Tác giả:

Trong phòng thẩm vấn thuộc ngành tình báo tại một quốc gia nào đó, có một cô gái vô cùng xinh đẹp đang bị trói chặt trên ghế điện. Thỉnh thoảng còn có dòng điện le lói b*n r* tán loạn, thế nhưng khuôn mặt đó vẫn không hề yếu thế mà còn cố nở nụ cười vặn vẹo. “Khai ra người tiếp theo, chúng tôi sẽ suy nghĩ lại đưa em trở về nước!” Tiếng nói phát ra từ miệng một người đàn ông tóc vàng ở phía đối diện với cô. Cô gái trên ghế điện phá lên cười sang sảng, giống như đối phương đang nói một câu chuyện thật buồn cười. Đôi mắt đặc biệt quyến rũ nhìn theo người đàn ông đứng dậy thoáng ngước lên, ngay sau đó cất lên giọng khàn khàn đã rất suy yếu nói: “Anh đang nói gì vậy? Vệ Lai nghe không hiểu!” “Nghe không hiểu sao?” Người đàn ông ấy chỉ nhướng nhẹ lông mày nói, “Vệ Lai, đặc công nước X, làm việc cho tổ hành động khu A, mã số là 009, biệt hiệu Đoạt Mệnh: Cùng Tia Chớp, Bò Cạp, Ly Miêu* hoạt động với tên Tứ Đại Vương Giả!” (*con Báo) “Ôh! Học bài thật là tỉ mỉ!” Vẻ mặt cô gái cũng không có…

Chương 113: Cho vào lãnh cung đi

Ái Phi Trẫm Là Đặc CôngTác giả: Dương Giai NyTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTrong phòng thẩm vấn thuộc ngành tình báo tại một quốc gia nào đó, có một cô gái vô cùng xinh đẹp đang bị trói chặt trên ghế điện. Thỉnh thoảng còn có dòng điện le lói b*n r* tán loạn, thế nhưng khuôn mặt đó vẫn không hề yếu thế mà còn cố nở nụ cười vặn vẹo. “Khai ra người tiếp theo, chúng tôi sẽ suy nghĩ lại đưa em trở về nước!” Tiếng nói phát ra từ miệng một người đàn ông tóc vàng ở phía đối diện với cô. Cô gái trên ghế điện phá lên cười sang sảng, giống như đối phương đang nói một câu chuyện thật buồn cười. Đôi mắt đặc biệt quyến rũ nhìn theo người đàn ông đứng dậy thoáng ngước lên, ngay sau đó cất lên giọng khàn khàn đã rất suy yếu nói: “Anh đang nói gì vậy? Vệ Lai nghe không hiểu!” “Nghe không hiểu sao?” Người đàn ông ấy chỉ nhướng nhẹ lông mày nói, “Vệ Lai, đặc công nước X, làm việc cho tổ hành động khu A, mã số là 009, biệt hiệu Đoạt Mệnh: Cùng Tia Chớp, Bò Cạp, Ly Miêu* hoạt động với tên Tứ Đại Vương Giả!” (*con Báo) “Ôh! Học bài thật là tỉ mỉ!” Vẻ mặt cô gái cũng không có… “Hoàng hậu tỷ tỷ nói câu này không đúng rồi!” Tô Nguyệt Như đúng lúc xen miệng vào: “Dù Tiên Đế không phải bị yêu nữ kia hại chết, nhưng ít ra nàng cũng là một kẻ chẳng lành gì. Hôm thành thân đó đã khắc chết phu quân, nữ nhân như vậy sao còn có thể sống trên đời!”“Tô Quý phi nói đúng!” Lão thái thái run rẩy nói: “Hôm đó ả bắt cóc ai gia, món nợ này phải tính! Phải tính!”“Mẫu hậu!” Hoắc Thiên Trạm giận dữ: “Trẫm nói rồi, chỉ cần trẫm còn tại vị một ngày, sẽ bảo vệ an toàn cho Ánh Nhi một ngày! Nếu như mẫu hậu cố ý muốn dồn Ánh Nhi đến đường cùng, trẫm sẽ trả lại ngôi vị Hoàng đế này! Xin mẫu hậu tìm người tài khác!”“Con —” Lão thái thái vạn lần không ngờ con trai sẽ nói vậy,bà ta không khỏi sửng sốt một hồi lâu, sau đó chậm rãi lắc đầu, nói tiếp: “Huynh đệ các con thật giống nhau! Ban đầu hoàng huynh con nói muốn dùng đại lễ lấy yêu nữ kia, ai gia ngăn cản mọi cách, nhưng hắn lại nói nếu như không để Lam Ánh Nhi vào cung, thà rằng hắn không làm Hoàng thượng!”“Hoàng thượng!” Thuần Vu Yến cũng hết cách, tuy cũng cảm thấy Lão thái thái hơi cố chấp quá, nhưng cũng không muốn mọi người tiếp tục căng thẳng thế này.”Hoàng thượng người xem nếu không như vậy đi! Ban đầu khi Ánh Nhi trốn khỏi cung quả thật cũng ép mẫu hậu, mẫu hậu tức khó tiêu, đây cũng là chuyện bình thường. Nếu không người phạt Ánh Nhi, để mẫu hậu bớt giận!”Vừa nói Thuần Vu Yến vừa giao Lão thái thái vào tay Tô Quý phi, sau đó bước vội tới bên người Vệ Lai, vừa nháy mắt vừa dùng sức nắm tay Vệ Lai kéo lại, sau đó nói:“Mẫu hậu! Xin người nể mặt thần thiếp là Hoàng hậu của một nước, chuyện này để thần thiếp xử lý! Thần thiếp sẽ không thiên vị Lam cô nương, nhưng cũng không thể bỏ qua ý muốn của Hoàng thượng. Cho nên...” Nàng suy nghĩ một chút, ngay sau đó ồ một tiếng, nói tiếp: “Thần thiếp hạ lệnh đuổi Lam Ánh Nhi ra khỏi cung Ánh Tuyền, đẩy vào lãnh cung Tây Thiên Điện. Về sau không có sự đồng ý của thần thiếp và Hoàng thượng, không ai được phép đến gặp nàng, nàng cũng không thể ra khỏi lãnh cung. Như vậy thế nào ạ?”Hoắc Thiên Trạm chưa hết tức giận, vừa nghe Hoàng hậu nói muốn đuổi Lam Ánh Nhi ra khỏi Cung Ánh Tuyền hắn vừa mới đặc biệt cho xây liền giận đến mức lập tức dùng ánh mắt phẫn nộ nhìn Thuần Vu Yến.

