“Nhạn, ta còn muốn!” Bạch Lạc Tuyết đưa tay giữ cổ nam nhân, l**m l**m môi hắn, chưa thỏa mãn d*c v*ng mà nói. “Cái tên Tiểu yêu tinh này, ngươi còn muốn ép khô ta à!” Tập Phi Nhạn dẫn lưỡi Lạc Tuyết Đinh Hương quấn vào trong miệng, tinh tế nhấm nháp. Một đêm xuân – sắc, *** nhạc sục sôi, vạn phần mê hoặc. Ngày hôm sau tỉnh lại, Bạch Lạc Tuyết hai mắt mở to nhìn xung quanh nhưng lại chỉ thấy một màu vàng như mộng như ảo cùng một màn sương khói, thân người thì ngủ trên long sàng chạm khắc đầu rồng, hai bên khung nạm vàng rất tỉ mỉ. Bản thân hắn nhất thời nhẹ như tơ vàng. Hắn quay lại nhìn, thân thể giống như bị bao phủ bởi một lớp sương mù, da thịt mềm mại bóng loáng, nhìn thẳng mà không ngại. Bạch Lạc Tuyết lại càng mở to hai mắt, đưa tay nhéo nhéo khuôn mặt của mình mới phát hiện không phải nằm mơ, vậy đây rốt cuộc là đâu? Hắn vừa từ trên giường ngồi dậy, một giọng nói lạnh lẽo mà sắc bén vang lên, lại trầm bổng lên xuống, thanh âm đó dường như từ ngoài cửa thong thả truyền đến. “…
Chương 4
Bất Đắc Bất Vi HoàngTác giả: Tàn Hoa Lộng NguyệtTruyện Đam Mỹ, Truyện Xuyên Không“Nhạn, ta còn muốn!” Bạch Lạc Tuyết đưa tay giữ cổ nam nhân, l**m l**m môi hắn, chưa thỏa mãn d*c v*ng mà nói. “Cái tên Tiểu yêu tinh này, ngươi còn muốn ép khô ta à!” Tập Phi Nhạn dẫn lưỡi Lạc Tuyết Đinh Hương quấn vào trong miệng, tinh tế nhấm nháp. Một đêm xuân – sắc, *** nhạc sục sôi, vạn phần mê hoặc. Ngày hôm sau tỉnh lại, Bạch Lạc Tuyết hai mắt mở to nhìn xung quanh nhưng lại chỉ thấy một màu vàng như mộng như ảo cùng một màn sương khói, thân người thì ngủ trên long sàng chạm khắc đầu rồng, hai bên khung nạm vàng rất tỉ mỉ. Bản thân hắn nhất thời nhẹ như tơ vàng. Hắn quay lại nhìn, thân thể giống như bị bao phủ bởi một lớp sương mù, da thịt mềm mại bóng loáng, nhìn thẳng mà không ngại. Bạch Lạc Tuyết lại càng mở to hai mắt, đưa tay nhéo nhéo khuôn mặt của mình mới phát hiện không phải nằm mơ, vậy đây rốt cuộc là đâu? Hắn vừa từ trên giường ngồi dậy, một giọng nói lạnh lẽo mà sắc bén vang lên, lại trầm bổng lên xuống, thanh âm đó dường như từ ngoài cửa thong thả truyền đến. “… “Lạc Tuyết, thoải mái không?” Sau đợt cảm xúc mãnh liệt, Tập Nhạn Phi hỏi.Hai mắt Bạch Lạc Tuyết mông lung đẫm lệ, lưng hắn đã đau mà lại bị Tập Nhạn Phi hôn kịch liệt, hắn chỉ có thể nói: “Phi Nhạn, tại sao ngươi lại trở về nơi này? Còn nữa, ngươi làm sao gặp được ta…?”Tập Nhạn Phi bỗng ôm chặt lấy Bạch Lạc Tuyết, tay không tự chủ mà sờ soạn hắn.