- Nương nương là một công chúa! Lí ma ma trên tay bế một đứa trẻ đưa cho người phụ nữ khoảng 20. Dung nhan khuynh thành, một vẻ đẹp dịu dàng. Băng Nguyệt Liên mở to mắt thầm đánh giá xung quanh. Mái ngói, bàn ghế gỗ và... QUẦN ÁO CỔ ĐẠI. Nàng nhớ rằng mình vừa hoàn thành nhiệm vụ thì có một đạo ánh sáng hiện lên. Nàng bất tỉnh mở mắt thì lại hiện lên nơi xa lạ này. Khoang đã! Nàng vừa nghe thấy gì 'nương nương' ư. Không thể nào nàng cự nhiên... XUYÊN KHÔNG! Bỗng một khuôn mặt hiền từ hiện lên. Mày mỏng mắt nhìn nàng hiền từ, đôi môi đỏ hồng khẽ mỉm cười vứa nàng. Không lẽ đây là mẫu thân nàng. Kiếp trước nàng là cô nhi, nên luôn khao khát có được tình thương của gia đình. Bây giờ nàng đã có mẫu thân, nên nàng nhất định bảo vệ thật tốt người. Rồi nàng nở nụ cười thật tươi. Lí ma ma thấy nàng cười thì vô cùng ngạc nhiên:“ Nương nương người xem công chúa ko khóc mà còn cười rất tươi nữa!” “ Uh. Đúng vậy, thật dễ thương!” Hư Không Tuyết mỉm cười ấm áp.” Con từ nay về sau gọi là Băng…

