Trong phòng thẩm vấn thuộc ngành tình báo tại một quốc gia nào đó, có một cô gái vô cùng xinh đẹp đang bị trói chặt trên ghế điện. Thỉnh thoảng còn có dòng điện le lói b*n r* tán loạn, thế nhưng khuôn mặt đó vẫn không hề yếu thế mà còn cố nở nụ cười vặn vẹo. “Khai ra người tiếp theo, chúng tôi sẽ suy nghĩ lại đưa em trở về nước!” Tiếng nói phát ra từ miệng một người đàn ông tóc vàng ở phía đối diện với cô. Cô gái trên ghế điện phá lên cười sang sảng, giống như đối phương đang nói một câu chuyện thật buồn cười. Đôi mắt đặc biệt quyến rũ nhìn theo người đàn ông đứng dậy thoáng ngước lên, ngay sau đó cất lên giọng khàn khàn đã rất suy yếu nói: “Anh đang nói gì vậy? Vệ Lai nghe không hiểu!” “Nghe không hiểu sao?” Người đàn ông ấy chỉ nhướng nhẹ lông mày nói, “Vệ Lai, đặc công nước X, làm việc cho tổ hành động khu A, mã số là 009, biệt hiệu Đoạt Mệnh: Cùng Tia Chớp, Bò Cạp, Ly Miêu* hoạt động với tên Tứ Đại Vương Giả!” (*con Báo) “Ôh! Học bài thật là tỉ mỉ!” Vẻ mặt cô gái cũng không có…
Chương 104: Bao che khuyết điểm cho lão tử
Ái Phi Trẫm Là Đặc CôngTác giả: Dương Giai NyTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTrong phòng thẩm vấn thuộc ngành tình báo tại một quốc gia nào đó, có một cô gái vô cùng xinh đẹp đang bị trói chặt trên ghế điện. Thỉnh thoảng còn có dòng điện le lói b*n r* tán loạn, thế nhưng khuôn mặt đó vẫn không hề yếu thế mà còn cố nở nụ cười vặn vẹo. “Khai ra người tiếp theo, chúng tôi sẽ suy nghĩ lại đưa em trở về nước!” Tiếng nói phát ra từ miệng một người đàn ông tóc vàng ở phía đối diện với cô. Cô gái trên ghế điện phá lên cười sang sảng, giống như đối phương đang nói một câu chuyện thật buồn cười. Đôi mắt đặc biệt quyến rũ nhìn theo người đàn ông đứng dậy thoáng ngước lên, ngay sau đó cất lên giọng khàn khàn đã rất suy yếu nói: “Anh đang nói gì vậy? Vệ Lai nghe không hiểu!” “Nghe không hiểu sao?” Người đàn ông ấy chỉ nhướng nhẹ lông mày nói, “Vệ Lai, đặc công nước X, làm việc cho tổ hành động khu A, mã số là 009, biệt hiệu Đoạt Mệnh: Cùng Tia Chớp, Bò Cạp, Ly Miêu* hoạt động với tên Tứ Đại Vương Giả!” (*con Báo) “Ôh! Học bài thật là tỉ mỉ!” Vẻ mặt cô gái cũng không có… Nói xong, Hoắc Thiên Trạm vung tay lên, lập tức có mấy cung nữ đi lên phía trước. “Hầu hạ Quý phi nương nương thay quần áo, rồi đưa Quý phi về cung, yên lặng suy nghĩ ba mươi ngày. Không có trẫm phê chuẩn không cho nàng bước ra khỏi cung Quý phi nửa bước!”“Còn có!” Vệ Lai nói tiếp: “Rửa sạch suối nước nóng này cho ta, lão tử cũng không hy vọng lần sau tắm lại bị dính mùi của nữ nhân khác! Thiên Trạm! Chúng ta đi!”Vừa nói vừa kéo cánh tay Hoắc Tiên Trạm ra khỏi phòng tắm.“Nàng mặc lại quần áo vào đoàng hoàng đi!” Thấy bớt người đi rồi, lúc này Hoắc Thiên Trạm mới tự mình thoát khỏi tay nàng, sau đó quay đầu đi chỗ khác: “Còn nói người ta, chính nàng cũng có mặc bao nhiêu vải đâu!”“Ít nhất cũng không lộ thịt!” Vệ Lai liếc hắn một cái, người cổ đại đúng thật là giữ kẽ, nếu để bọn họ nhìn hậu thế mặc cái gì, chắc sẽ tự hủy luôn hai mắt.“Cái đó... Cảm ơn!” Nàng vừa vội vàng chui vào một cái áo, vừa nói với Hoắc Thiên Trạm.“Nàng ấy nói không sai chứ?” Hoắc Thiên Trạm nhấp một ngụm trà Xuân Hỉ đưa tới, “Là nàng đẩy Quý phi xuống sao?”