“Lạc Tuyết, thực sự tất cả chuyện này đều là lỗi của ta.”“Cái gì?” Bạch Lạc Tuyết quá mức kích động, lật người lại cùng lúc đập trúng n*m c*n của Tập Phi Nhạn.“Đau quá… Lạc Tuyết, ngươi vừa đụng vào nơi đó của ta…”Nghe hắn nói xong, Bạch Lạc Tuyết xấu hổ đến mức cả khuôn mặt đỏ như đánh phấn.“Ngươi nói mau, ta không cho phép ngươi chơi xỏ!”“Tuân lệnh, Lạc tuyết bệ hạ của ta.” Tập Nhạn Phi l**m l**m vành tai Bạch Lạc Tuyết, hắn nhìn cơ thể người kia đang thẹn thùng ở trong ngực mình, mới lên tiếng, “Lạc Tuyết, ngươi muốn biết về gia đình ta để làm gì?”“Gia đình ngươi đâu phải của thần linh đâu! Lúc trước ngươi còn lừa gạt ta để đưa ta lên giường đó!”“Tại sao ngươi có thể nói như vậy với vi phu ta đây? Còn nữa, lúc đó là ngươi tự nguyện, bộ dạng còn rất chi là h*m m**n.”“Ngươi… ngươi, hừ!”“Thật ra gia đình ta nghiên cứu huyền học đấy. Ta có thể đoán trước được tương lai, không bao lâu nữa ngươi sẽ bị tai nạn giao thông. Ta đành phải chống lại mệnh trời, đem tính mạng của ngươi đổi cho linh hồn cái tên Hoàng Đế ngu ngốc kia. Nhưng trước đó ta cũng phải tìm kiếm rất lâu, mới phát hiện ra thân thể đó phù hợp với tiểu yêu tinh nhà ngươi đấy.”“Vậy làm thế nào mà ngươi lại có mặt ở đây?”“Chẳng phải là ta đi cùng ngươi sao… Phá bỏ không gian, xuyên tới nơi này, phải dốc hết sức bình sinh để giúp ngươi cũng làm ta hao tổn biết bao sinh lực! Thiếu chút nữa là cái mạng này cũng bỏ rồi!”“Vậy ngươi chính là tên Hắc y nhân trong đêm hôm đó?”“Thân ái, ngoài ta ra thì còn ai vào đây chứ?”Tập Nhạn Phi vuốt làn da mềm mại của Bạch Lạc Tuyết đang dần dần sưng lên: “Xin lỗi, ta nhịn không được.”“Ngươi… tối hôm qua đã làm tới ba lần rồi!”“Ngươi có nghe qua câu nói càng xa nhau mới biết càng yêu nhau chưa?”“Cái gì? Ta và ngươi xa nhau có một ngày!”“Một ngày! Một ngày như cách ba mùa thu…”“Không nên!”
“Lạc Tuyết, thoải mái không?” Sau đợt cảm xúc mãnh liệt, Tập Nhạn Phi hỏi.
Hai mắt Bạch Lạc Tuyết mông lung đẫm lệ, lưng hắn đã đau mà lại bị Tập Nhạn Phi hôn kịch liệt, hắn chỉ có thể nói: “Phi Nhạn, tại sao ngươi lại trở về nơi này? Còn nữa, ngươi làm sao gặp được ta…?”
Tập Nhạn Phi bỗng ôm chặt lấy Bạch Lạc Tuyết, tay không tự chủ mà sờ soạn hắn.
“Lạc Tuyết, thực sự tất cả chuyện này đều là lỗi của ta.”
“Cái gì?” Bạch Lạc Tuyết quá mức kích động, lật người lại cùng lúc đập trúng n*m c*n của Tập Phi Nhạn.