Chương 22: Trở về Thương Hải

Lạnh Lùng Vương PhiTác giả: Tử Băng NguyệtTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không- Nương nương là một công chúa! Lí ma ma trên tay bế một đứa trẻ đưa cho người phụ nữ khoảng 20. Dung nhan khuynh thành, một vẻ đẹp dịu dàng. Băng Nguyệt Liên mở to mắt thầm đánh giá xung quanh. Mái ngói, bàn ghế gỗ và... QUẦN ÁO CỔ ĐẠI. Nàng nhớ rằng mình vừa hoàn thành nhiệm vụ thì có một đạo ánh sáng hiện lên. Nàng bất tỉnh mở mắt thì lại hiện lên nơi xa lạ này. Khoang đã! Nàng vừa nghe thấy gì 'nương nương' ư. Không thể nào nàng cự nhiên... XUYÊN KHÔNG! Bỗng một khuôn mặt hiền từ hiện lên. Mày mỏng mắt nhìn nàng hiền từ, đôi môi đỏ hồng khẽ mỉm cười vứa nàng. Không lẽ đây là mẫu thân nàng. Kiếp trước nàng là cô nhi, nên luôn khao khát có được tình thương của gia đình. Bây giờ nàng đã có mẫu thân, nên nàng nhất định bảo vệ thật tốt người. Rồi nàng nở nụ cười thật tươi. Lí ma ma thấy nàng cười thì vô cùng ngạc nhiên:“ Nương nương người xem công chúa ko khóc mà còn cười rất tươi nữa!” “ Uh. Đúng vậy, thật dễ thương!” Hư Không Tuyết mỉm cười ấm áp.” Con từ nay về sau gọi là Băng… “Vẫn chưa tìm được nàng? Mặc dù đã sử dụng thế lực của Vũ Thất lâu?” Thương Phong Kỳ đứng cạnh cửa sổ, lạnh lùng nhìn 3 người Phong Khải, Phong Xuyên, Phong Dương.Bị ánh mắt lạnh lùng của hắn nhìn 3 người không nhịn được trong lòng có chút run lên. Mặc dù đã theo vương gia lâu như vậy như bọn họ vẫn không chịu được ánh mắt lạnh lùng của vương gia.“Ta đã biết trước điều này.” Hắn ta nhìn ra ngoài cửa sổ, trong đầu lại hiện lên khuân mặt tuyệt sắc của nàng.3 người Phong Khải trong lòng chấn động. Bọn họ nghĩ vương gia sẽ tức giận không ngờ vương gia không tức giận mà còn nói rằng đã biết trước chuyện này!Bỗng cánh cửa phòng mở ra. Một nam nhân bước vào. Nhan sắc thì cũng thuộc hàng mĩ nam (tg: nhưng vẫn thua xa Kỳ ca!) như 3 người Phong Khải.Vâng, đây chính là thuộc hạ thứ 4 của hắn - Phong Lam.“Vương gia, ngày hôm qua Nguyệt Vũ công tử vừa đến kinh thành của Thương Hải. Còn những chuyện sau khi vào Nguyệt gia như thế nào thì là do quanh Nguyệt gia có nhiều cao thủ nên ko biết được.” Phong Lam chắp tay cung kính báo cáo với hắn. Trong lòng lại nghi hoặc nhìn biểu hiện của 3 người Phong Khải.Hắn nghe Phong Lam báo cáo xong khẽ nhíu mày. Sau khi nhìn thấy sáo ngọc mà nàng cầm vào ngày du thuyền hôm đó hắn đã sai Phong Lam đi điều tra quan hệ giữa Nguyệt Vũ và nàng, cộng thêm người theo dõi Nguyệt Vũ.Chỉ tiếc là không có tra được gì cả. Mà về việc theo dõi Nguyệt Vũ cũng trả tốt đẹp gì. Nghĩ tới nhưng việc này lại khiến người hắn tỏa ra một trận hàn khí.Bốn người Phong Khải trong lòng cứ gào thét than vãn. Thận khổ cho bọn hắn a! Mấy hôm nay chủ tử tính khí thật thất thường, lúc thì ngồi tự nhiên cười mà còn là nụ cười ôn nhu, sủng nịnh! Lúc thì hàn khí tỏa ra tứ phía khiến cho không khí xung có lúc đến âm độ! Haizz, cuối cùng thì vương gia của bọn họ rốt cuộc bị sao đây?! (tg: Các huynh ơi, Kỳ ca đang mắc một cái bệnh gọi là tương tư!)“ Các ngươi chuẩn bị đi, chúng ta trở về Thương Hải. Và ngừng tìm kiếm nàng.” Bỗng hắn quay người lại lạnh nhạt nói với 4 người Phong Khải.“Vâng” 4 người đồng thanh, mặc dù trong lòng đang vô cùng nghi hoặc.---------------------------------------------------------------------------------------Vậy là 5 ngày học mệt mỏi cuối cùng cũng đến cuối tuần rồi các nàng nhỉ?Và các nàng chơi Trung Thu vui không? Còn ta vui lắm nha! Ta được về quê ngoại xem múa lâm đó, cực kì vui lun!Cuối cùng thì...CHÚC CÁC NÀNG CUỐI TUẦN VUI VẺ!!! ^-^

“Vẫn chưa tìm được nàng? Mặc dù đã sử dụng thế lực của Vũ Thất lâu?” Thương Phong Kỳ đứng cạnh cửa sổ, lạnh lùng nhìn 3 người Phong Khải, Phong Xuyên, Phong Dương.

Bị ánh mắt lạnh lùng của hắn nhìn 3 người không nhịn được trong lòng có chút run lên. Mặc dù đã theo vương gia lâu như vậy như bọn họ vẫn không chịu được ánh mắt lạnh lùng của vương gia.

“Ta đã biết trước điều này.” Hắn ta nhìn ra ngoài cửa sổ, trong đầu lại hiện lên khuân mặt tuyệt sắc của nàng.

3 người Phong Khải trong lòng chấn động. Bọn họ nghĩ vương gia sẽ tức giận không ngờ vương gia không tức giận mà còn nói rằng đã biết trước chuyện này!

Bỗng cánh cửa phòng mở ra. Một nam nhân bước vào. Nhan sắc thì cũng thuộc hàng mĩ nam (tg: nhưng vẫn thua xa Kỳ ca!) như 3 người Phong Khải.