“Hoàng hậu tỷ tỷ nói câu này không đúng rồi!” Tô Nguyệt Như đúng lúc xen miệng vào: “Dù Tiên Đế không phải bị yêu nữ kia hại chết, nhưng ít ra nàng cũng là một kẻ chẳng lành gì. Hôm thành thân đó đã khắc chết phu quân, nữ nhân như vậy sao còn có thể sống trên đời!”

“Tô Quý phi nói đúng!” Lão thái thái run rẩy nói: “Hôm đó ả bắt cóc ai gia, món nợ này phải tính! Phải tính!”

“Mẫu hậu!” Hoắc Thiên Trạm giận dữ: “Trẫm nói rồi, chỉ cần trẫm còn tại vị một ngày, sẽ bảo vệ an toàn cho Ánh Nhi một ngày! Nếu như mẫu hậu cố ý muốn dồn Ánh Nhi đến đường cùng, trẫm sẽ trả lại ngôi vị Hoàng đế này! Xin mẫu hậu tìm người tài khác!”

“Con —” Lão thái thái vạn lần không ngờ con trai sẽ nói vậy,bà ta không khỏi sửng sốt một hồi lâu, sau đó chậm rãi lắc đầu, nói tiếp: “Huynh đệ các con thật giống nhau! Ban đầu hoàng huynh con nói muốn dùng đại lễ lấy yêu nữ kia, ai gia ngăn cản mọi cách, nhưng hắn lại nói nếu như không để Lam Ánh Nhi vào cung, thà rằng hắn không làm Hoàng thượng!”

“Hoàng thượng!” Thuần Vu Yến cũng hết cách, tuy cũng cảm thấy Lão thái thái hơi cố chấp quá, nhưng cũng không muốn mọi người tiếp tục căng thẳng thế này.”Hoàng thượng người xem nếu không như vậy đi! Ban đầu khi Ánh Nhi trốn khỏi cung quả thật cũng ép mẫu hậu, mẫu hậu tức khó tiêu, đây cũng là chuyện bình thường. Nếu không người phạt Ánh Nhi, để mẫu hậu bớt giận!”

Vừa nói Thuần Vu Yến vừa giao Lão thái thái vào tay Tô Quý phi, sau đó bước vội tới bên người Vệ Lai, vừa nháy mắt vừa dùng sức nắm tay Vệ Lai kéo lại, sau đó nói:

“Mẫu hậu! Xin người nể mặt thần thiếp là Hoàng hậu của một nước, chuyện này để thần thiếp xử lý! Thần thiếp sẽ không thiên vị Lam cô nương, nhưng cũng không thể bỏ qua ý muốn của Hoàng thượng. Cho nên...” Nàng suy nghĩ một chút, ngay sau đó ồ một tiếng, nói tiếp: “Thần thiếp hạ lệnh đuổi Lam Ánh Nhi ra khỏi cung Ánh Tuyền, đẩy vào lãnh cung Tây Thiên Điện. Về sau không có sự đồng ý của thần thiếp và Hoàng thượng, không ai được phép đến gặp nàng, nàng cũng không thể ra khỏi lãnh cung. Như vậy thế nào ạ?”

Hoắc Thiên Trạm chưa hết tức giận, vừa nghe Hoàng hậu nói muốn đuổi Lam Ánh Nhi ra khỏi Cung Ánh Tuyền hắn vừa mới đặc biệt cho xây liền giận đến mức lập tức dùng ánh mắt phẫn nộ nhìn Thuần Vu Yến.

