Ngày mười sáu tháng ba năn Nguyên Trị thứ mười ba, trời xuân toả nắng vô cùng ấm áp. Ánh dương xuân tựa như một dải lụa mềm phủ xuống từng góc nhỏ trong Tử Cấm thành. Vô vàn xe ngựa chuyên dùng để chở những vị tú nữ vào bên trong. Từng tú nữ xếp hàng đi theo các vị cô cô bước vào Lạc Yến điện. Tuyển tú nữ chính là vận mệnh của những thiếu nữ từ nông dân đến những tiểu thư nhà quan. Ba năm một lần, sau khi trải qua nhiều vòng tuyển chọn sẽ chọn ra những cô nương tài sắc song toàn vào hoàng cung để bổ sung cho hậu cung, sinh con đẻ cái cho hoàng gia. Ngoài sân mười sáu gốc đào đồng loạt nở hoa màu hồng rung rinh xen giữa là những cách bướm rập rờn bay lượn, vô cùng đẹp mắt. Tiếng kèn trống hay tiếng lễ bái vang trời cho ta thấy được sự náo nhiệt và chờ mong trong những con người đang góp mặt, không cần nghĩ cũng biết đó là một cảnh tượng vui tươi, tưng bừng đến chừng nào. Cái gọi là sắc xuân làm lòng người say đắm lúc này đã ở trong Lạc Yến điện. Các tú nữ xinh đẹp đứng túm tụm vào nhau…
Chương 5: Chính Thức Làm Chim Trong Lồng
Hậu Cung Phi TầnTác giả: Trần Ngọc Thanh UyênTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNgày mười sáu tháng ba năn Nguyên Trị thứ mười ba, trời xuân toả nắng vô cùng ấm áp. Ánh dương xuân tựa như một dải lụa mềm phủ xuống từng góc nhỏ trong Tử Cấm thành. Vô vàn xe ngựa chuyên dùng để chở những vị tú nữ vào bên trong. Từng tú nữ xếp hàng đi theo các vị cô cô bước vào Lạc Yến điện. Tuyển tú nữ chính là vận mệnh của những thiếu nữ từ nông dân đến những tiểu thư nhà quan. Ba năm một lần, sau khi trải qua nhiều vòng tuyển chọn sẽ chọn ra những cô nương tài sắc song toàn vào hoàng cung để bổ sung cho hậu cung, sinh con đẻ cái cho hoàng gia. Ngoài sân mười sáu gốc đào đồng loạt nở hoa màu hồng rung rinh xen giữa là những cách bướm rập rờn bay lượn, vô cùng đẹp mắt. Tiếng kèn trống hay tiếng lễ bái vang trời cho ta thấy được sự náo nhiệt và chờ mong trong những con người đang góp mặt, không cần nghĩ cũng biết đó là một cảnh tượng vui tươi, tưng bừng đến chừng nào. Cái gọi là sắc xuân làm lòng người say đắm lúc này đã ở trong Lạc Yến điện. Các tú nữ xinh đẹp đứng túm tụm vào nhau… ''Hai vị biểu ca nhớ đấy!!!''. Ngô Uý biểu ca và Ngô Sở biểu ca là con trai của Ngô Chính là anh em kết nghĩa với cha tôi. Ngô Uý là đại ca cùng với Lan tỷ là thanh mai trúc mã từ nhỏ hai người thật lòng thích nhau nhưng ông trời trớ trên lại cho Lan tỷ nhập cung. Còn Ngô Sở là nhị ca huynh ấy từ nhỏ đã thích tôi kể từ khi tôi xuyên không đến đây tôi mới nhận ra được tình cảm của huynh ấy dành cho người tên Hồng Linh