- Thiếu chủ, vương gia ngài ấy đã xuất thành về nước rồi. Là một cung nữ vào bẩm báo, nữ tử thân y trắng toát thần thái thoát tục, không khác nào tiên nhân hạ phàm. Nàng quay người lại nhìn cung nữ, dung nhan khuynh thành nhưng ánh mắt đầy u buồn - Ngươi lui ra trước đi. Nô tì đó không nói gì lẳng lặng lui ra. Nàng nhẹ nhàng thanh tao bước tới chiếc bàn trên có một bức tranh vẽ nam nhân vô cùng tuấn mĩ và bên cạnh là một thanh đoản kiếm. Mắt nàng ngấn lệ nhìn nam tử trong tranh. - Mạc Phi Lâm, ta đã yêu chàng, tin vào tình yêu của chàng mà làm trái thiên mệnh nhưng cuối cùng trong lòng chàng ta vẫn không nặng bằng ngôi vị thái tử kia. Dù giờ có phải đánh đổi cả tính mạng ta cũng phải để mọi chuyện trở lại như cũ. Khuôn mặt kiều diễm đầy đau thương, Thiên Cẩm Vân giơ cao đoản kiếm mà đâm thẳng vào ngực, máu tươi chảy ra nhuộm lên y phục trắng như một bông hoa đỏ rực tuyệt đẹp. Trong hoàng cung Nam Hạ, hoàng đế ngồi trên ngài vàng cười lớn - một nụ cười gian sảo đầy tham vọng. Cuối cùng…
Chương 9: Đấu cờ
Quốc Bảo Thiên Hạ: Cẩm Đế PhiTác giả: tiểu sonTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không- Thiếu chủ, vương gia ngài ấy đã xuất thành về nước rồi. Là một cung nữ vào bẩm báo, nữ tử thân y trắng toát thần thái thoát tục, không khác nào tiên nhân hạ phàm. Nàng quay người lại nhìn cung nữ, dung nhan khuynh thành nhưng ánh mắt đầy u buồn - Ngươi lui ra trước đi. Nô tì đó không nói gì lẳng lặng lui ra. Nàng nhẹ nhàng thanh tao bước tới chiếc bàn trên có một bức tranh vẽ nam nhân vô cùng tuấn mĩ và bên cạnh là một thanh đoản kiếm. Mắt nàng ngấn lệ nhìn nam tử trong tranh. - Mạc Phi Lâm, ta đã yêu chàng, tin vào tình yêu của chàng mà làm trái thiên mệnh nhưng cuối cùng trong lòng chàng ta vẫn không nặng bằng ngôi vị thái tử kia. Dù giờ có phải đánh đổi cả tính mạng ta cũng phải để mọi chuyện trở lại như cũ. Khuôn mặt kiều diễm đầy đau thương, Thiên Cẩm Vân giơ cao đoản kiếm mà đâm thẳng vào ngực, máu tươi chảy ra nhuộm lên y phục trắng như một bông hoa đỏ rực tuyệt đẹp. Trong hoàng cung Nam Hạ, hoàng đế ngồi trên ngài vàng cười lớn - một nụ cười gian sảo đầy tham vọng. Cuối cùng… -Công tử- Mộng Y hét toáng lên,ai đứng đó cũng đều tròn mắt nhìn chủ tớ nhà này,đúng là kì lạ mà. Nô tài mà cũng có thể lớn tiếng với chủ nhân, vị công tử này đúng là dễ tính thật.-Được rồi,em xem chỗ kia sao lại đông người chen chúc thế.-Cẩm Vân vẫn một mực bỏ ngoài tai tay liên tục chỉ về phía lầu lớn khi,cô nhóc chỉ còn biết đứng thớ dài.-Nơi đó là Long Phụng lầu,ổ đó đang tổ chức thi đánh cờ nhằm chọn ra người giỏi nhất để đấu với sứ giả của Đại Mạc quốc.-Không biết phần thương là gì nhỉ?-Cẩm Vân tò mò hỏi.-Nghe nói người giỏi nhất sẽ được thưởng 50 vạn hoàng kim,nếu còn thắng cả sứ giả Đại Mạc còn được phong quan ban phủ lẫn ruộng đất.-50 vạn hoàng kim..Cẩm Vân sáng mắt,phủ đất hay chức quan gì gì đó nàng không quan tâm.nhưng cái 50 vạn hoàng kim đó thì là cơ hội hiếm có không thể bỏ qua được.Nàng liền một mạch phóng thẳng đến đó,trong khi Mộng Y vẫn ngây ngất chẳng hiểu gì nước mắt dàn dụa lẽo đẽo theo sau."chủ tử người sao lại chạy đi đâu vậy".Xe ngựa xa hoa của phủ thái tử dừng ngay trước Long Phụng lầu,tất cả đều dồn sự tập chung vào nó. Quả thực cuộc thi cờ lần này rất quan trọng với triều đình,ngay cả thái tử cao cao tại thương cũng phải hạ giá đến đây.Tả uý không biết xuất hiện từ lúc nào,giờ đã đứng trước xe Quân Lâm Uyển.