Trong phòng thẩm vấn thuộc ngành tình báo tại một quốc gia nào đó, có một cô gái vô cùng xinh đẹp đang bị trói chặt trên ghế điện. Thỉnh thoảng còn có dòng điện le lói b*n r* tán loạn, thế nhưng khuôn mặt đó vẫn không hề yếu thế mà còn cố nở nụ cười vặn vẹo. “Khai ra người tiếp theo, chúng tôi sẽ suy nghĩ lại đưa em trở về nước!” Tiếng nói phát ra từ miệng một người đàn ông tóc vàng ở phía đối diện với cô. Cô gái trên ghế điện phá lên cười sang sảng, giống như đối phương đang nói một câu chuyện thật buồn cười. Đôi mắt đặc biệt quyến rũ nhìn theo người đàn ông đứng dậy thoáng ngước lên, ngay sau đó cất lên giọng khàn khàn đã rất suy yếu nói: “Anh đang nói gì vậy? Vệ Lai nghe không hiểu!” “Nghe không hiểu sao?” Người đàn ông ấy chỉ nhướng nhẹ lông mày nói, “Vệ Lai, đặc công nước X, làm việc cho tổ hành động khu A, mã số là 009, biệt hiệu Đoạt Mệnh: Cùng Tia Chớp, Bò Cạp, Ly Miêu* hoạt động với tên Tứ Đại Vương Giả!” (*con Báo) “Ôh! Học bài thật là tỉ mỉ!” Vẻ mặt cô gái cũng không có…
Chương 90: Từ Đường thờ Tiên Đế
Ái Phi Trẫm Là Đặc CôngTác giả: Dương Giai NyTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTrong phòng thẩm vấn thuộc ngành tình báo tại một quốc gia nào đó, có một cô gái vô cùng xinh đẹp đang bị trói chặt trên ghế điện. Thỉnh thoảng còn có dòng điện le lói b*n r* tán loạn, thế nhưng khuôn mặt đó vẫn không hề yếu thế mà còn cố nở nụ cười vặn vẹo. “Khai ra người tiếp theo, chúng tôi sẽ suy nghĩ lại đưa em trở về nước!” Tiếng nói phát ra từ miệng một người đàn ông tóc vàng ở phía đối diện với cô. Cô gái trên ghế điện phá lên cười sang sảng, giống như đối phương đang nói một câu chuyện thật buồn cười. Đôi mắt đặc biệt quyến rũ nhìn theo người đàn ông đứng dậy thoáng ngước lên, ngay sau đó cất lên giọng khàn khàn đã rất suy yếu nói: “Anh đang nói gì vậy? Vệ Lai nghe không hiểu!” “Nghe không hiểu sao?” Người đàn ông ấy chỉ nhướng nhẹ lông mày nói, “Vệ Lai, đặc công nước X, làm việc cho tổ hành động khu A, mã số là 009, biệt hiệu Đoạt Mệnh: Cùng Tia Chớp, Bò Cạp, Ly Miêu* hoạt động với tên Tứ Đại Vương Giả!” (*con Báo) “Ôh! Học bài thật là tỉ mỉ!” Vẻ mặt cô gái cũng không có… Tiểu cung nữ vò đầu, vị Lam cô nương này có sở thích thật đặc biệt!Vệ Lai không có thời gian suy đoán nàng ta suy nghĩ cái gì, nàng chỉ theo năng lực phân biệt của mình thăm dò rõ ràng mấy con đường từ cung Ánh Tuyền.Thử hai đường, không thông.Quay về, thử hai đường nữa, cũng không thông.Cuối cùng khi đi đến một con đường nhỏ cong cong thì Xuân Hỉ thấy khó chịu, nhẹ nhàng kéo nàng: “Cô nương!”“Hả?” Nàng quay đầu lại, ngay sau đó lập tức nghĩ ra, cách mình đi dạo có hơi kỳ lạ, vì vậy cười xấu hổ: “Ha ha, không có gì, lão tử... Ta, ta thích đi đường nhỏ!”Tiểu cung nữ cúi đầu không nói, thấy nàng còn muốn đi về phía trước, không khỏi nhỏ giọng nói: “Cô nương, đừng đi nữa, chúng ta trở về tẩm cung đi!”Vệ Lai quay đầu lại, nhìn nàng có ý muốn hỏi.Tiểu cung nữ càng cúi đầu thấp hơn.“Bỏ đi!” Nàng phất tay, “Nếu như ngươi không muốn đi, vậy thì đợi ở đây, tự ta đi được rồi.”