này.''Hai vị tiểu chủ không còn sớm nữa mau đi thôi'' Xuân Nhược nhắc nhởTôi và Lan tỷ cầm tay nhau bái cha mẹ mình một lạy rồi đứng dậy cùng Xuân Nhược lên kiệu đã chờ sẵn. Không biết đã đi bao lâu, ánh mặt trời đã lên. Tôi ngồi bên trong kiệu tựa vai Lan tỷ mà ngủ. Bỗng phía ngoài có người nói vào'''Hai vị tiểu chủ đã tới rồi''Lan tỷ đánh thức tôi dậy, hai chúng tôi cùng bước xuống bất ngờ Lan tỷ vấp phải vạt áo nên mất thăng bằng ngã chúi xuống nhưng chưa kịp ngã xuống tôi đã chạy đến ôm tỷ ấy vào lòng xoay một vòng rồi đặt xuống. Bất chợt tôi thấy nét mặt tỷ ấy hơi hồng hồng nên lo lắng hỏi''Tỷ tỷ, tỷ không sao chứ??''''Không sao, tỷ không sao đa tạ muội''Lan tỷ vừa nói vừa ấp úng tôi không hiểu gì cả. Sau đó có một vài công công đến''Xin thỉnh an nhị vị tiểu chủ, tiểu chủ cát tường''Lan tỷ vội nói'' Công công mau đứng lên''Tôi thắc mắc mình đang đứng ở đâu nên hỏi'' Đây là...?''''Bẩm tiểu chủ đây là cửa bên Thuận Trinh môn. Phi tần nhập cung chỉ được đi cửa bên. Chỉ có Hoàng hậu mới có thể đi vào từ cửa chính của Đại Bảo quốc''Vị công công đó giải thích''Tiểu chủ bây giờ không phải là lúc nói chuyện. Sẽ có các công công đến đưa nhị vị chủ tử về cung'' Xuân Nhược nói''Không còn sớm nữa nô tài đã cho Nội vụ phủ sắp xếp hành lý các vị tiểu chủ đặt ở các cung rồi. Xin chủ tử nhập cung ngay. Còn nữa Hoàng thượng có lệnh phiền Xuân Nhược cô cô hãy làm cung nữ chưởng quản ở Sương Liên cung''Đợi một lúc sau Xuân Nhược mới trả lời'' Đa tạ Hoàng thượng''Sau đó Xuân Nhược quay sang mời tôi đi, tôi luyến tiếc nắm tay Lan tỷ cuối cùng tôi cũng bỏ tay Lan tỷ và bước đi theo Xuân Nhược. Bước qua cửa Thuận Trinh băng qua đường lớn, theo đường hẻm vòng qua phía tây, hai bên là bờ tường cung điện sơn đỏ, cao ngất tựa một con rồng đỏ cực lớn, quanh co không sao nhìn thấy tận cùng. Bên trong là vô số đến đài cung điện, trải dài không dứt. Đi được một lúc tôi dừng lại trước một cung điện. Trên tấm biển treo cao ba chữ lớn bằng vàng ròng:Sương Liên cung.''Tiểu chủ, Sương Liên cung trước đây là cung của tiên Vân Huệ hoàng hậu từng ở khi còn là Huệ phi lúc tiên hoàng còn tại thế nghe nói vị phi tử này được tiên hoàng sủng ái nhất nhưng không hiểu sao lại mất sau khi làm hậu được 100 ngày, cung này để trống từ đó. Đây là lần đầu tiên Hoàng thượng cho người khác. Có thể thấy sủng ái của Hoàng Thượng đối với chủ tử'' Xuân Nhược nói''Còn nữa bên phía tây Sương Liên cung Sương Nhã điện Hoàng thượng ban cho An tuyển thị.''''Như vậy đâu phải Hoàng thượng sủng ái ta có khi là vị An tuyển thị đó đấy''Tôi chán nản nói''Tiểu chủ đừng nói vậy, Hoàng