- Nương nương là một công chúa! Lí ma ma trên tay bế một đứa trẻ đưa cho người phụ nữ khoảng 20. Dung nhan khuynh thành, một vẻ đẹp dịu dàng. Băng Nguyệt Liên mở to mắt thầm đánh giá xung quanh. Mái ngói, bàn ghế gỗ và... QUẦN ÁO CỔ ĐẠI. Nàng nhớ rằng mình vừa hoàn thành nhiệm vụ thì có một đạo ánh sáng hiện lên. Nàng bất tỉnh mở mắt thì lại hiện lên nơi xa lạ này. Khoang đã! Nàng vừa nghe thấy gì 'nương nương' ư. Không thể nào nàng cự nhiên... XUYÊN KHÔNG! Bỗng một khuôn mặt hiền từ hiện lên. Mày mỏng mắt nhìn nàng hiền từ, đôi môi đỏ hồng khẽ mỉm cười vứa nàng. Không lẽ đây là mẫu thân nàng. Kiếp trước nàng là cô nhi, nên luôn khao khát có được tình thương của gia đình. Bây giờ nàng đã có mẫu thân, nên nàng nhất định bảo vệ thật tốt người. Rồi nàng nở nụ cười thật tươi. Lí ma ma thấy nàng cười thì vô cùng ngạc nhiên:“ Nương nương người xem công chúa ko khóc mà còn cười rất tươi nữa!” “ Uh. Đúng vậy, thật dễ thương!” Hư Không Tuyết mỉm cười ấm áp.” Con từ nay về sau gọi là Băng…

Chương 18: Từ hôn? Hưu phu?!

Lạnh Lùng Vương PhiTác giả: Tử Băng NguyệtTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không- Nương nương là một công chúa! Lí ma ma trên tay bế một đứa trẻ đưa cho người phụ nữ khoảng 20. Dung nhan khuynh thành, một vẻ đẹp dịu dàng. Băng Nguyệt Liên mở to mắt thầm đánh giá xung quanh. Mái ngói, bàn ghế gỗ và... QUẦN ÁO CỔ ĐẠI. Nàng nhớ rằng mình vừa hoàn thành nhiệm vụ thì có một đạo ánh sáng hiện lên. Nàng bất tỉnh mở mắt thì lại hiện lên nơi xa lạ này. Khoang đã! Nàng vừa nghe thấy gì 'nương nương' ư. Không thể nào nàng cự nhiên... XUYÊN KHÔNG! Bỗng một khuôn mặt hiền từ hiện lên. Mày mỏng mắt nhìn nàng hiền từ, đôi môi đỏ hồng khẽ mỉm cười vứa nàng. Không lẽ đây là mẫu thân nàng. Kiếp trước nàng là cô nhi, nên luôn khao khát có được tình thương của gia đình. Bây giờ nàng đã có mẫu thân, nên nàng nhất định bảo vệ thật tốt người. Rồi nàng nở nụ cười thật tươi. Lí ma ma thấy nàng cười thì vô cùng ngạc nhiên:“ Nương nương người xem công chúa ko khóc mà còn cười rất tươi nữa!” “ Uh. Đúng vậy, thật dễ thương!” Hư Không Tuyết mỉm cười ấm áp.” Con từ nay về sau gọi là Băng… PHỦ TRƯỞNG CÔNG CHÚAHôm nay chính là ngày Kỳ vương của Thương Hải mang sính lễ đến đón vị trưởng công chúa Nguyệt Liên.Từ sáng sớm dân chúng đã vây quanh phủ trưởng công chúa để ngắm nhan sắc của vị Kỳ vương này.Từ xa, đoàn người rước dâu xuất hiện. Đi đầu là Kỳ vương.Hôm nay hắn vẫn như ngày nào, một thân bạch y tăng thêm vẻ lạnh lùng của hắn.Đằng sau là thị vệ thân cận. Thân hắc y, mặt lạnh như vương gia của bọn họ.Đằng sau một hàng dài thị vệ chở hàng trăm rương hộp lớn nhỏ. Mới đầu bọn hắn ko định mang nhiều sính lễ như vậy! Mà là tự nhiên vương gia lại bắt mang như vậy, trong đó có vật còn là bảo bối của Vũ Thất lâu cũng bị gia đem đi luôn. Làm bọn người Phong Khải chẳng hiểu gì cả.Mà tối hôm qua ko biết gia đi đâu, mà khi về thì mặt mày vui vẻ, thế là từ tối đến giờ cứ cười hì hì. Làm bọn họ sợ hết cả người.Dừng chân trước của phủ. Nhìn thấy tờ giấy to hơn nửa của được viết to hai chữ.TỪ HÔNMặt hắn đen lại. Nàng cự nhiên từ hôn hắn. Phải biết rằng trên thiên hạ này bao nhiêu nữ tử muốn trở thành nương tử hắn(t/g: ca quá tự kỉ rồi* hắc tuyến*. Nam nhân trên thiên hạ này sẵn sàng trở thành nam sủng của tỷ ấy, vậy thì nam nhân sao? Tỷ ko thiếu!). Vậy mà nàng lại từ hôn hắn.“ Vương gia, ko có ai ở trong phủ cả!”Bỗng một thị vệ ra bẩm báo.Mặt hắn bây giờ còn đen hơn. Có người tỏa ra hàm khí khiến cho mọi người run bần bật.Không chỉ từ hôn mà nàng còn đào hôn! Giỏi lắm! Băng Nguyệt Liên nàng cứ chờ đấy. Để ta bắt được nàng sẽ hảo hảo trừng trị nàng!!!!!------------------------------------------------------------------------------------------Dạo này mải đọc np quá nên ko nghĩ được gì nhìu. Mong các bạn thông cảm^-^

