Tác giả:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Bệnh viện X Trong 1 phòng vip của bệnh viện có một cô gái đang nằm ngủ trên giường bệnh. Cô lim dim mắt tỉnh giấc. Đập vào mắt cô đầu tiên là trần nhà màu trắng, điều đó không có gì quan trọng nhưng cô chợt nhận ra trần nhà của mình không có màu trắng mà phải là màu tím - đó cũng là màu yêu thích của cô. Với lại xung quanh phòng này lại nồng nặc mùi thuốc. Cạch Tiếng cửa mở phát ra làm cô hồi thần lại. Nhìn ra ngoài cửa cô thấy một người phụ nữ trung niên ăn vận đơn giản nhưng vẫn toát lên vẻ sang trọng. Bà có một khuôn mặt rất đẹp và dịu dàng dù quanh khoé mắt đã có vài nếp nhăn. Nhìn vào bà cô thấy rất có thiện cảm. -Kiều nhi con đã tỉnh rồi sao?- Bỗng bà ngạc nhiên kêu lên. " Mình tên là Trần Lệ Băng mà, sao bác ấy gọi mình là Kiều nhi?!?" -Bác ơi chắc bác nhầm cháu với ai rồi, tên cháu là Trần Lệ Băng chứ có phải là Kiều nhi gì đâu ạ! -Con bé này bị sao thế…

Chương 39

Xuyên Vào Phế Vật Nữ PhụTác giả: dao1233003, Anh ĐàoTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Bệnh viện X Trong 1 phòng vip của bệnh viện có một cô gái đang nằm ngủ trên giường bệnh. Cô lim dim mắt tỉnh giấc. Đập vào mắt cô đầu tiên là trần nhà màu trắng, điều đó không có gì quan trọng nhưng cô chợt nhận ra trần nhà của mình không có màu trắng mà phải là màu tím - đó cũng là màu yêu thích của cô. Với lại xung quanh phòng này lại nồng nặc mùi thuốc. Cạch Tiếng cửa mở phát ra làm cô hồi thần lại. Nhìn ra ngoài cửa cô thấy một người phụ nữ trung niên ăn vận đơn giản nhưng vẫn toát lên vẻ sang trọng. Bà có một khuôn mặt rất đẹp và dịu dàng dù quanh khoé mắt đã có vài nếp nhăn. Nhìn vào bà cô thấy rất có thiện cảm. -Kiều nhi con đã tỉnh rồi sao?- Bỗng bà ngạc nhiên kêu lên. " Mình tên là Trần Lệ Băng mà, sao bác ấy gọi mình là Kiều nhi?!?" -Bác ơi chắc bác nhầm cháu với ai rồi, tên cháu là Trần Lệ Băng chứ có phải là Kiều nhi gì đâu ạ! -Con bé này bị sao thế… -Đừng...Trong xe là bầu không khí đầy ám muội, có một đôi trai gái đang hôn nhau thắm thiếtChu Minh Viễn thò tay vào trong áo cô, n*n b*p hai khỏa gò bồng trắng trẻo, tay còn lại thì ôm bờ lưng thon nhỏ, ép sát cô vào người mình để Chu Kiều Nhi có thể cảm nhận rõ ràng sự chiếm hữu của anh mãnh liệt như thế nào.Chu Minh Viễn m*n tr*n từng nơi trên người Chu Kiều Nhi, để lại những dấu hôn hồng. Cô che miệng thật chặt, không muốn để bản thân phát ra những âm thanh dâm mỹChu Minh Viễn cười nhẹ, xé toạc quần áo cô ra. Anh đưa ngón giữa vào âm đ*o của cô, đưa ra đưa vào bắt chước động tác l*m t*nh. Từ một ngón anh liền cho thêm hai, ba, bốn ngón vào. Càng ngày tay càng di chuyển nhanh và dứt khoát hơn, khiến cô không kìm được mà r*n r*.-A! Nhanh hơn nữa! Mạnh hơn!!Lúc sau khi Chu Kiều Nhi chuẩn bị đến cao trào thì Chu Minh Viễn dừng lại, từ từ bỏ tay ra.-Không, đừng rút ra mà!-cô năn nỉ, không kiểm soát được lời nói của mình-Muốn thì tự lên-anh cười khoái trá.-Anh...!-Chu Kiều Nhi đỏ mặt đánh nhẹ mấy cái vào người Chu Minh ViễnCô xấu hổ nhìn chỗ đó của anh rồi từ từ c** th*t l*ng và khoá quần. Chu Kiều Nhi kéo chiếc q**n l*t nam xuống, từ bên trong bật ra côn th*t thô to, dài đầy gân guốc.Đây là lần đầu tiên cô chứng kiến chỗ đó của đàn ông rõ ràng đến vậy, thật sự rất khác so với tưởng tượng.Chu Kiều Nhi ngồi vào đùi anh, thân nhẹ nhàng đi xuống, h** h***t ôm trọn d**ng v*t rồi cô bắt đầu nhấp lên xuốngMột lúc sau Chu Kiều Nhi mệt mỏi nhưng vẫn chưa thấy thỏa mãn, nhìn anh bằng ánh mắt cầu xin nhưng Chu Minh Viễn chỉ tựa lưng vào ghế, mắt nhắm nghiền, môi hơi nhếch lên mỉm cười-Anh...-Em phải nói gì, hả?-...Làm ơn.-Rõ ràng hơn!-...Làm ơn hãy thao em-Em nói gì? Anh không nghe thấy.Chu Kiều Nhi nhắm chặt mắt,miệng hét-Làm ơn hãy thao em!!!-Theo ý em-nói rồi anh đẩy cô xuống ghế, thân đè lênChu Minh Viễn banh chân cô ra thật rộng rồi nhắm thẳng trượt vào đụng trúng điểm G-A!Anh bắt đầu ra vào bằng tốc độ kinh người khiến thân Chu Kiều Nhi liên tục nẩy lên, đầu đụng vào ghế mấy lầnLúc đầu cô cảm giác rất thoải mái nhưng một lúc lâu sau thì không thể chịu được nữa vì anh quá dai sức và mạnh mẽ-Chậm...chậm thôi!!!-Đây là sự trừng phạt của anh vì em đã bỏ nhà suốt năm năm nay, ngoan ngoãn mà nhận lấy điCô bây giờ mới hiểu ra là mình đang bị lừa, tức giận đánh mấy cái vào ngực anh.-Anh hai chết tiệt!!!Vừa mới nói sau, cô bị anh đâm mạnh liên tục vào trong t* c*ng-A...Không...Đừng mà...aHai người vận động kịch liệt khiến xe rung lắc dữ dội, nhiều người đi ngang qua đều nhìn lại và thì thầm với nhau.Vương Hạo Nhiên dựa vào tường, nhìn chiếc xe bằng ánh mắt muốn giết người-Được lắm Chu Kiều Nhi, rồi em sẽ biết...-sau đó bỏ đi