“Là đạp xuống đấy!” Vệ Lai sửa lại, ngay sau đó nghiêm mặt lại, không hi hi ha ha nữa.“Hoắc Thiên Trạm lão tử nói cho ngươi biết, ta có thể sống được trong hoàng cung này, nhưng không có nghĩa là để người khác ức h**p. Quý phi đó không biết vì sao lại tới đây, chỉ trích lão tử quyến rũ hai Đại Hoàng đế còn chưa tính, còn ra tay đánh Xuân Hỉ! Lão tử bỏ qua, lần sau còn có người đến Cung Ánh Tuyền gây hấn, đừng trách ta xuống tay nặng hơn!”“Được!” Hoắc Thiên Trạm vào lúc này tâm trạng không tệ, tuy nói nghị sự với Triệu tướng quân về quân vụ cũng không sung sướng gì, nhưng lần Vệ Lai thân mật này vẫn khiến hắn vui vẻ không ít. Mặc dù hắn hiểu nàng làm vậy cũng vì chọc tức Quý phi mà thôi.“Người nàng cũng chỉnh rồi, giận nàng cũng phát rồi. Ta...” Chợt giọng liền trầm xuống, sau đó thong thả đến cạnh Vệ Lai, giơ tay lên v**t v* đầu nàng: “Nàng biết đó, mặc dù ta là Hoàng thượng, nhưng rất nhiều chuyện vẫn thân bất do kỷ. Ánh Nhi, nếu như ngay từ lúc bắt đầu chúng ta ở bên nhau, ta tuyệt đối sẽ không để nàng bị ức h**p như vậy.”
Nói xong, Hoắc Thiên Trạm vung tay lên, lập tức có mấy cung nữ đi lên phía trước. “Hầu hạ Quý phi nương nương thay quần áo, rồi đưa Quý phi về cung, yên lặng suy nghĩ ba mươi ngày. Không có trẫm phê chuẩn không cho nàng bước ra khỏi cung Quý phi nửa bước!”
“Còn có!” Vệ Lai nói tiếp: “Rửa sạch suối nước nóng này cho ta, lão tử cũng không hy vọng lần sau tắm lại bị dính mùi của nữ nhân khác! Thiên Trạm! Chúng ta đi!”
Vừa nói vừa kéo cánh tay Hoắc Tiên Trạm ra khỏi phòng tắm.
“Nàng mặc lại quần áo vào đoàng hoàng đi!” Thấy bớt người đi rồi, lúc này Hoắc Thiên Trạm mới tự mình thoát khỏi tay nàng, sau đó quay đầu đi chỗ khác: “Còn nói người ta, chính nàng cũng có mặc bao nhiêu vải đâu!”
“Ít nhất cũng không lộ thịt!” Vệ Lai liếc hắn một cái, người cổ đại đúng thật là giữ kẽ, nếu để bọn họ nhìn hậu thế mặc cái gì, chắc sẽ tự hủy luôn hai mắt.
“Cái đó... Cảm ơn!” Nàng vừa vội vàng chui vào một cái áo, vừa nói với Hoắc Thiên Trạm.
“Nàng ấy nói không sai chứ?” Hoắc Thiên Trạm nhấp một ngụm trà Xuân Hỉ đưa tới, “Là nàng đẩy Quý phi xuống sao?”
“Là đạp xuống đấy!” Vệ Lai sửa lại, ngay sau đó nghiêm mặt lại, không hi hi ha ha nữa.
“Hoắc Thiên Trạm lão tử nói cho ngươi biết, ta có thể sống được trong hoàng cung này, nhưng không có nghĩa là để người khác ức h**p. Quý phi đó không biết vì sao lại tới đây, chỉ trích lão tử quyến rũ hai Đại Hoàng đế còn chưa tính, còn ra tay đánh Xuân Hỉ! Lão tử bỏ qua, lần sau còn có người đến Cung Ánh Tuyền gây hấn, đừng trách ta xuống tay nặng hơn!”
“Được!” Hoắc Thiên Trạm vào lúc này tâm trạng không tệ, tuy nói nghị sự với Triệu tướng quân về quân vụ cũng không sung sướng gì, nhưng lần Vệ Lai thân mật này vẫn khiến hắn vui vẻ không ít. Mặc dù hắn hiểu nàng làm vậy cũng vì chọc tức Quý phi mà thôi.
“Người nàng cũng chỉnh rồi, giận nàng cũng phát rồi. Ta...” Chợt giọng liền trầm xuống, sau đó thong thả đến cạnh Vệ Lai, giơ tay lên v**t v* đầu nàng: “Nàng biết đó, mặc dù ta là Hoàng thượng, nhưng rất nhiều chuyện vẫn thân bất do kỷ. Ánh Nhi, nếu như ngay từ lúc bắt đầu chúng ta ở bên nhau, ta tuyệt đối sẽ không để nàng bị ức h**p như vậy.”