PHỦ TRƯỞNG CÔNG CHÚA

Hôm nay chính là ngày Kỳ vương của Thương Hải mang sính lễ đến đón vị trưởng công chúa Nguyệt Liên.

Từ sáng sớm dân chúng đã vây quanh phủ trưởng công chúa để ngắm nhan sắc của vị Kỳ vương này.

Từ xa, đoàn người rước dâu xuất hiện. Đi đầu là Kỳ vương.

Hôm nay hắn vẫn như ngày nào, một thân bạch y tăng thêm vẻ lạnh lùng của hắn.

Đằng sau là thị vệ thân cận. Thân hắc y, mặt lạnh như vương gia của bọn họ.

Đằng sau một hàng dài thị vệ chở hàng trăm rương hộp lớn nhỏ. Mới đầu bọn hắn ko định mang nhiều sính lễ như vậy! Mà là tự nhiên vương gia lại bắt mang như vậy, trong đó có vật còn là bảo bối của Vũ Thất lâu cũng bị gia đem đi luôn. Làm bọn người Phong Khải chẳng hiểu gì cả.

Mà tối hôm qua ko biết gia đi đâu, mà khi về thì mặt mày vui vẻ, thế là từ tối đến giờ cứ cười hì hì. Làm bọn họ sợ hết cả người.

Dừng chân trước của phủ. Nhìn thấy tờ giấy to hơn nửa của được viết to hai chữ.

TỪ HÔN

Mặt hắn đen lại. Nàng cự nhiên từ hôn hắn. Phải biết rằng trên thiên hạ này bao nhiêu nữ tử muốn trở thành nương tử hắn(t/g: ca quá tự kỉ rồi* hắc tuyến*. Nam nhân trên thiên hạ này sẵn sàng trở thành nam sủng của tỷ ấy, vậy thì nam nhân sao? Tỷ ko thiếu!). Vậy mà nàng lại từ hôn hắn.

“ Vương gia, ko có ai ở trong phủ cả!”

Bỗng một thị vệ ra bẩm báo.

Mặt hắn bây giờ còn đen hơn. Có người tỏa ra hàm khí khiến cho mọi người run bần bật.

Không chỉ từ hôn mà nàng còn đào hôn! Giỏi lắm! Băng Nguyệt Liên nàng cứ chờ đấy. Để ta bắt được nàng sẽ hảo hảo trừng trị nàng!!!!!

