*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Bệnh viện X Trong 1 phòng vip của bệnh viện có một cô gái đang nằm ngủ trên giường bệnh. Cô lim dim mắt tỉnh giấc. Đập vào mắt cô đầu tiên là trần nhà màu trắng, điều đó không có gì quan trọng nhưng cô chợt nhận ra trần nhà của mình không có màu trắng mà phải là màu tím - đó cũng là màu yêu thích của cô. Với lại xung quanh phòng này lại nồng nặc mùi thuốc. Cạch Tiếng cửa mở phát ra làm cô hồi thần lại. Nhìn ra ngoài cửa cô thấy một người phụ nữ trung niên ăn vận đơn giản nhưng vẫn toát lên vẻ sang trọng. Bà có một khuôn mặt rất đẹp và dịu dàng dù quanh khoé mắt đã có vài nếp nhăn. Nhìn vào bà cô thấy rất có thiện cảm. -Kiều nhi con đã tỉnh rồi sao?- Bỗng bà ngạc nhiên kêu lên. " Mình tên là Trần Lệ Băng mà, sao bác ấy gọi mình là Kiều nhi?!?" -Bác ơi chắc bác nhầm cháu với ai rồi, tên cháu là Trần Lệ Băng chứ có phải là Kiều nhi gì đâu ạ! -Con bé này bị sao thế…
Chương 52: Scandal
Xuyên Vào Phế Vật Nữ PhụTác giả: dao1233003, Anh ĐàoTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Bệnh viện X Trong 1 phòng vip của bệnh viện có một cô gái đang nằm ngủ trên giường bệnh. Cô lim dim mắt tỉnh giấc. Đập vào mắt cô đầu tiên là trần nhà màu trắng, điều đó không có gì quan trọng nhưng cô chợt nhận ra trần nhà của mình không có màu trắng mà phải là màu tím - đó cũng là màu yêu thích của cô. Với lại xung quanh phòng này lại nồng nặc mùi thuốc. Cạch Tiếng cửa mở phát ra làm cô hồi thần lại. Nhìn ra ngoài cửa cô thấy một người phụ nữ trung niên ăn vận đơn giản nhưng vẫn toát lên vẻ sang trọng. Bà có một khuôn mặt rất đẹp và dịu dàng dù quanh khoé mắt đã có vài nếp nhăn. Nhìn vào bà cô thấy rất có thiện cảm. -Kiều nhi con đã tỉnh rồi sao?- Bỗng bà ngạc nhiên kêu lên. " Mình tên là Trần Lệ Băng mà, sao bác ấy gọi mình là Kiều nhi?!?" -Bác ơi chắc bác nhầm cháu với ai rồi, tên cháu là Trần Lệ Băng chứ có phải là Kiều nhi gì đâu ạ! -Con bé này bị sao thế… - này, thấy không? Là diễn viên mới nổi đó!- vậy hả??? Có phải là nữ chính trong bộ phim rất ăn khách vừa qua-Phạm Bảo Trâm không?-Đúng rồi, bộ phim mà có nam vương Hàn Chung Anh đóng đó!-Cô ta cũng thật may mắn, mới vào nghề mà đã được đóng chung với "ông chồng quốc dân" của mọi phụ nữ!Phạm Bảo Trâm cười đầy tự tin, ném chìa khóa xe cho bảo vệ rồi sải bước vào công ty quản lí-Giữ cho cẩn thận nếu không có làm cả đời anh cũng không thể trả nổi một phần giá trị chiếc xe này đâuVùa vào ả liền mắt sáng rực nhìn về một phía rồi dáng vẻ thay đổi 360 độ thành thục nữ nhu mì chọc người thương tiếc. Bảo vệ nhìn thấy vậy liền cười khinh thầm cảm thán sự giả tạo của Phạm Bảo Trâm- Hàn Anh, anh xuống tận đây để đón em sao?Chu Hàn Anh cười như không cười xoa đầu ả, nhưng trong đáy mắt lại là một mảnh khinh bỉ nồng đậm nhìn thân hình Phạm Bảo Trâm đang áp sát vào người hắn-Em vui không?-Tất nhiên là vui rồi!!! -ả khoác tay anhNhững phụ nữ xung quanh đó thấy thế liền phóng ánh mắt hình viên đạn lườm Phạm Bảo Trâm.