-Đừng...

Trong xe là bầu không khí đầy ám muội, có một đôi trai gái đang hôn nhau thắm thiết

Chu Minh Viễn thò tay vào trong áo cô, n*n b*p hai khỏa gò bồng trắng trẻo, tay còn lại thì ôm bờ lưng thon nhỏ, ép sát cô vào người mình để Chu Kiều Nhi có thể cảm nhận rõ ràng sự chiếm hữu của anh mãnh liệt như thế nào.

Chu Minh Viễn m*n tr*n từng nơi trên người Chu Kiều Nhi, để lại những dấu hôn hồng. Cô che miệng thật chặt, không muốn để bản thân phát ra những âm thanh dâm mỹ

Chu Minh Viễn cười nhẹ, xé toạc quần áo cô ra. Anh đưa ngón giữa vào âm đ*o của cô, đưa ra đưa vào bắt chước động tác l*m t*nh. Từ một ngón anh liền cho thêm hai, ba, bốn ngón vào. Càng ngày tay càng di chuyển nhanh và dứt khoát hơn, khiến cô không kìm được mà r*n r*.

-A! Nhanh hơn nữa! Mạnh hơn!!

Lúc sau khi Chu Kiều Nhi chuẩn bị đến cao trào thì Chu Minh Viễn dừng lại, từ từ bỏ tay ra.

-Không, đừng rút ra mà!-cô năn nỉ, không kiểm soát được lời nói của mình

-Muốn thì tự lên-anh cười khoái trá.