“Không được, không được!” Xuân Hỉ đuổi theo nàng. “Cô nương người hiểu lầm rồi, Xuân Hỉ là vì người, con đường này đi về phía trước là...Chính là gian Từ Đường nhỏ. Thái hậu nương nương đặt bài vị Tiên đế ở trong đó...”Giọng nói càng ngày càng nhỏ, Vệ Lai thật vất vả mới nghe ra được, nhưng lại có chút không hiểu.“Bài vị của hắn liên quan cái rắm gì đến lão tử? Chỗ kia giới nghiêm sao? Ta...”Rốt cuộc Vệ Lai không nói nữa, nàng xấu hổ nghĩ đến thân phận của Lam Ánh Nhi.Tân phi tử của Tiên Đế... Tên gì nhỉ? Lam phi đúng không?Haizz!“Không sao!” Nàng lúc lắc đầu, “Ta đi xem một chút thôi, dù nói thế nào thì Lam Ánh Nhi cũng quen biết ngài, nên đi thăm một chút.”Xuân Hỉ không ngăn cản nữa, dù sao Vệ Lai cũng là chủ tử, hơn nữa Hoàng thượng cũng không nói không cho phép nàng đến nơi này. Hơn nữa trong lòng tiểu cung nữ cũng tò mò, nữ tử này được hai Hoàng đế yêu thương, hiện tại Tiên Đế đã băng hà, nàng lại vào hậu cung của Đương Kim Thánh Thượng. Rốt cuộc Tiên Đế chiếm bao nhiêu phần trong lòng nàng?Hai người cùng đi, Vệ Lai tính cũng đại khái phải năm sáu phút, quả nhiên một gian Tứ Hợp Viện như Từ Đường nhỏ hiện ra trước mặt.
Tiểu cung nữ vò đầu, vị Lam cô nương này có sở thích thật đặc biệt!
Vệ Lai không có thời gian suy đoán nàng ta suy nghĩ cái gì, nàng chỉ theo năng lực phân biệt của mình thăm dò rõ ràng mấy con đường từ cung Ánh Tuyền.
Thử hai đường, không thông.
Quay về, thử hai đường nữa, cũng không thông.
Cuối cùng khi đi đến một con đường nhỏ cong cong thì Xuân Hỉ thấy khó chịu, nhẹ nhàng kéo nàng: “Cô nương!”
“Hả?” Nàng quay đầu lại, ngay sau đó lập tức nghĩ ra, cách mình đi dạo có hơi kỳ lạ, vì vậy cười xấu hổ: “Ha ha, không có gì, lão tử... Ta, ta thích đi đường nhỏ!”
Tiểu cung nữ cúi đầu không nói, thấy nàng còn muốn đi về phía trước, không khỏi nhỏ giọng nói: “Cô nương, đừng đi nữa, chúng ta trở về tẩm cung đi!”
Vệ Lai quay đầu lại, nhìn nàng có ý muốn hỏi.
Tiểu cung nữ càng cúi đầu thấp hơn.
“Bỏ đi!” Nàng phất tay, “Nếu như ngươi không muốn đi, vậy thì đợi ở đây, tự ta đi được rồi.”
“Không được, không được!” Xuân Hỉ đuổi theo nàng. “Cô nương người hiểu lầm rồi, Xuân Hỉ là vì người, con đường này đi về phía trước là...Chính là gian Từ Đường nhỏ. Thái hậu nương nương đặt bài vị Tiên đế ở trong đó...”
Giọng nói càng ngày càng nhỏ, Vệ Lai thật vất vả mới nghe ra được, nhưng lại có chút không hiểu.
“Bài vị của hắn liên quan cái rắm gì đến lão tử? Chỗ kia giới nghiêm sao? Ta...”
Rốt cuộc Vệ Lai không nói nữa, nàng xấu hổ nghĩ đến thân phận của Lam Ánh Nhi.
Tân phi tử của Tiên Đế... Tên gì nhỉ? Lam phi đúng không?
Haizz!
“Không sao!” Nàng lúc lắc đầu, “Ta đi xem một chút thôi, dù nói thế nào thì Lam Ánh Nhi cũng quen biết ngài, nên đi thăm một chút.”
Xuân Hỉ không ngăn cản nữa, dù sao Vệ Lai cũng là chủ tử, hơn nữa Hoàng thượng cũng không nói không cho phép nàng đến nơi này. Hơn nữa trong lòng tiểu cung nữ cũng tò mò, nữ tử này được hai Hoàng đế yêu thương, hiện tại Tiên Đế đã băng hà, nàng lại vào hậu cung của Đương Kim Thánh Thượng. Rốt cuộc Tiên Đế chiếm bao nhiêu phần trong lòng nàng?
Hai người cùng đi, Vệ Lai tính cũng đại khái phải năm sáu phút, quả nhiên một gian Tứ Hợp Viện như Từ Đường nhỏ hiện ra trước mặt.