thượng ban cho người cả Trường Xuân cung lại còn phong người là quý nhân ban phong hiệu Trân,không có vị phi tần được như chủ tử cả''Nói rồi tôi cùng Xuân Nhược bước vào trong. Trường Xuân cung là cung rất xa hoa, mĩ lệ nhất trong hậu cung chỉ sau Dực Khôn cung của Hoàng hậu nằm ở phía Bắc gần Dưỡng tâm điện của Hoàng thượng. Vào cửa băng qua một mảnh sân rộng là chính điện Tuy Thọ điện đằng sau có Hí thai(sân khấu kịch) và Tồn Lê đường, đằng sau nó còn có một hoa viên nhỏ trồng rất nhiều hoa cỏ. Hai bên đông tây là hai toà điện phụ. Phía nam là Lạc Chí hiên nới tránh năng dành cho cung tần.Hành lang phía trước của chính điện và hai toà điện phụ thông với hành lang phía sau Lạc Chí hiên. Phía trước Tồn Lê đường có trồng hai cây lê cực lớn vừa được tiến cống. Hoa nở chi chít, toả hương ngào ngạt, từ xa ngửi thấy đã cảm thấy say mê, tâm tình sảng khoái. Đây là một nơi vô cùng vô cùng tuyệt vời đó.. Và cũng có lẽ là nơi tôi sẽ bị làm phiền dài dài.Tác giả: Xin lỗi vì ra muộn dạo gần đây bận ôn thi quá nên không đăng thường xuyện được. Thi xong hết rồi rồi thì mỗi tuần hai chương bận thì mỗi tuần 1 chương vậy. Các bạn đọc rồi cho mình xin ý kiến nha!!!!!!!!! Cảm ôn các bạn đã ghé đọc. Thank you!! Arigatougozaimasu.....
''Hai vị biểu ca nhớ đấy!!!''. Ngô Uý biểu ca và Ngô Sở biểu ca là con trai của Ngô Chính là anh em kết nghĩa với cha tôi. Ngô Uý là đại ca cùng với Lan tỷ là thanh mai trúc mã từ nhỏ hai người thật lòng thích nhau nhưng ông trời trớ trên lại cho Lan tỷ nhập cung. Còn Ngô Sở là nhị ca huynh ấy từ nhỏ đã thích tôi kể từ khi tôi xuyên không đến đây tôi mới nhận ra được tình cảm của huynh ấy dành cho người tên Hồng Linh này.
''Hai vị tiểu chủ không còn sớm nữa mau đi thôi'' Xuân Nhược nhắc nhở
Tôi và Lan tỷ cầm tay nhau bái cha mẹ mình một lạy rồi đứng dậy cùng Xuân Nhược lên kiệu đã chờ sẵn. Không biết đã đi bao lâu, ánh mặt trời đã lên. Tôi ngồi bên trong kiệu tựa vai Lan tỷ mà ngủ. Bỗng phía ngoài có người nói vào
'
''Hai vị tiểu chủ đã tới rồi''
Lan tỷ đánh thức tôi dậy, hai chúng tôi cùng bước xuống bất ngờ Lan tỷ vấp phải vạt áo nên mất thăng bằng ngã chúi xuống nhưng chưa kịp ngã xuống tôi đã chạy đến ôm tỷ ấy vào lòng xoay một vòng rồi đặt xuống. Bất chợt tôi thấy nét mặt tỷ ấy hơi hồng hồng nên lo lắng hỏi
''Tỷ tỷ, tỷ không sao chứ??''
''Không sao, tỷ không sao đa tạ muội''Lan tỷ vừa nói vừa ấp úng tôi không hiểu gì cả. Sau đó có một vài công công đến
''Xin thỉnh an nhị vị tiểu chủ, tiểu chủ cát tường''
Lan tỷ vội nói'' Công công mau đứng lên''
Tôi thắc mắc mình đang đứng ở đâu nên hỏi'' Đây là...?''
