- Nương nương là một công chúa! Lí ma ma trên tay bế một đứa trẻ đưa cho người phụ nữ khoảng 20. Dung nhan khuynh thành, một vẻ đẹp dịu dàng. Băng Nguyệt Liên mở to mắt thầm đánh giá xung quanh. Mái ngói, bàn ghế gỗ và... QUẦN ÁO CỔ ĐẠI. Nàng nhớ rằng mình vừa hoàn thành nhiệm vụ thì có một đạo ánh sáng hiện lên. Nàng bất tỉnh mở mắt thì lại hiện lên nơi xa lạ này. Khoang đã! Nàng vừa nghe thấy gì 'nương nương' ư. Không thể nào nàng cự nhiên... XUYÊN KHÔNG! Bỗng một khuôn mặt hiền từ hiện lên. Mày mỏng mắt nhìn nàng hiền từ, đôi môi đỏ hồng khẽ mỉm cười vứa nàng. Không lẽ đây là mẫu thân nàng. Kiếp trước nàng là cô nhi, nên luôn khao khát có được tình thương của gia đình. Bây giờ nàng đã có mẫu thân, nên nàng nhất định bảo vệ thật tốt người. Rồi nàng nở nụ cười thật tươi. Lí ma ma thấy nàng cười thì vô cùng ngạc nhiên:“ Nương nương người xem công chúa ko khóc mà còn cười rất tươi nữa!” “ Uh. Đúng vậy, thật dễ thương!” Hư Không Tuyết mỉm cười ấm áp.” Con từ nay về sau gọi là Băng…

Chương 13: Du thuyền

Lạnh Lùng Vương PhiTác giả: Tử Băng NguyệtTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không- Nương nương là một công chúa! Lí ma ma trên tay bế một đứa trẻ đưa cho người phụ nữ khoảng 20. Dung nhan khuynh thành, một vẻ đẹp dịu dàng. Băng Nguyệt Liên mở to mắt thầm đánh giá xung quanh. Mái ngói, bàn ghế gỗ và... QUẦN ÁO CỔ ĐẠI. Nàng nhớ rằng mình vừa hoàn thành nhiệm vụ thì có một đạo ánh sáng hiện lên. Nàng bất tỉnh mở mắt thì lại hiện lên nơi xa lạ này. Khoang đã! Nàng vừa nghe thấy gì 'nương nương' ư. Không thể nào nàng cự nhiên... XUYÊN KHÔNG! Bỗng một khuôn mặt hiền từ hiện lên. Mày mỏng mắt nhìn nàng hiền từ, đôi môi đỏ hồng khẽ mỉm cười vứa nàng. Không lẽ đây là mẫu thân nàng. Kiếp trước nàng là cô nhi, nên luôn khao khát có được tình thương của gia đình. Bây giờ nàng đã có mẫu thân, nên nàng nhất định bảo vệ thật tốt người. Rồi nàng nở nụ cười thật tươi. Lí ma ma thấy nàng cười thì vô cùng ngạc nhiên:“ Nương nương người xem công chúa ko khóc mà còn cười rất tươi nữa!” “ Uh. Đúng vậy, thật dễ thương!” Hư Không Tuyết mỉm cười ấm áp.” Con từ nay về sau gọi là Băng… “Chử tử, Băng Tình Vy mời đi du thuyền.”Liên Trúc đẩy cửa vào nói. Đằng sau là ba người kia.Nàng ngồi trên ghế mái tóc xõa dài, đôi lông mi khẽ mở để lộ ra đôi mắt phượng câu hồn. Bên ngoài chỉ khoác cái áo mỏng, khiến cho nàng càng thêm quyến rũ chỉ là cái khí chất khiến người ta lạnh cóng đó vẫn còn.“Chuẩn bị đi chúng ta đi xem chúng đị là gì.”nàng đứng dậy. Bốn người Liên Trúc chỉ lắc đầu. Các nàng chẳng bao giờ hoàn toàn hiểu được vị trủ tử này.----------------------------------------------------------------------------------------“Hoàng tỷ, tỷ đến rồi sao mau mau đến đây ngồi.” Băng Tình Vy dịu dàng gọi nàng.Bước lên thuyền. Ở đây ngoài Tỷ muội Băng Tình Vy ra còn có đệ nhất mĩ nữ, tài nữ kinh thành- Tôn Quyên Nhi, Hà Lan An. Cộng vài vị công tử khác. Còn có cả Thái tử- Băng Thường Gian, Nhị hoàng tử- Băng Thân Phàn. Và cái tên lạnh lùng Kỳ vương của Thương Hải- Thương Phong Kỳ, mà nghe nói hắn ko thích tham gia mấy nơi như thế này mà nhỉ!?Ngồi xuống, thong dong uống tra như nàng ko phải người tham gia chuyến du thuyền nàng.Liên Mai nghé tai nói nhỏ với Liên Trúc:“ Này, cái ả đệ nhất mĩ nữ, tài nữ gì đó là thích chủ tử khi giả nam trang đúng không?“. Liên Trúc cười khinh thường:“ Hai ả ta nghĩ mình giỏi lắm chắc!? Một sợi tóc của của chủ tử cũng ko bằng!”“ nghe nói Trưởngg công chúa tinh thông cầm kì thư họa mà còn rất giỏi ko biết hôm nay người có thể trổ tài được ko? Nhưng nếu người ko thích cũng ko sao đâu” Hà Lan An nhỏ nhẹ nói, nhưng nghe kĩ thì thấy trong câu nói đó có chút châm chọc.------------------------------------------------------------------------------------------Từ bây giờ mình sẽ thường xuyên ko ra chương mới được, và có thể nó sẽ cực cực kì ngắn.... Nên mong các bạn thông cảm!!