Vâng, đây chính là thuộc hạ thứ 4 của hắn - Phong Lam.

“Vương gia, ngày hôm qua Nguyệt Vũ công tử vừa đến kinh thành của Thương Hải. Còn những chuyện sau khi vào Nguyệt gia như thế nào thì là do quanh Nguyệt gia có nhiều cao thủ nên ko biết được.” Phong Lam chắp tay cung kính báo cáo với hắn. Trong lòng lại nghi hoặc nhìn biểu hiện của 3 người Phong Khải.

Hắn nghe Phong Lam báo cáo xong khẽ nhíu mày. Sau khi nhìn thấy sáo ngọc mà nàng cầm vào ngày du thuyền hôm đó hắn đã sai Phong Lam đi điều tra quan hệ giữa Nguyệt Vũ và nàng, cộng thêm người theo dõi Nguyệt Vũ.

Chỉ tiếc là không có tra được gì cả. Mà về việc theo dõi Nguyệt Vũ cũng trả tốt đẹp gì. Nghĩ tới nhưng việc này lại khiến người hắn tỏa ra một trận hàn khí.

Bốn người Phong Khải trong lòng cứ gào thét than vãn. Thận khổ cho bọn hắn a! Mấy hôm nay chủ tử tính khí thật thất thường, lúc thì ngồi tự nhiên cười mà còn là nụ cười ôn nhu, sủng nịnh! Lúc thì hàn khí tỏa ra tứ phía khiến cho không khí xung có lúc đến âm độ! Haizz, cuối cùng thì vương gia của bọn họ rốt cuộc bị sao đây?! (tg: Các huynh ơi, Kỳ ca đang mắc một cái bệnh gọi là tương tư!)

“ Các ngươi chuẩn bị đi, chúng ta trở về Thương Hải. Và ngừng tìm kiếm nàng.” Bỗng hắn quay người lại lạnh nhạt nói với 4 người Phong Khải.

“Vâng” 4 người đồng thanh, mặc dù trong lòng đang vô cùng nghi hoặc.

---------------------------------------------------------------------------------------

Vậy là 5 ngày học mệt mỏi cuối cùng cũng đến cuối tuần rồi các nàng nhỉ?

Và các nàng chơi Trung Thu vui không? Còn ta vui lắm nha! Ta được về quê ngoại xem múa lâm đó, cực kì vui lun!

Cuối cùng thì...

