Cuối xuân đầu hạ, khí hậu vô cùng dễ chịu. Thành Biện Kinh phồn hoa người người qua qua lại lại, các phố chợ là nơi tập trung của thương phẩm khắp nơi, cổ đổng (đồ cổ) hay hàng tạp hóa đều được mua bán, trong đó cũng bao gồm cả những nha hành (người môi giới) buôn người. Kiều Bảo Nhi mới vừa tròn mười ba cùng phụ mẫu từ một thôn nhỏ xa xôi đi tới kinh thành. Nó mở lớn mắt nhìn cảnh tượng náo nhiệt xung quanh, khi thì thấy người giàu có đi ngang qua, cách ăn mặc của họ đúng là rất khác so với đám người quê mùa nhà nó. Đời này nó chưa bao giờ thấy qua các cô nương xinh đẹp xuyên kim đái ngân (đeo đồ vàng, mang đồ bạc), trang sức trên đầu toàn là châu ngọc lung linh. Các cô nương ở thôn quê chỉ bện hai bím tóc trên đầu, đại thẩm ngay bên cạnh nhà nó thì lại búi hết tóc ra sau đầu. Nó ngẩng đầu nhìn tóc của nương (mẹ), chỉ dùng một cây trâm bằng gỗ vấn lên, trên mặt đầy mồ hôi, chốc chốc lại lấy tay áo chà lau. Khuôn mặt nương ngăm đen, không giống làn da trắng nõn của các cô nương trong…
Quyển 2 - Chương 1: Văn án
Yêm NôTác giả: Thiên Sứ JTruyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹCuối xuân đầu hạ, khí hậu vô cùng dễ chịu. Thành Biện Kinh phồn hoa người người qua qua lại lại, các phố chợ là nơi tập trung của thương phẩm khắp nơi, cổ đổng (đồ cổ) hay hàng tạp hóa đều được mua bán, trong đó cũng bao gồm cả những nha hành (người môi giới) buôn người. Kiều Bảo Nhi mới vừa tròn mười ba cùng phụ mẫu từ một thôn nhỏ xa xôi đi tới kinh thành. Nó mở lớn mắt nhìn cảnh tượng náo nhiệt xung quanh, khi thì thấy người giàu có đi ngang qua, cách ăn mặc của họ đúng là rất khác so với đám người quê mùa nhà nó. Đời này nó chưa bao giờ thấy qua các cô nương xinh đẹp xuyên kim đái ngân (đeo đồ vàng, mang đồ bạc), trang sức trên đầu toàn là châu ngọc lung linh. Các cô nương ở thôn quê chỉ bện hai bím tóc trên đầu, đại thẩm ngay bên cạnh nhà nó thì lại búi hết tóc ra sau đầu. Nó ngẩng đầu nhìn tóc của nương (mẹ), chỉ dùng một cây trâm bằng gỗ vấn lên, trên mặt đầy mồ hôi, chốc chốc lại lấy tay áo chà lau. Khuôn mặt nương ngăm đen, không giống làn da trắng nõn của các cô nương trong… Đối với Kiều Bảo Nhi mà nói, việc hầu hạ bên cạnh Mạnh Diễm giống như một loại tra tấn dằn vặt, không ai biết nó thà rằng làm việc đến không sống nổi cũng không muốn người người sỉ nhục mình; bức chính mình phải giả vờ thuận theo, dùng thân thể đổi lấy nguyên bảo[1], chỉ vì muốn chuộc lại tiểu thạch đầu của nó.Kiều Bảo Nhi bị xé rách thành hai nửa, phân nửa bị Mạnh Diễm c**ng b*c trêu cợt ác ý, phân nửa là Tiểu Cẩu Tử lòng tham không đáy đầy bất mãn. Vì muốn vẹn toàn cả hai bên, nó nuốt độc dược mà Tiểu Cẩu Tử đưa cho, chỉ mong được giải thoát.Đùa bỡn qua đi, Mạnh Diễm quay người lại mới phát hiện, kỳ thực một miếng phác ngọc (ngọc trong đá) đã được hắn mang theo bên người từ lâu…[1] nguyên bảo (元宝): đĩnh vàng hoặc bạc thời xưa, một đĩnh bạc thường nặng 50 lượng, một đĩnh vàng thường nặng 5 hoặc 10 lượng
Đối với Kiều Bảo Nhi mà nói, việc hầu hạ bên cạnh Mạnh Diễm giống như một loại tra tấn dằn vặt, không ai biết nó thà rằng làm việc đến không sống nổi cũng không muốn người người sỉ nhục mình; bức chính mình phải giả vờ thuận theo, dùng thân thể đổi lấy nguyên bảo
, chỉ vì muốn chuộc lại tiểu thạch đầu của nó.