Ái Phi Trẫm Là Đặc CôngTác giả: Dương Giai NyTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTrong phòng thẩm vấn thuộc ngành tình báo tại một quốc gia nào đó, có một cô gái vô cùng xinh đẹp đang bị trói chặt trên ghế điện. Thỉnh thoảng còn có dòng điện le lói b*n r* tán loạn, thế nhưng khuôn mặt đó vẫn không hề yếu thế mà còn cố nở nụ cười vặn vẹo. “Khai ra người tiếp theo, chúng tôi sẽ suy nghĩ lại đưa em trở về nước!” Tiếng nói phát ra từ miệng một người đàn ông tóc vàng ở phía đối diện với cô. Cô gái trên ghế điện phá lên cười sang sảng, giống như đối phương đang nói một câu chuyện thật buồn cười. Đôi mắt đặc biệt quyến rũ nhìn theo người đàn ông đứng dậy thoáng ngước lên, ngay sau đó cất lên giọng khàn khàn đã rất suy yếu nói: “Anh đang nói gì vậy? Vệ Lai nghe không hiểu!” “Nghe không hiểu sao?” Người đàn ông ấy chỉ nhướng nhẹ lông mày nói, “Vệ Lai, đặc công nước X, làm việc cho tổ hành động khu A, mã số là 009, biệt hiệu Đoạt Mệnh: Cùng Tia Chớp, Bò Cạp, Ly Miêu* hoạt động với tên Tứ Đại Vương Giả!” (*con Báo) “Ôh! Học bài thật là tỉ mỉ!” Vẻ mặt cô gái cũng không có… “Hoàng hậu tỷ tỷ nói câu này không đúng rồi!” Tô Nguyệt Như đúng lúc xen miệng vào: “Dù Tiên Đế không phải bị yêu nữ kia hại chết, nhưng ít ra nàng cũng là một kẻ chẳng lành gì. Hôm thành thân đó đã khắc chết phu quân, nữ nhân như vậy sao còn có thể sống trên đời!”“Tô Quý phi nói đúng!” Lão thái thái run rẩy nói: “Hôm đó ả bắt cóc ai gia, món nợ này phải tính! Phải tính!”“Mẫu hậu!” Hoắc Thiên Trạm giận dữ: “Trẫm nói rồi, chỉ cần trẫm còn tại vị một ngày, sẽ bảo vệ an toàn cho Ánh Nhi một ngày! Nếu như mẫu hậu cố ý muốn dồn Ánh Nhi đến đường cùng, trẫm sẽ trả lại ngôi vị Hoàng đế này! Xin mẫu hậu tìm người tài khác!”“Con —” Lão thái thái vạn lần không ngờ con trai sẽ nói vậy,bà ta không khỏi sửng sốt một hồi lâu, sau đó chậm rãi lắc đầu, nói tiếp: “Huynh đệ các con thật giống nhau! Ban đầu hoàng huynh con nói muốn dùng đại lễ lấy yêu nữ kia, ai gia ngăn cản mọi cách, nhưng hắn lại nói nếu như không để Lam Ánh Nhi vào cung, thà rằng hắn không làm Hoàng thượng!”“Hoàng thượng!” Thuần Vu Yến cũng hết cách, tuy cũng cảm thấy Lão thái thái hơi cố chấp quá, nhưng cũng không muốn mọi người tiếp tục căng thẳng thế này.”Hoàng thượng người xem nếu không như vậy đi! Ban đầu khi Ánh Nhi trốn khỏi cung quả thật cũng ép mẫu hậu, mẫu hậu tức khó tiêu, đây cũng là chuyện bình thường. Nếu không người phạt Ánh Nhi, để mẫu hậu bớt giận!”Vừa nói Thuần Vu Yến vừa giao Lão thái thái vào tay Tô Quý phi, sau đó bước vội tới bên người Vệ Lai, vừa nháy mắt vừa dùng sức nắm tay Vệ Lai kéo lại, sau đó nói:“Mẫu hậu! Xin người nể mặt thần thiếp là Hoàng hậu của một nước, chuyện này để thần thiếp xử lý! Thần thiếp sẽ không thiên vị Lam cô nương, nhưng cũng không thể bỏ qua ý muốn của Hoàng thượng. Cho nên...” Nàng suy nghĩ một chút, ngay sau đó ồ một tiếng, nói tiếp: “Thần thiếp hạ lệnh đuổi Lam Ánh Nhi ra khỏi cung Ánh Tuyền, đẩy vào lãnh cung Tây Thiên Điện. Về sau không có sự đồng ý của thần thiếp và Hoàng thượng, không ai được phép đến gặp nàng, nàng cũng không thể ra khỏi lãnh cung. Như vậy thế nào ạ?”Hoắc Thiên Trạm chưa hết tức giận, vừa nghe Hoàng hậu nói muốn đuổi Lam Ánh Nhi ra khỏi Cung Ánh Tuyền hắn vừa mới đặc biệt cho xây liền giận đến mức lập tức dùng ánh mắt phẫn nộ nhìn Thuần Vu Yến.

Chương 113: Cho vào lãnh cung đi