Ái Phi Trẫm Là Đặc CôngTác giả: Dương Giai NyTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTrong phòng thẩm vấn thuộc ngành tình báo tại một quốc gia nào đó, có một cô gái vô cùng xinh đẹp đang bị trói chặt trên ghế điện. Thỉnh thoảng còn có dòng điện le lói b*n r* tán loạn, thế nhưng khuôn mặt đó vẫn không hề yếu thế mà còn cố nở nụ cười vặn vẹo. “Khai ra người tiếp theo, chúng tôi sẽ suy nghĩ lại đưa em trở về nước!” Tiếng nói phát ra từ miệng một người đàn ông tóc vàng ở phía đối diện với cô. Cô gái trên ghế điện phá lên cười sang sảng, giống như đối phương đang nói một câu chuyện thật buồn cười. Đôi mắt đặc biệt quyến rũ nhìn theo người đàn ông đứng dậy thoáng ngước lên, ngay sau đó cất lên giọng khàn khàn đã rất suy yếu nói: “Anh đang nói gì vậy? Vệ Lai nghe không hiểu!” “Nghe không hiểu sao?” Người đàn ông ấy chỉ nhướng nhẹ lông mày nói, “Vệ Lai, đặc công nước X, làm việc cho tổ hành động khu A, mã số là 009, biệt hiệu Đoạt Mệnh: Cùng Tia Chớp, Bò Cạp, Ly Miêu* hoạt động với tên Tứ Đại Vương Giả!” (*con Báo) “Ôh! Học bài thật là tỉ mỉ!” Vẻ mặt cô gái cũng không có… Tiểu cung nữ vò đầu, vị Lam cô nương này có sở thích thật đặc biệt!Vệ Lai không có thời gian suy đoán nàng ta suy nghĩ cái gì, nàng chỉ theo năng lực phân biệt của mình thăm dò rõ ràng mấy con đường từ cung Ánh Tuyền.Thử hai đường, không thông.Quay về, thử hai đường nữa, cũng không thông.Cuối cùng khi đi đến một con đường nhỏ cong cong thì Xuân Hỉ thấy khó chịu, nhẹ nhàng kéo nàng: “Cô nương!”“Hả?” Nàng quay đầu lại, ngay sau đó lập tức nghĩ ra, cách mình đi dạo có hơi kỳ lạ, vì vậy cười xấu hổ: “Ha ha, không có gì, lão tử... Ta, ta thích đi đường nhỏ!”Tiểu cung nữ cúi đầu không nói, thấy nàng còn muốn đi về phía trước, không khỏi nhỏ giọng nói: “Cô nương, đừng đi nữa, chúng ta trở về tẩm cung đi!”Vệ Lai quay đầu lại, nhìn nàng có ý muốn hỏi.Tiểu cung nữ càng cúi đầu thấp hơn.“Bỏ đi!” Nàng phất tay, “Nếu như ngươi không muốn đi, vậy thì đợi ở đây, tự ta đi được rồi.”“Không được, không được!” Xuân Hỉ đuổi theo nàng. “Cô nương người hiểu lầm rồi, Xuân Hỉ là vì người, con đường này đi về phía trước là...Chính là gian Từ Đường nhỏ. Thái hậu nương nương đặt bài vị Tiên đế ở trong đó...”Giọng nói càng ngày càng nhỏ, Vệ Lai thật vất vả mới nghe ra được, nhưng lại có chút không hiểu.“Bài vị của hắn liên quan cái rắm gì đến lão tử? Chỗ kia giới nghiêm sao? Ta...”Rốt cuộc Vệ Lai không nói nữa, nàng xấu hổ nghĩ đến thân phận của Lam Ánh Nhi.Tân phi tử của Tiên Đế... Tên gì nhỉ? Lam phi đúng không?Haizz!“Không sao!” Nàng lúc lắc đầu, “Ta đi xem một chút thôi, dù nói thế nào thì Lam Ánh Nhi cũng quen biết ngài, nên đi thăm một chút.”Xuân Hỉ không ngăn cản nữa, dù sao Vệ Lai cũng là chủ tử, hơn nữa Hoàng thượng cũng không nói không cho phép nàng đến nơi này. Hơn nữa trong lòng tiểu cung nữ cũng tò mò, nữ tử này được hai Hoàng đế yêu thương, hiện tại Tiên Đế đã băng hà, nàng lại vào hậu cung của Đương Kim Thánh Thượng. Rốt cuộc Tiên Đế chiếm bao nhiêu phần trong lòng nàng?Hai người cùng đi, Vệ Lai tính cũng đại khái phải năm sáu phút, quả nhiên một gian Tứ Hợp Viện như Từ Đường nhỏ hiện ra trước mặt.