ chặt khuôn mặt nhỏ, hôn mạnh vào cánh môi anh đào....vẫn hương vị như ngày nào chỉ có điều nước mắt làm cho nụ hôn trở nên mặn chát.
-Nghe lời anh, cậu ta cũng không muốn em như vậy.
Kiệt sức, cô ngất xỉu khiến anh lo lắng khôn cùng. Bế cô lên, nhẹ như một đứa trẻ khiến anh đau xót.
Đám tang của Đình Lam Vũ thu hút rất nhiều cánh nhà báo đến săm soi tin tức, thế mà anh vẫn không ngại cùng cô thân mật mặc kệ bọn họ có viết nhăng viết cuội.
Công ty Hoàn Cầu của Đình Lam Vũ ngày càng tuột dốc do không có người đứng đầu. Họ hàng 2 bên, các cổ đông lớn thi nhau tranh giành. Cục diện ngày càng nghiêm trọng.
Anh âm thầm thu mua cổ phiếu, cơ hội lớn này...không thể bỏ lỡ.
Vợ Hờ Của Tổng TàiTác giả: kaibakingsTruyện Ngôn TìnhHôm nay là ngày đầu tiên cô đi học tại Học viện KC, còn trước kia, cô học ở trường PMT á. Cô diện trên người bộ đồng phục áo trắng, váy đỏ và cà vạt cũng màu đỏ để tượng trưng cho lòng nhiệt huyết của tuổi trẻ. Tóc dài ngang lưng được cô buộc gọn và đơn giản. Mang thêm một đôi giày bata trắng năng động, khoác lên vai cái ba lô tinh nghịch càng tăng lên vẻ đẹp kiều diễm nhưng tinh khôi của cô. Cô đứng trước gương, đọc lại một lần bài diễn văn cho lưu loát ( bả làm như đi dự hội nghị á) xong xuôi cô mới bước xuống nhà ăn cơm. Bàn ăn được bày sẵn, chén đũa sẵn sàng cho cô “mần thịt” mấy món ăn ưa thích. Bên trái cô, một cô gái khả ái nhu mì khẽ xới cơm cho cô một chén thật đầy rồi cúi đầu, 2 tay cung kính đưa chén cơm cho cô. Cô cầm lấy cái chén, mày hơi nhíu lại: -Đâu phải là chị không biết tính em? Em đã nói bao nhiêu lần rồi… Cô còn chưa nói xong, cô gái ấy mặt mày xám lại, vội vàng giải thích: -Tôi xin lỗi cô, đại tiểu thư! Nhưng mà cô là chủ, tôi là tớ, tôi thật sự không thể -Không… Anh bước đến bên cô, nhẹ nhàng ôm thân ảnh nhỏ nhắn ấy vào lòng.-Hạ Hạ, cậu ta rất cần được nghỉ ngơi.Cô cố sức dãy dụa, nước mắt càng lúc càng nhiều như dòng xuân triều ngập tràn không dứt.-Tại anh, cũng tại vì anh mà Vũ mới....tôi hận...hận anh suốt cuộc đời này!!!!Anh giữ chặt khuôn mặt nhỏ, hôn mạnh vào cánh môi anh đào....vẫn hương vị như ngày nào chỉ có điều nước mắt làm cho nụ hôn trở nên mặn chát.-Nghe lời anh, cậu ta cũng không muốn em như vậy.Kiệt sức, cô ngất xỉu khiến anh lo lắng khôn cùng. Bế cô lên, nhẹ như một đứa trẻ khiến anh đau xót.Đám tang của Đình Lam Vũ thu hút rất nhiều cánh nhà báo đến săm soi tin tức, thế mà anh vẫn không ngại cùng cô thân mật mặc kệ bọn họ có viết nhăng viết cuội.Công ty Hoàn Cầu của Đình Lam Vũ ngày càng tuột dốc do không có người đứng đầu. Họ hàng 2 bên, các cổ đông lớn thi nhau tranh giành. Cục diện ngày càng nghiêm trọng.Anh âm thầm thu mua cổ phiếu, cơ hội lớn này...không thể bỏ lỡ.