-Cô ta lại bám lấy anh ấy rồi kìa!-Chẳng lẽ hai người đó là một cặp???-Đùa sao? Nam thần của chúng ta không thể yêu loại phụ nữ tầm thường đó được, cô ta không xứng!!!Nghe những lời bàn tán càng rôm rả hơn, ả giương mắt đảo một lượt quanh công tyCó nhìn thì các cô cũng chẳng thể có được anh ấy đâu, anh ấy chính là của một mình Phạm Bảo Trâm này, ghen tị tiếp đi!Hàn Chung Anh nhìn thấy sự đắc ý không hề che giấu của ả liền không hề gì mà đổ thêm dầu vào lửa. Anh nắm chặt năm ngón tay ả, thủ thỉ bên tai Phạm Bảo Trâm-Anh có việc phải đi rồi, gặp lại sau.-Vâng-ả nũng nịu đỏ mặtHàn Chung Anh đi được một đoạn khá xa thì quay sang trợ lí-Lấy cho em cái khănQuản lí đi một lúc rồi quay lại đưa anh một xấp khăn giấy-Cảm à? Cậu còn nhiều lịch làm việc lắm. Làm nghệ sĩ phải biết giữ gìn sức khỏe chứ!-Em không bị cảm-Hàn Chung Anh chà lau bàn tay vừa mới nắm tay Phạm Bảo Trâm rồi vứt vào thùng rác gần đóĐồng thời anh cởi áo khoác ngoài đưa cho quản lí rồi đi trước-cho anh-Cậu ta bị sao vậy?- quản lí ngây ngườiSau ngày hôm đó, báo chí rộ lên tin nam vương màn ảnh-Hàn Chung Anh hẹn hò với diễn viên mới nổi-Phạm Bảo TrâmẢ nghiễm nhiên trở thành đối tượng bị tất cả chị em phụ nữ ghét.Qua mấy tháng nữa Chu Kiều Nhi được xuất viện, ngày hôm đó ai cũng bận rộn nên đều không đến đưa cô về được chỉ trừ một người mà cô không hề nghĩ đến-Tống Thiên Ân-Anh về đi, tôi tự bắt taxi là được, không phiền anh phải đến đón-Đừng cố chấp nữa, mau đi về nào-Anh cầm túi đựng đồ của Chu Kiều Nhi đi trước-Này, khoan đã! -Cô chạy đuổi theoCuối cùng Chu Kiều Nhi cũng vẫn phải ngồi trên xe của Tống Thiên ÂnAnh quay ra nhìn cô rồi sáp lại gần-Làm gì vậy?Khi hai người cách nhau chỉ còn vài xen ti mét thì Chu Kiều Nhi nghe một tiếng cạchHóa ra anh ta thắt cho cô cái dây an toàn!-----------------------Chương này hơi ngắn😕
- này, thấy không? Là diễn viên mới nổi đó!
- vậy hả??? Có phải là nữ chính trong bộ phim rất ăn khách vừa qua-Phạm Bảo Trâm không?
-Đúng rồi, bộ phim mà có nam vương Hàn Chung Anh đóng đó!
-Cô ta cũng thật may mắn, mới vào nghề mà đã được đóng chung với "ông chồng quốc dân" của mọi phụ nữ!
Phạm Bảo Trâm cười đầy tự tin, ném chìa khóa xe cho bảo vệ rồi sải bước vào công ty quản lí
-Giữ cho cẩn thận nếu không có làm cả đời anh cũng không thể trả nổi một phần giá trị chiếc xe này đâu
Vùa vào ả liền mắt sáng rực nhìn về một phía rồi dáng vẻ thay đổi 360 độ thành thục nữ nhu mì chọc người thương tiếc. Bảo vệ nhìn thấy vậy liền cười khinh thầm cảm thán sự giả tạo của Phạm Bảo Trâm
- Hàn Anh, anh xuống tận đây để đón em sao?
Chu Hàn Anh cười như không cười xoa đầu ả, nhưng trong đáy mắt lại là một mảnh khinh bỉ nồng đậm nhìn thân hình Phạm Bảo Trâm đang áp sát vào người hắn
-Em vui không?
-Tất nhiên là vui rồi!!! -ả khoác tay anh
Những phụ nữ xung quanh đó thấy thế liền phóng ánh mắt hình viên đạn lườm Phạm Bảo Trâm.