CHÚC CÁC NÀNG CUỐI TUẦN VUI VẺ!!! ^-^

Lạnh Lùng Vương PhiTác giả: Tử Băng NguyệtTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không- Nương nương là một công chúa! Lí ma ma trên tay bế một đứa trẻ đưa cho người phụ nữ khoảng 20. Dung nhan khuynh thành, một vẻ đẹp dịu dàng. Băng Nguyệt Liên mở to mắt thầm đánh giá xung quanh. Mái ngói, bàn ghế gỗ và... QUẦN ÁO CỔ ĐẠI. Nàng nhớ rằng mình vừa hoàn thành nhiệm vụ thì có một đạo ánh sáng hiện lên. Nàng bất tỉnh mở mắt thì lại hiện lên nơi xa lạ này. Khoang đã! Nàng vừa nghe thấy gì 'nương nương' ư. Không thể nào nàng cự nhiên... XUYÊN KHÔNG! Bỗng một khuôn mặt hiền từ hiện lên. Mày mỏng mắt nhìn nàng hiền từ, đôi môi đỏ hồng khẽ mỉm cười vứa nàng. Không lẽ đây là mẫu thân nàng. Kiếp trước nàng là cô nhi, nên luôn khao khát có được tình thương của gia đình. Bây giờ nàng đã có mẫu thân, nên nàng nhất định bảo vệ thật tốt người. Rồi nàng nở nụ cười thật tươi. Lí ma ma thấy nàng cười thì vô cùng ngạc nhiên:“ Nương nương người xem công chúa ko khóc mà còn cười rất tươi nữa!” “ Uh. Đúng vậy, thật dễ thương!” Hư Không Tuyết mỉm cười ấm áp.” Con từ nay về sau gọi là Băng… “Vẫn chưa tìm được nàng? Mặc dù đã sử dụng thế lực của Vũ Thất lâu?” Thương Phong Kỳ đứng cạnh cửa sổ, lạnh lùng nhìn 3 người Phong Khải, Phong Xuyên, Phong Dương.Bị ánh mắt lạnh lùng của hắn nhìn 3 người không nhịn được trong lòng có chút run lên. Mặc dù đã theo vương gia lâu như vậy như bọn họ vẫn không chịu được ánh mắt lạnh lùng của vương gia.“Ta đã biết trước điều này.” Hắn ta nhìn ra ngoài cửa sổ, trong đầu lại hiện lên khuân mặt tuyệt sắc của nàng.3 người Phong Khải trong lòng chấn động. Bọn họ nghĩ vương gia sẽ tức giận không ngờ vương gia không tức giận mà còn nói rằng đã biết trước chuyện này!Bỗng cánh cửa phòng mở ra. Một nam nhân bước vào. Nhan sắc thì cũng thuộc hàng mĩ nam (tg: nhưng vẫn thua xa Kỳ ca!) như 3 người Phong Khải.Vâng, đây chính là thuộc hạ thứ 4 của hắn - Phong Lam.“Vương gia, ngày hôm qua Nguyệt Vũ công tử vừa đến kinh thành của Thương Hải. Còn những chuyện sau khi vào Nguyệt gia như thế nào thì là do quanh Nguyệt gia có nhiều cao thủ nên ko biết được.” Phong Lam chắp tay cung kính báo cáo với hắn. Trong lòng lại nghi hoặc nhìn biểu hiện của 3 người Phong Khải.Hắn nghe Phong Lam báo cáo xong khẽ nhíu mày. Sau khi nhìn thấy sáo ngọc mà nàng cầm vào ngày du thuyền hôm đó hắn đã sai Phong Lam đi điều tra quan hệ giữa Nguyệt Vũ và nàng, cộng thêm người theo dõi Nguyệt Vũ.Chỉ tiếc là không có tra được gì cả. Mà về việc theo dõi Nguyệt Vũ cũng trả tốt đẹp gì. Nghĩ tới nhưng việc này lại khiến người hắn tỏa ra một trận hàn khí.Bốn người Phong Khải trong lòng cứ gào thét than vãn. Thận khổ cho bọn hắn a! Mấy hôm nay chủ tử tính khí thật thất thường, lúc thì ngồi tự nhiên cười mà còn là nụ cười ôn nhu, sủng nịnh! Lúc thì hàn khí tỏa ra tứ phía khiến cho không khí xung có lúc đến âm độ! Haizz, cuối cùng thì vương gia của bọn họ rốt cuộc bị sao đây?! (tg: Các huynh ơi, Kỳ ca đang mắc một cái bệnh gọi là tương tư!)“ Các ngươi chuẩn bị đi, chúng ta trở về Thương Hải. Và ngừng tìm kiếm nàng.” Bỗng hắn quay người lại lạnh nhạt nói với 4 người Phong Khải.“Vâng” 4 người đồng thanh, mặc dù trong lòng đang vô cùng nghi hoặc.---------------------------------------------------------------------------------------Vậy là 5 ngày học mệt mỏi cuối cùng cũng đến cuối tuần rồi các nàng nhỉ?Và các nàng chơi Trung Thu vui không? Còn ta vui lắm nha! Ta được về quê ngoại xem múa lâm đó, cực kì vui lun!Cuối cùng thì...CHÚC CÁC NÀNG CUỐI TUẦN VUI VẺ!!! ^-^

Chương 22: Trở về Thương Hải