''Bẩm tiểu chủ đây là cửa bên Thuận Trinh môn. Phi tần nhập cung chỉ được đi cửa bên. Chỉ có Hoàng hậu mới có thể đi vào từ cửa chính của Đại Bảo quốc''Vị công công đó giải thích
''Tiểu chủ bây giờ không phải là lúc nói chuyện. Sẽ có các công công đến đưa nhị vị chủ tử về cung'' Xuân Nhược nói
''Không còn sớm nữa nô tài đã cho Nội vụ phủ sắp xếp hành lý các vị tiểu chủ đặt ở các cung rồi. Xin chủ tử nhập cung ngay. Còn nữa Hoàng thượng có lệnh phiền Xuân Nhược cô cô hãy làm cung nữ chưởng quản ở Sương Liên cung''
Đợi một lúc sau Xuân Nhược mới trả lời'' Đa tạ Hoàng thượng''
Sau đó Xuân Nhược quay sang mời tôi đi, tôi luyến tiếc nắm tay Lan tỷ cuối cùng tôi cũng bỏ tay Lan tỷ và bước đi theo Xuân Nhược. Bước qua cửa Thuận Trinh băng qua đường lớn, theo đường hẻm vòng qua phía tây, hai bên là bờ tường cung điện sơn đỏ, cao ngất tựa một con rồng đỏ cực lớn, quanh co không sao nhìn thấy tận cùng. Bên trong là vô số đến đài cung điện, trải dài không dứt. Đi được một lúc tôi dừng lại trước một cung điện. Trên tấm biển treo cao ba chữ lớn bằng vàng ròng:
Sương Liên cung.
''Tiểu chủ, Sương Liên cung trước đây là cung của tiên Vân Huệ hoàng hậu từng ở khi còn là Huệ phi lúc tiên hoàng còn tại thế nghe nói vị phi tử này được tiên hoàng sủng ái nhất nhưng không hiểu sao lại mất sau khi làm hậu được 100 ngày, cung này để trống từ đó. Đây là lần đầu tiên Hoàng thượng cho người khác. Có thể thấy sủng ái của Hoàng Thượng đối với chủ tử'' Xuân Nhược nói
''Còn nữa bên phía tây Sương Liên cung Sương Nhã điện Hoàng thượng ban cho An tuyển thị.''
''Như vậy đâu phải Hoàng thượng sủng ái ta có khi là vị An tuyển thị đó đấy''Tôi chán nản nói
''Tiểu chủ đừng nói vậy, Hoàng thượng ban cho người cả Trường Xuân cung lại còn phong người là quý nhân ban phong hiệu Trân,không có vị phi tần được như chủ tử cả''
Nói rồi tôi cùng Xuân Nhược bước vào trong. Trường Xuân cung là cung rất xa hoa, mĩ lệ nhất trong hậu cung chỉ sau Dực Khôn cung của Hoàng hậu nằm ở phía Bắc gần Dưỡng tâm điện của Hoàng thượng. Vào cửa băng qua một mảnh sân rộng là chính điện Tuy Thọ điện đằng sau có Hí thai(sân khấu kịch) và Tồn Lê đường, đằng sau nó còn có một hoa viên nhỏ trồng rất nhiều hoa cỏ. Hai bên đông tây là hai toà điện phụ. Phía nam là Lạc Chí hiên nới tránh năng dành cho cung tần.
Hành lang phía trước của chính điện và hai toà điện phụ thông với hành lang phía sau Lạc Chí hiên. Phía trước Tồn Lê đường có trồng hai cây lê cực lớn vừa được tiến cống. Hoa nở chi chít, toả hương ngào ngạt, từ xa ngửi thấy đã cảm thấy say mê, tâm tình sảng khoái. Đây là một nơi vô cùng vô cùng tuyệt vời đó.. Và cũng có lẽ là nơi tôi sẽ bị làm phiền dài dài.
Tác giả: Xin lỗi vì ra muộn dạo gần đây bận ôn thi quá nên không đăng thường xuyện được. Thi xong hết rồi rồi thì mỗi tuần hai chương bận thì mỗi tuần 1 chương vậy. Các bạn đọc rồi cho mình xin ý kiến nha!!!!!!!!! Cảm ôn các bạn đã ghé đọc. Thank you!! Arigatougozaimasu.....