-Cô ta lại bám lấy anh ấy rồi kìa!
-Chẳng lẽ hai người đó là một cặp???
-Đùa sao? Nam thần của chúng ta không thể yêu loại phụ nữ tầm thường đó được, cô ta không xứng!!!
Nghe những lời bàn tán càng rôm rả hơn, ả giương mắt đảo một lượt quanh công ty
Có nhìn thì các cô cũng chẳng thể có được anh ấy đâu, anh ấy chính là của một mình Phạm Bảo Trâm này, ghen tị tiếp đi!
Hàn Chung Anh nhìn thấy sự đắc ý không hề che giấu của ả liền không hề gì mà đổ thêm dầu vào lửa. Anh nắm chặt năm ngón tay ả, thủ thỉ bên tai Phạm Bảo Trâm
-Anh có việc phải đi rồi, gặp lại sau.
-Vâng-ả nũng nịu đỏ mặt
Hàn Chung Anh đi được một đoạn khá xa thì quay sang trợ lí
-Lấy cho em cái khăn
Quản lí đi một lúc rồi quay lại đưa anh một xấp khăn giấy
-Cảm à? Cậu còn nhiều lịch làm việc lắm. Làm nghệ sĩ phải biết giữ gìn sức khỏe chứ!
-Em không bị cảm-Hàn Chung Anh chà lau bàn tay vừa mới nắm tay Phạm Bảo Trâm rồi vứt vào thùng rác gần đó
Đồng thời anh cởi áo khoác ngoài đưa cho quản lí rồi đi trước
-cho anh
-Cậu ta bị sao vậy?- quản lí ngây người
Sau ngày hôm đó, báo chí rộ lên tin nam vương màn ảnh-Hàn Chung Anh hẹn hò với diễn viên mới nổi-Phạm Bảo Trâm
Ả nghiễm nhiên trở thành đối tượng bị tất cả chị em phụ nữ ghét.
Qua mấy tháng nữa Chu Kiều Nhi được xuất viện, ngày hôm đó ai cũng bận rộn nên đều không đến đưa cô về được chỉ trừ một người mà cô không hề nghĩ đến-Tống Thiên Ân
-Anh về đi, tôi tự bắt taxi là được, không phiền anh phải đến đón
-Đừng cố chấp nữa, mau đi về nào-Anh cầm túi đựng đồ của Chu Kiều Nhi đi trước
-Này, khoan đã! -Cô chạy đuổi theo
Cuối cùng Chu Kiều Nhi cũng vẫn phải ngồi trên xe của Tống Thiên Ân
Anh quay ra nhìn cô rồi sáp lại gần
-Làm gì vậy?
Khi hai người cách nhau chỉ còn vài xen ti mét thì Chu Kiều Nhi nghe một tiếng cạch
Hóa ra anh ta thắt cho cô cái dây an toàn!
-----------------------
Chương này hơi ngắn😕
Xuyên Vào Phế Vật Nữ PhụTác giả: dao1233003, Anh ĐàoTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Bệnh viện X Trong 1 phòng vip của bệnh viện có một cô gái đang nằm ngủ trên giường bệnh. Cô lim dim mắt tỉnh giấc. Đập vào mắt cô đầu tiên là trần nhà màu trắng, điều đó không có gì quan trọng nhưng cô chợt nhận ra trần nhà của mình không có màu trắng mà phải là màu tím - đó cũng là màu yêu thích của cô. Với lại xung quanh phòng này lại nồng nặc mùi thuốc. Cạch Tiếng cửa mở phát ra làm cô hồi thần lại. Nhìn ra ngoài cửa cô thấy một người phụ nữ trung niên ăn vận đơn giản nhưng vẫn toát lên vẻ sang trọng. Bà có một khuôn mặt rất đẹp và dịu dàng dù quanh khoé mắt đã có vài nếp nhăn. Nhìn vào bà cô thấy rất có thiện cảm. -Kiều nhi con đã tỉnh rồi sao?- Bỗng bà ngạc nhiên kêu lên. " Mình tên là Trần Lệ Băng mà, sao bác ấy gọi mình là Kiều nhi?!?" -Bác ơi chắc bác nhầm cháu với ai rồi, tên cháu là Trần Lệ Băng chứ có phải là Kiều nhi gì đâu ạ! -Con bé này bị sao thế… - này, thấy không? Là diễn viên mới nổi đó!