“Đau quá… Lạc Tuyết, ngươi vừa đụng vào nơi đó của ta…”
Nghe hắn nói xong, Bạch Lạc Tuyết xấu hổ đến mức cả khuôn mặt đỏ như đánh phấn.
“Ngươi nói mau, ta không cho phép ngươi chơi xỏ!”
“Tuân lệnh, Lạc tuyết bệ hạ của ta.” Tập Nhạn Phi l**m l**m vành tai Bạch Lạc Tuyết, hắn nhìn cơ thể người kia đang thẹn thùng ở trong ngực mình, mới lên tiếng, “Lạc Tuyết, ngươi muốn biết về gia đình ta để làm gì?”
“Gia đình ngươi đâu phải của thần linh đâu! Lúc trước ngươi còn lừa gạt ta để đưa ta lên giường đó!”
“Tại sao ngươi có thể nói như vậy với vi phu ta đây? Còn nữa, lúc đó là ngươi tự nguyện, bộ dạng còn rất chi là h*m m**n.”
“Ngươi… ngươi, hừ!”
“Thật ra gia đình ta nghiên cứu huyền học đấy. Ta có thể đoán trước được tương lai, không bao lâu nữa ngươi sẽ bị tai nạn giao thông. Ta đành phải chống lại mệnh trời, đem tính mạng của ngươi đổi cho linh hồn cái tên Hoàng Đế ngu ngốc kia. Nhưng trước đó ta cũng phải tìm kiếm rất lâu, mới phát hiện ra thân thể đó phù hợp với tiểu yêu tinh nhà ngươi đấy.”
“Vậy làm thế nào mà ngươi lại có mặt ở đây?”
“Chẳng phải là ta đi cùng ngươi sao… Phá bỏ không gian, xuyên tới nơi này, phải dốc hết sức bình sinh để giúp ngươi cũng làm ta hao tổn biết bao sinh lực! Thiếu chút nữa là cái mạng này cũng bỏ rồi!”
“Vậy ngươi chính là tên Hắc y nhân trong đêm hôm đó?”
“Thân ái, ngoài ta ra thì còn ai vào đây chứ?”
Tập Nhạn Phi vuốt làn da mềm mại của Bạch Lạc Tuyết đang dần dần sưng lên: “Xin lỗi, ta nhịn không được.”
“Ngươi… tối hôm qua đã làm tới ba lần rồi!”
“Ngươi có nghe qua câu nói càng xa nhau mới biết càng yêu nhau chưa?”
“Cái gì? Ta và ngươi xa nhau có một ngày!”
“Một ngày! Một ngày như cách ba mùa thu…”
“Không nên!”
Bất Đắc Bất Vi HoàngTác giả: Tàn Hoa Lộng NguyệtTruyện Đam Mỹ, Truyện Xuyên Không“Nhạn, ta còn muốn!” Bạch Lạc Tuyết đưa tay giữ cổ nam nhân, l**m l**m môi hắn, chưa thỏa mãn d*c v*ng mà nói. “Cái tên Tiểu yêu tinh này, ngươi còn muốn ép khô ta à!” Tập Phi Nhạn dẫn lưỡi Lạc Tuyết Đinh Hương quấn vào trong miệng, tinh tế nhấm nháp. Một đêm xuân – sắc, *** nhạc sục sôi, vạn phần mê hoặc. Ngày hôm sau tỉnh lại, Bạch Lạc Tuyết hai mắt mở to nhìn xung quanh nhưng lại chỉ thấy một màu vàng như mộng như ảo cùng một màn sương khói, thân người thì ngủ trên long sàng chạm khắc đầu rồng, hai bên khung nạm vàng rất tỉ mỉ. Bản thân hắn nhất thời nhẹ như tơ vàng. Hắn quay lại nhìn, thân thể giống như bị bao phủ bởi một lớp sương mù, da thịt mềm mại bóng loáng, nhìn thẳng mà không ngại. Bạch