------------------------------------------------------------------------------------------

Dạo này mải đọc np quá nên ko nghĩ được gì nhìu. Mong các bạn thông cảm^-^

Lạnh Lùng Vương PhiTác giả: Tử Băng NguyệtTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không- Nương nương là một công chúa! Lí ma ma trên tay bế một đứa trẻ đưa cho người phụ nữ khoảng 20. Dung nhan khuynh thành, một vẻ đẹp dịu dàng. Băng Nguyệt Liên mở to mắt thầm đánh giá xung quanh. Mái ngói, bàn ghế gỗ và... QUẦN ÁO CỔ ĐẠI. Nàng nhớ rằng mình vừa hoàn thành nhiệm vụ thì có một đạo ánh sáng hiện lên. Nàng bất tỉnh mở mắt thì lại hiện lên nơi xa lạ này. Khoang đã! Nàng vừa nghe thấy gì 'nương nương' ư. Không thể nào nàng cự nhiên... XUYÊN KHÔNG! Bỗng một khuôn mặt hiền từ hiện lên. Mày mỏng mắt nhìn nàng hiền từ, đôi môi đỏ hồng khẽ mỉm cười vứa nàng. Không lẽ đây là mẫu thân nàng. Kiếp trước nàng là cô nhi, nên luôn khao khát có được tình thương của gia đình. Bây giờ nàng đã có mẫu thân, nên nàng nhất định bảo vệ thật tốt người. Rồi nàng nở nụ cười thật tươi. Lí ma ma thấy nàng cười thì vô cùng ngạc nhiên:“ Nương nương người xem công chúa ko khóc mà còn cười rất tươi nữa!” “ Uh. Đúng vậy, thật dễ thương!” Hư Không Tuyết mỉm cười ấm áp.” Con từ nay về sau gọi là Băng… PHỦ TRƯỞNG CÔNG CHÚAHôm nay chính là ngày Kỳ vương của Thương Hải mang sính lễ đến đón vị trưởng công chúa Nguyệt Liên.Từ sáng sớm dân chúng đã vây quanh phủ trưởng công chúa để ngắm nhan sắc của vị Kỳ vương này.Từ xa, đoàn người rước dâu xuất hiện. Đi đầu là Kỳ vương.Hôm nay hắn vẫn như ngày nào, một thân bạch y tăng thêm vẻ lạnh lùng của hắn.Đằng sau là thị vệ thân cận. Thân hắc y, mặt lạnh như vương gia của bọn họ.Đằng sau một hàng dài thị vệ chở hàng trăm rương hộp lớn nhỏ. Mới đầu bọn hắn ko định mang nhiều sính lễ như vậy! Mà là tự nhiên vương gia lại bắt mang như vậy, trong đó có vật còn là bảo bối của Vũ Thất lâu cũng bị gia đem đi luôn. Làm bọn người Phong Khải chẳng hiểu gì cả.Mà tối hôm qua ko biết gia đi đâu, mà khi về thì mặt mày vui vẻ, thế là từ tối đến giờ cứ cười hì hì. Làm bọn họ sợ hết cả người.Dừng chân trước của phủ. Nhìn thấy tờ giấy to hơn nửa của được viết to hai chữ.TỪ HÔNMặt hắn đen lại. Nàng cự nhiên từ hôn hắn. Phải biết rằng trên thiên hạ này bao nhiêu nữ tử muốn trở thành nương tử hắn(t/g: ca quá tự kỉ rồi* hắc tuyến*. Nam nhân trên thiên hạ này sẵn sàng trở thành nam sủng của tỷ ấy, vậy thì nam nhân sao? Tỷ ko thiếu!). Vậy mà nàng lại từ hôn hắn.“ Vương gia, ko có ai ở trong phủ cả!”Bỗng một thị vệ ra bẩm báo.Mặt hắn bây giờ còn đen hơn. Có người tỏa ra hàm khí khiến cho mọi người run bần bật.Không chỉ từ hôn mà nàng còn đào hôn! Giỏi lắm! Băng Nguyệt Liên nàng cứ chờ đấy. Để ta bắt được nàng sẽ hảo hảo trừng trị nàng!!!!!------------------------------------------------------------------------------------------Dạo này mải đọc np quá nên ko nghĩ được gì nhìu. Mong các bạn thông cảm^-^

Chương 18: Từ hôn? Hưu phu?!