- vậy hả??? Có phải là nữ chính trong bộ phim rất ăn khách vừa qua-Phạm Bảo Trâm không?-Đúng rồi, bộ phim mà có nam vương Hàn Chung Anh đóng đó!-Cô ta cũng thật may mắn, mới vào nghề mà đã được đóng chung với "ông chồng quốc dân" của mọi phụ nữ!Phạm Bảo Trâm cười đầy tự tin, ném chìa khóa xe cho bảo vệ rồi sải bước vào công ty quản lí-Giữ cho cẩn thận nếu không có làm cả đời anh cũng không thể trả nổi một phần giá trị chiếc xe này đâuVùa vào ả liền mắt sáng rực nhìn về một phía rồi dáng vẻ thay đổi 360 độ thành thục nữ nhu mì chọc người thương tiếc. Bảo vệ nhìn thấy vậy liền cười khinh thầm cảm thán sự giả tạo của Phạm Bảo Trâm- Hàn Anh, anh xuống tận đây để đón em sao?Chu Hàn Anh cười như không cười xoa đầu ả, nhưng trong đáy mắt lại là một mảnh khinh bỉ nồng đậm nhìn thân hình Phạm Bảo Trâm đang áp sát vào người hắn-Em vui không?-Tất nhiên là vui rồi!!! -ả khoác tay anhNhững phụ nữ xung quanh đó thấy thế liền phóng ánh mắt hình viên đạn lườm Phạm Bảo Trâm.-Cô ta lại bám lấy anh ấy rồi kìa!-Chẳng lẽ hai người đó là một cặp???-Đùa sao? Nam thần của chúng ta không thể yêu loại phụ nữ tầm thường đó được, cô ta không xứng!!!Nghe những lời bàn tán càng rôm rả hơn, ả giương mắt đảo một lượt quanh công tyCó nhìn thì các cô cũng chẳng thể có được anh ấy đâu, anh ấy chính là của một mình Phạm Bảo Trâm này, ghen tị tiếp đi!Hàn Chung Anh nhìn thấy sự đắc ý không hề che giấu của ả liền không hề gì mà đổ thêm dầu vào lửa. Anh nắm chặt năm ngón tay ả, thủ thỉ bên tai Phạm Bảo Trâm-Anh có việc phải đi rồi, gặp lại sau.-Vâng-ả nũng nịu đỏ mặtHàn Chung Anh đi được một đoạn khá xa thì quay sang trợ lí-Lấy cho em cái khănQuản lí đi một lúc rồi quay lại đưa anh một xấp khăn giấy-Cảm à? Cậu còn nhiều lịch làm việc lắm. Làm nghệ sĩ phải biết giữ gìn sức khỏe chứ!-Em không bị cảm-Hàn Chung Anh chà lau bàn tay vừa mới nắm tay Phạm Bảo Trâm rồi vứt vào thùng rác gần đóĐồng thời anh cởi áo khoác ngoài đưa cho quản lí rồi đi trước-cho anh-Cậu ta bị sao vậy?- quản lí ngây ngườiSau ngày hôm đó, báo chí rộ lên tin nam vương màn ảnh-Hàn Chung Anh hẹn hò với diễn viên mới nổi-Phạm Bảo TrâmẢ nghiễm nhiên trở thành đối tượng bị tất cả chị em phụ nữ ghét.Qua mấy tháng nữa Chu Kiều Nhi được xuất viện, ngày hôm đó ai cũng bận rộn nên đều không đến đưa cô về được chỉ trừ một người mà cô không hề nghĩ đến-Tống Thiên Ân-Anh về đi, tôi tự bắt taxi là được, không phiền anh phải đến đón-Đừng cố chấp nữa, mau đi về nào-Anh cầm túi đựng đồ của Chu Kiều Nhi đi trước-Này, khoan đã! -Cô chạy đuổi theoCuối cùng Chu Kiều Nhi cũng vẫn phải ngồi trên xe của Tống Thiên ÂnAnh quay ra nhìn cô rồi sáp lại gần-Làm gì vậy?Khi hai người cách nhau chỉ còn vài xen ti mét thì Chu Kiều Nhi nghe một tiếng cạchHóa ra anh ta thắt cho cô cái dây an toàn!-----------------------Chương này hơi ngắn😕