Ái Phi Trẫm Là Đặc CôngTác giả: Dương Giai NyTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTrong phòng thẩm vấn thuộc ngành tình báo tại một quốc gia nào đó, có một cô gái vô cùng xinh đẹp đang bị trói chặt trên ghế điện. Thỉnh thoảng còn có dòng điện le lói b*n r* tán loạn, thế nhưng khuôn mặt đó vẫn không hề yếu thế mà còn cố nở nụ cười vặn vẹo. “Khai ra người tiếp theo, chúng tôi sẽ suy nghĩ lại đưa em trở về nước!” Tiếng nói phát ra từ miệng một người đàn ông tóc vàng ở phía đối diện với cô. Cô gái trên ghế điện phá lên cười sang sảng, giống như đối phương đang nói một câu chuyện thật buồn cười. Đôi mắt đặc biệt quyến rũ nhìn theo người đàn ông đứng dậy thoáng ngước lên, ngay sau đó cất lên giọng khàn khàn đã rất suy yếu nói: “Anh đang nói gì vậy? Vệ Lai nghe không hiểu!” “Nghe không hiểu sao?” Người đàn ông ấy chỉ nhướng nhẹ lông mày nói, “Vệ Lai, đặc công nước X, làm việc cho tổ hành động khu A, mã số là 009, biệt hiệu Đoạt Mệnh: Cùng Tia Chớp, Bò Cạp, Ly Miêu* hoạt động với tên Tứ Đại Vương Giả!” (*con Báo) “Ôh! Học bài thật là tỉ mỉ!” Vẻ mặt cô gái cũng không có… Nói xong, Hoắc Thiên Trạm vung tay lên, lập tức có mấy cung nữ đi lên phía trước. “Hầu hạ Quý phi nương nương thay quần áo, rồi đưa Quý phi về cung, yên lặng suy nghĩ ba mươi ngày. Không có trẫm phê chuẩn không cho nàng bước ra khỏi cung Quý phi nửa bước!”“Còn có!” Vệ Lai nói tiếp: “Rửa sạch suối nước nóng này cho ta, lão tử cũng không hy vọng lần sau tắm lại bị dính mùi của nữ nhân khác! Thiên Trạm! Chúng ta đi!”Vừa nói vừa kéo cánh tay Hoắc Tiên Trạm ra khỏi phòng tắm.“Nàng mặc lại quần áo vào đoàng hoàng đi!” Thấy bớt người đi rồi, lúc này Hoắc Thiên Trạm mới tự mình thoát khỏi tay nàng, sau đó quay đầu đi chỗ khác: “Còn nói người ta, chính nàng cũng có mặc bao nhiêu vải đâu!”“Ít nhất cũng không lộ thịt!” Vệ Lai liếc hắn một cái, người cổ đại đúng thật là giữ kẽ, nếu để bọn họ nhìn hậu thế mặc cái gì, chắc sẽ tự hủy luôn hai mắt.“Cái đó... Cảm ơn!” Nàng vừa vội vàng chui vào một cái áo, vừa nói với Hoắc Thiên Trạm.“Nàng ấy nói không sai chứ?” Hoắc Thiên Trạm nhấp một ngụm trà Xuân Hỉ đưa tới, “Là nàng đẩy Quý phi xuống sao?”“Là đạp xuống đấy!” Vệ Lai sửa lại, ngay sau đó nghiêm mặt lại, không hi hi ha ha nữa.“Hoắc Thiên Trạm lão tử nói cho ngươi biết, ta có thể sống được trong hoàng cung này, nhưng không có nghĩa là để người khác ức h**p. Quý phi đó không biết vì sao lại tới đây, chỉ trích lão tử quyến rũ hai Đại Hoàng đế còn chưa tính, còn ra tay đánh Xuân Hỉ! Lão tử bỏ qua, lần sau còn có người đến Cung Ánh Tuyền gây hấn, đừng trách ta xuống tay nặng hơn!”“Được!” Hoắc Thiên Trạm vào lúc này tâm trạng không tệ, tuy nói nghị sự với Triệu tướng quân về quân vụ cũng không sung sướng gì, nhưng lần Vệ Lai thân mật này vẫn khiến hắn vui vẻ không ít. Mặc dù hắn hiểu nàng làm vậy cũng vì chọc tức Quý phi mà thôi.“Người nàng cũng chỉnh rồi, giận nàng cũng phát rồi. Ta...” Chợt giọng liền trầm xuống, sau đó thong thả đến cạnh Vệ Lai, giơ tay lên v**t v* đầu nàng: “Nàng biết đó, mặc dù ta là Hoàng thượng, nhưng rất nhiều chuyện vẫn thân bất do kỷ. Ánh Nhi, nếu như ngay từ lúc bắt đầu chúng ta ở bên nhau, ta tuyệt đối sẽ không để nàng bị ức h**p như vậy.”