-Điện hạ nô tài có chuyện cần bẩm báo.Quân Lâm uyển liền 1 thân cao quý lạnh lùng,ngạo nghễ bước ra.Tóc bạch kim nổi bật được cột cao,thân trường bào đen càng làm hắn thêm mấy phần tà mị,không chỉ nói nữ nhân mà ngay cả nam nhân cũng không ngoại lệ,ai cũng sững sờ trước dung nhan "khuynh thế chi dung " đó.Tả Uý liền đến gần nói thầm vào tai hắn,khoé miệng Quân Lâm Uyển liền vẽ ra một nét cười âm hiểm.Thiên Cẩm Vâm này đúng là làm hắn gặp hết bất ngờ này đến bất ngờ khác mà,để xem lần này sẽ là bất ngờ lớn gì đây.-Thừa tướng chúng ta cũng lên vào đó xem một chút chứ -Quân Lâm Uyển quay sang hỏi thừa tướng đang đứng cạnh.-Vậy để ta cho người vào thông báo.-không cần, ta muốn làm một người trong đó bất ngờ...-Hắn nói một cách nham hiểm, khiến thừa tướng đứng cạnh liền một mặt khó hiểu "thái tử rốt cục đang muốn giở trò gì đây".
-Công tử- Mộng Y hét toáng lên,ai đứng đó cũng đều tròn mắt nhìn chủ tớ nhà này,đúng là kì lạ mà. Nô tài mà cũng có thể lớn tiếng với chủ nhân, vị công tử này đúng là dễ tính thật.
-Được rồi,em xem chỗ kia sao lại đông người chen chúc thế.-Cẩm Vân vẫn một mực bỏ ngoài tai tay liên tục chỉ về phía lầu lớn khi,cô nhóc chỉ còn biết đứng thớ dài.
-Nơi đó là Long Phụng lầu,ổ đó đang tổ chức thi đánh cờ nhằm chọn ra người giỏi nhất để đấu với sứ giả của Đại Mạc quốc.
-Không biết phần thương là gì nhỉ?-Cẩm Vân tò mò hỏi.
-Nghe nói người giỏi nhất sẽ được thưởng 50 vạn hoàng kim,nếu còn thắng cả sứ giả Đại Mạc còn được phong quan ban phủ lẫn ruộng đất.
-50 vạn hoàng kim..
Cẩm Vân sáng mắt,phủ đất hay chức quan gì gì đó nàng không quan tâm.nhưng cái 50 vạn hoàng kim đó thì là cơ hội hiếm có không thể bỏ qua được.Nàng liền một mạch phóng thẳng đến đó,trong khi Mộng Y vẫn ngây ngất chẳng hiểu gì nước mắt dàn dụa lẽo đẽo theo sau."chủ tử người sao lại chạy đi đâu vậy".
Xe ngựa xa hoa của phủ thái tử dừng ngay trước Long Phụng lầu,tất cả đều dồn sự tập chung vào nó. Quả thực cuộc thi cờ lần này rất quan trọng với triều đình,ngay cả thái tử cao cao tại thương cũng phải hạ giá đến đây.
Tả uý không biết xuất hiện từ lúc nào,giờ đã đứng trước xe Quân Lâm Uyển.
-Điện hạ nô tài có chuyện cần bẩm báo.
Quân Lâm uyển liền 1 thân cao quý lạnh lùng,ngạo nghễ bước ra.Tóc bạch kim nổi bật được cột cao,thân trường bào đen càng làm hắn thêm mấy phần tà mị,không chỉ nói nữ nhân mà ngay cả nam nhân cũng không ngoại lệ,ai cũng sững sờ trước dung nhan "khuynh thế chi dung " đó.
Tả Uý liền đến gần nói thầm vào tai hắn,khoé miệng Quân Lâm Uyển liền vẽ ra một nét cười âm hiểm.Thiên Cẩm Vâm này đúng là làm hắn gặp hết bất ngờ này đến bất ngờ khác mà,để xem lần này sẽ là bất ngờ lớn gì đây.
-Thừa tướng chúng ta cũng lên vào đó xem một chút chứ -Quân Lâm Uyển quay sang hỏi thừa tướng đang đứng cạnh.
-Vậy để ta cho người vào thông báo.
-không cần, ta muốn làm một người trong đó bất ngờ...-Hắn nói một cách nham hiểm, khiến thừa tướng đứng cạnh liền một mặt khó hiểu "thái tử rốt cục đang muốn giở trò gì đây".