“Chử tử, Băng Tình Vy mời đi du thuyền.”Liên Trúc đẩy cửa vào nói. Đằng sau là ba người kia.

Nàng ngồi trên ghế mái tóc xõa dài, đôi lông mi khẽ mở để lộ ra đôi mắt phượng câu hồn. Bên ngoài chỉ khoác cái áo mỏng, khiến cho nàng càng thêm quyến rũ chỉ là cái khí chất khiến người ta lạnh cóng đó vẫn còn.

“Chuẩn bị đi chúng ta đi xem chúng đị là gì.”nàng đứng dậy. Bốn người Liên Trúc chỉ lắc đầu. Các nàng chẳng bao giờ hoàn toàn hiểu được vị trủ tử này.

----------------------------------------------------------------------------------------

“Hoàng tỷ, tỷ đến rồi sao mau mau đến đây ngồi.” Băng Tình Vy dịu dàng gọi nàng.

Bước lên thuyền. Ở đây ngoài Tỷ muội Băng Tình Vy ra còn có đệ nhất mĩ nữ, tài nữ kinh thành- Tôn Quyên Nhi, Hà Lan An. Cộng vài vị công tử khác. Còn có cả Thái tử- Băng Thường Gian, Nhị hoàng tử- Băng Thân Phàn. Và cái tên lạnh lùng Kỳ vương của Thương Hải- Thương Phong Kỳ, mà nghe nói hắn ko thích tham gia mấy nơi như thế này mà nhỉ!?

Ngồi xuống, thong dong uống tra như nàng ko phải người tham gia chuyến du thuyền nàng.

Liên Mai nghé tai nói nhỏ với Liên Trúc:“ Này, cái ả đệ nhất mĩ nữ, tài nữ gì đó là thích chủ tử khi giả nam trang đúng không?“. Liên Trúc cười khinh thường:“ Hai ả ta nghĩ mình giỏi lắm chắc!? Một sợi tóc của của chủ tử cũng ko bằng!”

“ nghe nói Trưởngg công chúa tinh thông cầm kì thư họa mà còn rất giỏi ko biết hôm nay người có thể trổ tài được ko? Nhưng nếu người ko thích cũng ko sao đâu” Hà Lan An nhỏ nhẹ nói, nhưng nghe kĩ thì thấy trong câu nói đó có chút châm chọc.

------------------------------------------------------------------------------------------

Từ bây giờ mình sẽ thường xuyên ko ra chương mới được, và có thể nó sẽ cực cực kì ngắn.... Nên mong các bạn thông cảm!!