Hậu Cung Phi TầnTác giả: Trần Ngọc Thanh UyênTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNgày mười sáu tháng ba năn Nguyên Trị thứ mười ba, trời xuân toả nắng vô cùng ấm áp. Ánh dương xuân tựa như một dải lụa mềm phủ xuống từng góc nhỏ trong Tử Cấm thành. Vô vàn xe ngựa chuyên dùng để chở những vị tú nữ vào bên trong. Từng tú nữ xếp hàng đi theo các vị cô cô bước vào Lạc Yến điện. Tuyển tú nữ chính là vận mệnh của những thiếu nữ từ nông dân đến những tiểu thư nhà quan. Ba năm một lần, sau khi trải qua nhiều vòng tuyển chọn sẽ chọn ra những cô nương tài sắc song toàn vào hoàng cung để bổ sung cho hậu cung, sinh con đẻ cái cho hoàng gia. Ngoài sân mười sáu gốc đào đồng loạt nở hoa màu hồng rung rinh xen giữa là những cách bướm rập rờn bay lượn, vô cùng đẹp mắt. Tiếng kèn trống hay tiếng lễ bái vang trời cho ta thấy được sự náo nhiệt và chờ mong trong những con người đang góp mặt, không cần nghĩ cũng biết đó là một cảnh tượng vui tươi, tưng bừng đến chừng nào. Cái gọi là sắc xuân làm lòng người say đắm lúc này đã ở trong Lạc Yến điện. Các tú nữ xinh đẹp đứng túm tụm vào nhau… ''Hai vị biểu ca nhớ đấy!!!''. Ngô Uý biểu ca và Ngô Sở biểu ca là con trai của Ngô Chính là anh em kết nghĩa với cha tôi. Ngô Uý là đại ca cùng với Lan tỷ là thanh mai trúc mã từ nhỏ hai người thật lòng thích nhau nhưng ông trời trớ trên lại cho Lan tỷ nhập cung. Còn Ngô Sở là nhị ca huynh ấy từ nhỏ đã thích tôi kể từ khi tôi xuyên không đến đây tôi mới nhận ra được tình cảm của huynh ấy dành cho người tên Hồng Linh này.''Hai vị tiểu chủ không còn sớm nữa mau đi thôi'' Xuân Nhược nhắc nhởTôi và Lan tỷ cầm tay nhau bái cha mẹ mình một lạy rồi đứng dậy cùng Xuân Nhược lên kiệu đã chờ sẵn. Không biết đã đi bao lâu, ánh mặt trời đã lên. Tôi ngồi bên trong kiệu tựa vai Lan tỷ mà ngủ. Bỗng phía ngoài có người nói vào'''Hai vị tiểu chủ đã tới rồi''Lan tỷ đánh thức tôi dậy, hai chúng tôi cùng bước xuống bất ngờ Lan tỷ vấp phải vạt áo nên mất thăng bằng ngã chúi xuống nhưng chưa kịp ngã xuống tôi đã chạy đến ôm tỷ ấy vào lòng xoay một vòng rồi đặt xuống. Bất chợt tôi thấy nét mặt tỷ ấy hơi hồng hồng nên lo lắng hỏi''Tỷ tỷ, tỷ không sao chứ??''''Không sao, tỷ không sao đa tạ muội''Lan tỷ vừa nói vừa ấp úng tôi không hiểu gì cả. Sau đó có một vài công công đến''Xin thỉnh an nhị vị tiểu chủ, tiểu chủ cát tường''Lan tỷ vội nói'' Công công mau đứng lên''Tôi thắc mắc mình đang đứng ở đâu nên hỏi'' Đây là...?''''Bẩm tiểu chủ đây là cửa bên Thuận Trinh môn. Phi tần nhập cung chỉ được đi cửa bên. Chỉ có Hoàng hậu mới có thể đi vào từ cửa chính của Đại Bảo quốc''Vị công công đó giải thích''Tiểu chủ bây giờ không phải là lúc nói chuyện. Sẽ có các công