Kiều Bảo Nhi bị xé rách thành hai nửa, phân nửa bị Mạnh Diễm c**ng b*c trêu cợt ác ý, phân nửa là Tiểu Cẩu Tử lòng tham không đáy đầy bất mãn. Vì muốn vẹn toàn cả hai bên, nó nuốt độc dược mà Tiểu Cẩu Tử đưa cho, chỉ mong được giải thoát.
Đùa bỡn qua đi, Mạnh Diễm quay người lại mới phát hiện, kỳ thực một miếng phác ngọc (ngọc trong đá) đã được hắn mang theo bên người từ lâu…
nguyên bảo (元宝): đĩnh vàng hoặc bạc thời xưa, một đĩnh bạc thường nặng 50 lượng, một đĩnh vàng thường nặng 5 hoặc 10 lượng
Yêm NôTác giả: Thiên Sứ JTruyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹCuối xuân đầu hạ, khí hậu vô cùng dễ chịu. Thành Biện Kinh phồn hoa người người qua qua lại lại, các phố chợ là nơi tập trung của thương phẩm khắp nơi, cổ đổng (đồ cổ) hay hàng tạp hóa đều được mua bán, trong đó cũng bao gồm cả những nha hành (người môi giới) buôn người. Kiều Bảo Nhi mới vừa tròn mười ba cùng phụ mẫu từ một thôn nhỏ xa xôi đi tới kinh thành. Nó mở lớn mắt nhìn cảnh tượng náo nhiệt xung quanh, khi thì thấy người giàu có đi ngang qua, cách ăn mặc của họ đúng là rất khác so với đám người quê mùa nhà nó. Đời này nó chưa bao giờ thấy qua các cô nương xinh đẹp xuyên kim đái ngân (đeo đồ vàng, mang đồ bạc), trang sức trên đầu toàn là châu ngọc lung linh. Các cô nương ở thôn quê chỉ bện hai bím tóc trên đầu, đại thẩm ngay bên cạnh nhà nó thì lại búi hết tóc ra sau đầu. Nó ngẩng đầu nhìn tóc của nương (mẹ), chỉ dùng một cây trâm bằng gỗ vấn lên, trên mặt đầy mồ hôi, chốc chốc lại lấy tay áo chà lau. Khuôn mặt nương ngăm đen, không giống làn da trắng nõn của các cô nương trong… Đối với Kiều Bảo Nhi mà nói, việc hầu hạ bên cạnh Mạnh Diễm giống như một loại tra tấn dằn vặt, không ai biết nó thà rằng làm việc đến không sống nổi cũng không muốn người người sỉ nhục mình; bức chính mình phải giả vờ thuận theo, dùng thân thể đổi lấy nguyên bảo[1], chỉ vì muốn chuộc lại tiểu thạch đầu của nó.Kiều Bảo Nhi bị xé rách thành hai nửa, phân nửa bị Mạnh Diễm c**ng b*c trêu cợt ác ý, phân nửa là Tiểu Cẩu Tử lòng tham không đáy đầy bất mãn. Vì muốn vẹn toàn cả hai bên, nó nuốt độc dược mà Tiểu Cẩu Tử đưa cho, chỉ mong được giải thoát.Đùa bỡn qua đi, Mạnh Diễm quay người lại mới phát hiện, kỳ thực một miếng phác ngọc (ngọc trong đá) đã được hắn mang theo bên người từ lâu…[1] nguyên bảo (元宝): đĩnh vàng hoặc bạc thời xưa, một đĩnh bạc thường nặng 50 lượng, một đĩnh vàng thường nặng 5 hoặc 10 lượng