Lạc Tuyết lại càng mở to hai mắt, đưa tay nhéo nhéo khuôn mặt của mình mới phát hiện không phải nằm mơ, vậy đây rốt cuộc là đâu? Hắn vừa từ trên giường ngồi dậy, một giọng nói lạnh lẽo mà sắc bén vang lên, lại trầm bổng lên xuống, thanh âm đó dường như từ ngoài cửa thong thả truyền đến. “… “Lạc Tuyết, thoải mái không?” Sau đợt cảm xúc mãnh liệt, Tập Nhạn Phi hỏi.Hai mắt Bạch Lạc Tuyết mông lung đẫm lệ, lưng hắn đã đau mà lại bị Tập Nhạn Phi hôn kịch liệt, hắn chỉ có thể nói: “Phi Nhạn, tại sao ngươi lại trở về nơi này? Còn nữa, ngươi làm sao gặp được ta…?”Tập Nhạn Phi bỗng ôm chặt lấy Bạch Lạc Tuyết, tay không tự chủ mà sờ soạn hắn.“Lạc Tuyết, thực sự tất cả chuyện này đều là lỗi của ta.”“Cái gì?” Bạch Lạc Tuyết quá mức kích động, lật người lại cùng lúc đập trúng n*m c*n của Tập Phi Nhạn.“Đau quá… Lạc Tuyết, ngươi vừa đụng vào nơi đó của ta…”Nghe hắn nói xong, Bạch Lạc Tuyết xấu hổ đến mức cả khuôn mặt đỏ như đánh phấn.“Ngươi nói mau, ta không cho phép ngươi chơi xỏ!”“Tuân lệnh, Lạc tuyết bệ hạ của ta.” Tập Nhạn Phi l**m l**m vành tai Bạch Lạc Tuyết, hắn nhìn cơ thể người kia đang thẹn thùng ở trong ngực mình, mới lên tiếng, “Lạc Tuyết, ngươi muốn biết về gia đình ta để làm gì?”“Gia đình ngươi đâu phải của thần linh đâu! Lúc trước ngươi còn lừa gạt ta để đưa ta lên giường đó!”“Tại sao ngươi có thể nói như vậy với vi phu ta đây? Còn nữa, lúc đó là ngươi tự nguyện, bộ dạng còn rất chi là h*m m**n.”“Ngươi… ngươi, hừ!”“Thật ra gia đình ta nghiên cứu huyền học đấy. Ta có thể đoán trước được tương lai, không bao lâu nữa ngươi sẽ bị tai nạn giao thông. Ta đành phải chống lại mệnh trời, đem tính mạng của ngươi đổi cho linh hồn cái tên Hoàng Đế ngu ngốc kia. Nhưng trước đó ta cũng phải tìm kiếm rất lâu, mới phát hiện ra thân thể đó phù hợp với tiểu yêu tinh nhà ngươi đấy.”“Vậy làm thế nào mà ngươi lại có mặt ở đây?”“Chẳng phải là ta đi cùng ngươi sao… Phá bỏ không gian, xuyên tới nơi này, phải dốc hết sức bình sinh để giúp ngươi cũng làm ta hao tổn biết bao sinh lực! Thiếu chút nữa là cái mạng này cũng bỏ rồi!”“Vậy ngươi chính là tên Hắc y nhân trong đêm hôm đó?”“Thân ái, ngoài ta ra thì còn ai vào đây chứ?”Tập Nhạn Phi vuốt làn da mềm mại của Bạch Lạc Tuyết đang dần dần sưng lên: “Xin lỗi, ta nhịn không được.”“Ngươi… tối hôm qua đã làm tới ba lần rồi!”“Ngươi có nghe qua câu nói càng xa nhau mới biết càng yêu nhau chưa?”“Cái gì? Ta và ngươi xa nhau có một ngày!”“Một ngày! Một ngày như cách ba mùa thu…”“Không nên!”