công đến đưa nhị vị chủ tử về cung'' Xuân Nhược nói''Không còn sớm nữa nô tài đã cho Nội vụ phủ sắp xếp hành lý các vị tiểu chủ đặt ở các cung rồi. Xin chủ tử nhập cung ngay. Còn nữa Hoàng thượng có lệnh phiền Xuân Nhược cô cô hãy làm cung nữ chưởng quản ở Sương Liên cung''Đợi một lúc sau Xuân Nhược mới trả lời'' Đa tạ Hoàng thượng''Sau đó Xuân Nhược quay sang mời tôi đi, tôi luyến tiếc nắm tay Lan tỷ cuối cùng tôi cũng bỏ tay Lan tỷ và bước đi theo Xuân Nhược. Bước qua cửa Thuận Trinh băng qua đường lớn, theo đường hẻm vòng qua phía tây, hai bên là bờ tường cung điện sơn đỏ, cao ngất tựa một con rồng đỏ cực lớn, quanh co không sao nhìn thấy tận cùng. Bên trong là vô số đến đài cung điện, trải dài không dứt. Đi được một lúc tôi dừng lại trước một cung điện. Trên tấm biển treo cao ba chữ lớn bằng vàng ròng:Sương Liên cung.''Tiểu chủ, Sương Liên cung trước đây là cung của tiên Vân Huệ hoàng hậu từng ở khi còn là Huệ phi lúc tiên hoàng còn tại thế nghe nói vị phi tử này được tiên hoàng sủng ái nhất nhưng không hiểu sao lại mất sau khi làm hậu được 100 ngày, cung này để trống từ đó. Đây là lần đầu tiên Hoàng thượng cho người khác. Có thể thấy sủng ái của Hoàng Thượng đối với chủ tử'' Xuân Nhược nói''Còn nữa bên phía tây Sương Liên cung Sương Nhã điện Hoàng thượng ban cho An tuyển thị.''''Như vậy đâu phải Hoàng thượng sủng ái ta có khi là vị An tuyển thị đó đấy''Tôi chán nản nói''Tiểu chủ đừng nói vậy, Hoàng thượng ban cho người cả Trường Xuân cung lại còn phong người là quý nhân ban phong hiệu Trân,không có vị phi tần được như chủ tử cả''Nói rồi tôi cùng Xuân Nhược bước vào trong. Trường Xuân cung là cung rất xa hoa, mĩ lệ nhất trong hậu cung chỉ sau Dực Khôn cung của Hoàng hậu nằm ở phía Bắc gần Dưỡng tâm điện của Hoàng thượng. Vào cửa băng qua một mảnh sân rộng là chính điện Tuy Thọ điện đằng sau có Hí thai(sân khấu kịch) và Tồn Lê đường, đằng sau nó còn có một hoa viên nhỏ trồng rất nhiều hoa cỏ. Hai bên đông tây là hai toà điện phụ. Phía nam là Lạc Chí hiên nới tránh năng dành cho cung tần.Hành lang phía trước của chính điện và hai toà điện phụ thông với hành lang phía sau Lạc Chí hiên. Phía trước Tồn Lê đường có trồng hai cây lê cực lớn vừa được tiến cống. Hoa nở chi chít, toả hương ngào ngạt, từ xa ngửi thấy đã cảm thấy say mê, tâm tình sảng khoái. Đây là một nơi vô cùng vô cùng tuyệt vời đó.. Và cũng có lẽ là nơi tôi sẽ bị làm phiền dài dài.Tác giả: Xin lỗi vì ra muộn dạo gần đây bận ôn thi quá nên không đăng thường xuyện được. Thi xong hết rồi rồi thì mỗi tuần hai chương bận thì mỗi tuần 1 chương vậy. Các bạn đọc rồi cho mình xin ý kiến nha!!!!!!!!! Cảm ôn các bạn đã ghé đọc. Thank you!! Arigatougozaimasu.....