Quốc Bảo Thiên Hạ: Cẩm Đế PhiTác giả: tiểu sonTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không- Thiếu chủ, vương gia ngài ấy đã xuất thành về nước rồi. Là một cung nữ vào bẩm báo, nữ tử thân y trắng toát thần thái thoát tục, không khác nào tiên nhân hạ phàm. Nàng quay người lại nhìn cung nữ, dung nhan khuynh thành nhưng ánh mắt đầy u buồn - Ngươi lui ra trước đi. Nô tì đó không nói gì lẳng lặng lui ra. Nàng nhẹ nhàng thanh tao bước tới chiếc bàn trên có một bức tranh vẽ nam nhân vô cùng tuấn mĩ và bên cạnh là một thanh đoản kiếm. Mắt nàng ngấn lệ nhìn nam tử trong tranh. - Mạc Phi Lâm, ta đã yêu chàng, tin vào tình yêu của chàng mà làm trái thiên mệnh nhưng cuối cùng trong lòng chàng ta vẫn không nặng bằng ngôi vị thái tử kia. Dù giờ có phải đánh đổi cả tính mạng ta cũng phải để mọi chuyện trở lại như cũ. Khuôn mặt kiều diễm đầy đau thương, Thiên Cẩm Vân giơ cao đoản kiếm mà đâm thẳng vào ngực, máu tươi chảy ra nhuộm lên y phục trắng như một bông hoa đỏ rực tuyệt đẹp. Trong hoàng cung Nam Hạ, hoàng đế ngồi trên ngài vàng cười lớn - một nụ cười gian sảo đầy tham vọng. Cuối cùng… -Công tử- Mộng Y hét toáng lên,ai đứng đó cũng đều tròn mắt nhìn chủ tớ nhà này,đúng là kì lạ mà. Nô tài mà cũng có thể lớn tiếng với chủ nhân, vị công tử này đúng là dễ tính thật.-Được rồi,em xem chỗ kia sao lại đông người chen chúc thế.-Cẩm Vân vẫn một mực bỏ ngoài tai tay liên tục chỉ về phía lầu lớn khi,cô nhóc chỉ còn biết đứng thớ dài.-Nơi đó là Long Phụng lầu,ổ đó đang tổ chức thi đánh cờ nhằm chọn ra người giỏi nhất để đấu với sứ giả của Đại Mạc quốc.-Không biết phần thương là gì nhỉ?-Cẩm Vân tò mò hỏi.-Nghe nói người giỏi nhất sẽ được thưởng 50 vạn hoàng kim,nếu còn thắng cả sứ giả Đại Mạc còn được phong quan ban phủ lẫn ruộng đất.-50 vạn hoàng kim..Cẩm Vân sáng mắt,phủ đất hay chức quan gì gì đó nàng không quan tâm.nhưng cái 50 vạn hoàng kim đó thì là cơ hội hiếm có không thể bỏ qua được.Nàng liền một mạch phóng thẳng đến đó,trong khi Mộng Y vẫn ngây ngất chẳng hiểu gì nước mắt dàn dụa lẽo đẽo theo sau."chủ tử người sao lại chạy đi đâu vậy".Xe ngựa xa hoa của phủ thái tử dừng ngay trước Long Phụng lầu,tất cả đều dồn sự tập chung vào nó. Quả thực cuộc thi cờ lần này rất quan trọng với triều đình,ngay cả thái tử cao cao tại thương cũng phải hạ giá đến đây.Tả uý không biết xuất hiện từ lúc nào,giờ đã đứng trước xe Quân Lâm Uyển.-Điện hạ nô tài có chuyện cần bẩm báo.Quân Lâm uyển liền 1 thân cao quý lạnh lùng,ngạo nghễ bước ra.Tóc bạch kim nổi bật được cột cao,thân trường bào đen càng làm hắn thêm mấy phần tà mị,không chỉ nói nữ nhân mà ngay cả nam nhân cũng không ngoại lệ,ai cũng sững sờ trước dung nhan "khuynh thế chi dung " đó.Tả Uý liền đến gần nói thầm vào tai hắn,khoé miệng Quân Lâm Uyển liền vẽ ra một nét cười âm hiểm.Thiên Cẩm Vâm này đúng là làm hắn gặp hết bất ngờ này đến bất ngờ khác mà,để xem lần này sẽ là bất ngờ lớn gì đây.-Thừa tướng chúng ta cũng lên vào đó xem một chút chứ -Quân Lâm Uyển quay sang hỏi thừa tướng đang đứng cạnh.-Vậy để ta cho người vào thông báo.-không cần, ta muốn làm một người trong đó bất ngờ...-Hắn nói một cách nham hiểm, khiến thừa tướng đứng cạnh liền một mặt khó hiểu "thái tử rốt cục đang muốn giở trò gì đây".