-Anh...!-Chu Kiều Nhi đỏ mặt đánh nhẹ mấy cái vào người Chu Minh Viễn

Cô xấu hổ nhìn chỗ đó của anh rồi từ từ c** th*t l*ng và khoá quần. Chu Kiều Nhi kéo chiếc q**n l*t nam xuống, từ bên trong bật ra côn th*t thô to, dài đầy gân guốc.

Đây là lần đầu tiên cô chứng kiến chỗ đó của đàn ông rõ ràng đến vậy, thật sự rất khác so với tưởng tượng.

Chu Kiều Nhi ngồi vào đùi anh, thân nhẹ nhàng đi xuống, h** h***t ôm trọn d**ng v*t rồi cô bắt đầu nhấp lên xuống

Một lúc sau Chu Kiều Nhi mệt mỏi nhưng vẫn chưa thấy thỏa mãn, nhìn anh bằng ánh mắt cầu xin nhưng Chu Minh Viễn chỉ tựa lưng vào ghế, mắt nhắm nghiền, môi hơi nhếch lên mỉm cười

-Anh...

-Em phải nói gì, hả?

-...Làm ơn.

-Rõ ràng hơn!

-...Làm ơn hãy thao em

-Em nói gì? Anh không nghe thấy.

Chu Kiều Nhi nhắm chặt mắt,miệng hét

-Làm ơn hãy thao em!!!

-Theo ý em-nói rồi anh đẩy cô xuống ghế, thân đè lên

Chu Minh Viễn banh chân cô ra thật rộng rồi nhắm thẳng trượt vào đụng trúng điểm G

-A!

Anh bắt đầu ra vào bằng tốc độ kinh người khiến thân Chu Kiều Nhi liên tục nẩy lên, đầu đụng vào ghế mấy lần

Lúc đầu cô cảm giác rất thoải mái nhưng một lúc lâu sau thì không thể chịu được nữa vì anh quá dai sức và mạnh mẽ

-Chậm...chậm thôi!!!

-Đây là sự trừng phạt của anh vì em đã bỏ nhà suốt năm năm nay, ngoan ngoãn mà nhận lấy đi

Cô bây giờ mới hiểu ra là mình đang bị lừa, tức giận đánh mấy cái vào ngực anh.

-Anh hai chết tiệt!!!

Vừa mới nói sau, cô bị anh đâm mạnh liên tục vào trong t* c*ng

-A...Không...Đừng mà...a

Hai người vận động kịch liệt khiến xe rung lắc dữ dội, nhiều người đi ngang qua đều nhìn lại và thì thầm với nhau.