Lạnh Lùng Vương PhiTác giả: Tử Băng NguyệtTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không- Nương nương là một công chúa! Lí ma ma trên tay bế một đứa trẻ đưa cho người phụ nữ khoảng 20. Dung nhan khuynh thành, một vẻ đẹp dịu dàng. Băng Nguyệt Liên mở to mắt thầm đánh giá xung quanh. Mái ngói, bàn ghế gỗ và... QUẦN ÁO CỔ ĐẠI. Nàng nhớ rằng mình vừa hoàn thành nhiệm vụ thì có một đạo ánh sáng hiện lên. Nàng bất tỉnh mở mắt thì lại hiện lên nơi xa lạ này. Khoang đã! Nàng vừa nghe thấy gì 'nương nương' ư. Không thể nào nàng cự nhiên... XUYÊN KHÔNG! Bỗng một khuôn mặt hiền từ hiện lên. Mày mỏng mắt nhìn nàng hiền từ, đôi môi đỏ hồng khẽ mỉm cười vứa nàng. Không lẽ đây là mẫu thân nàng. Kiếp trước nàng là cô nhi, nên luôn khao khát có được tình thương của gia đình. Bây giờ nàng đã có mẫu thân, nên nàng nhất định bảo vệ thật tốt người. Rồi nàng nở nụ cười thật tươi. Lí ma ma thấy nàng cười thì vô cùng ngạc nhiên:“ Nương nương người xem công chúa ko khóc mà còn cười rất tươi nữa!” “ Uh. Đúng vậy, thật dễ thương!” Hư Không Tuyết mỉm cười ấm áp.” Con từ nay về sau gọi là Băng… “Chử tử, Băng Tình Vy mời đi du thuyền.”Liên Trúc đẩy cửa vào nói. Đằng sau là ba người kia.Nàng ngồi trên ghế mái tóc xõa dài, đôi lông mi khẽ mở để lộ ra đôi mắt phượng câu hồn. Bên ngoài chỉ khoác cái áo mỏng, khiến cho nàng càng thêm quyến rũ chỉ là cái khí chất khiến người ta lạnh cóng đó vẫn còn.“Chuẩn bị đi chúng ta đi xem chúng đị là gì.”nàng đứng dậy. Bốn người Liên Trúc chỉ lắc đầu. Các nàng chẳng bao giờ hoàn toàn hiểu được vị trủ tử này.----------------------------------------------------------------------------------------“Hoàng tỷ, tỷ đến rồi sao mau mau đến đây ngồi.” Băng Tình Vy dịu dàng gọi nàng.Bước lên thuyền. Ở đây ngoài Tỷ muội Băng Tình Vy ra còn có đệ nhất mĩ nữ, tài nữ kinh thành- Tôn Quyên Nhi, Hà Lan An. Cộng vài vị công tử khác. Còn có cả Thái tử- Băng Thường Gian, Nhị hoàng tử- Băng Thân Phàn. Và cái tên lạnh lùng Kỳ vương của Thương Hải- Thương Phong Kỳ, mà nghe nói hắn ko thích tham gia mấy nơi như thế này mà nhỉ!?Ngồi xuống, thong dong uống tra như nàng ko phải người tham gia chuyến du thuyền nàng.Liên Mai nghé tai nói nhỏ với Liên Trúc:“ Này, cái ả đệ nhất mĩ nữ, tài nữ gì đó là thích chủ tử khi giả nam trang đúng không?“. Liên Trúc cười khinh thường:“ Hai ả ta nghĩ mình giỏi lắm chắc!? Một sợi tóc của của chủ tử cũng ko bằng!”“ nghe nói Trưởngg công chúa tinh thông cầm kì thư họa mà còn rất giỏi ko biết hôm nay người có thể trổ tài được ko? Nhưng nếu người ko thích cũng ko sao đâu” Hà Lan An nhỏ nhẹ nói, nhưng nghe kĩ thì thấy trong câu nói đó có chút châm chọc.------------------------------------------------------------------------------------------Từ bây giờ mình sẽ thường xuyên ko ra chương mới được, và có thể nó sẽ cực cực kì ngắn.... Nên mong các bạn thông cảm!!

Chương 13: Du thuyền