Vương Hạo Nhiên dựa vào tường, nhìn chiếc xe bằng ánh mắt muốn giết người

-Được lắm Chu Kiều Nhi, rồi em sẽ biết...-sau đó bỏ đi

Xuyên Vào Phế Vật Nữ PhụTác giả: dao1233003, Anh ĐàoTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Bệnh viện X Trong 1 phòng vip của bệnh viện có một cô gái đang nằm ngủ trên giường bệnh. Cô lim dim mắt tỉnh giấc. Đập vào mắt cô đầu tiên là trần nhà màu trắng, điều đó không có gì quan trọng nhưng cô chợt nhận ra trần nhà của mình không có màu trắng mà phải là màu tím - đó cũng là màu yêu thích của cô. Với lại xung quanh phòng này lại nồng nặc mùi thuốc. Cạch Tiếng cửa mở phát ra làm cô hồi thần lại. Nhìn ra ngoài cửa cô thấy một người phụ nữ trung niên ăn vận đơn giản nhưng vẫn toát lên vẻ sang trọng. Bà có một khuôn mặt rất đẹp và dịu dàng dù quanh khoé mắt đã có vài nếp nhăn. Nhìn vào bà cô thấy rất có thiện cảm. -Kiều nhi con đã tỉnh rồi sao?- Bỗng bà ngạc nhiên kêu lên. " Mình tên là Trần Lệ Băng mà, sao bác ấy gọi mình là Kiều nhi?!?" -Bác ơi chắc bác nhầm cháu với ai rồi, tên cháu là Trần Lệ Băng chứ có phải là Kiều nhi gì đâu ạ! -Con bé này bị sao thế… -Đừng...Trong xe là bầu không khí đầy ám muội, có một đôi trai gái đang hôn nhau thắm thiếtChu Minh Viễn thò tay vào trong áo cô, n*n b*p hai khỏa gò bồng trắng trẻo, tay còn lại thì ôm bờ lưng thon nhỏ, ép sát cô vào người mình để Chu Kiều Nhi có thể cảm nhận rõ ràng sự chiếm hữu của anh mãnh liệt như thế nào.Chu Minh Viễn m*n tr*n từng nơi trên người Chu Kiều Nhi, để lại những dấu hôn hồng. Cô che miệng thật chặt, không muốn để bản thân phát ra những âm thanh dâm mỹChu Minh Viễn cười nhẹ, xé toạc quần áo cô ra. Anh đưa ngón giữa vào âm đ*o của cô, đưa ra đưa vào bắt chước động tác l*m t*nh. Từ một ngón anh liền cho thêm hai, ba, bốn ngón vào. Càng ngày tay càng di chuyển nhanh và dứt khoát hơn, khiến cô không kìm được mà r*n r*.-A! Nhanh hơn nữa! Mạnh hơn!!Lúc sau khi Chu Kiều Nhi chuẩn bị đến cao trào thì Chu Minh Viễn dừng lại, từ từ bỏ tay ra.-Không, đừng rút ra mà!-cô năn nỉ, không kiểm soát được lời nói của mình-Muốn thì tự lên-anh cười khoái trá.-Anh...!-Chu Kiều Nhi đỏ mặt đánh nhẹ mấy cái vào người Chu Minh ViễnCô xấu hổ nhìn chỗ đó của anh rồi từ từ c** th*t l*ng và khoá quần. Chu Kiều Nhi kéo chiếc q**n l*t nam xuống, từ bên trong bật ra côn th*t thô to, dài đầy gân guốc.Đây là lần đầu tiên cô chứng kiến chỗ đó của đàn ông rõ ràng đến vậy, thật sự rất khác so với tưởng tượng.Chu Kiều Nhi ngồi vào đùi anh, thân nhẹ nhàng đi xuống, h** h***t ôm trọn d**ng v*t rồi cô bắt đầu nhấp lên xuốngMột lúc sau Chu Kiều Nhi mệt mỏi nhưng vẫn chưa thấy thỏa mãn, nhìn anh bằng ánh mắt cầu xin nhưng Chu Minh Viễn chỉ tựa lưng vào ghế, mắt nhắm nghiền, môi hơi nhếch lên mỉm cười-Anh...-Em phải nói gì, hả?-...Làm ơn.-Rõ ràng hơn!-...Làm ơn hãy thao em-Em nói gì? Anh không nghe thấy.Chu Kiều Nhi nhắm chặt mắt,miệng hét-Làm ơn hãy thao em!!!-Theo ý em-nói rồi anh đẩy cô xuống ghế, thân đè lênChu Minh Viễn banh chân cô ra thật rộng rồi nhắm thẳng trượt vào đụng trúng điểm G-A!Anh bắt đầu ra vào bằng tốc độ kinh người khiến thân Chu Kiều Nhi liên tục nẩy lên, đầu đụng vào ghế mấy lầnLúc đầu cô cảm giác rất thoải mái nhưng một lúc lâu sau thì không thể chịu được nữa vì anh quá dai sức và mạnh mẽ-Chậm...chậm thôi!!!-Đây là sự trừng phạt của anh vì em đã bỏ nhà suốt năm năm nay, ngoan ngoãn mà nhận lấy điCô bây giờ mới hiểu ra là mình đang bị lừa, tức giận đánh mấy cái vào ngực anh.-Anh hai chết tiệt!!!Vừa mới nói sau, cô bị anh đâm mạnh liên tục vào trong t* c*ng-A...Không...Đừng mà...aHai người vận động kịch liệt khiến xe rung lắc dữ dội, nhiều người đi ngang qua đều nhìn lại và thì thầm với nhau.Vương Hạo Nhiên dựa vào tường, nhìn chiếc xe bằng ánh mắt muốn giết người-Được lắm Chu Kiều Nhi, rồi em sẽ biết...-sau đó bỏ đi

Chương 39